Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hậu Harry Potter: Thế Hệ Kế Tiếp

Chương 18: Thư Đe Dọa

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày tựu trường đã đến. Một năm học mới sắp bắt đầu. Tôi hy vọng rằng năm học mới này sẽ yên ổn. Liệu đây có phải là ước mơ quá xa vời không?

Gia đình tôi và gia đình Weasley đang tụ tập trước bức tường dẫn đến ga Chín Ba Phần Tư. Lucy vẫn ngồi trên đầu tôi như thường lệ. Cô ấy nói bằng giọng háo hức:

- Tôi rất muốn xem trường Hogwart thế nào! Chắc thú vị lắm!

Trên chuyến xe lửa tới Hogwart. Vẫn như năm ngoái. Tôi ngồi với Nirvana như thường lệ. Có khác là em gái tôi cũng ở đây. Thái độ của Lily khi ngồi chờ trên chuyến xe lửa khác với tôi năm ngoái. Tôi thì căng thẳng lo lắng còn em ấy thì vui vẻ ra trò. Em Lily làm quen với Nirvana rất nhanh. Và cậu ấy trêu tôi:

- Tớ thật không thể ngờ cậu lại có một cô em gái dễ thương như thế!

Châm chọc gì mình đây? Bộ tôi không dễ thương? Cơ mà ngẫm lại thì đúng thế thật, nếu có ai dám bảo tôi dễ thương chắc tôi sẽ phải đánh hắn một trận quá.

Lucy lại còn cười hinh hích trên đầu tôi nữa chứ!

Trong buổi lễ phân loại, cũng vào lúc này năm ngoái. Mình đã lo lắng rằng sẽ bị phân vô Slytherin. Năm học vừa rồi chính mình đã giúp Nhà Griffindor giành đc Cúp Quidditch và Cúp Nhà. Năm nay mình sẽ cố gắng để đoạt được Cúp lần nữa!

Khi em Lily được gọi lên. Tôi đã chờ đợi trong sự hồi hộp. Thật nhẹ người khi chiếc nón hô: GRIFFINDOR!

Và Hugo cũng được xếp vô Nhà Griffindor. Có lẽ chú Ron sẽ mừng lắm đây!

Khi đi qua bức tranh Bà Béo để vô phòng sinh hoạt chung Nhà Griffindor. Tôi gặp anh Michael Jordan. Anh ý vỗ vai tôi một cách thân ái:

- Năm nay chúng ta cố gắng đoạt Cúp lần nữa nha, Albus!



Anh Fred thì nói:

- Dù sao cũng không nên chủ quan nhé, Albus!

Và tôi thấy Aumus. Nó giả vờ không nhìn thấy tôi rồi đi lên phòng ngủ. Bộ nó định ghét tôi cả đời luôn hả? Mà cần gì phải quan tâm chứ! Đằng nào nó chơi với tôi hay không cũng chả có ảnh hưởng gì cả.

Lucy nói:

- Ồ! Cậu có vẻ nổi tiếng nhỉ? Tôi bắt đầu thích cậu rồi đấy!

Mặt tôi hơi ửng hồng:

- Cô nói gì vậy, Lucy?

Tôi nghe tiếng Lucy phá ra cười trên đầu tôi:

- Sao phải căng thẳng thế? Tôi chỉ nói chơi thôi mà!

Sáng hôm sau, trong bữa ăn tại Đại Sảnh Đường. Như thường lệ, những con cú xuất hiện bay rầm rầm trên đầu chúng tôi và thả xuống những bức thư, những bưu kiện của người thân. Tôi và em Lily cũng nhận được thư của cha mẹ tôi. Nhưng ngoài ra tôi còn nhận được bức thư thứ ba và không ghi tên người viết. Ai vậy nhỉ?

Tôi mở ra xem: Chào Albus Severus Potter! Chắc cậu không biết tôi là ai đúng không? Nhưng tôi lại biết rất rõ về cậu. Khá khen cho cậu vì đã phá hỏng kế hoạch của tôi trong việc đánh cắp Thứ Đó vào năm ngoái. Thật khó hiểu là tại sao cậu có thể biết được âm mưu của tôi. Nhưng rồi tôi sẽ tìm ra. Và tôi cũng khuyên cậu một điều. Cậu không biết mình đang đối đầu với Ai đâu! Nếu vẫn còn muốn giữ mạng sống thì đừng nên làm anh hùng nữa. Nhớ đấy!



Tôi đổ mồ hôi hột. Hắn dám…..kẻ chủ mưu của vụ việc đó….dám gửi thư đe dọa tôi. Lily có vẻ nhận ra sự căng thẳng của tôi:

- Anh sao thế?

Tôi vội giấu bức thư đi và nói:

- À…không có gì!

Sau giờ ăn, tôi sẽ cho Nirvana xem.

Và cậu ấy hoảng hốt thẩy rõ:

- Chết rồi, Albus! Kẻ đó đang nhắm vào cậu đấy! Lên thưa cô Mc Gonagall đi!

Đó là một ý kiến hay. Biết đâu cô còn dò ra tung tích kẻ viết thư thì sao?

Nhưng tôi chưa có thời gian để tìm cô Mc Gonagall vì bây giờ chúng tôi phải đến lớp Bùa Chú. Hôm nay giáo sư Flitwick dạy về bùa Ngăn Trở: Impedimenta!

Bùa Chú vẫn là môn tôi học rất tốt. Chỉ vài lần là tôi đã thành công trong việc sử dụng Bùa Ngăn Trở để làm tê liệt một con bọ cánh cứng và một con yêu tinh Cornish.

Mặc dù để đoạt được Cúp năm nay thì tất nhiên chúng tôi vẫn phải tập luyện chăm chỉ. Cẩn thận không bao giờ là thừa. Nhưng anh Fred lại bắt chúng tôi dậy thật sớm để tập thì thật…hơi quá. Chưa kể là tôi vẫn còn hơi lo lắng về bức thư. Tôi vẫn nghĩ là không thể có kẻ nào đó rình rập tôi quanh đây. Cô Mc Gonagall thì không thể dò ra tung tích kẻ gửi thư nặc danh. Nhưng cô trấn an tôi rằng trường Hogwart là nơi an toàn nhất.

Tất nhiên là Lucy cũng đọc được bức thư đó. Tôi buộc phải kể cho cô ấy nghe chuyến phiêu lưu của tôi hồi năm ngoái. Lucy có vẻ trầm trồ thán phục tôi thật sự.
« Chương TrướcChương Tiếp »