Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hậu Harry Potter: Thế Hệ Kế Tiếp

Chương 1: Ngày Đầu Tiên Ở Hogwarts

Chương Tiếp »
Tôi là Albus Severus Potter. Tôi đang ngồi trên chuyến tàu hỏa tới Hogwart. Là năm đầu tiên nên tôi rất căng thẳng. Cha mẹ tôi ngày xưa chắc cũng có tâm trạng giống tôi lúc này.

Bên cạnh tôi là Rose. Cô ấy là con của chú Ron – Bạn thân nhất của bố tôi. Chờ trên tàu hỏa thật sốt ruột. Tôi thoáng có ý nghĩ giá như mình chưa đủ tuổi để đi học như Lily. Nhưng em ấy thì khác tôi. Lily rất muốn đi học nhưng em ấy chưa đủ tuổi.

Trời ơi! Dường như tôi là thành viên nhút nhát nhất trong Nhà. Nhưng bố tôi nói rằng cái tên của tôi bao gồm hai người mà ông ấy kính trọng nhất. Albus Dumbledore là Hiệu Trưởng vĩ đại nhất mọi thời đại và theo bố tôi kể thì chỉ có Voldemort là kẻ duy nhất có thể được coi là ngang ngửa với ông. Nhưng bố tôi kể rằng ông đã từng chứng kiến trận đấu tay đổi giữa cụ Dum và Voldemort(ở tập 5 ^^) và ông cho rằng trong trận đấu đó cụ Dum đã chiến thắng. Xem ra bố tôi rất hy vọng mình có thể được vĩ đại như cụ ấy.

Hình như tôi được kỳ vọng hơi nhiều. Dù sao tôi cũng sẽ cố gắng hết sức. Tôi tin là chỉ cần vào được Nhà Griffindor là ổn. Tôi rất lo không biết mình có bị phân vô Nhà Slytherin không đây?

Nhưng có lẽ tôi quá lo xa. Anh James đã được vô Nhà Slytherin và có vẻ anh ý chẳng xấu xa giống như mọi người thường nói về những học sinh học ở Slytherin. Khi biết tin anh ấy được vào Nhà Slytherin thì mẹ Ginny của tôi tỏ ra không vui lắm. Nhưng bố tôi đã thuyết phục bà ấy. Nội dung là gì chắc các bạn có thể đoán ra được. Trong tên của tôi có chứ “Severus”. Bố tôi nói rằng ông ấy là một thành viên Slytherin và là người can đảm nhất mà cha tôi từng biết. Tôi nghĩ là trong buổi lễ phân loại, cái tên của tôi sẽ gây chú ý đây. Mặc dù tôi không có vết sẹo hình tia chớp như cha tôi.

Mọi người vẫn nói rằng trong 3 người con thì tôi giống cha tôi nhất. Ngoại trừ là tôi không đeo kính và không có vết sẹo. Ngoài ra tôi có mái tóc bù xù rất giống cha tôi. Tôi đã thử vuốt Keo Thẳng Đơ nhưng chả ăn thua.

Thôi kệ vậy. Nhưng tôi thấy mái tóc này không đẹp chút nào. Giá như nó được xoăn đẹp và lãng tử như ông Sirius.

Rose dường như thấy tôi có tâm sự nên hỏi:

- Sao vậy, Albus?

- Không có gì, mình hơi hồi hộp ấy mà, không biết mình sẽ vô Nhà gì đây?

Rose dường như chẳng căng thẳng chút nào. Cô ấy bảo:

- Tớ tự tin là sẽ mình sẽ có khả năng vô Nhà Griffindor hoặc Ravenclaw nhưng tớ muốn vô nhà Hufflepuff cơ.

Hửm? Mình nghe nói nhà Hufflepuff không phải là 1 nhà lý tưởng mà. Một cô gái thông minh như Rose sao lại muốn vô nhà đó.



Tôi liền hỏi:

- Sao bạn lại muốn vô nhà đó?

Rose tỉnh bơ:

- Vì mình thấy hơi bất công cho Nhà đó, mình sẽ cố gắng làm Nhà đó được đánh giá công bằng như những Nhà khác.

- Công bằng?

- Đúng vậy, tớ hoàn toàn tự tin mình có thể khiến Nhà Hufflepuff trở nên nở mày nở mặt

Thực sự tôi thấy ngưỡng mộ sự bình tĩnh và tự tin của Rose. Bố tôi vẫn thường vào cô bé này kế thừa sự thông thái của Hermonie – mẹ của cô ấy. Nhưng tôi có cảm giác rằng cô ấy có phần hơn.

Tôi tự hứa với mình rằng sẽ cố gắng để làm cha mẹ nở mày nở mặt. Rose lúc này đang đọc cuốn sách Những bí quyết để vươn tới sự thành đạt. Tôi đã đọc qua và thật sự không hiểu lắm. Cuốn sách đó dày và toàn chữ, số lượng nhiều và dày đặc đến mức mỗi lần tôi đọc chỉ cảm thấy chóng mặt. Tôi thường nghĩ Rose mặc dù là con gái nhưng ước mơ của cô ấy rất lớn.

Sau đó đoàn xe lửa giảm tốc độ rồi dừng lại hẳn. Mọi người bắt đầu ùn ùn ra cửa. Tôi rùng mình vì trời đêm lạnh buốt. Một giọng nói vang lên:

- Các em năm thứ nhất lại đây!

Đó là một người đàn ông to lớn với râu tóc bạc trắng làm tôi liên tưởng đến ông già Noel. Ông ấy nhìn tôi một lúc rồi hỏi:

- Cháu là….con của Harry Potter hả?

Sao ông ấy lại nhận ra mình nhỉ? Chắc là vì mình rất giống bố. Tôi gãi đầu:



- Dạ vâng…

Ông ấy cười và nói:

- Ta là Hagrid, chắc bố cháu cũng từng kể về ta chứ?

À thì ra đây là bác Hagrid khổng lồ mà cha tôi đã từng kể. Theo lời kể của cha tôi thì ông ấy rất thích nuôi những sinh vật nguy hiểm. Đáng nhớ nhất là con nhện khổng lồ trong Khu Rừng Cấm.

Sau đó ông ấy nói với Rose:

- Cháu rất giống mẹ đấy, thậm chí còn đẹp hơn nữa

Đúng vậy, Rose khá xinh đẹp. Tôi rất thích cô ấy nhưng có lẽ bạn ấy chỉ coi tôi là bạn.

Sau đó tôi lên con thuyền chở đến lâu đài. Ô! Hogwart quả thật là một lâu đài hùng vĩ, học ở đây thật là thích làm sao. Tại sao tôi lại phải lo lắng nhỉ? Đúng vậy, đây là nơi tốt nhất để rèn luyện mình.

Đến cửa lâu đài, ông Hagrid đấm mạnh vào đó 3 lần. Cánh cửa lâu đài lập tức mở ra. Một ông phù thủy nhỏ xíu đứng đợi sẵn ở cửa.

Ông Hagrid giới thiệu

- Đây là các em năm thứ nhất, thưa giáo sư Flitwick

- Cám ơn bác Hagrid

Sau đó giáo sư Flitwick giảng giải cho chúng tôi về 4 Nhà. Thực ra tôi cũng biết kha khá rồi. Tôi và các học sinh khác giật mình khi thấy các hồn ma bay qua bay lại và nói chuyện với nhau. Rồi giáo sư Flitwick dẫn chúng tôi vào trong.
Chương Tiếp »