Chương 3 : Hoàng Gia Đệ Nhất Mỹ Nữ

Hoàng Gia Học Viện :

Reng………….Reng……

Tiếng chuông báo hiệu đến giờ giải lao vang lên các dãy hành lang trong phòng lập tức vang lên những tiếng bước chân vội vã cùng âm thanh nói cười vui vẻ huyên náo …

Trong đám đông ồn ào huyên náo đó , có 1 nữ sinh vội vã lao ra khỏi hành lang,sự xuất hiện của nàng ngay lập tức thành tâm điểm của sự chú ý của những nam sinh trong học viện. nhìn thấy nàng các nam sinh không khỏi ngây người ra, ngắm nhìn mỹ nữ quả thật là 1 thú vui thú vị không bao giờ nhàm chán của nam nhân nhưng với nàng e rằng 2 chữ Mỹ nữ xem ra đã quá tầm thường, từ đó chẳng thể diễn ta hết vẻ đẹp hoàn mỹ của nàng hoặc có thể lấy những lời bình luận của các nam sinh trong học viên để tả về nàng …

“Nếu trên đời này thật sự có sự tồn tại của thiên sứ thì đặt trước nàng cũng chỉ như là quạ đen mà so sánh với Phượng Hoàng … “

Nàng có rất nhiều ngoại hiệu tất cả đều do mọi người đặt tựa như Eternal Angel (Thiên sứ vĩnh hằng) , Trầm Mỹ nhân hoặc Trầm Ngư nhưng rồi tất cả đều thống nhất phong cho nàng danh hiệu Hoàng Gia Đệ Nhất Mỹ Nữ …

Tên thật của nàng là Trầm Mộng Nghiên, thiên kim bảo bối của Trầm Trì cục trưởng kinh tế HK …. hiện đang học năm thứ 2 ở Học Viện Hoàng Gia nhìn tổng quát nàng có vẻ ngoài cùng khí chất giống hệt như vị mỹ nữ truyền hình Đài Loan Lưu Diệc Phi thế nhưng theo lời nam sinh trong học viện nàng thậm chí còn đẹp hơn rất nhiều : Gương mặt trái xoan hoàn mỹ ,chân mày lá liễu mềm mại, cặp mắt đen huyền lấp lánh tựa 2 vì sao, mái tóc đen dài thướt tha đón gió phối hợp cùng thân hình mềm mại cân xứng đến từng cm, từng đường cong hoàn hảo tạo nên 1 tuyệt tác của vũ trụ, 1 tạo vật hoàn hảo của nhân loại …

Nam sinh truy đuổi nàng nhiều tựa như sao trên trời vậy thế nhưng có mấy ai đắc thủ được, có thể chiếm lấy phương tâm của vị đại mỹ nữ tuyệt đại song kiều này… nàng vẫn giữ vẻ lãnh đạm lạnh lùng khi tiếp xúc với các nam sinh khác ngoài ra vẻ ngoài thuần khiết cao quý vô song khiến nam nhân thật sự không chút khinh nhờn như thể không muốn mạo phạm đến vị thần nữ này vậy ….

Ngăn tủ để đồ dùng cá nhân của nàng lúc nào mở ra cũng đầy ắp những bức thư tình xin được làm quen cùng đủ loại quà tặng đắt tiền thế nhưng chưa có 1 nam sinh nào có thể thuận lợi chiếm được trái tim của vị thần nữ này … Tuy gần đây có 1 số tin đồn Đệ nhất nhân của học viện Bạch Cảnh Sùng đã hoàn toàn chinh phục được nàng thậm chí 2 người con tiến xa hơn cả quan hệ tình yêu nam nữ bình thường nhưng 1 số nam nhân si tình cố chấp không muốn tin vào điều đó ….

Nhìn thấy thái độ vội và cũng nét mặt lo lắng của nàng không ít nam sinh thắc mắc không hiểu vì điều gì có thể khiến nàng động tâm mà lo lắng đến như vậy…Nếu như nàng lo lắng vì 1 nam nhân nào khác thì cầu trời khấn phật cho thiên lôi thường xuyên chiếu cố đến hắn nhiều 1 chút…

Trong phòng Y tế :

Bạch Cảnh Sùng vẫn đang chìm vào trong giấc ngủ bắn tinh xong làm gã cảm thấy vô cùng mệt mỏi lăn ra ngủ lúc nào không biết, thậm chí khi chuông giải lao vang lên hắn cũng chẳng hề để ý , nếu mà gã biết vừa rồi có kẻ âm thầm cầu khấn thiên lôi viếng thăm gã không biết gã sẽ nghĩ như thế nào ….

Cửa phòng y tế đột ngột mở ra sau đó nhanh chóng đóng lại kèm theo tiếng khóa cửa lách Cách….

Bước vào trong thấy gã vẫn chưa thức dậy nằm ở chiếc giường trong góc đôi mắt nhắm nghiền hơi thở đều đều Trầm Mộng Nghiên khẽ bước tới đặt 1 tay lên trán kiểm tra nhiệt độ của gã thấy bình thường nội tâm nàng mới buông lỏng ra 1 chút …

Nàng bận bộ đồng phục học viện Hoàng Gia như bao nữ sinh khác nhưng đặc biệt toát ra vẻ thành thục cùng thuần khiết vô cùng như thể bộ trang phục này được may ra chỉ để giành cho nàng vậy…Áo khoác trắng có đính phù hiệu học viện, váy ngắn dài đến đầu gối, tất chân da bó sát làm lộ ra cặp đùi mềm mại trắng muốt…

Mái tóc dài đen mượt khẽ bay tán loạn trong gió vì lúc nãy chạy vội vã trên trán còn lấm tấm những giọt mồ hôi tựa như những hạt ngọc trong suốt lấp lánh …

Nàng ngồi sát bên đầu giường khẽ chỉnh lại những lọn tóc rối tán loạn trên gương mặt anh tuấn của gã mỉm cười nụ cười tuyệt mỹ tràn ngập hạnh phúc mà k một nam sinh nào trong trường có thể chiên ngưỡng được như thể nụ cười hoàn mỹ đó chỉ giành cho 1 người duy nhất mà thôi …. Nàng khẽ cười nhẹ nhàng nói

“Đáng đời !!! Ai biểu không nghe lời người ta đêm hôm qua uống nhiều như vậy bây giờ báo hại ta mới sáng sớm đã phải lo lắng cho ngươi như vậy ….” Thanh âm ôn nhu cực kỳ êm tai tựa như phun châu nhả ngọc vậy ….

“ ….Từ ngày đầu tiên gặp ngươi là ta đã biết rằng cuộc sống sau này của em sẽ chẳng còn bình yên như trước nưa ….Bạch Cảnh Sùng ơi tại sao anh lại xuất hiện trong cuộc sống của em …Anh có biết không cuộc sống của em từ khi có sự xuất hiện của anh đã bị đảo lộn hoàn toàn . Sáng nghĩ tới ngươi, chiều lại nhớ ngươi tối về lại nằm mơ thấy ngươi trong đầu óc của ta bây giờ chỉ toàn là hình ảnh của ngươi 1 kẻ tự cao tự đại luôn cho mình là trung tâm của vũ trụ nhưng đáng ghét nhất là ngươi bay bướm quá nhiều , bên cạnh ngươi nữ nhân như hoa như ngọc không ngừng vây quanh mà ngươi lại là 1 tên phong lưu công tử….Uhm liệu ta có thể trói chặt ngươi đến suốt đời hay không ? “

Nói đến đây trong đôi mắt tuyệt đẹp của nàng xuất hiện 2 giọt nước long lanh tựa như sắp trào ra ngoài ….

“Đồ ngốc !!! Ngươi phải biết rằng trên cuộc đời nay không ai yêu ngươi hơn ta đâu “Nói xong nàng khẽ đứng lên , vén mái tóc sang 1 bên cúi đầu hôn lên đôi môi gã …

Bỗng dưng 2 bàn tay của gã vòng lên ôm chặt lấy người nàng đôi môi tham lam đáp trả lại nụ hôn của nàng đầu lưỡi của gã nhanh chóng len vào đôi môi anh đào mềm mại kia bắt lấy đầu lưỡi đinh hương mềm mại mà quấn lấy

“Uhm……………..Ư…………..Uhm………………..”

Trầm Mộng Nghiên không chút đề phòng bị gã kéo lên trên giường cả 2 điên cuồng lăn qua lăn lại trên giường thân thiết hôn môi…

Một lúc sau họ mới lưu luyến tách ra mà gã nằm đè lên thân thể của nàng mỉm cười đầy tinh quái nhìn vị mỹ nhân bên dưới gương mặt đỏ ửng không ngừng vì xấu hổ…

“Ah…….Thì ra ngươi không có ngủ……….Chán ghét……ngươi lại lừa ta……Đáng ghét…Đồ lừa đảo……Hỗn đản…. ” Cánh tay nàng đánh như mưa lên ngực của gã 2 má đỏ bừng bừng những tâm sự thầm kín trong lòng nàng đều bị hắn nghe được khiến nàng xấu hổ muốn chết đi được ….

“Hahahahahaaha oan ức cho ta quá …….lúc đó ta đang ngủ thật sự ai biết được có 1 sắc nữ tiến đến giường cưỡng hôn ta ……..không còn cách nào khác ta đành làm người tốt đáp ứng dâng hiến lên nụ hôn thuần khiết của mình vậy ………” Hắn bật cười 2 tay ôm lấy nàng say đắm nhìn nàng nói.

“Đồ lừa đảo……….Ta ghét ngươi………Buông ta ra không được phép chạm vào ta nữa” Nàng thẹn quá hóa giận ra sức vùng vậy thoát khỏi ma trảo của hắn …

“Ngoan đừng quậy nữa……….ta không phải cố tình thật mà……….ta quả thật đang ngủ nhưng bảo bối của ta đến mà em cũng biết chúng ta tự nhiên là tâm ý linh thông mà “ Nói xong hắn hôn nhẹ lên đôi môi anh đào hồng nhuận của nàng bàn tay ôn nhu vuốt ve gương mặt hoàn mỹ của nàng nói

“Miệng lưỡi dẻo quẹo…..chắc là gặp mỹ nhân nào ngươi cũng dùng cái chiêu này phải không? cái gì mà tâm linh tương thông chứ……….điều là lừa gạt người “ Mộng Nghiên chu đôi môi lên yêu kiều nũng nịu nói nhưng nàng cũng đã ngừng giãy dụa

“Mà Khoan đã……..lúc này hôn ngươi ta cảm thấy có 1 chút mùi vị dâu tây trên bờ môi của ngươi…….Nói mau trước đó ngươi đã cùng nữ nhân khác thân thiết qua có phải không “ Nàng vùng dậy thoát khỏi người hắn trong mắt như phát hỏa lạnh lùng chất vấn hắn ….

Trong nội tâm gã thầm kêu không ổn rồi lúc nãy cùng Vương Di thân thiết mà nàng lại có sở thích tô son môi đỏ vị dâu tây cứ tưởng ăn vụng trót lọt không ngờ lại giấu đầu lòi đuôi để cho nàng phát hiện được hắn thầm than mình quả thật quá bất cẩn …

“Làm gì có chứ ….. Anh từ nãy giờ vẫn nằm đây ngủ mà ………bảo bối em đừng có nghĩ bậy bạ có được không … hôm nay ngoài Mộng Nhiên bảo bối của anh ra, tuyệt đối không có cùng nữ nhân khác làm bậy em tin anh được không ”Gã cười hắc hắc ngồi dây bàn tay nhẹ nhàng vòng qua sau ôm lấy thân thể mềm mại của nàng vào lòng âu yếm …

“Không đúng em rất ít khi dùng son môi anh cũng biết rõ đều đó mà nếu có em thích dùng son môi màu hồng anh đào tuyệt đối không có mùi vị dâu đặc trưng như vậy….chắc chắn là anh lại nói dối em cùng nữ nhân khác thân mật………..Ahh……Nếu như anh không chịu nói thật……….em cũng sẽ không để ý đến anh nữa……Anh là 1 cái hoa hoa công tử, suốt ngày trăng gió “ Nàng không nhịn được nước mặt tuôn trào ra ngoài ấm ức nhìn hắn nói

Đệ nhất mỹ nhân đúng là đệ nhất mỹ nhân ngay cả khóc cũng động lòng người như vậy nàng khóc tựa như đóa hoa lê mỹ lệ dưới cơn mưa vậy, kiều diễm xinh đẹp động lòng người ….Nhìn nàng khóc gã có chút ngẩn ngơ … gã biết người con gái này đã rất yêu gã

Thậm chí có thể chết vì gã thế nhưng còn gã thì sao ……..

Gã nhẹ nhàng hôn lên những giọt nước mắt như những hạt châu rơi xuống trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng ….

“Mộng Nghiên em xem có phải không mùi dâu tây đó đã bị nước mắt của em rửa sạch rồi nè . Dù cho đôi môi này có dính phải những hương vị nào đi chăng nữa tất cả đều bị nước mắt của em rửa trôi tất cả,những thứ đó chỉ là phù du những gì thuộc về em mới là vĩnh cửu ” Hắn ôn nhu nhìn nàng ánh mắt đầy thâm tình nói

“ Cảnh Sùng anh nói thật lòng chứ ? Không phải lừa dối làm cho em vui phải không? “ Nàng nghẹn ngào ngước nhìn hắn thâm tình hỏi

“Uhm………..Anh có thể lừa cả thế giới này cũng sẽ không lừa gạt Mộng Nghiên đáng yêu của anh “ Hắn ôn nhu lâu khô những giọt nước mắt trên mặt nàng thâm tình nói

“Ư………Em yêu anh………..yêu hơn bất kỳ thứ gì trên đời này” Nàng lao vào lòng hắn lớn tiếng nói nước mắt lại trào ra làm ướt cả chiếc áo sơ mi trên người của gã

“Suỵt khẽ thôi em không sợ bên ngoài nghe thấy sao ? “

“Em không quan tâm !!! Em không ngại nói cho cả học viện biết em thích anh………thích anh đến chết “ Nàng ôm chặt lấy hắn mỉm cười ôn nhu nói khóe mi vẫn còn vươn 2 hàng nước mắt …

“Ầy………Nữ nhân 1 khi đã sa chân vào tình yêu rồi thật sự điên cuồng sẵn sàng bất chấp tất cả “ Gã thầm nghĩ

Đứng trước 1 mỹ nhân tuyệt vời như vậy lại hết lòng yêu gã như thế này làm nội tâm gã xao động bên dưới liền có phản ứng tuy mới vừa cùng vị y tá lão sư kia đại chiến qua 1 hồi nhưng đứng trước vị đệ nhất mỹ nhân này hắn cũng không chịu nổi …Bàn tay lướt đến đôi gò bông của nàng nhẹ nhàng xoa nắn ….

“Ân…….Cảnh Sùng “ Gương mặt xinh đẹp của nàng đỏ ửng như trái táo chín hơi thở trở nên gấp gáp vô cùng…

Một bàn tay từ từ len xuống dưới đùi của nàng luồng vào trong chiếc váy nhẹ nhàng ma sát kí©h thí©ɧ gã cảm thấy bên dưới ngoài chiếc qυầи ɭóŧ bằng ren của nàng gã còn chạm vào 1 miếng bông dày cộm ……

“Ân……Cảnh Sùng hôm nay không được mà…..Hôm nay cái đó của em đã đến nha….” Trầm Mộng Nghiên e thẹn nói

Dục hỏa vừa dâng lên ngay lập tức bị dội 1 gáo nước lạnh làm lửa dục trong hắn ngay lập tức tắt ngúm….Hắn cười cười từ từ rút tay về sau đó nằm xuống giường miên man suy nghĩ hắn thầm trách mình dạo này có lẽ đã quá hoang đàng rồi vừa nãy mới làm 1 hồi bây giờ lại muốn …….

Thấy bộ dạng đâm chiêu của hắn tưởng rằng mình đã làm cho gã chán ghét Trầm Mộng Nghiên khẽ cắn răng gối đầu lên ngực gã ôn nhu nói :

“Cảnh Sùng đừng buồn nữa có được không ? Bất quá vài ngày nữa em lại chiều theo ý anh ……Nếu không thì người ta có thể để cho anh làm lỗ kia có được không”Nói đến đây nàng xấu hổ không dám nhìn thẳng vào hắn những ngón tay không ngừng vân vê lên bộ ngực cường tráng của gã…

“Làm lỗ kia ? Mộng Nghiên không phải em vốn rất sợ đau sao….làm chỗ đó sẽ còn đau hơn phá thân nữa đó “ Nghe nàng nói gã cũng phải giật mình, nhìn nàng hắn không khỏi có chút cảm động người con gái này sợ làm hắn vì gã có thể làm bất cứ việc gì để gã vui lòng …….Hắn không có chút nghi ngờ nếu nói nàng đi chết vì hắn nàng chắc chắn cũng chẳng chút do dự , 1 tuyệt sắc mỹ nhân 1 lòng 1 dạ vì hắn như vậy… gã còn đòi hỏi gì hơn nữa………..Chỉ trong phút chốc hình ảnh 1 nữ nhân mặc bộ trang phục nữ hầu gái với nụ cười như tỏa sáng hiện lên trong tâm thức gã …

“Sẽ đau lắm sao?……Không sao em có thể chịu đựng được mà……..” Nàng ngửa đầu lên ôn nhu nhìn hắn nói ngữ khí có chút run rẩy

“Ngốc ạ !!! Ta đâu phải lại đại sắc lang mà có 1 chút thôi mà không thể nhịn được đâu nào? Với lại ta không nỡ làm ngươi đau ,bảo bối của ta “ Hắn ôn nhu vuốt lại mái tóc của nàng nói

“Ân…….Cảnh Sùng em biết anh tốt với em nhất mà ………..Đợi vài bữa nữa đại di mụ của người ta qua đi ta sẽ cấp cho ngươi được thoải mái có được không ? Lần này có thể không cần đeo bao cũng được . Những câu cuối thanh âm càng lúc càng nhỏ đến cuối cùng chỉ nghe được tiếng mũi

“Thật sao ? Lỡ như ngươi mang thai thì sao ? “

“Vậy thì ủy khuất cho ta rồi nha, người ta sẽ vì ngươi mà sinh đứa con này ra …..ngươi cũng không thể ruồng bỏ người ta đó có biết không” Nàng cắn răng nói ánh mắt có chút chờ mong cùng hạnh phúc

“Nha Đầu ngốc này “ Hắn khẽ thở dài xem ra nữ nhân này đã hãm quá sâu vào lưới tình rồi thật khó mà thoát ra được …..Còn gã thì sao đây………..”