Chương 1: Thiếu gia

“Thiếu gia, mau dậy đi !!! nếu không sẽ không kịp giờ đến trường mất” Tống Ngọc Linh dùng sức gõ mạnh lên cánh cửa thế nhưng đợi 1 hồi lâu trong phòng cũng k có chút phản ứng nào….

“Thiếu gia…….” Thanh âm lại có chút lớn hơn trong lòng có chút bực bội

“Được rồi ta đã biết rồi ! Đừng có ở đó mà ồn ào nữa” 1 thanh âm khó chịu từ trong phòng đáp lại.

Tống Ngọc Linh khẽ bĩu môi nói : “Lớn như vậy mà còn k biết tự dậy để người khác phải kêu còn lớn tiếng với mình nữa.”

Đương nhiên, nàng cũng chỉ dám nói thầm trong lòng mà thôi, dù sao nàng cũng chỉ là người hầu gái của Bạch Gia, mà vị đại công tử nàng vừa gọi này lại chính là thiếu chủ nhân, là con trai độc nhất của chủ tịch tập đoàn quốc tế lớn nhất HK Bạch Thị—Bạch Cảnh Sùng.

Vì hoàn cảnh bắt buộc nàng phải xin vào Bạch gia giúp việc, nhưng nghĩ lại nàng kỳ thật đã rất may mắn khi tìm được 1 công việc như vậy, cho dù mỗi ngày 5h sáng nàng đã phải rời giường, quét tước dọn dẹp thư phòng của thiếu gia thỉnh thoảng làm 1 số việc vặt trong nhà nhưng có thể vừa được làm vừa có thể chiếu cố việc học của mình, chỉ điểm ấy thôi cũng đủ để nàng quỳ xuống cảm tạ trời đất rồi.

Nhắc tới điều này nàng cảm thấy mình đã chọn được 1 công việc hoàn hảo, dù sao ban ngày nàng vẫn được phép đến trường học cùng thiếu gia buổi tối quét tước vệ sinh xong cũng sẽ có được chút ít thời gian tự học quý báu.

Điều duy nhất làm nàng khó chịu , đó chính là vị thiếu gia này…

Thiếu gia thường xuyên tiệc tùng đến nửa đêm thậm chí có hôm trời gần sáng mới mò trở về nhà trên người nồng nặc mùi rượu cùng nước hoa của phụ nữ cho nên việc đánh thức hắn dậy đối với nàng vào lúc đó thực sự là 1 cực hình….

Mà nàng thân là nữ giúp việc thân cận của thiếu gia, cũng có những nhiệm vụ đặc thù ── chẳng hạn như giúp đỡ thiếu gia thay quần áo, hoặc làm chân sai vặt cho hắn nhưng mà nếu như thiếu gia năm nay chỉ 50 tuổi, hoặc là tiểu hài tử 5 tuổi thì điều này thật sự là 1 chuyện đơn giản đối với nàng nhưng là, trời trêu người chính là vị thiếu gia này năm nay 17 tuổi, đúng bằng tuổi với nàng làm cho nàng mỗi ngày phải cùng 1 người nam nhân trạc tuổi mình mà giúp gã thay quần cởϊ áσ, mặc đồng phục, cho dù đã làm gần hai năm nàng vẫn như cũ chưa thích ứng được.

Nàng xin thề, nàng đối với vị thiếu gia này hoàn toàn không chút tư tâm nào mặc dù nàng không thể không thừa nhận vị thiếu gia này là 1 nam nhân cực kỳ ưu tú vẻ ngoài phong độ, tuấn tú, dáng người dong dỏng cao thân hình vạm vỡ cường tráng, mày kiếm, mũi cao ,đôi mắt đen tuyền huyền bí như có thể nhìn thấu vạn vật trên đời này …Mà

dù sao đi nữa thiếu gia của nàng cũng là 1 nam nhân, mà nàng lại là thiếu nữ còn ngây thơ thuần khiết mỗi khi tiếp xúc với gã , nàng thật sự tránh không được làm cho mặt đỏ má hồng vô cùng thẹn thùng.

Bước vào phòng nàng thực hiện nhiệm vụ mỗi buổi sáng của nàng…

Nàng cố gắng tưởng tượng gã là 1 tiểu hài tử chỉ có năm tuổi đó là biện pháp thông minh nhất mà nàng có thể nghĩ ra được khi tiếp xúc với gã vào mỗi buổi sáng.

Tống Ngọc Linh đi đến bên giường chuẩn bị đồng phục học sinh giúp hắn mặc vào vừa bước tới giường nàng k nhịn được thẹn thùng mặt đỏ tía tai, thiếu gia của nàng nằm trên giường chỉ mặc độc nhất 1 chiếc qυầи ɭóŧ màu đen hiệu CK mà lúc này tiểu đệ đệ của gã đang thực hiện động tác chào cờ vào mỗi buổi sáng tựa như nhất trụ kình thiên vậy ….

Bạch Cảnh Sùng vẫn đang ngủ, đêm hôm qua gần 4h sáng gã mới trở về nhà hiện tại phải thức dậy sớm đi học làm sao gã có thể dậy nổi tuy nhiên k hiểu sao mỗi lần nữ hầu gái này bước vào phòng ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt từ mái tóc của nàng, Tống Ngọc Linh có thói quen tắm rất sớm thứ dầu gội nàng dùng cũng chỉ là loại rẻ tiền nhưng chỉ cần nàng xuất hiện trong khuôn vi 100m mùi hương nhàn nhạt êm dịu đó lại đấp vào mũi gã tâm trí bừng tỉnh chẳng biết từ lúc nào chỉ cần nàng tiến lại gần dù cho có thật sự buồn ngủ hơn nữa gã cũng có thể tỉnh táo ngồi dậy …

Tống Ngọc Linh thở phảo nàng dùng tốc độ nhanh nhất đem quần áo đồng phục của gã mặc vào cố gắng k nhìn vào tiểu gia hỏa to lớn nóng bỏng kia của hắn …

Thấy bộ dạng của nàng như vậy hắn không nhịn được mỉm cười, biết nàng lâu như vậy thế nhưng mỗi lần thay quần áo vào buổi sáng cho hắn nàng đều như vậy thẹn thùng ~~~

“…..Tiểu Linh ngươi động tác xem ra ngày càng thuần thục nha ~~~ Lần này chỉ mất 3 phút là đã thay xong đồ cho ta “ Bạch Cảnh Sùng trêu chọc nàng nói

“Ân…….Làm nhiều tự nhiên quen thôi thỉnh thiếu gia mau mau xuống dùng bữa sáng…Nếu k e rằng sẽ không kịp đến trường” nàng thanh âm mềm mại cực kỳ dễ nghe

“Được rồi ngươi cùng xuống ăn với ta “ Gã đứng dậy trìu mến nhìn nàng nói

“Ân ta đã ăn rồi xin cám ơn ý tốt của thiếu gia: “ Nói xong nàng tựa như 1 cơn gió biến mất khỏi tầm mắt hắn …

Phòng ăn

Đại sảnh rộng lớn đặt 1 chiếc bàn dài trên bàn chứa đầy những món ăn điểm tâm sáng đủ cho hàng chục người dùng thế nhưng ngồi trên đó chỉ duy nhất có 1 mình gã hắn cũng đã quen như vậy cha hắn thường xuyên bận bịu công tác lần này hắn cùng người vợ thứ 2 của mình sang Mỹ bàn công chuyện làm ăn cho nên cả nhà chỉ còn mình gã dùng bữa sáng …

Bạch Cảnh Sùng từ tốn thưởng thức bữa ăn sáng mà Tống Ngọc Linh cũng k dám rời nửa bước đứng sát bên đợi lệnh của hắn……. so sánh với thức ăn của thiếu gia thì bữa sáng gồm cháo trắng và hột vịt muối của nàng thật là cách nhau 1 trời 1 vực ….Mà gã lúc nào cũng toát ra 1 bộ dạng lạnh lùng tựa như 1 khối băng ngàn năm vậy ngay cả lúc ăn cũng vậy cách hắn đối xử với nàng như buổi sáng nay thật sự rất hiếm ….Bữa điểm tâm sáng cứ thể lặng lẽ trôi qua…

“Hôm nay ngồi cùng xe của ta đến trường đi “ Bạch Cảnh Sùng nhàn nhạt nói khẽ lấy khăn ăn lau miệng

“Ân…Không cần đâu thiếu gia ta muốn ngồi xe bus đến trường sẵn tiện rèn luyện một chút thể lực luôn hì hì….” Nàng vội vàng khoát tay từ chối

“Hừ…Vậy thì tùy ngươi” Hắn lạnh lùng trả lời đây không phải lần đầu tiên nàng từ chối tấm lòng tốt của hẳn.. Hắn thật không hiểu có bao nhiêu nữ nhân muốn cùng hắn chung xe mà nàng lại sợ ngồi cùng hắn như sợ cop vậy… Nghĩ vậy nội tâm hắn tư nhiên sinh 1 cỗ buồn bực khó hiểu…

Nói xong hắn đứng dậy k thèm liếc nhìn nàng nửa cái bước ra khỏi cổng nơi 1 chiếc xe RollsRoyce màu đen đang chờ sắn chốt lát hắn biến mất khỏi tầm mắt của nàng

Nàng thật không dám cùng hắn ngồi trên chiếc xe sang trọng đó đến trường đâu, trừ phi nàng thật sự chán sống trên cõi đời này nữa rồi.

Hắn vốn là bạch mã hoàng tử của học viện Hoàng Gia , học viện lớn nhất giành cho các vương công quý tộc cũng như con cái quan chức chính phủ HK cùng con cái đại sứ quán các nước mà hiển nhiên với vẻ ngoài ấn tượng như vậy hắn nghiễm nhiên trở thành thần tượng của tất cả nữ nhân trong trường …Thân thiết ngồi cùng xe với hắn chẳng khác nào trở thành địch nhân của tất cả các tiểu thư trong học viện, nàng còn nhớ 1 lần vì trời mưa nàng cùng hắn ngồi chung xe trở về bị biểu tiểu thư em họ của hắn bắt gặp, kết quả nàng cả tuần bị nàng ta đày đọa quét dọn lau chùi toilet cả tuần, chưa hết nàng còn tìm mọi cách hành hạ nàng nữa ấn tượng như vậy này đã khắc sâu trong tâm trí nàng tuyệt đối sẽ không có lần thứ 2 nưa, hơn nữa may mắn chính là ở trường mình vẫn thủy chung cùng thiếu gia bảo trì khoảng cách, nếu không bị người khác phát hiện nàng cùng thiếu gia cùng sống chung dưới 1 mái nhà gần 2 năm bảo đảm cuộc sống của nàng về sau sẽ vô cùng thảm thương…

Tống Ngọc Linh mau chóng dọn dẹp đồ ăn còn thừa trên bàn sau đó nhanh chóng thay đồng phục chạy ra đón xe bus đến trường…..

Chiếc xe RollsRoyce bóng loáng chạy vào chiếc cổng vòm hoa cực lớn phía trên đề 4 chữ to đùng “Học Viện Hoàng Gia”Cái tên đã nói lên tất cả

Khi chiếc xe tiến vào ngay lập tức thu hút tầm nhìn của tất cả mọi người trong sân trường dĩ nhiên mọi người biết là ai ngồi trong chiếc xe này đối với nữ nhân người ngồi trong đó là trượng phu trong giấc mơ của các nàng còn đối với nam sinh gã là 1 gã ma quỷ cực kỳ đáng sợ nếu cùng gã đối đầu chắc hắn tương lai sẽ chẳng tồn tại được lâu tại học viện này đâu, thậm chí có nhiều người nói quyền lực của hắn so với hiệu trưởng Ân Thiên Chính còn lớn hơn không biết bao nhiêu lần, được nữ nhân hâm mộ đã là điều hiển nhiên với 1 gã vừa giàu có lại đẹp trai văn võ gần như song toàn còn nam nhân ghen tị nhất đó là vị hoa hậu giảng đường Trầm Mộng Nghiên lại trở thành bạn gái của hắn thậm chí còn có tin đồn lần đầu tiên của nữ thần trong lòng tất cả nam sinh trong học viện cũng đã mất vào trong của tay gã…thử hỏi xem có đáng giận hay không …

Hắn lạnh lùng bước vào học viện mà các học viên khác từ từ tách ra 2 bên làm thành 1 con đường rộng rãi không 1 ai dám bước ngang hàng cũng gã tựa như chào đón nghênh giá của hoàng đế giá lâm vậy …

“Xem kìa lão đại tới rồi kìa “ 1 nam sinh đầu nhuộm tóc vàng hoe gương mặt cũng tính là tuấn tú chỉ tay về phía Bạch Cảnh Sùng đang tiến tới nói

Trên chiếc bàn tròn có tất cả 3 nam sinh phong thái ung dung khí chất có điểm hơn người đang tụm lại nói chuyện nếu là học viên ở học viện Hoàng Gia này thì không ai không biết đến họ cùng với Bạch Cảnh Sùng họ được xưng là :”Tứ Đại Thiên Vương” của học viện đứng đầu tất nhiên là gã Bạch Đại công tử Bạch Cảnh Sùng thứ 2 là Uông Thế tổ :Uông Đông Thành, thứ 3 là Lý gia Lý Đại thiên tuế Lý Cát Tường cuối cùng là Hắc mã hoàng tử trong lòng các nữ sinh: Trần Hạo Thiên …bốn người bọn họ luận về địa vì cùng tiền tài hay quyền lực thật khó có ai trong học viện có thể sánh bằng…

“Hahahahaha ta còn tưởng rằng Cảnh Sùng hôm nay không tới trường nổi nữa chứ “ Lý Cát Tường mỉm cười nói trong tay gã còn đang phì phèo hút thuốc…

Tất nhiên hút thuốc bị cấm trong trường này nhưng với 4 vị thiên tuế này nhà trường đều xem như nhắm mắt làm ngơ …

“Xem ra tâm trạng của Bạch thiếu gia của chúng ta hôm nay k được tốt ? K biết kẻ nào có mắt như mù chọc giận thiếu gia của chúng ta thế “ Uông Đông Thành liếc thấy sắc mặt âm trầm lạnh lùng của gã lạnh hơn thường ngày mấy lần còn xen lẫn khó chịu

“Lão Uông đừng đoàn mò…….được rồi sự việc đêm qua xử lý thế nào rồi? Bạch Cảnh Sùng rút ra 1 điếu thuốc mỉm cười hỏi

Trong sân trường không ít thiếu nữ ánh mắt hâm mộ hướng về 4 vị bạch mã hoàng tử của lòng mình say mê ngắm nhìn họ, tất nhiên hầu hết ánh mắt đều hướng về gã Bạch đại thiếu gia của Hoàng Gia học viện….

“Hahahaaha cái này phải nói lão Hắc nha……không những đập cho 4 gã kia lăn quay cù mèo còn lột sạch đồ của bọn chúng rồi tống ra bãi rác nữa e rằng giờ này bọn nó đang tạm trú ở đồn cảnh sát vì tội khiêu da^ʍ ở ngoài đường phố đó Hahahahaahah”Lý Cát Tường cười nói

“Chuyển nhỏ không cần nhắc tới “ Hạo Thiên khoát tay nói tựa như chuyện chẳng có gì

Đêm qua 4 người bọn họ đi uống rượu gặp 1 đám thanh thiếu niên choai choai có chút tiền tài muốn giành nữ nhân với bọn họ kết quả đám thanh thiếu niên kia ăn đủ xui xẻo đúng như lời Lý Cát Tường nói

Đúng lúc này 1 bóng hình mềm mại xinh đẹp khẽ xuất hiện trước mắt 4 người ,nàng là nữ sinh mới chuyển trường đến học viện này ngày hôm qua sự xuất hiện của nàng càng thêm chứng tỏ 1 câu nói được lưu truyền từ lâu Hoàng Gia luôn xuất mỹ nữ chỉ thấy nàng mặc bộ đồng phục của học viện chiếc ao ren trắng có thiêu hoa cùng những đường viền sặc sỡ bên dưới chiếc váy ngắn màu đỏ tươi phối hợp với cặp chân thon dài đến tuyệt mỹ , làn da trắng đến lóa mắt, gương mặt hình trái xoan sóng mũi dọc dừa cao vυ"t mái tóc dài như thác nước yêu kiều buông xuống đằng trước cắt kiểu mái ngố cực kỳ đáng yêu làm tôn lên vẻ đẹp của nàng không biết bao nhiêu lần nàng thật sự xứng với 2 chữ mỹ nữ trong số những mỹ nữ …

Nàng là bảo bối nữ nhi của thị trưởng thành phố này Chu Giai Giai (Có ai thấy quen không) vừa du học về liền chuyển vào học ở đây …

Gần như toàn bộ ánh mắt của nam sinh trong học viện bị nàng hấp dẫn tuyệt đối là mê lực khiến người khác không thể chống cự bao gồm cả 4 vị thiếu gia của Hoàng Gia học viện …

Vậy mà chỉ có ngoại trừ Bạch Cảnh Sùng hắn chỉ nhìn lướt qua nàng sau đó ánh mắt tập trung nhìn về phía nữ nhân đang sải bước tiến vào từ phía sau Chu Giai Giai , nàng vẫn mặc bộ váy liền áo trắng có vẻ cũ kỹ trên cổ thắt 1 chiếc nơ nhỏ màu đỏ gương mặt xinh xắn , ánh mắt sáng ngời đáng yêu vô cùng tuy rằng nếu so sánh với vị đại mỹ nữ phía trước nàng thật sự không nổi bật bằng nàng thế nhưng ở nàng toát ra 1 khí chất thanh thuần trong sáng đến lạ thường mà không phải ai cũng có.

Nghĩ đến sự kiện lúc sáng nàng cự tuyệt hảo ý của mình Bạch Cảnh Sùng lập tức đổi vui thành giận ánh mắt lạnh lùng quay sang chỗ khác …đúng vậy nàng chính là nữ hầu gái trong nhà gã :Tống Ngọc Linh …

Reng………Reng……..

Chuông vào học đã rung lên 4 người nhanh chóng thu xếp tiến về phòng học ….