Chương 42: Tiến vào nhị trọng giới



Trong hang động âm u, có khi lóe ra ánh sáng màu xanh, khi thì là màu lam nước, sau đó lại biến thành màu hồng đậm, màu nâu nhạt, cuối cùng biến thành màu xám, 5 màu này thay đổi liên miên tại trong hang động.

Từng đạo quyền chưởng gây ra rung động, rung động cả không gian hang động. Trong mơ hồ, có thể thấy năm thân ảnh đang ở trong hang động luyện tập quyền pháp.

Quyền pháp? Đúng vậy chính là quyền pháp, lúc này người luyện quyền chính là người đã đi tới Cửu Đỉnh Cửu Trọng Giới hơn một tháng Đằng Thanh Sơn, sở thích duy nhất của Đằng Thanh Sơn là quyền pháp, sau đó là thương pháp.

Hình Ý Quyền, chính là sự sáng tạo độc đáo của Đằng Thanh Sơn, cũng là bí pháp giúp hắn trở thành chí cường. Mặc kệ là tu vi của hắn tại trình độ nào, tại trong mắt Đằng Thanh Sơn, Hình Ý Quyền mới là quyền pháp công kích chủ yếu.

"Vù vù!"

Một lúc sau, 5 màu ánh sáng đình chỉ, để lộ lưng trần Đằng Thanh Sơn ngừng lại, toàn thân đầy mồ hôi trên mặt lộ ra nụ cười.

Với tu vi hiện tại, cho dù làm cho hắn mang một ngàn vạn kg chạy một ngày đêm cũng sẽ không đổ mồ hôi. Thế nhưng, chỉ là tập trung luyện một bộ quyền pháp liền giống như trên lưng mang trăm triệu kg vậy.

Không, chính xác mà nói, luyện quyền cũng không giống khiêng vật nặng. Luyện quyền là một loại ý cảnh, mỗi một quyền, mỗi một động tác, mỗi một bước chân, Đằng Thanh Sơn đều dùng hết toàn thân lực lượng chuyên tâm thực hiện. Chỉ có như vậy, mới có thể cảm nhận được tinh túy của quyền pháp, mới có thể từ đó mà tiến bộ.

Cuối cùng, năm thân ảnh hợp lại thành một.

Đằng Thanh Sơn thở ra một hơi thật sâu, hỏa năng lượng trong cơ thể bắt đầu khởi động, mồ hôi trên thân thể nháy mắt tiêu thất.

Mặc vào quần áo, xoay người hướng phía ngoài động đi tới.

Đi ra ngoài hang động, bầu trời vẫn âm u như trước, không có mặt trời, thấp khí đằng đằng, loại cảm giác này thật là không dễ chịu chút nào. Thở ra một hơi thật sâu, khí thể đυ.c ngầu từ trong xoan mũi bay ra. Không khí cũng lành lạnh như trước, trong đó còn mang theo nhè nhẹ mùi máu, mùi tanh tửi.

Cảm thụ khí hậu ở nhất trọng giới, Đằng Thanh Sơn cảm thán, khí hậu như vậy người thường căn bản không cách nào sinh tồn. Không đúng, cho dù là yêu thú đại thành cũng không thể sinh tồn.

Nhìn những cây đại thụ kia, Đằng Thanh Sơn trong lòng rõ ràng. Vì sao nhất trọng giới lại có thể sinh ra một cây huyết thụ, chính vì không khí ở đây quá ác liệt, để sinh tồn, những cây cối này phải biến dị, do đó biến thành có thể thôn phệ quái quái thụ.

Khí tức trong không khí trần ngập cả không gian của nhất trọng giới, nhất trọng giới không có bất luận cái gì thứ tự. Dưới sự ác liệt của nhất trọng giới, rất khó tìm được thực vật. Cho nên, quan hệ giữa cửu đỉnh thú với nhau đều là ngươi chết ta sống. Bởi vì chim chết làm thức ăn, một câu nói này có thể khái quát cho nhất trọng giới sao.

“Rống!” Một tiếng rống vang lên, ngay sau đó, một đạo ánh sáng màu hồng phóng lên cao, đi tới giữa không trung cách trước mặt Đằng Thanh Sơn trăm mét.

Thân thể thon dài bóng loáng, như là một bộ áo giáp màu lam nhạt. hai chân dài mà tráng kiện, hai cái liêm đao to lớn mà dính đầy máu tươi để trước người, hai cái liêm đao chính là tay của nó! Hai con ngươi đỏ như máu khiến tim người khác đập nhanh nhanh chóng hướng Đằng Thanh Sơn phóng tới. Toàn thân tỏa ra mùi máu khiến người khác hít thở không thông, một đôi cánh màu bạc rung động liên tục, nâng đở thân thể cao lớn của nó.

Cửu đỉnh thú trước mắt, chính là Đao Trì.

Một tháng qua, sau khi Đao Trì biết được Đằng Thanh Sơn lãnh ngộ được không gian pháp tắc, lập tức đã nghĩ cùng Đằng Thanh Sơn đánh một trận. Nó tự nhiên không biết lúc mình phát rồ mà tấn công Đằng Thanh Sơn, bị Đằng Thanh Sơn đơn giản chế trụ.

Hiển nhiên, Đao Trì bị Đằng Thanh Sơn đánh thể thảm.

Kết quả là, ngạo khí trong lòng Đao Trì tăng lên. Năm đó Đao Trì là cái gì yêu thú? Cho dù là Đằng Thanh Sơn cũng từng gϊếŧ chết nó, nó cũng không hề khuất phục. Từ điểm này có thể thấy được, Đằng Thanh Sơn cao ngạo đến cỡ nào, sự bất khuất chính là nơi sinh ra lực lượng cường đại nó.

Bởi vì như vậy, tại sau khi Đao Trì bại dước tay của Đằng Thanh Sơn, nó biến mất nữa tháng. Trong nữa tháng này, Đằng Thanh Sơn tìm một lúc lâu, đều không tìm được. Trước đây, lúc còn ở Cửu Châu thì thần thức của Đằng Thanh Sơn có thể khuếch tán ngàn dặm. Nhưng đi tới nơi này, thần thức cũng chỉ được mười mét. Mà sau khi lãnh ngộ được không gian pháp tắc lại chỉ đạt tới được trăm mét.

Không có thần thức, trừ phi Đao Trì tạo ra động tĩnh thật lớn. Nếu không, tại nhất trọng giới to lớn như vậy Đằng Thanh Sơn muốn tìm được tung tích của Đao Trì dễ dàng vậy sao? Đối với việc này, Đằng Thanh Sơn rất lo lắng, cũng rất bất đắc dĩ, mong muốn Đao Trì sẽ không xảy ra vấn đề gì. May là, ở nhất trọng giới nhị đỉnh cấp cửu đỉnh thú không có mấy con. Đại đa số chỉ là nhất đỉnh cấp mà thôi, đối với Đao Trì mà nói cũng không có bao nhiêu uy hϊếp.

Mười lăm ngày qua đi, Đao Trì trở về. Lúc nó trở về khiến cho Đằng Thanh Sơn giật mình, bởi vì chỉ còn lại nữa cái mạng. Hơn nữa, Đao Trì còn mang về một cái thi thể. Sau khi Đằng Thanh Sơn kiểm tra, có thể xác định có là thi thể của cửu đỉnh thú nhưng là nhị đỉnh cấp cửu đỉnh thú.

Thực lực chỉ có nhất đỉnh Đao Trì có thể gϊếŧ chết được nhị đỉnh? Không ngay lúc đó Đao Trì đã không còn là nhất đỉnh mà là nhị đỉnh.

Đằng Thanh Sơn cũng rất là khϊếp sợ, đồng thời rõ ràng mấy ngày qua Đao Trì đi làm gì.

Qua mười ngày tu dưỡng, Đao Trì khôi phục đến trạng thái thường ngày. Sau khi Đao Trì khôi phục, Đằng Thanh Sơn cảm giác được Đao Trì so với trước đây càng thêm băng lãnh, mà trong băng lãnh lại ẩn chứa vô hạn cuồng bạo, sát khí trong mắt lại càng thêm cường liệt.

Sau khi tỉnh dậy, Đao Trì không nói một lời liền công kích Đằng Thanh Sơn. Ngay lúc đó, Đằng Thanh Sơn cũng hoảng sợ, cho rằng Đao Trì lại phát điên. Nhưng sau khi quan sát, Đao Trì cũng không có mất đi khống chế, mà chỉ muốn khiêu chiến mình.

Bất đắc dĩ, Đằng Thanh Sơn chỉ có thể lần thứ hai vận dụng không gian pháp tắc, đem Đao Trì chế trụ, mới có thể đem ném nó ra khỏi động. Thế nhưng, Đao Trì lại không có chút nào thương tổn. Có thể Đằng Thanh Sơn không nặng tay hay Đao Trì cũng không có ra tay sao? Nhưng sự thực đúng là như vậy, Đao Trì một chút thương cũng không có. Sau khi qua vài lần giao thủ, Đằng Thanh Sơn mới hiểu được, không chỉ năng lượng tăng lên mà cả cường độ thân thể của Đao Trì cũng được cường hóa một lần nữa!

Sau khi đến chí tôn nhất đỉnh, Đằng Thanh Sơn rất rõ ràng, cho dù sau đó có đột phá như thế nào, thân thể cũng sẽ tiến bộ không nhiều lắm. Bởi vì, sau khi tới nhất đỉnh cấp, thân thể đã tăng lên đến cực hạn, căn bản không có cách nào đề cao. Chỉ có tại trên năng lượng, lĩnh ngộ pháp tắc đạt được đột phá. Có thể đỉnh cấp càng cao, thân thể cũng sẽ càng mạnh, nhưng mạnh hơn không bao nhiêu. Trù phi có thể đạt được một cái bảo vật kỳ dị nào đó có thể cải tạo cường độ thân thể.

Nói cách khác, cho dù chí tôn cửu đỉnh cấp cường giả, thân thể cũng không mạnh hơn bao nhiêu so với chí tôn nhất đỉnh cấp.

Nhưng mà, Đao Trì lại không có như vậy!

Sau khi cùng Đao Trì giao thủ, Đằng Thanh Sơn khϊếp sợ phát hiện, Đao Trì tại đột phá nhị đỉnh cấp, thân thể cứng rắn hơn nhị đỉnh cấp hơn 2 lần! Tuy rằng phòng ngự vĩnh viễn không mạnh hơn công kích, thân thể Đao Trì được cường hóa không phải là Đằng Thanh Sơn không thể làm cho nó bị thương hoặc gϊếŧ nó. Nhưng, thân thể Đao Trì được cường hóa, nhân loại căn bản là không thể đạt được. Chí ít, bây giờ Đằng Thanh Sơn là không thể.

Nghĩ đến đây, Đằng Thanh Sơn chỉ có thể đem chuyện này quy về do Đao Trì không phải là nhân loại.

Ngoại trừ việc này, còn có một việc làm cho Đằng Thanh Sơn không nghĩ ra. Đó là, Đằng Thanh Sơn tỉnh lại sau khi hấp thu năng lượng của Tử Băng Lang Hoàng thì phát điên qua một lần, kế tiếp lại không có biểu hiện nào là mất đi sự khống chế. Cho dù là hấp thu bao nhiêu năng lượng của cửu đỉnh thú, làm cho nó đột phá tới nhị đỉnh, Đao Trì cũng không có bị mất đi khống chế.

Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ sát khí đối với Đao Trì mà nói là không có cái gì tác dụng ?

Chuyện này Đằng Thanh Sơn cũng không nghĩ ra, nghĩ cũng nghĩ không ra. Nếu Đao Trì không có việc gì, cũng không cần lo lắng cái gì.

Nhìn đang lơ lững giữa không trung, thân hình Đằng Thanh Sơn chợt lóe, thông qua đối với nén không gian, chỉ cần một lần tiếp lực Đằng Thanh Sơn đã bay tới trên lưng Đao Trì nói: “ Được rồi, chúng ta đi tới nhị trọng giới sao!”

“ ừ!” Đao Trì nhanh chóng trả lời, hai canh rung động, hóa thành một đạo ánh sáng màu hồng, nhanh chóng hướng đỉnh núi nhất đỉnh sơn bay tới.

Không có đạt tới chí tôn lục đỉnh cấp là không thể phi hành, đây là quy tắc ở thế giới này. Giống như ở tại Cửu Châu đại địa, không phải hư cảnh đại thành là không thể phi hành. Hiển nhiên là ngoài trừ có cánh, Đao Trì có cánh cho nên dù là ngũ đỉnh chí tôn muốn gϊếŧ Đao Trì, Đao Trì cũng nhanh chóng thoát đi, trừ khi bị ngũ đỉnh chí tôn đánh lén. Nếu không, không tới lục đỉnh chí tôn là không có cách nào gϊếŧ chết Đao Trì.

——————

Buổi tối ở Cửu Châu, mặt trăng ở tại phía chân trời.

Một thân áo choàng kim sắc Đằng Thanh Sơn cùng đi với thê tử Lý Quân chậm rãi bước trong đêm.

Lúc này, Đằng Thanh Sơn dừng bước, nhẹ giọng hỏi: “ Tiểu Lý, ngươi nói chí cường giả có lợi hại hay không? Có đúng là rất khó đạt được?”

Nghe được vấn đề của Đằng Thanh Sơn, mặc một bộ trang phục màu lam Lý Quân quái dị hỏi thăm: “ Thanh Sơn, ngươi thế nào lại hỏi cái vấn đề này? Có tâm sự sao?”

Đối với vấn đề của Đằng Thanh Sơn, Lý Quân không có trả lời, mà là hỏi lại. Đồng thời, cũng không cần trả lời, vấn đề như vậy không cần trả lời đều cũng biết đáp án là gì. Tại trong nhận thức của bọn họ, ở Cửu Châu chí cường giả là vô địch.

Nhìn thê tử Lý Quân, Đằng Thanh Sơn lắc đầu, mỉm cười nói: “ Là ta hỏi vậy thôi.”

Nói xong, Đằng Thanh Sơn cùng Lý Quân dựa sát vào nhau đi vào trong phòng.

Chí cường giả rất khó đạt được sao? Có thể sao, thế nhưng, trong tay ta lại có thứ có thể trong nháy mắt đạt được chí cường giả cảnh giới gì đó…. Đằng Thanh Sơn trong lòng than nhẹ một tiếng.

Chí cường giả đối với người Cửu Châu mà nói, đó là tồn tại trong truyền thuyết. Nhưng tại Cửu Đỉnh Giới, cửu trọng giới đều là những hạt cá mà thôi…. Trong đó, có rất nhiều phương pháp có thể đạt được chí cường cảnh giới. Liền như…. Trong cửu trọng giới có một ít trái cây kỳ lạ. Mà Đằng Thanh Sơn tại trong nhất trọng giới lại chiếm được một trái như vậy!