Vì vậy Vân Tịch Dao tỉnh táo lại, vô tình đảo mắt, tình cờ nhìn thấy Lý Vân Nhi bên cạnh siết chặt chiếc khăn tay, như muốn xé xác thành từng mảnh.Vân Tịch Dao nuốt một ngụm nước bọt, cười cười xấu hổ, “cái kia, kỳ thực tần thϊếp cũng không biết, tần thϊếp cũng không có làm cái gì, chỉ là mỗi ngày xem kỳ phổ cùng hạ cờ hoặc trồng đủ loại hoa, đồng thời không có làm gì khác.”
"Ồ? Chỉ có những thứ này thôi sao?" Lý Vân Nhi hiển nhiên không tin, nàng ta không cho rằng hoàng đế sủng ái Vân Tịch Dao là bởi vì chuyện này, nhất định còn có cái gì khác.
“Chính là như vậy, tần thϊếp mỗi ngày đều như thế, cũng không có làm những chuyện khác, nếu không phải thì chính là nghỉ ngơi."
"Ừ." Lý Vân Nhi nhìn vẻ mặt của Vân Tịch Dao, như thể không nói dối, nhưng nàng ta vẫn không tin, làm sao Vân Tịch Dao có thể được sủng ái và ở lại nhiều ngày như vậy? Vân Tịch Dao có cái thá gì để hoàng đế biểu ca yêu thích, nàng ta căn bản nhìn không ra.
Càng nghĩ càng tức giận, nghĩ đến việc hoàng đế biểu ca qua đêm ở chỗ của Vân Tịch Dao, nếu Vân Tịch Dao có thai trước thì sao? Nghĩ đến điều này, Lý Vân Nhi cảm thấy có chút khó chịu, nàng ta thích hoàng đế biểu ca, nhưng tại sao hoàng đế biểu ca lại không thích nàng ta.
Vân Tịch Dao không rõ Lý Vân Nhi đang tốt sao bỗng nhiên lộ ra một tia khổ sở, trong mắt vừa mới chợt lóe lên thâm tình, chẳng lẽ...
Vân Tịch Dao cảm thấy nàng như đã biết cái gì đó, nghĩ đến bên vị bên cạnh này thích hoàng thượng Tư Đồ Trạch, nhưng mà hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, cộng thêm là chất nữ thái hậu, Tư Đồ Trạch đoán chừng là không có khả năng thích nàng ta.
Ai, bỗng nhiên có chút thông cảm, thích một nam nhân không có khả năng thích mình, đó là đau đớn cỡ nào chứ, nàng gần đây biết được một chút sự tình tiền triều, cũng biết Tư Đồ Trạch đều khó có khả năng ưa thích Lý Vân Nhi bởi vì thân phận của nàng ta không được, ai bảo là chất nữ thái hậu mà phụ thân ở tiền triều cũng có chút nhân mạch.
Vân Tịch Dao nhìn Lý Vân Nhi còn đang đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình, mở miệng đánh vỡ bầu không khí trầm mặc “Chiêu Nghi nương nương, nếu như không có chuyện gì, tần thϊếp đi về trước.” Nàng không muốn lại ở lại, bầu không khí như này có chút kiềm chế, hiện tại Lý Vân Nhi là tình địch, rất lo lắng đối phương sẽ xảy ra xung động.
Lý Vân Nhi nghe được lời Vân Tịch Dao nói, lập tức lấy lại tinh thần, nhìn Vân Tịch Dao với ánh mắt có chút phức tạp, rõ ràng là đang cười, thế nhưng trong mắt lại xen lẫn hận ý.
“Vân muội muội muốn trở về thì cứ trở về đi!” Không hỏi được, nàng ta sẽ tìm người nghe ngóng, nhất định phải làm cho hoàng đế biểu ca ưa thích mình, Vân Tịch Dao chỉ là tiểu thư Vân gia mà thôi, không xứng đáng để hoàng đế biểu ca sủng ái, đợi đến lúc thất sủng, đến lúc đó có thể...
Vân Tịch Dao không biết Lý Vân Nhi dự định gì trong lòng, nếu biết thì nhất định sẽ mắng Tư Đồ Trạch là nam nhan họa thủy, nhưng cho dù nàng biết đoán chừng cũng chỉ có thể âm thầm hận trong lòng, sẽ không thật sự đẩy Tư Đồ Trạch ra, dù sao vì nhiệm vụ hệ thống, vì có thể ở tại hậu cung sinh tồn, nàng thế nào cũng phải cần Tư Đồ Trạch yêu thích.
Trước mắt Vân Tịch Dao không thể biết Lý Vân Nhi nghĩ gì, cho nên nàng bình tĩnh đứng lên, cung kính chúc phúc thân thể “tần thϊếp liền cáo lui.” Nói xong lui lại mấy bước quay người rời đi.