“Vân Quý Nhân không cần khiêm tốn, trẫm cũng không có chuyện gì, đến một hồi vừa vặn dùng bữa ngay tại Lan Hoa Cung.” Tư Đồ Trạch nói xong không đợi Vân Tịch Dao cự tuyệt, đưa tay qua kéo tay của nàng vội vàng đi về hướng thư phòng của Hoa Lan cung.Kỳ thật Tư Đồ Trạch từ lâu đã nghe nói Vân Tịch Dao mỗi ngày đều đọc sách, kỳ phổ là một trong số đó, hình như nàng thường xuyên nghiên cứu kỳ phổ, bây giờ tình cờ nhìn thấy, sao không thử xem kỹ thuật chơi cờ của nàng ấy như thế nào.
Trong thư phòng Lan Hoa Cung, Vân Tịch Dao cùng Tư Đồ Trạch mặt đối mặt ngồi ở trên bàn, chính giữa để bàn cờ, phía trên cờ đen chiếm đa số.
Vân Tịch Dao cúi đầu nhìn bàn cờ, tay trái cầm quân trắng, nàng mím môi, cau mày suy nghĩ, hiện tại nàng hối hận vì đã đồng ý chơi cờ, nửa giờ sau, nàng cảm thấy bất lực, hiện tại không biết nên đi như thế nào nữa.
Tư Đồ Trạch ngồi ở đối diện nhìn bàn cờ, ngẩng đầu nhìn Vân Tịch Dao, thì thấy nàng mím môi, khẩn trương nhìn bàn cờ lộ ra vẻ mặt hối hận, cảm thấy tâm tình rất tốt, tay trái giữ lại quân màu đen trong lòng bàn tay, ngón trỏ không ngừng gõ vào đùi.
Bầu không khí lập tức có vẻ hơi quái dị, hai người Đào nhi cùng Đức Toàn đứng ở bên cạnh liếc mắt nhìn nhau, lập tức cúi đầu tiếp tục an phận đứng.
“Vân Quý Nhân còn chưa nghĩ ra?” Tư Đồ Trạch đột nhiên mở miệng đánh vỡ bầu không khí quái dị này.
“Hồi hoàng thượng, tần thϊếp....tần thϊếp thật không biết đánh quân trắng này như thế nào.” Khuôn mặt Vân Tịch Dao khổ nhìn về phía Tư Đồ Trạch ở đối diện, trong mắt đều là ủy khuất.
Nhìn thấy nàng như vậy, Tư Đồ Trạch cũng không làm khó nàng, buông tay quân cờ đen xuống cười nói: "Nếu Vân Quý đã nhận thua thì cứ như vậy đi!" Nói xong, hắn nhìn chằm chằm vào mắt Vân Tịch Dao.
“Dạ, tần thϊếp thua.” Vân Tịch Dao thản nhiên tiếp nhận sự thật này, nàng không cảm thấy chịu thua có cái gì mất mặt cùng không đúng, huống chi tài đánh cờ của nàng vốn không tốt.
Đối mặt với câu trả lời thẳng thắn như vậy, Tư Đồ Trạch nhìn trong ánh mắt của nàng không có chút tạp chất nào, vẻ mặt cũng không hề giả tạo, khiến càng cảm thấy hài lòng.
【Đinh, chúc mừng ký chủ, độ thiện cảm của hoàng đế tăng thêm 5, ký chủ tiếp tục cố lên, tranh thủ sớm ngày đột phá trị số max.】
Vân Tịch Dao đang ngồi ở đó chuẩn bị đặt quân trắng xuống thì dừng lại, nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần và bình tĩnh, trên mặt tuy có vẻ bình thản nhưng trong lòng lại rất vui mừng, nàng không ngờ chơi cờ còn có thể tăng độ thiện cảm, lúc này, độ thiện cảm của nàng đã lên tới 40, làm nàng đột nhiên có động lực tiếp tục quyễn rũ Tư Đồ Trạch.
“Hoàng thượng, có nên truyền thiện?” Đức Toàn sớm đã muốn mở miệng, thời gian dùng bữa đã đến, nhưng mà trông hai vị chủ tử đánh cờ rất nghiêm túc cũng không có dám mở miệng, bây giờ cuối cùng kết thúc, hắn cũng có thể yên tâm mở miệng.
“Ừ, truyền đi.” Tư Đồ Trạch gật đầu, đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài, đi hai bước đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn thấy Vân Tịch Dao vẫn như cũ ngồi ở đó, mở miệng hỏi, “Vân Quý Nhân đây là không định dùng thiện? Hay là chuẩn bị ngồi ở chỗ đó một mực ngẩn người."
Vân Tịch Dao nghe được âm thanh, mê mang ngẩng đầu nhìn lên, thấy Tư Đồ Trạch đứng ở đó nghi ngờ nhìn mình, lúc này mới phản ứng lại, đứng dậy trả lời, “tần thϊếp chỉ là....chỉ là đang nghĩ đến bàn cờ, nhất thời không có phản ứng kịp, hy vọng hoàng thượng không để ý.”