Chương 32

"Chủ tử, Thu Hoa và Tiểu Ngư Tử tương đối thân thiết, riêng Tiểu Tháp Tử không có bất kỳ liên lạc nào với bọn họ." Xuân Hoa nghiêm túc đứng sang một bên, báo cáo kết quả quan sát của mình mấy ngày nay.“Ừ, đã biết.” Vân Tịch Dao sắc mặt không thay đổi gật đầu, trong đầu đã xác định Thu Hoa cùng Tiểu Ngư tử hẳn là cùng một người phái tới.

Nghĩ tới nhiệm vụ tìm ra nội gián, nàng phải hoàn thành trong vòng năm ngày, nhờ quan sát cẩn thận, cuối cùng nàng cũng phát hiện ra Tiểu Ngư Tử và Tiểu Tháp Tử trong bốn thái giám có điều gì đó không ổn.

Về phần nha hoàn, nàng từ lâu đã xác định chính là Thu Hoa, dù sao cũng là một nữ hài, có chút rụt rè sợ gặp rắc rối, rất dễ dàng nhìn ra trong mắt nàng ta có mâu thuẫn.

Trừ 3 người này ra, nàng kỹ càng quan sát cũng phát hiện Xuân Hoa cùng Tiểu Chước Tử có chút quan hệ, Xuân Hoa có người ở sau lưng là lúc ở ngự hoa viên, lúc đó mới bắt đầu hoài nghi, dứt khoát nghĩ người sau lưng Tiểu Chước Tử cùng Xuân Hoa là cùng một người, Vân Tịch Dao cũng yên tâm hơn một chút, nàng có thể cảm giác được Xuân Hoa cùng Tiểu Chước Tử sẽ không hại chính mình, người sau lưng kia là ai nàng cũng có một chút nghi ngờ, chỉ chờ xác định mà thôi.

Đào Nhi đứng ở một bên, nhìn chủ tử đang cau mày, mím môi, vẻ mặt lo lắng nói: "Chủ tử, nếu đã biết là bọn họ, tại sao còn giữ lại?"

“Giữ lại cũng hữu dụng, bây giờ mới vừa vào cung, cũng không thể làm những gì, huống chi bọn hắn cũng không phạm sai lầm, không có lý do gì để bọn hắn rời đi, trước tiên giữ đi, Xuân Hoa cùng Hạ Hoa sẽ lưu ý, kêu Tiểu Chước Tử cũng để ý bọn họ một chút."

"Dạ, nô tỳ hiểu." Xuân Hoa gật đầu đáp lại, nghĩ tới chỉ thị của đối phương, nàng cảm thấy mình nhất định phải để mắt tới ba người kia, không được để người Vân Quý nhân bị thương.

“Tiểu thư, không, chủ tử, vì sao lại kêu Xuân Hoa cùng Hạ Hoa nhìn, Đào nhi cũng có thể mà!” Đào nhi nghe được Vân Tịch Dao an bài có chút ủy khuất, mân mê miệng, như một hài tử đang phàn nàn nói, “Sau khi chủ tử tiến cung chuyện gì cũng đều không cho nô tỳ làm."

Vân Tịch Dao nghe vậy, quay đầu nhìn về phía Đào nhi, tỉ mỉ quan sát, “Đào nhi, không phải ta không cho ngươi đi, dù sao ngươi mới vừa vào cung, rất nhiều chuyện còn không rõ ràng lắm, đối với trong cung cũng không quen thuộc nên vẫn là phụ trách chiếu cố ta là được rồi, những thứ khác bọn Xuân Hoa sẽ làm tốt.” Nói xong bất đắc dĩ thở dài, đối với loại tâm lý này của Đào nàng có chút hiểu chỉ là cảm thấy mình không được coi trọng mà thôi."

“Cái này....” Đào nhi chần chờ nhìn Xuân Hoa một chút, suy tư một lát rồi gật đầu nói, “chủ tử nói rất đúng, nô tỳ đã hiểu, sẽ ở bên cạnh chủ tử chiếu cố chủ tử thật tốt."

“Ừ. Hiểu là tốt rồi, ngươi nên chậm rãi quen thuộc với hoàng cung hiểu rõ quy định trong cung, có khi nên cùng Xuân Hoa học hỏi một ít.” Vân Tịch Dao kiên nhẫn giải thích, nàng thật sự hy vọng Đào nhi thay đổi một chút, không phải vì nàng tuyệt không yên tâm mà là cho dù cho an bài ở bên cạnh, không để Đào nhi tiếp xúc người khác, nàng cũng lo lắng xảy sẽ ra chuyện.

“Dạ.” Đào nhi cũng không phải ngốc thâtn, Vân Tịch Dao nói đến chỗ này, nàng ta cũng đã hiểu cho nên vui vẻ tiếp nhận, cũng không có cảm thấy Vân Tịch Dao nói không đúng hoặc không phục trong lòng.