Chương 3

Một đêm trôi qua, Vân Tịch Dao ngơ ngác tỉnh lại, theo bản năng muốn nhấc chân đi xuống, nhưng đột nhiên dừng lại, đầu óc chợt tỉnh táo. Sau đó nàng mới nhớ ra đây không còn là ngôi nhà hiện đại của nàng nữa, đây là Vân phủ ở Đại Khánh mà nàng lúc này là nhị tiểu thư trong Vân phủ chuẩn bị tiến cung tham gia tuyển tú.

Mà hôm qua nhận được một số tin tức từ Đào Nhi, biết rằng bây giờ Hoàng đế Long Khánh Tư Đồ Trạch cầm quyền, hậu cung chỉ có một phi một tần và một vài mỹ nhân cấp thấp, vị trí hoàng hậu thì trống rỗng.

"Hệ thống, ngươi xác định Hoàng đế vẫn còn là xử nam sao?" Không phải là lừa mình chứ? Vân Tịch Dao thật sự không tin, cho dù mười tám tuổi cũng không lớn lắm, nhưng dù sao đây cũng là thời cổ đại, mười tám tuổi vẫn là một xử nam thì thật thần kỳ.

【Ký chủ yên tâm, hệ thống sẽ không lừa gạt ngươi, đây là bởi vì tình tiết nội dung cốt truyện cần hoàng đế còn xử nam, bởi vì lần đầu của hắn là cùng nữ chính nguyên bản, thỉnh ký chủ tin tưởng bản hệ thống.】Hệ thống nghiêm túc trả lời.

Vân Tịch Dao nghe hệ thống nói như vậy, nàng chỉ có thể tin tưởng, còn lại sẽ xem tình huống vào cung sau đó.

"Nhân tiện, tối qua ta uống thuốc tẩy tủy đan, bị tiêu chảy rất lâu, còn tắm rửa một lần, đúng rồi ngoại hình của ta có thay đổi không?" Vân Tịch Dao hưng phấn hỏi, nàng nhớ tới tối qua mình uống thuốc tẩy tủy đan xong thì bị tiêu chảy còn bảo Đào Nhi chuẩn bị mấy xô nước để tắm, sau đó mệt quá ngủ quên mất kiểm tra.

【Đinh, chúc mừng ký chủ tẩy tủy thành công, dung mạo thêm 60, màu da thêm 60, trí lực thêm 20, thể lực thêm 20.】

【Để ăn mừng ký chủ cuối cùng sử dụng bản hệ thống đặc biệt ban thưởng một phần đại lễ, ban thưởng 1000 điểm kinh nghiệm, hy vọng ký chủ cố gắng lên tranh thủ sớm ngày mở ra thương thành.】

"Đại lễ?" Vân Tịch Dao có chút nghi hoặc, không ngờ trong đó lại có một túi quà lớn, vội vàng mở ba lô ra, nhìn thấy một cái túi nằm trong lưới, bấm vào.

【Có muốn mở ra không?】Hệ thống dò hỏi.

"Mở." Vân Tịch Dao gật đầu, nhìn túi mở ra, năm món đồ xuất hiện, âm thanh hệ thống trong đầu cũng lần nữa hiện lên.

【Đinh, chúc mừng ký chủ thế mà nhận được một viên Lan Hương Đan, một viên giải độc đan, một bản y thuật, một bản tập tranh, một tấm thẻ may mắn may (ký chủ vận khí thật tốt)】hệ thống kinh ngạc chúc mừng.

"Xem ra hệ thống ngươi khá tốt, những thứ này rất hữu dụng. Về phần Lan Hương Đan, nó có ý nghĩa gì?" Vân Tịch Dao nghi hoặc nhìn viên thuốc, đưa tay lấy ra, tò mò cầm trong tay.

【Ký chủ Lan Hương Đan, ý nghĩa như tên chính là ăn xong thân thể sẽ phát ra hương hoa lan ( Hoàng đế thích nhất là Lan Hoa đó)】Hệ thống khoa trương nói.

Vân Tịch Dao sửng sốt một lát, sau đó kinh ngạc nhìn chằm chằm vào viên đan Hương Lan đan trong tay, hỏi: "Hệ thống, hoàng thượng thích hoa lan à, xem ra viên thuốc này không tệ!" Ít nhất có thể hấp dẫn sự chú ý của hoàng đế.

Hệ thống không lên tiếng, trầm mặc một lát, Vân Tịch Dao cũng không nói nhiều, cất Lan Hương Đan vào trong ba lô đợi buổi ăn, hiện tại nàng cần phải rời giường, lát nữa Đào Nhi sẽ tới đánh thức nàng.

Một lúc sau, Đào Nhi thực sự xuất hiện, Vân Tịch Dao nhìn chiếc váy lót dài che đến chân, nàng muốn hỏi xem liệu mình có giẫm phải mà ngã không.

Bất quá nàng cũng không có hỏi, bước tiếp theo chính là đi tới chính điện thỉnh an phu nhân trước khi ăn.

Vân Tịch Dao khách khí nghe theo lời dặn dò của Đào Nhi, dù sao nàng cũng không có ký ức gì về nguyên chủ nên chỉ có thể dựa vào những gì Đào Nhi nói, nàng cảm thấy rất may mắn khi Đào Nhi là một thị nữ trung thành.