Chương 55: Dụ rắn khỏi hang

Edit: Puta Ng

Beta: Nam Thiên Vân

Mỗi lần Hoàng Thượng đều làm như không thấy nàng. Dù cho nàng đối với Thục tần này cực kỳ tốt, Thục tần cũng không nói giúp mình một lời.

"Hoàng Thượng!" Lý Già La có chút ủy khuất, gọi một tiếng.

Hoàng Thượng nói: "Không cần lo lắng, mọi chuyện đã có thái y và trẫm. Thân thể Thục tần có vấn đề gì không?"

Thái y nói: "Bồn quýt vàng này đưa tới đây thời gian chưa lâu, mà xạ hương lại chôn ở dưới đất. Thần cũng đã hỏi Thục tần nương nương, nàng không tiếp xúc gần gũi với hai bồn quýt vàng này, cho nên thân thể không có vấn đề. Chỉ là nếu đặt chúng ở trong phòng lâu dài, lại có địa long, mùi xạ hương kia sẽ tỏa ra không khí, rất dễ gây ra đẻ non. Dù cho miễn cưỡng giữ được, thân mình xương cốt đứa nhỏ cũng bị hủy ."

Thái y vì bán cho Thục tần một cái nhân tình, nên nói rõ ràng thấu đáo hết mọi nguy hại của việc này.

"Hoàng Thượng!" Lý Già La nghe xong lời thái y nói, sắc mặt hơi trắng bệch.

Hoàng Thượng tức giận có thể tưởng tượng được "Tra, tra rõ cho trẫm!" Đứa nhỏ trong bụng phi tần cũng là cốt nhục của hắn. Hiện tại có người nghĩ ra loại biện pháp này để hại người. Không bắt lấy kẻ hạ độc thủ phía sau màn này, tuyệt đối không thể bình ổn lửa giận của Hoàng Thượng.

Lý Già La nhẹ nhàng giật giật tay áo Hoàng Thượng. Hoàng Thượng an ủi Lý Già La nói: "Đừng sợ, trẫm nhất định cho ngươi một cái công đạo!"

"Hoàng Thượng, thần thϊếp nghĩ là, cho người đến chỗ Tả tiệp dư và Trương quý nhân xem xem."

Hoàng Thượng lập tức hiểu ý Lý Già La, phân phó người đến chỗ Tả tiệp dư và Trương quý nhân tra xét.

Trong chốc lát Triệu Hoàng Hậu cũng tới. Trên đường đến nàng đã biết phát sinh chuyện gì, sau khi nhìn thấy Hoàng Thượng thì trực tiếp thỉnh tội. Chung quy trong cung xảy ra loại sự tình mưu hại hoàng tự, nàng là Hoàng Hậu, trách nhiệm không nhỏ.

"Hoàng Thượng, hậu cung xuất hiện người ác độc như thế, không điều tra ra, về sau khẳng định còn có thể làm loạn hậu cung. Đều là thần thϊếp quản lý không chu toàn, mới để chuyện như vậy xảy ra. Xin Hoàng Thượng giáng tội."

Sự vụ hậu cung quá nhiều, sao có thể chuyện gì cũng trách tội lên đầu Hoàng Hậu?

Hoàng Thượng nói: "Việc này không liên quan đến ngươi. Trẫm đã an bài người đi tra xét. Chỉ là trong cung này, nên cẩn thận chỉnh đốn lại một phen!"

Triệu Hoàng Hậu nghe xong, không biết trong lòng là cảm xúc gì. Đây là ngay cả mình Hoàng Thượng cũng không tin sao?

Cũng phải. Tần phi mang thai, nàng là Hoàng Hậu, ở trong mắt người khác, cũng có thể là kẻ ra tay.

Nếu như vậy, nghi ngờ cứ nghi ngờ, Hoàng Thượng muốn nhúng tay thì cứ nhúng tay đi. Chuyện hậu cung cũng không phải có thể dễ dàng tra được như vậy.

Một lúc sau, người đến chỗ Tả tiệp dư và Trương quý nhân trở về, bẩm báo với Hoàng Thượng bên đó không có vấn đề.

Triệu Hoàng Hậu thầm nghĩ, tâm tư kín đáo như vậy không thể nào là một đại nam nhân như Hoàng Thượng nghĩ ra được, chẳng lẽ là Thục tần?

Thục tần sẽ quan tâm đến bụng của hai người kia sao? Thật là không ngờ đấy!

"Hoàng Thượng, theo ý của thần thϊếp, Phương Linh điện này thật sự là hơi nhỏ. Dựa theo quy củ, Võ thục tần cũng nên có thêm vài người nữa. Không bằng đổi một nơi lớn hơn để ở, người thấy thế nào?"

Xem ý của Hoàng Thượng, đợi sau khi Thục tần sinh, khẳng định vẫn muốn thăng phân vị.

Phương Linh điện đúng là không thể ở, còn ở lại đây, người muốn xuống tay cũng dễ dàng.

Hoàng Thượng gật đầu "Hoàng Hậu nói rất đúng. Trẫm thấy Trường Xuân cung không tệ, an trí Thục tần tại Trường Xuân cung đi."

Triệu Hoàng Hậu sửng sốt, sau đó mỉm cười nói: "Trường Xuân cung rất tốt, rộng rãi. Về sau Thục tần sinh thêm mấy hoàng tử cũng có thể ở đó."

Hoàng Thượng nghe xong cũng cười, Lý Già La xin lỗi cúi đầu.

Tuy rằng Hoàng Thượng nói hắn đã an bài người đi tra, nhưng Hoàng Hậu cũng không thể nhàn rỗi. Chung quy trong cung xảy ra chuyện này, nàng không quan tâm cũng không được.

Quýt vàng là do nội vụ phủ tiến cống. Nhưng người nội vụ phủ cũng nhập từ hoàng thương chuyên cung ứng hoa và cây cảnh. Chỉ là hoàng thương cung ứng hoa và cây cảnh có mấy ngàn mấy vạn bồn, duy chỉ có hai bồn này có vấn đề. Như vậy khẳng định là có người trong cung gian trá.

Bởi vì muốn tra chuyện này, cho nên tin tức bị phong tỏa nghiêm ngặt. Trừ bỏ những người lúc đó có mặt tại Phương Linh điện, còn có Hoàng Thượng và Hoàng Hậu biết ra, cũng không có mấy người biết.

Thái giám đưa quất vàng tới đây cũng đã bí mật thẩm vấn, nhưng hắn ta lại không biết phát sinh chuyện gì.

Qua thời gian dài như vậy, Hoàng Thượng vẫn chưa điều tra ra, khiến hắn cả ngày tâm tình không tốt.

Bởi vì gần cuối năm, cho nên Lý Già La nghĩ, vẫn là nên đợi sang năm sau mới chuyển đến Trường Xuân cung. Lúc này chuyển đi, dễ đánh rắn động cỏ.

"Có phải bởi vì cuối năm chính vụ bận rộn, cho nên Hoàng Thượng mới phiền não như vậy?" Hiện tại Lý Già La không thể uống trà, nhưng trà nàng pha, Hoàng Thượng rất thích uống .

"Không liên quan đến chính sự. Không tra ra kẻ hạ độc thủ, trong lòng trẫm bất an. Ái phi, để ngươi chịu ủy khuất rồi!" Hoàng Thượng nói.

Hắn cam đoan là phải đem chuyện này tra manh mối. Xử lý chính vụ, hắn thuận buồm xuôi gió.

Nhưng trong chuyện hậu cung, hắn cũng có chút không quen tay.

Mắt thấy sắp sang năm mới, còn chưa tìm ra kẻ hạ độc phía sau màn. Lỡ như lại phát sinh chuyện gì, chẳng phải là năm mới cũng bất an sao?

"Hoàng Thượng, về chuyện này, tần thϊếp đã cẩn thận nghĩ. Nếu có thể thuận lợi đưa đến chỗ tần thϊếp, vậy khẳng định kẻ đó biết tần thϊếp không thích hoa, mà thích những thứ như bồn quất này."

"Ý ngươi nói bên cạnh ngươi có nội gián?" Hoàng Thượng hỏi.

"Hoàng Thượng, tần thϊếp không dám cam đoan bọn họ đều trung thành và tận tâm. Nhưng hạ nhân dưới tay tần thϊếp khẳng định cũng không hi vọng thần thϊếp gặp chuyện không may. Bởi vì một khi tần thϊếp xảy ra chuyện, bọn họ cũng trốn không thoát."

"Ngươi quá thiện tâm. Trên đời này có rất nhiều người không để ý mạng của mình, cũng muốn hãm hại người khác, hoặc có người hứa cho hắn chỗ tốt, hoặc người nhà của hắn bị uy hϊếp ! Nhưng lời ái phi vừa nói, ngược lại cho trẫm một phương hướng. Trẫm thấy nên thẩm vấn tất cả hạ nhân Phương Linh điện."

Trước kia hắn chỉ nghĩ theo hướng ra ngoài thăm dò. Nhưng Thục tần nói như vậy, hắn lại không để mắt đến điểm này. Chung quy cũng chỉ người thân cận mới biết Thục tần thích gì. Hơn nữa có thể thuận lợi tiến vào Phương Linh điện này, khẳng định là có nội ứng.

Chỉ là trước mắt Hoàng Thượng cười, nói với Lý Già La: "Ái phi, trẫm thấy một chiêu dụ rắn khỏi hang này không tệ."

Lúc phái người qua bên Tả tiệp dư và Trương quý nhân, đều lấy lý do thoái thác, chỉ là cho người đi xem xem trong phòng các nàng có gì xung khắc không, đương nhiên không thể liên hệ tới Phương Linh điện. Mà tất cả đều được yêu cầu bảo mật. Người của Tả tiệp dư và Trương quý nhân đã được dặn dò, tự nhiên sẽ không lắm mồm.

Không biết vì sao Thục tần Phương Linh điện đột nhiên đau bụng, sau khi thái y sang thăm khám, vẫn không rời đi. Hoàng Thượng tức giận, muốn thái y nhất định phải bảo trụ đứa nhỏ của Thục tần.

Bên Phương Linh điện loạn cả lên, Mà người cùng ở tại Phương Linh điện là Lệ thục viện, sau khi biết tin tức này lại đóng chặt cửa phòng, sợ dính dáng đến mình.

"Lưu công công, đã bắt được người!" Tiểu Lục Tử thật hưng phấn, cuối cùng cũng không uổng công!

Trong Phương Linh điện, quýt vàng đã héo rũ, cho người mang đi. Mà bình thường những cây hoa và bồn cảnh đã héo đều sẽ thống nhất đưa đến một chỗ cùng xử lý.

Tiểu Lục Tử mang theo người canh chừng, rốt cuộc bắt được tên tiểu thái giám đang chuẩn bị đào bới hai bồn quýt vàng này!

Tiểu thái giám kia không nghĩ đến còn có người canh chừng. Mùa đông khắc nghiệt, cái chỗ này hoang tàn vắng vẻ. Nhưng lại có người ôm cây đợi thỏ.

"Chuyện không liên quan đến tiểu nhân. Là có người cho tiểu nhân tiền, sai tiểu nhân tới đây làm việc này. Hắn nói, hắn vụиɠ ŧяộʍ cất giấu tiền trong bồn quýt vàng này. Hắn không thể tự mình đi đào, nên cho tiểu nhân tiền để tiểu nhân giúp hắn đào. Sau đó cho tiểu nhân nửa số tiền coi như bồi thường."

Bởi vì trong cung, quýt vàng héo chỉ có ở Phương Linh điện, cho nên hắn ta rất nhanh đã tìm ra hai bồn quýt vàng này.

Vì để mang được tiền từ trong cung ra ngoài, nhóm nội thị trong cung chính là biện pháp gì cũng nghĩ ra được. Có khi thậm chí tự mình nuốt vào, sau đó đi ra ngoài lại phun ra.

"Bịa chuyện hay lắm! Dùng lời này để lừa ông đây. Ngươi còn non lắm! Bắt hắn ta lại, nếu người này mạnh miệng, trước tiên cho hắn nếm thử chút đau khổ!" Trong cung có thừa thủ đoạn tra tấn người. Hắn không tin xương cốt người này có thể cứng rắn như vậy.

Cái gì mà giúp người. Những người ra vào nơi đó, hắn đều phái người nhìn chằm chằm. Căn bản cũng không có những chuyện kia. Huống chi, cho dù thật sự như lời hắn ta nói, cũng phải cho hắn ta đi nhận diện là kẻ nào!

Mẹ nó, hắn cũng không muốn bận rộn tới bận rộn lui, cuối cùng là công dã tràng. Người sau lưng này thật là giảo hoạt. Thái giám bị tóm kia đúng là quản hoa cỏ tại ngự hoa viên. Chẳng lẽ lời hắn nói là sự thật?

Thái giám này sống chết nói là hắn ta giúp người, dụng hình hắn cũng không thay đổi khẩu cung. Tiểu Lục Tử cho người ngừng tay, hỏi: "Ngươi nói có người bảo ngươi qua. Người kia bộ dáng, giọng nói thế nào, còn nhớ rõ không?"

Người nọ suy yếu nói: "Tiểu nhân không thấy rõ. Nhưng người đó nói, nếu tiểu nhân đào được đồ gì dưới hai bồn cây đó, trực tiếp mang tới ngự hoa viên, chôn xuống đất là được rồi. Hắn bên kia cũng sẽ trả thù lao cho tiểu nhân." Bởi vì chịu một lần hình, người này rất sợ hãi, đem những gì mình biết nói ra hết!

"Tiểu tử ngươi sao không sớm nói? Thiếu chút nữa hỏng đại sự!" Tiểu Lục Tử nói: "Hiện tại có một cơ hội lập công chuộc tội, không biết tiểu tử ngươi muốn hay không ?"

Không muốn có thể được sao? Không muốn thì mạng nhỏ cũng không còn!

Lệ thục viện đi đi lại lại trong phòng mình. Tại sao Tiểu Quý Tử đi lâu như vậy vẫn chưa về?

Cũng không biết hắn đã đem vật kia tiêu hủy chưa! Ôi, nàng không nên có tật giật mình, tại sao lại cho người đi thủ tiêu vật đó kia chứ? Dù cho không lấy lại, hai bồn quýt vàng kia đã héo rũ, sẽ chẳng ai hoài nghi đến trên đầu mình.

Chỉ là bồn cây quýt vàng đang yên đang lành đột nhiên héo rũ. Đến lúc bên kia nhớ tới cái này, đi tra xét, tìm lại hai bồn cây quýt đã héo này. Vậy biết phải làm sao?

Chỗ kia cứ mười ngày lại dọn đám cây cảnh héo đi một lần. Lỡ như trong mười ngày này, có người nghĩ tới, lấy hai bồn cây kia trở về, đó không phải là toi đời sao?

Cho nên Lệ thục viện cảm thấy mình phái người đi lấy thứ đó về không có sai. Nhân lúc người khác còn chưa chú ý, bên Võ Thục tần còn đang rối ren, liền ra tay lặng yên không một tiếng động.

Chỉ là, nàng không đợi được Tiểu Quý Tử trở về, ngược lại chờ được đến lúc Hoàng Hậu phái người tới, trực tiếp mời nàng đến Khôn Ninh cung một chuyến.