09
Đoàn Đoàn ngày một lớn, nháy mắt đã trở thành đại hài tử rồi.
Từ đứa nhỏ trong vòng tay dần dần đã tập đi, tập nói, hay kéo váy ta, gọi mẫu phi mẫu phi.
Cũng sẽ đợi ta ở tiền sảnh.
Bình An hạ triều thường đi ngang qua đó.
Khi Đoàn Đoàn nhìn thấy Bình An, bé sẽ xiêu xiêu vẹo vẹo chạy tới.
Vì thân hình nhỏ bé nên chỉ có thể ôm được hai chân của Bình An.
Còn Bình An luôn lạnh lùng nhìn Đoàn Đoàn.
Do tiếng gọi phụ hoàng của Đoàn Đoàn, hắn lại ngồi xồm xuống bế bé lên.
Bình An đã có dáng vẻ của người trưởng thành rồi.
Giống như người bước ra từ trong tranh.
Chi lan ngọc thụ, trông rất đẹp zai.
Chỉ là khóe mắt hiện lên tia mệt mỏi không hợp với lứa tuổi.
Hắn bước tới, khoác áo choàng cho ta.
"Kiều Kiều, đã bảo ngươi đừng đợi ở đây rồi."
"Gió lớn."
Ta nói: “Đoàn Đoàn muốn đến, Đoàn Đoàn nhớ ngươi rồi.”
Đoàn Đoàn rất thông minh, sẽ dán chặt vào lòng Bình An, cả hai tay ôm chặt lấy cổ hắn.
"Đoàn Đoàn thực sự rất nhớ phụ hoàng đó."
"Phụ hoàng dùng thiện với Đoàn Đoàn được không?"
Bình An không nói chuyện nữa, đưa chúng ta về tẩm cung.
Lúc rảnh rỗi ta thường đưa Đoàn Đoàn vào cung của thái hậu nương nương.
Thái hậu nương nương rất thích Đoàn Đoàn.
Lý công công cũng rất thích.
Mọi người đều yêu quý Đoàn Đoàn.
Khi tiểu Ngư Nhi cùng Ngôn Ngôn từ ngoài cung trở về, sẽ mua rất nhiều đồ chơi nhỏ làm cho Đoàn Đoàn vui vẻ.