"Hộc...hộc...hộc..." Thang máy lại hư đúng lúc này, Bối An chạy hì hục lên sân thượng bằng thang bộ, vừa mở cánh cửa lên sân thượng thì phía sau đã có một đôi tay rắn chắc ôm chặt cậu.
"Biếи ŧɦái" Bối An vừa la lên thì có giọng nói quen thuộc cắt ngang "Là tôi"
"Hoàng thượng buông ra"
"Gọi tôi là Hạo" giọng nói mang âm mũi
"Hạo buông tôi ra"
"Không buông, tôi rất nhớ cậu , để cho tôi ôm một lát"
***Reng*** nhìn người gọi là Lục Nhất Phàm, Bối An bắt máy "Alo anh tìm tôi"
"Tôi muốn hẹn cậu đi ăn trưa"
Bối An do dự nên nhận lời hay từ chối thì một nụ hôn rơi xuống ngay cái cổ trắng nõn của cậu, cậu giật mình muốn rơi điện thoại "Xin lỗi tôi có hẹn rồi, hẹn anh dịp khác nha"
Cúp điện thoại , Bối An trừng mắt với Tề Hạo, Tề Hạo đắc ý vì chuyện xấu mình vừa làm. "Cậu thật có mị lực, Lục ảnh đế cũng ngấp nghé cậu"
"Anh đang nói bậy bạ gì thế, chúng tôi chỉ là bạn"
"Là bạn thật sao, cậu xem người ta là bạn, người ta có xem cậu như thế, đúng là đồ ngốc"
"Anh nói ai ngốc, anh mới là đồ ngốc"
"Đúng, tôi là đồ ngốc, đồ ngốc mới yêu cậu"
Bối An vừa tính xoay mặt lại chất vấn lời nói của Tề Hạo, hắn đã nhanh chóng cướp lấy đôi môi cậu, nếu nói là hôn thì không giống, phải gọi là gặm nhiều hơn, gặm tới chán chê hắn di chuyển xuống cổ cậu, môi vừa được thả ra Bối An vội ngăn cản "Đừng hôn cổ, chiều tôi còn có cảnh quay"
Tề Hạo cười khẽ, hắn chỉ liếʍ nhẹ qua cổ rồi từ từ cởi nút áo sơ mi của cậu ra, lộ ra vòm ngực trắng nõn, không giống Tề Hạo có cơ ngực và màu da mặt ong rắn rỏi, Bối An là hình tượng của tiểu mỹ thụ, trắng nõn thơm mềm.
Đầu lưỡi của Tề Hạo ve tròn hai viên châu hồng trước ngực Bối An, vừa mυ"ŧ vừa day nhẹ, làm Bối An cực kí©h thí©ɧ. Bàn tay của hắn cũng không được nhàn rỗi mà đang xoa bóp đủng quần cậu, tiểu Bối An đang ngủ bị trêu ghẹo có xu hướng nóng giận muốn vùng lên trong quần.
Hắn không thỏa mãn chỉ vuốt ve cách một lớp quần, hắn kéo khóa quần, lôi tiểu Bối An ra, vừa xoa nắn bóp đủ kiểu. Bối An cảm giác lâng lâng thực ra rất muốn ra nhưng Tề Hạo nào để cậu được như ý, cứ đến lúc cậu sắp cao trào hắn lại dừng, cảm giác này thật giày vò.
Tề Hạo nhìn vẻ mặt ẩn nhẫn của cậu lại nảy sinh tâm lý trêu đùa "Có phải rất khó chịu, rất muốn được thoải mái, mau gọi chồng và xin tôi thao cậu đi"
"Chồng, xin anh giúp tôi"
"Cậu nói gì tôi nghe không rõ"
"Chồng cầu xin anh thao tôi"
"Được chồng sẽ thỏa mãn em"
Hắn kéo quần dài của cậu xuống kể cả qυầи ɭóŧ, bờ mông trắng muốt, vun cao kí©h thí©ɧ ánh nhìn. Hắn cũng lôi hung khí của mình ra, một cây gậy to dài nổi đầy gân, đầu gậy còn rỉ ra chất lỏng trong suốt. Hắn ép cây gậy vào khe mông cậu, đưa lên đưa xuống nhưng tuyệt chưa có ý định cho vào.
Bối An thật gấp như kiến bò trên chảo, cậu cảm thấy cơ thể mình quá dâʍ đãиɠ, có thể thèm khát đàn ông đến mức mất hết liêm sỉ.