Chương 17: Cùng Nhau Hầu Hạ (1)

Chỉ dùng môi và lưỡi thôi là chưa đủ, các nàng ấy bắt đầu lấy tay sờ soạng khắp người Khương Lăng. Đặc biệt là Khương Nhã, nàng ta đã trở nên mạnh dạn hơn so với thuở ban đầu, nàng luồn tay vào trong áo Khương Lăng và mò mẫm cơ bắp của hắn.

"Các nàng hầu hạ bên dưới của phu quân luôn nhé?" - Khương Lăng thì thầm rồi bóp mạnh vào mông từng người.

Dàn mỹ nữ bất chợt quay sang nhìn nhau, tuy không ai có ý muốn từ chối nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên của Nghiêm Tuệ Mẫn và Liễu Linh Vân, đã vậy Khương Lăng còn muốn làm một lượt cả ba người, ngoài Khương Nhã ra thì hai người còn lại chỉ như con nai vàng ngơ ngác thì sao có thể thỏa mãn được sự tham lam của hắn. Nhưng vì Nghiêm Tuệ Mẫn và Liễu Linh Vân muốn được như Khương Nhã nên hai nàng quyết định sẽ nhân cơ hội này để trao thân cho hắn.

"Nhã tỷ, Vân tỷ, hai tỷ có muốn… cùng muội… không ạ?" - Nghiêm Tuệ Mẫn hỏi Khương Nhã và Liễu Linh Vân với khuôn mặt ửng hồng.

"C-C-Có…!" - Liễu Linh Vân xấu hổ nhìn Khương Nhã và Nghiêm Tuệ Mẫn, nàng ngập ngừng nói.

"Vậy... chúng ta cùng nhau hầu hạ cho phu quân nhé? " - Khương Nhã mỉm cười với hai nàng rồi ngước lên nhìn Khương Lăng.

Sau đó, Khương Nhã xé toạc áo của Khương Lăng rồi ngồi đè lên chân của hắn. Hai nàng còn lại liền đẩy hắn nằm ngửa ra sau, ghì chặt hai tay hắn xuống giường. Khương Lăng để mặc cho các nàng nghịch ngợm một phen vì hắn muốn xem thử mấy cô vợ xinh đẹp này sẽ hầu hạ mình như thế nào.

"Đến lượt các phu nhân cởi y phục ra rồi đó!" - Khương Lăng liếc mắt nhìn thân thể của từng người rồi nhoẻn miệng cười.

Khương Nhã nghe xong liền tháo trâm cài tóc, cởi bỏ bộ váy bên ngoài và chiếc yếm bên trong. Nghiêm Tuệ Mẫn và Liễu Linh Vân tuy vẫn còn xấu hổ nhưng cũng nguyện ý làm theo. Trong lúc hai nàng ấy bận cởi đồ thì Khương Nhã lùi ra phía sau xé nốt quần của Khương Lăng. Được chiêm ngưỡng những cặp tuyết lê trắng không tì vết, những bờ mông cong vυ"t khiến tiểu huynh đệ của Khương Lăng cửng lên ngay lập tức. Những bộ váy bị vứt ngổn ngang trên sàn nhà, giờ đây chỉ còn lại bốn thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở trên giường.

Nghiêm Tuệ Mẫn và Liễu Linh Vân có chút sợ hãi khi nhìn thấy khúc thịt to dài và gân guốc của Khương Lăng, hai nàng khẽ rùng mình khi nghĩ đến cảnh tượng bị thứ đó của hắn đút sâu vào âʍ đa͙σ. Khương Nhã thì khác, nàng cúi xuống hôn nhẹ lêи đỉиɦ dươиɠ ѵậŧ của Khương Lăng rồi bắt đầu liếʍ từ trên xuống dưới không sót chỗ nào.

Đến khi toàn bộ dươиɠ ѵậŧ đã bị ướt bởi nước bọt thì Khương Nhã mới dừng liếʍ. Nàng vén tóc ra sau gáy, dùng tay giữ thẳng dươиɠ ѵậŧ rồi há miệng nuốt trọn đến tận cổ họng. Lần đầu làm thử nên có hơi khó khăn nhưng sau một lúc thì nàng đã dần mυ"ŧ thành thạo hơn. Sự vụng về của Khương Nhã trông thật dễ thương và quyến rũ trong mắt Khương Lăng, hắn cố giữ hông ngay ngắn để tránh làm tổn thương đến đôi môi nhỏ nhắn và mềm mại của nàng.



Nhìn lại Nghiêm Tuệ Mẫn và Liễu Linh Vân, hai nàng vẫn đang chăm chú xem Khương Nhã thực hành, hắn bèn tóm lấy tay cả hai kéo xuống. Do bị bất ngờ nên Nghiêm Tuệ Mẫn và Liễu Linh Vân ngã nhào vào người Khương Lăng, đôi gò bồng đảo của hai nàng úp thẳng vào mặt hắn.

"Ngon ngọt như vậy mà hai nàng không định cho ta ăn sao?" - Khương Lăng cắn nhẹ một cái vào hai núʍ ѵú đang bị ép vào nhau của Nghiêm Tuệ Mẫn và Liễu Linh Vân, hắn vừa bóp nắn bầu ngực của hai nàng vừa trêu chọc.

"Ahh… chàng thật là… người ta có phải là đồ ăn đâu!" - Nghiêm Tuệ Mẫn bấu vào vai Khương Lăng.

"Đừng mà… phu quân... ưm… thϊếp… nhột… ưʍ...!" - Liễu Linh Vân chưa nói hết câu đã bị Khương Lăng nhéo lấy núʍ ѵú làm nàng khẽ rêи ɾỉ.

Khương Lăng liên tục nhào nặn hai bầu ngực căng tròn của Nghiêm Tuệ Mẫn và Liễu Linh Vân khiến hai nàng chỉ biết che miệng để không phát ra tiếng rên.

Kɧoáı ©ảʍ từ bên dưới đã làm Khương Lăng sướиɠ đến không nhịn được mà bắn tinh thẳng vào miệng Khương Nhã. Nàng ấy liền nuốt ừng ực dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc đang chảy thẳng vào cổ họng nhưng nó nhiều đến mức trào ra từ khóe môi của nàng luôn.

"Khụ, khụ, khụ!" - Khương Nhã nuốt không hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ nên bị nghẹn và buộc phải nhả dươиɠ ѵậŧ của Khương Lăng ra. Nàng nuốt hết số tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn lại trong miệng một cách ngon lành rồi ho nhẹ vài tiếng.

"Nàng không sao chứ?" - Khương Lăng chống tay ngồi dậy cùng với Nghiêm Tuệ Mẫn và Liễu Linh Vân, hắn tiến lại gần Khương Nhã, xoa đầu vuốt ve mái tóc trắng tinh của nàng kèm theo một lời hỏi han.

"Chàng làm đau Nhã tỷ rồi kìa!" - Nghiêm Tuệ Mẫn cấu vào eo Khương Lăng, nàng trách móc hắn xong liền đến ngồi cạnh Khương Nhã.

"Sao chàng lại bắt Nhã tỷ nuốt… thứ… thứ … thứ này vậy?" - Liễu Linh Vân liếc qua đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên giường, nàng lắp bắp hỏi Khương Lăng rồi đến ngồi cùng Khương Nhã và Nghiêm Tuệ Mẫn.



"Ta… Ta… Ta…" - Khương Lăng cứng họng, hắn chả biết nên giải thích như thế nào. Trong tình cảnh đó thì sao hắn có thể kiềm chế được cơ chứ. Với lại hắn nào có ép buộc Khương Nhã đâu.

Trong lúc ba người họ không để ý thì Khương Nhã đang nóng bừng hết cả người, nàng đã hứng tình đến tột độ, khe nhỏ chảy ra vài giọt dâʍ ŧᏂủy̠, nàng lao đến ngồi lên đùi Khương Lăng và cưỡng hôn hắn:

"Chụt… thêm nữa… thϊếp… muốn nữa…"

"Chàng mau… hah… đút… vào… đi…"

"Thϊếp… chịu hết nổi rồi!"

Sự chủ động của Khương Nhã làm Liễu Linh Vân và Nghiêm Tuệ Mẫn phải đỏ mặt ngại ngùng, hai nàng ngồi quan sát cảnh giao hợp trong im lặng. Còn Khương Lăng thì đương nhiên là chiều theo ý của Khương Nhã rồi, hắn chỉ cần đẩy hông là khúc thịt đã cắm sâu vào trong âʍ đa͙σ của nàng. Khương Lăng giữ lấy eo Khương Nhã rồi cứ thế mà giã lút cán.

"Sao… ah… chàng… ư… lại… to… hơn bình… ưm… thường… vậy… ah… phu quân?" - Khương Nhã vòng hai tay ôm cổ Khương Lăng để giữ thăng bằng. Nàng không hề biết rằng cơ thể mình đang rất nhạy cảm bởi những kí©h thí©ɧ trong ngày hôm nay. Chỉ riêng nãy giờ thôi là nàng đã bị đâm vào tử ©υиɠ hơn trăm lần rồi.

"Do ta đang thèm được ăn nàng nên mới to như vậy đấy!" - Khương Lăng nhấp hông càng lúc càng mạnh hơn, hắn mυ"ŧ hai núʍ ѵú của Khương Nhã rồi hôn lên cổ nàng.

"Thϊếp… sắp… ah… ra rồi!" - Khương Nhã ngửa đầu ra sau, toàn thân run run rồi lêи đỉиɦ trong cơn sướиɠ ngây dại, nàng gục đầu lên vai Khương Lăng và ngủ thϊếp đi.

Nhưng miệng dưới của Khương Nhã lại siết chặt lấy khúc thịt của Khương Lăng không buông, hắn có thể cảm nhận từng nếp gấp trong âʍ đa͙σ của nàng. Sau một hồi lâu nhấp hông, Khương Lăng thúc mạnh phát cuối rồi bắn tinh ngập tử ©υиɠ của Khương Nhã.

Khương Lăng lôi khúc thịt ra khỏi khe nhỏ của Khương Nhã làm cho dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy đầy ra giường, hắn bế nàng sang một bên rồi quay lại với Liễu Linh Vân và Nghiêm Tuệ Mẫn.