Chương 2: Hệ thống thức tỉnh

Trong một biệt phủ xa hoa ở nội thành Vọng hải, hay còn được biết đến là khu vực giành cho vương giả, hào môn thế gia, từng tấc đất ở đây được định giá bằng vàng, là một trong những nơi xa hoa nhất của Trung Quốc.

Lúc này trời cũng đã chuyển dần thành tối, một chiếc siêu xe chầm chậm tiến vào gara của biệt phủ hào hoa kia. Bước xuống xe là một nam nhân phất trần tuấn lãng, giờ khắc này khuôn mặt vẫn lạnh lùng nhưng lại mang một chút ấm áp.

Nhìn con gấu bông cầm trong tay rồi nhanh chóng tiến vào biệt phủ nguy nga kia.

Cửa mở ra "Chào mừng lão gia trở về" các người hầu và quản gia đứng ngay ngắn ở hai bên đang kính chào người đàn ông trước mắt, hay nói đúng hơn là Cơ tổng.

"Ừm" Người đàn ông lạnh lùng đáp, chầm chậm đi vào hướng quản gia hỏi "Thiên Linh, con bé đâu, hai tên kia về chưa".

"Thưa lão gia, tiểu thư đang tắm, đại thiếu gia chưa về, nhị thiếu gia đang ở trong phòng". Quản gia cung kính đáp người đàn ông trước mắt.

Người đàn ông chẳng nói gì, chầm chậm cầm theo con gấu bông đi lại bàn tiệc với chiếc bánh kem cắm cây nến số mười lăm với vô vàn sơn hào hải vị khác, lúc này trên bàn tiệc chỉ ngồi lấy một mình hắn.

Nhiều năm qua vẫn vậy, con gái của hắn Thiên Linh của hắn không thích những nơi hay những bữa tiệc ồn ào. Sinh nhật của con gái hắn chỉ đơn giản là những người trong nhà tập trung lại rồi chúc mừng con bé, thế là con bé đã hạnh phúc rồi, và năm nay cũng vẫn vậy, cũng chỉ đơn giản như thế.

Lúc này từ một căn phòng nào đó trong biệt phủ, một thân ảnh với mái tóc màu đỏ rực, kèm theo là đôi mắt màu hổ phách tầm 20 tuổi mang theo khí tức của tuổi trẻ hiện hữu trên khuôn mặt tuấn lãng đi ra khỏi phòng. Lúc này trên tay hắn dường như đang cầm một chiếc vòng ngọc kèm theo đó là khuôn mặt hớn hở đi nhanh về phía bàn tiệc.

"Ba mới về à" Hỏi một câu cho có lệ rồi nhanh chóng ngồi vào bàn tiệc, trên tay vẫn không ngừng xem kỹ chiếc vòng ngọc màu trắng lấp lánh như thủy tinh, trên mặt thì cười hớn hở.

Người đàn ông trước mặt vẫn mặt lạnh không đáp, vì hắn biết đó chỉ là câu nói cho có lệ của con trai hắn mà thôi, cũng chẳng quan tâm gì nhiều.

"Kẹt.." Tiếng cửa được đẩy ra nhưng không phải là cửa phong tắm làm hai người nam nhân trên bàn tiệc kia nhảy dựng một trận.

"Đại thiếu gia, hảo" Quản gia thấy vậy lập tức cung kinh với người nam nhân vừa đi vào trước mặt, đó là một người nam nhân tầm 24 tuổi, thân mặc quân trang chiến phục, dáng người cao kết hợp với cơ bắp hữu lực trong bộ quần áo tạo lên một cảm giác nặng nề.

Trên áo còn đen huân chương tước hàm cao quý, chỉ riêng thế thôi cũng đã khiến cho vô số người phải ngước đầu nhìn theo. Đầu tóc đen nhánh được cắt tỉa gọn gàng, làn da bánh mật khỏe khoán, đoi mắt màu hổ phách đang sục sôi ý chí chiến đấu, gương mặt góc cạnh nhưng đầy dã tính, tạo ra uy áp vô hình như một con dã thú.

Người đàn ông cũng như hai người kia, chào hỏi nam nhân kia một tiếng rồi ngồi vào bàn tiệc, từ trong túi quần lôi ra một chiếc vòng cổ màu bạc, con ngươi lay động lộ vẻ ôn nhu có chút chờ mong.

Tầm vào phút sau lại là tiếng "kẹt" Nhưng tiếng này phát ra từ tầng trên khiến ba nam nhân ngồi dưới không khỏi xốn xao một mảng, lại một lúc sau, một nữ nhân họa thủy ương dân bước ra từ phòng.

Trên thân cô gái lúc này đang mặc một bộ váy ngắn màu trắng mỏng dài quá đầu gối, bộ ngực ngạo nhân cùng bờ mông cao vểnh lên đang không ngừng ẩn hiện trên bộ váy. Mái tóc màu trắng đang ướt xõa qua bờ mông căng tròn cộng thêm đôi mắt màu tím mộng ảo, làm nữ nhân ấy bây giờ phá lệ mê người.

"Minh ca, Hạo ca, ba, ba người mới về à!" nữ nhân nhanh chóng đi nhanh xuống bàn tiệc. Bộ ngực bạo mãn cứ phập phà phập phùng lên xuống lúc đi nhanh, khiến ba nam nhân bên dưới đỏ cả mắt, nàng nhanh chóng ngồi vào bàn tiệc.

"Khụ, khụ.. Bọn ta cũng mới về thôi" Nam nhân băng lãnh nhanh chóng định thần lại, khụ khụ vài tiếng liền nhượng hai người kia cũng theo nhau ổn định lại. Nàng cũng chả nghi ngờ gì lắm, liền cười nói vui vẽ với ba nam nhân một lúc.

"Chúc mừng sinh nhật, tiểu Linh" Nói xong ba nam nhân thi nhau trao quà, nam nhân băng lãnh tặng trước, tặng cho cô gái một con gấu bông màu trắng. Đôi mắt của nó cũng màu tím giống như nàng, được làm từ thứ đắt đỏ là kim cương tím.

Người nam nhân tiểu Minh tặng tiếp theo, quà của hắn là một chiếc vòng cổ tinh xảo màu bạch kim, có một viên kim cương xanh đính trên mặt dây chuyền, hắn nhẹ nhàng đi lại, vén lên chiếc cổ trắng ngần nhẹ nhàng mà đeo lên.

Người cuối cùng đương nhiên là tiểu hạo, hắn nhẹ nhàng nhấc tay nàng lên đeo vào tay cho nàng.

Lúc này nằng thật sự hạnh phúc, đang ôm con gấu bông mà ba ba tặng, đeo vòng cổ của Minh ca và Hạo ca, nàng vui vẻ hướng về phía bọn họ cười nói "Cảm ơn baba, Minh ca, Hạo ca".

"Được rồi, con ước đi Linh nhi" Người đàn ông mặt lạnh nói, nhưng giờ trên mặt hắn đâu có lạnh nữa, trên gương mặt đầy vẻ ấm áp và nuông chiều nhìn về phía con gái của hắn.

Nàng thầm ước vài câu rồi thổi nến, nhưng lúc cây nến vừa tắt, dị biến xảy ra, đột nhiên nàng ôm đầu thống khổ kêu lên "ah, đau quá, đầu con đau quá..". Nàng thống khổ kêu vài tiếng thì liền ngã vào trong ngực của người nam nhân được nàng gọi là Minh ca.

Hắn hốt hoảng gào lên "Linh nhi, em sao không, em không thể có chuyện gì được..". Nói xong liền bế nàng hướng ra ngoài của chạy đi. Lúc này hai nam nhân còn lại cũng thực hoảng hốt, vội vàng đuổi theo "Quản gia, nhnh liên hệ bệnh viện tư nhân giang thành, nhanh" Lời này cũng cả biết là từ nam nhân nào phát ra.

Quản gia thực hoảng hốt nhanh chóng nhấc máy gị lên. Lúc này ba nam nhân ngồi trên xe, trân mặt là lo lắng hoảng hốt "Linh nhi, nhất định không thể có việc gì.. nhất đinh, nhất định..".

* * *

Sáng hôm sau, bệnh viện Giang thành, một bệnh viện nổi tiếng ở cả nội và ngoại thành, lúc này trong một căn phòng bệnh sang trọng đang nằm lấy một nữ nhân tuyệt mỹ, và một nam nhân đang nằm gục ở đầu giường. Nữ nhân đột nhiên mở ra đôi mắt màu tím u mê, lẩm bẩm trong miệng "Ta đây là trọng sinh rồi". Nói xong lại gằn nhẹ một tiếng "Đôi cẩu nam nữ, chờ đợi cơn thịnh nộ của ta đi".

Một thanh âm vang lên trong đầu

"Keng, hệ thống thức tỉnh hoàn tất".

Tui hỏi xíu mấy nàng thích cốt truyện nhanh hay chậm chậm thui thì bình luận cho tui biết nha. Để tui lường