Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 9: Lớp học phi hành

« Chương TrướcChương Tiếp »
===============================================

Beta: Vũ Minh Nguyệt

===============================================

Thứ bảy, tại phòng sinh hoạt chung của Slytherin.

Malfoy nhìn thông báo được dán mà hào hứng " Nè, thứ năm tuần sau sẽ bắt đầu học bay cùng bọn Gryffindor, lần này tao sẽ cho bọn ngu ngốc đó thấy kĩ thuật cưỡi chổi của mình...." Hắn bắt đầu thao thao bất tuyệt, tự biên tự diễn kể về chuyện ở nhà tập bay, đến đoạn nhờ vào kĩ thuật lợi hại mà tránh hiểm, né được một chiếc trực thăng của Muggle mới chịu chấm dứt.

Nhất thời cả đám học sinh năm nhất đều hăng hái bàn luận về phi hành và Quidditch.

Malfoy còn đang muốn tiếp tục kể chuyện thì Ann đã đứng dậy bước khỏi, cô cũng không rảnh rỗi mà nghe một thằng nhóc 11 tuổi đi kể chuyện nhảm nhí.

Ann đi đến nhà kính của giáo sư Sprout,gần đây cô rất hay đến nơi này, hơn nữa cô phát hiện bà ấy đối với những kiến thức về ẩm thực cũng nghiên cứu rất độc đáo.

" Chào buổi sáng, giáo sư Sprout !" Ann chào hỏi.

" Ồ, chào buổi sáng, hôm nay trò không đến thư viện hay đi chơi cùng Fanny à ?" Sprout hướng tới Ann chào hỏi.

" Fanny đang ở thư viện tra tài liệu a, hôm nay trời đẹp như vậy, em cảm thấy nên tận hưởng thiên nhiên một chút. Giáo sư, ngài đang chăm sóc lá cho cây phụ tử hả ? Cần em hỗ trợ gì không ?"

" Ôi, trò luôn làm cho ta bất ngờ, lí thuyết này năm thứ tư mới được học. Đến đây để ta kiểm tra trò một chút, trò biết cụ thể phải làm sao không ?"

An gật gật đầu " Đương nhiên, đầu tiên lấy gỗ đào kẹp lá của cây phụ tử lại, sau đó nhụy hoa sẽ thúc đẩy rễ bắn ra loại độc dược gọi là 'Nữ hoàng độc dược', nhất định phải mang bao tay, sau đó đem lá cây chăm sóc."

" Trò còn biết 'Nữ hoàng độc dược' ? Ann, ta thật hy vọng trò là học sinh nhà Hufflepuff."

" Giáo sư, thật ra hiện tại em cũng rất muốn đến Hufflepuff, có điều phòng sinh hoạt của Slytherin rất tuyệt, thế nên em cứ nên ở đó vậy." Ann hướng tới Sprout cười cười.

" Haha, bé con quả nhiên lanh trí, nào lại đây làm thử ta xem, nói cũng vô dụng."

Cả thời gian buổi sáng Ann đều ở trong nhà kính, đến thẳng giữa trưa cô mới chậm rãi đi đến nhà ăn, nơi này cũng đã bắt đầu đông đúc chật ních.

Ở bàn dài bên Gryffindor, Ron đang cùng một người Muggle là Thomas tranh luận về cuộc thi Quidditch. Harry bên này dỏng tai lắng nghe, cậu chưa từng thấy qua Quidditch, hiểu biết rất ít. Hermione bên này vừa ăn tay vừa cầm một quyển sách lật lật. Neville cũng nghía qua dòm thử, tuy sống trong gia đình phù thủy nhưng cả chổi bay cậu cũng chưa từng được sờ qua.

Slytherin bên này Malfoy cũng đang ríu rít về tình cảnh hắn tập cưỡi chổi thế nào, mà đám học sinh khác cũng chả khác mấy gì. Ann đi vòng qua mấy dãy bàn, bàn luận về Quidditch vẫn không ngừng lại.

Ann đến ngồi cạnh Fanny, than thở " Lớp bay đến tận thứ năm, xem ra tớ còn phải chịu cảnh này đến tận 5 ngày nữa."

Fanny thong thả ăn uống, chậm rãi nuốt xuống rồi mới quay qua đáp lời Ann " Tớ còn tưởng cậu sẽ thích mấy thể loại này chứ."

" Tớ không có hứng thú với mấy trò trẻ con này, nhìn đâu cũng là tranh đấu, chỉ toàn hormone mệt chết được." Ann cầm lấy một phần khoai tây nghiền ăn " Nói đến thể thao, tớ vẫn thích chơi bóng bàn hơn."

" Cái gì hormone ? Tớ có biết chơi Hoockey, Ann cậu từng chơi chưa ?"

" Hormone là một loại vật chất hóa học tồn tại trong cơ thể.Hoockey á, tớ đương nhiên ..." Ann đột nhiên nhớ tới so với bạn cùng tuổi, vóc dáng cô thật sự rất nhỏ bé. " Không có chơi, nhưng đã xem trên TV mấy lần rồi, cảm thấy vận động tranh đoạt rất kịch liệt."

" Hả, cái đó ..." Fanny hình như chưa hiểu lắm.

Ann mở miệng cắt ngang " Fanny, đừng hỏi tớ vật chất hóa học là gì, rồi cơ thể con người gì đó ..."

" Hả, nhưng mà ..."

" Đừng hỏi tớ cuốn sách nào chứa mấy nội dung đó, Fanny mau uống sữa của cậu đi, nó sẽ lạnh đấy." Ann chỉ ly sữa của cô nàng. Cô tưởng tuổi này không còn nữa, sao lòng hiếu kì vẫn lớn thế nhỉ ?

Fanny có chút ấm ức liếc nhìn Ann, cũng không hỏi nữa, cầm ly sữa lên uống.

--- --- --- --- --- --- --- --- ---

Thứ tư sau khi học xong lớp Thảo Dược, buổi chiều rảnh rỗi Ann cùng Fanny đến thư viện dự định hoàn thành bài luận cho mấy môn Thiên văn, Lịch sử phép thuật và Biến hình.

Ann nghĩ ít nhất có thể hoàn thành một môn nào đó.

Không nghĩ tới, vừa bắt đầu đã gặp một vấn đề cần tham khảo sách " Thật phiền phức..." Cô lẩm bẩm rồi đi lên tầng hai, từ lần đầu đến đây Ann đã nhớ kĩ khu vực nào cất những thể loại sách nào rồi.

Ann lập tức hướng kệ sách có Thiên văn học mà đi đến, thuận lợi kiếm được hai ba cuốn sách mình cần, đang định xuống lầu thì thấy một bóng dáng quen thuộc lướt qua.

Ann theo bảnchô năng ngó đầu nhìn thử, bóng dáng đã biến mất không thấy đâu, cuốn sách người đó cầm là «Quidditch qua các thời đại»

Ann ngẫm nghĩ, người cô biết ở Hogwarts cũng không nhiều, lại còn thời gian này đến thư viện xem sách chắc là Hermione. Nàng đang xem Quidditch ? Xem từ thứ bảy ? Thật là lãng phí thời gian, mấy trò vận động cao cấp này tùy vào khả năng thiên bẩm mà thôi, đọc sách nhiều cũng không có trợ giúp gì lớn.

Làm người tốt, để giúp nàng nâng cao hiệu suất học tập, Ann hướng đến chỗ Hermione đi tới.

" Cậu đang xem cái gì vậy ?"

Giọng nói bất thình lình làm Hermione giật nảy người, thấy người tới là Ann nàng cũng bình tĩnh lại. Đem tên sách «Nguồn gốc của Quidditch» cho Ann ngó, cũng không trả lời lại.

" Hermione, mấy loại vận động thể thao này là dựa vào thiên bẩm, sách có thể trợ giúp cậu rất nhiều nhưng với mấy trò Quidditch này thì chỉ lãng phí thời gian thôi."

Hermione nghe Ann nói xong mày nhíu lại, giọng điệu bực tức đáp trả " Cậu đang chế nhạo mình ? Mình không giống gia đình mấy người bọn cậu, từ nhỏ được tiếp xúc với chổi bay đã có thể học tập, để nhận biết rõ về phi hành và Quidditch mình chỉ có phương pháp này."

Hơ, định làm người tốt giúp đỡ, bây giờ lại bị hiểu lầm rồi.

" Mình xin giải thích một chút, cha mẹ tớ đúng là phù thủy, nhưng chỉ có mẹ là thuần chủng phù thủy, khi còn nhỏ cha mẹ đã mất, năm 8 tuổi cậu đưa mình đến cô nhi viện, trước khi nhận được Hogwarts thư, bản thân mình cũng chẳng biết gì về thế giới này cả."

Hermione nghe Ann nói cảm thấy thật bất ngờ, nhất thời im lặng không biết nói gì.

" Mình chỉ cảm thấy cậu ở mấy quyển Quidditch này chả được gì, đọc từ hôm thứ bảy đến giờ rồi, cậu đọc sách rồi cảm nhận ứng dụng được bao nhiêu vào chuyện phi hành chính cậu cũng cảm nhận được. Vận động chính là vận động, biết bơi học chút là sẽ bơi được, còn mù mờ thì đọc bao nhiêu quyển sách cũng vậy mà thôi. Cho nên đừng lãng phí thời gian vào mấy cuốn sách Quidditch này nữa, rảnh rỗi đọc chơi vui là được rồi."

Nghe Ann nói xong, nàng đỏ mặt, ngượng ngùng cố đáp trả lại " Mình chỉ mong bản thân có thể chứng minh so với bọn họ không thua kém gì."

Thật là, một cô bé ngạo kiều, ở độ tuổi này cũng có thể hiểu được, đã lỡ giúp đỡ đành giúp nàng cho trót vậy, làm một người chị tốt bụng.

" Hermione, nếu ngày mai ở buổi học thực hành không tốt, như vậy có thể nói lí thuyết không hẳn cái gì cũng dùng được, người nào không có khuyết điểm, chính là người vô tích sự. Giống như mình, biết bản học rất tốt môn Thảo dược, nhưng bản thân học Biến hình lại rối mù lên. Mà cậu có thể ở phi hành không tốt bằng bọn họ nhưng lại có những thứ ưu việt hơn. Vận động là chuyện thói quen, bọn họ từ nhỏ đã tập luyện, luyện lâu như vậy hiện tại bay tốt thì có gì để khoe khoang chứ. Được rồi câu cuối cùng, lớp Phi hành sẽ không tính vào thành tích học tập."

Nói một hơi dài, cô thấy cổ khan nóng lên rồi " Nói cũng xong rồi, còn muốn tiếp tục xem Quidditch mình cũng không xen vào nữa."

Ann ôm sách đi, Hermione nhìn bóng cô ngơ ngác hồi lâu.

--- --- --- --- --- --- --- --- ---

Lớp Phi hành.

Trời hôm nay rất trong lành, còn có ít gió nhẹ thổi qua. An, Fanny cùng với ba nữ sinh ở kí túc đã rất lâu rồi không cùng đi, cũng là vì đám nam sinh Slytherin vừa dùng xong bữa trưa đã chạy đến sân cỏ phía sau của Hogwarts.

" Bọn họ giống như ai chạy đến trước liền có thể cưỡi chổi bay lên ngay vậy." Pansy Parkinson nói, cô nàng này thường hay chơi chung với đám Malfoy.

Mấy người còn lại cùng gật đầu đồng ý quan điểm này của Pansy.

Khi đám Ann đến nơi, sân cỏ cũng đã đầy đủ học sinh nhà Slytherin, toàn bộ cũng chỉ mới có 15 người, 5 nữ 10 nam.

Nhìn 35 cái chổi, Malfoy trở nên ghét bỏ " Cái này cũng tệ quá rồi, chổi quét rác nhà tao còn tốt hơn, mấy cái tệ hại này có thể bay lên được à ?" Mấy nam sinh đứng kế bên hắn cũng hùa theo.

Chờ một lát, học sinh nhà Gryffindor cũng đến. Phía sau bọn họ còn có giáo sư Hooch, người dạy bọn họ khóa bay lượn này.

Vừa đến nơi liền cất giọng " Các trò còn chờ gì hả ? Mỗi người một cây chổi mau chóng tiến đến, đừng lãng phí thời gian."

Ann cúi đầu nhìn chổi bay, nó cũng cũ kĩ quá rồi, cánh chổi xòe ra ngang dọc, lần đầu tiên cô cảm thấy mấy lời của Malfoy thật đúng.

" Nâng cánh tay, hướng về phía chổi" Hooch giáo sư lên tiếng " Sau đó nói to, Up "

" Up." Mấy người đều nói lên.

Ann không ngờ, cô vừa hô lên cái chổi đã tự động bay đến tay. Tình huống này cũng chỉ thấy thành công ở hai người khác là Malfoy với Harry. Mà Hermione nói mãi nó cũng chỉ lăn lăn, cử động nhỏ, cây chổi bên phía Neville còn không chút dịch chuyển.

Một lúc sau, chờ tất cả đều cầm chổi trên tay, giáo sư Hooch làm mẫu cho bọn họ cưỡi chổi bay phải có động tác thế nào, bà lần lượt đi một vòng chỉnh lại động tác của từng người bọn họ.

" Tốt, kế tiếp nghe thấy tiếng huýt sáo của ta, các trò liền đạp hai chân lên mặt đất, rồi nhảy lên, nhớ đạp mạnh chút." Giáo sư Hooch nói, xong làm mẫu một lần, đem chổi bay lên, lượn một vòng rồi hạ thẳng xuống mặt đất " Nghe tiếng huýt sao của ..."

Neville hình như quá lo lắng, sợ đến lúc đó còn mỗi mình cậu không bay được nên không đợi hiệu lệnh liền đạp chân bay lên.

" Trò mau trở lại." Giáo sư Hooch lớn giọng, nhưng có vẻ Neville hoàn toàn không nghe thấy, tay chân lóng ngóng, lo sợ nhìn mặt đất mỗi lúc một xa, bám chặt lấy cây chổi. Rồi té nhào khỏi cây chổi, rớt xuống mặt đất, cây chổi của cậu thì vẫn bay tít lên cao, mất dấu hẳn.

Giáo sư Hooch liền chạy tới xem cậu, gương mặt rất lo lắng.

" Tay gãy rồi." Ann nghe giáo sư thì thầm nói " Cậu bé, không có việc gì, đứng lên nào." Bà ôm lấy Neville rồi hướng về những người khác nói " Ta đưa trò ấy đến bệnh viện, các trò không được tự ý hành động ! Đem chổi đặt về chỗ cũ, nếu bất kì ai lén mà bay đừng nói tới Quidditch, ta lập tức đem người đó đuổi khỏi Hogwarts. "

Malfoy chờ bóng dáng giáo sư Hooch đi xa, liền khinh thường lên tiếng " Haha, thấy bộ dạng của tên ngốc đó không, đúng là chỉ được cái to xác."

Toàn bộ học sinh Gryffindor đều chán ghét nhìn về Malfoy.

Chợt phát hiện cái gì, Malfoy đi đến chỗ Neville vừa té, cầm một cái thủy tinh cầu, còn đang lập lòe ánh sáng " Nhìn nè, cái này là bà tên ngu ngốc Longbottom cho nó."

Harry hướng về phía Malfoy " Trả nó lại đây."

Malfoy chế giễu Harry, hắn cầm chổi bay lên cao " Có giỏi thì mày lên đây, để tao xem giấu nó ở chỗ nào, một cái cây to cao, sao ổn chứ ?"

Harry cầm chổi, định bay lên theo " Không được." Hermione ngăn cản " Giáo sư Hooch nói ..." Nàng còn chưa nói xong, Harry đã bay lên theo.

Harry vững vàng bay đến đối diện Malfoy. Bên dưới đám học sinh Gryffindor trừ bỏ Hermione xôn xao khen ngợi, Ann có chút câm nín, thật là một đám nhóc xốc nổi.

Nhưng mà, cô cảm thấy đồ vật trong tay Malfoy có chút quen mắt, vì thế cô hỏi Fanny kế bên " Fanny, Malfoy đang cầm gì vậy ?"

Fanny đang ngẩng đầu ngó hai đứa trên trời, nghe thấy Ann hỏi, cô nàng quay đầu nhìn về phía Ann " Đó là quả thủy tinh cầu của bà Neville cho cậu ấy, sáng nay vừa mới được chuyển đến. Mà cậu hôm nay ở đâu ? Sáng sớm cũng không thấy dùng bữa ?"

" Tớ đi nhà kính một chuyến, ngày hôm qua mấy món đồ mà chú mua giúp tớ đã được giao tới." Ann trả lời xong, cảm thấy quả cầu kí ức của Malfoy với cái cô có hình như có chút khác biệt, sau sự việc về tấm bản đồ, hiện tại cô với mấy món đồ Eren tặng đều có chút cẩn thận.

" Cái đó có lợi ích gì vậy ?" Ann quyết định hỏi rõ ràng xem thử, Fanny trả lời " Đem một chuyện nào đó cậu không nhớ chính xác nói với nó, quả cầu này sẽ từ màu trắng chuyển sang đỏ."

Quả nhiên, trong lòng thầm thấy may mắn không nói bậy bạ gì, cái này cũng với quả cầu nhỏ gợi lên kí ức của nàng hoàn toàn khác biệt. Mà lúc này Malfoy tuỳ ý ném quả cầu bay xa, Harry phóng tới liền chụp được nó.

Mấy hình ảnh này, không ngờ tới lại bị giáo sư McGonagall thấy được liền đi tới sân cỏ.

" Harry Potter !" Giáo sư McGonagall tức giận quát lớn " Ta ở Hogwarts nhiều năm như vậy...." Bà ấy nói một chút liền mang theo Harry đi mất.

Malfoy cùng đám bạn của hắn cười đùa " Ha ha, lần này Harry Potter chắc chắn sẽ bị đuổi ra Hogwarts..."

Bởi vì hai vấn đề liên tiếp xảy ra, lớp học cứ như vậy chấm dứt. Nhưng mà không hiểu sao, Fanny từ lúc trở về luôn cau mày suy nghĩ.

Ann đang cầm đồng Knutz chơi trên tay, cô liếc nhìn đứa nhỏ này, bất đắc dĩ mở miệng " Thế nào vậy Fanny ? Còn nghĩ về mấy chuyện đó à ?"

Fanny không nghĩ tới Ann sẽ chủ động hỏi chuyện với mình, nhưng cô nàng nghĩ mãi vẫn không hiểu được " Ann, đáng lẽ tớ không nên thắc mắc về quyết định của giáo sư, nhưng mà chẳng phải Malfoy gây sự trước à ? Tại sao giáo sư lại ..."

Ann không trả lời thẳng vấn đề của cô nàng " Cậu cảm thấy giáo sư McGonagall là người thế nào ? Còn có Harry nữa ? "

Fanny cũng không hiểu sao Ann lại hỏi chuyện này, nó không liên quan lắm đến vấn đề mình đang suy nghĩ " Giáo sư McGonagall rất giỏi nha, bà ấy là chủ nhiệm nhà Gryffindor mà, phép thuật cũng rất mạnh mẽ. Còn về Harry, tớ chưa tiếp xúc nhiều lắm nhưng không phải là người xấu."

Ann theo ý Fanny mà nói " Nếu bà ấy đã lợi hại, chẳng lẽ không nhìn ra chuyện này không chỉ có mỗi Harry phạm lỗi à ? Cậu còn thấy được Harry không phải người xấu xa gì, bà ấy chẳng lẽ không nhìn thấy ? Cho nên, đừng suy nghĩ nhiều, Harry chắc sẽ không bị đuổi đâu... "

Ánh mắt Fanny sáng lên " Nói rất đúng."

Ann nhìn tới hai bóng dáng rời khỏi, lẩm bẩm " Không chừng nhờ họa được phúc."
« Chương TrướcChương Tiếp »