Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Harry Potter] Tự Do Quay Trở Lại

Chương 72: Trưởng bối ư

« Chương TrướcChương Tiếp »
Quyển III - Tù nhân đã nguy hiểm, các giáo sư Hogwarts lại càng nguy hiểm hơn

Ra phố cùng một kẻ không phải là thiếu nữ xinh đẹp cũng thật mệt, Lord Voldemort thầm mắng sách Muggle từng đọc qua, rõ ràng theo một lão già ra phố cũng rất mệt.

Được rồi, kẻ đó vẫn chưa thể xem là lão già.

Sirius Black mới hơn ba mươi tuổi đầu đương nhiên không thể xem là lão già, học trò Voldemort cảm thấy mệt khi theo Sirius ra phố, chỉ vì Black bây giờ hai bàn tay trắng, ngay cả một cái bàn chải đánh răng cũng phải mua.

Bàn bạc kế hoạch xong, tính toán thời gian xong, bùa biến hình của con chuột thế thân ở Azkaban kia bị giải trừ, Sirius liền khẩn cấp trốn khỏi nhà Crouch.

Voldemort đã mua một con chó bự thật tiếp tục để lại lừa lão Crouch.

Tom Riddle mười sáu tuổi dự định ở nhà Crouch ngốc thêm mấy ngày nữa, trước hết phái học trò Tom Gaunt mang Sirius ra ngoài.

Cậu chủ nhà Black ở Azkaban buồn bực hơn mười năm, lại phiền não ở nhà Crouch xem phim truyền hình một năm, sớm đã khẩn cấp truy tìm không khí tự do.

Uống xong thuốc Đa dịch, thoải mái đi trên Hẻm Xéo, thở sâu mấy hơi khí tự do, Sirius mới phát hiện, mình quên mang theo những thứ cần thiết, ngay cả quần áo cũng cũ.

Học trò Tom bé bỏng đành phải theo y mua đồ, vì cậu chủ Black không dám trực tiếp dùng tài khoản của mình trả tiền.

" Harry bây giờ chắc vẫn còn ở nhà dì Petunia, nhưng qua mấy ngày nữa sẽ đến Hẻm Xéo này." Học trò Voldemort theo Sirius thuận tay mua mấy thứ.

" Đúng rồi, ta còn cần một cây đũa phép mới! Nên nghĩ đến sớm một chút." Sirius phảng phất như không nghe thấy lời học trò Voldemort nói, tự nhiên quyết định.

Quên đi, nhìn cáo thị truy nã Black dán khắp nơi xung quanh, trong lòng Voldemort thản nhiên, người đối mặt với cáo thị truy nã mình còn coi như không thấy, sao có thể chú ý tới thứ khác? Sirius tự tung tự tác là chuyện hắn cũng không có biện pháp. Xem ra một năm y cùng nhật ký trường sinh linh giá của mình sớm chiều ở chung cũng không tốt lắm.

" Này, chú Khịt Khịt, bộ dạng ngươi bây giờ thích hợp để mua đũa phép sao?" Kêu bí danh hiện tại của Sirius, Voldemort vẫn hảo tâm nhắc nhở một chút. "Ngươi bây giờ quá béo."

Sirius lúc này mới ý thức được, mình uống thuốc Đa dịch xong hiện tại đang là một tên hói mập, nếu Ollivander dựa theo kích thước đo đạc, đũa phép lấy ra để y chọn có thể đánh sập tiệm đũa phép hay không vẫn rất khó nói.

Suy nghĩ ba phút, Sirius chậm rãi nói. "Được rồi."

Học trò Voldemort cho rằng y muốn tạm thời bỏ cuộc.

Kết quả Sirius nói tiếp. "Ta hẳn vẫn có thể bồi thường tiền sửa tiệm đũa phép nếu nó bị đánh sập."

Merlin, Rowling, phù hộ Ollivander. Trong lòng Lord Voldemort lần đầu tiên cầu nguyện vì người khác. Hắn không thể không theo Sirius tới cửa hàng sắp phủ kín bóng đen, vì hắn bây giờ vẫn là "bạn học kiêm bạn tốt của Harry, một thiếu niên tốt khờ dại đơn thuần, hoàn cảnh đáng thương pháp lực rất mạnh lập chí tiêu diệt Voldemort".

Sau khi bóc dỡ nửa con đường đằng trước, Sirius rốt cuộc tìm được một cây đũa phép mệnh định. Thiếu niên tốt bụng Voldemort hiện giờ nhìn xung quanh chỗ bị cây đũa phép này hủy hoại, cảm thấy nếu năm đó Sirius có thể bộc lộ sức phá hoại như vậy, mình cũng phải ráng dụ y vào quân đoàn Tử thần thực tử.

Gỗ sam tím, ngoại trừ lõi là gân rắn, ngay cả chiều dài cùng hình thức cũng giống đũa phép đời trước của Lord Voldemort y như đúc, học trò Voldemort đột ngột có một loại dự cảm rất cổ quái.

Ollivander đã bị người được cây đũa phép này chọn làm sợ tới mức hóa ngốc, chỉ lấy tám Galleons giá tiền đũa phép.

Sirius cũng cảm ơn, trước khi ông chủ tiệm nhớ ra phải đòi bồi thường nửa con đường phía trước, y mang học trò ngoan Tom chạy mất dạng.

Lord Voldemort cảm thấy, Harry của hắn nếu mười mấy năm nay ở cùng cha đỡ đầu này chứ không phải nhà dì Muggle, e rằng sẽ không quá thuần khiết.

Nghĩ đến thuần khiết, lại nhớ tới lúc sinh nhật Harry vừa rồi, mình vạch kế hoạch đã lâu, lách qua cơ sở ngầm Dumbledore bày xung quanh Harry, tặng một đống quà sinh nhật, còn tiện thể dụ Harry uống vài ly rượu chúc mừng.

Kết quả, hai kẻ tâm lý trưởng thành thân thể non nớt lại uống quá độ, sau đó thuận lý thành chương lại đi quá giới...

Ta nghĩ đi đâu thế? Bây giờ đang dạo phố cùng trưởng bối thân thiết duy nhất của Harry, ai, thằng oắn con nhỏ tuổi như vậy vai vế lại cao hơn ta một bậc.

" Tia Chớp tiếp nhận đặt hàng, giá cả thương lượng." Sirius đứng trước một biển quảng cáo pháp thuật đổi tới đổi lui ở góc đường, tự nói. "Harry sẽ thích chứ..."

Voldemort, thiếu niên tốt bụng Tom Michael Gaunt hiện tại từ từ lùi về phía sau, thế mà lại...

" Cậu còn tiền đặt hàng một cây chổi bay không?" Sirius vẫn nói ra.

"Còn." Học trò Voldemort có chút phiền não, tuy biết Sirius về sau sẽ trả tiền.

Ai, ta sao lại không có trưởng bối chịu mua chút quà quan tâm mình chứ? Ta cũng là cô nhi cần bù đắp tình cảm mà.

Không đúng, ta có trưởng bối. Nhưng, quên đi...

" Cái này là mua cho cậu." Đưa Sirius đến ở tạm trong một quán trọ Hẻm Xéo, đặt thứ mới mua xuống, Sirius lấy ra một cái hộp nhỏ bao bì tinh xảo đưa cho Voldemort.

Học trò Voldemort nội tâm ấm áp vui mừng khôn xiết, hắn đã không nghĩ tới cái này thật ra là dùng tiền hắn trả.

Loại cảm giác này chính là được yêu thương quan tâm sao? Voldemort vừa mỉm cười vừa mở cái hộp ra, sau khi thấy cụ thể bên trong, nụ cười trở nên đông cứng một chút.

" Đây là ý gì?" Học trò Voldemort đương nhiên biết đây là ý gì, là tổ hợp thuốc bôi trơn pháp thuật hương mật ong gia thêm cái gì đó.

" Cậu ngày đó xin nghỉ đi ăn sinh nhật Harry, ngày hôm sau lúc trở về trên cổ có vết cào cùng vết bị hút, còn thêm dấu răng." Sirius nói tự nhiên. "Tuy hai đứa đều nhỏ như vậy, nhưng tuổi trẻ mà, có một số việc cũng không ngăn được. Thân là trưởng bối, ta cũng có thể hiểu, thứ này tuy là Muggle phát minh, nhưng hiệu quả không tồi, bùa trơn lúc quá hưng phấn sẽ dễ dàng mất hiệu lực!"

Học trò Voldemort lông tơ từ đầu đến chân đều dựng thẳng lên, cha đỡ đầu của Harry rốt cuộc là người như thế nào, tuy đọc sách biết y là một kẻ luôn phát ra sức hấp dẫn, nhưng cũng không nên tới mức cởi bung như vậy. May mà Harry từ nhỏ không được y hun đúc.

Bằng không, bằng không ta chết chắc rồi.

" Đây cũng là nói chuyện kinh nghiệm?" Đầu Voldemort toát ra mồ hôi lạnh, hắn bắt đầu hơi lo lắng về một việc. "Ngươi cũng là..."

" Này, nhóc nghĩ đi đâu đó, cậu sẽ không nghĩ ta là một playboy chứ, ta cũng không phải là người tùy tiện." Sirius biết Tom bé bỏng hiểu sai, y đối diện ánh mắt thiếu niên này, cười mang chút ưu thương. "Ta chỉ muốn làm Harry có thể vui vẻ, vô luận đối tượng nó nguyện ý kết hợp thân thể là ai. Ta không phải một người cha đỡ đầu xứng đáng, không có người thân bên cạnh quan tâm, Harry thật sự rất khổ sở."

" Ta đã hiểu." Voldemort cảm thấy mình vừa rồi vẫn quá vô tri, không nghĩ đến tình yêu thương của trưởng bối. "Tin ta đi, ta là thật sự yêu Harry."

" Vậy là tốt rồi, nhưng hai đứa bây giờ cũng còn nhỏ, phải biết có chừng có mực, không thể quá tùy tiện tham lam." Sirius trịnh trọng nói.

Không có lý do, Voldemort cảm thấy hình tượng Sirius cao lớn lên.

Nhưng học trò Voldemort cũng rất nghi hoặc, Sirius rõ ràng mua hai cái hộp nhỏ giống nhau, cái kia là dành cho ai?
« Chương TrướcChương Tiếp »