Chương 6: Con mèo không qua được..

Sau đó, học trò Voldemort phải cảm ơn con mèo của hắn, bản thân mình vẫn không chu đáo xảo trá gian ngoan như Grindelwald được.

Đũa phép của tân học sinh Hogwarts cũng cần tiến hành kiểm tra nhập học, để phòng ngừa ma pháp hắc ám dính trên đó tổn hại linh hồn thiếu niên. Bùa lẫn lộn không quá thành công cùng bùa trôi nổi còn chưa ở trong phạm vi báo động, nhưng dấu vết sử dụng của mấy cái ác chú như lời nguyền độc đoán sẽ rất khó nói. Voldemort vừa rồi cũng nhất thời hăng máu muốn dùng lời nguyền độc đoán, vẫn là bị con mèo đoạt lấy trước tiên.

Không ai lại điều tra đũa phép của một con mèo, dù Dumbledore có kiểm tra thân thể Lupin, nhiều lắm cũng chỉ biết thần chú mãnh liệt nhất phóng ra trên người y — chắc chắn không phải đến từ cây đũa phép bạch dương của hắn.

Học trò Tom bé bỏng mua một cái mũ trùm đưa cho giáo sư đáng thương của hắn, sau đó cứ để Grindelwald chuẩn bị rốt ráo — làm mọi người trong quán trọ, bao gồm cả Lupin, hoàn toàn không nhớ hắn đã từng ở nơi này.

Nhưng, ta bây giờ nên đi đâu?

Voldemort điện hạ thuộc về Slytherin khôn khéo, hắn đương nhiên mua một cái lều, có không gian thoải mái cùng hồ tắm dễ chịu, nhưng đất pháp thuật xung quanh Luân Đôn tấc đất tấc vàng, không có sân bãi trốn rộng như vậy, đồng thời còn phải phòng bị người độn thổ bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện.

Voldemort điện hạ lết nửa ngày thiếu chút nữa lạc đường cuối cùng nghĩ tới một chỗ: hắn cảm thấy bản thân trì độn đến cỡ nào! Đều là tật xấu do ngốc ở cô nhi viện kia. Chỗ mình mới ở là chỗ nào? Nhà trọ đoàn tàu tốc hành! Cách vách chính là sân ga tàu tốc hành Hogwarts! Cái thứ cũ kỹ kia bình thường đậu ở chỗ này, một vật bài trí một năm chỉ chạy vài lần, lều của mình có thể trực tiếp đặt trên cái sân bình thường hoàn toàn không có ai này.

Về điểm này, Gellert Grindelwald giơ bốn vuốt tán thành, vì không chừng còn có thể giảm bớt tiền vé xe lửa trên xe, y hết sức khuyên học trò Tom Michael Gaunt đưa ra vé xe tài trợ học sinh nghèo, vì vậy y bị Chúa tể bóng tối hậu bối của mình khinh thường rất lâu.

Trên đoàn tàu, việc duy nhất làm Voldemort cảm thấy bất tiện chính là không thể tuỳ thích ra ngoài ăn cái gì, dưới đề nghị của con mèo nào đó, hắn mua lương khô cùng quà vặt.

" Này! Nói ngươi nè! Ngươi thích ăn chocolate tới như vậy sao?"

Con mèo nào đó bên cạnh vừa xem Hogwarts – Một lịch sử vừa to mồm nhìn học trò Tom cắn nuốt chocolate ếch được đóng gói.

" Ta chưa từng ăn qua!"

Voldemort hầu như thuận miệng nói rất ôn hòa.

Đúng vậy, từ trước tới giờ không có ăn qua, năm tháng ở cô nhi viện hồi nhỏ, ăn no cũng là hy vọng xa vời, lúc học ở trường Hogwarts, hoàn cảnh khó khăn làm mình nhất định phải nhanh chóng trưởng thành, mỗi bữa cơm đều là cấp tốc thanh toán như nhà binh, quà vặt đương nhiên càng xa vời, thời gian lên làm Chúa tể bóng tối, đối mặt với đấu đánh cùng tính toán sinh tử, chúa tể bá đạo hắn kỳ thực khó có được một bữa ăn đàng hoàng, lại càng không cần phải nói ăn quà vặt trước mặt Tử thần thực tử sẽ tổn hại đến hình tượng thâm độc của mình đến bao nhiêu. Mà cuộc sống ba mươi năm ở cô nhi viện, ăn toàn đồ trẻ con không hợp khẩu vị, quà vặt thì không có.

" Ta ở Albania mấy năm kia ngay cả sâu cùng chuột thối cũng có nếm qua."

Nhai chocolate ếch ngọt ngào, Voldemort nhẹ nhàng lãng đãng.

Đây là lời nói thật.

Vì thật ra cũng không có quá nhiều thời gian để Voldemort điện hạ có thể thật sự hưởng thụ niềm vui ăn quà vặt.

Trước khi đi, Người kia từng nói cho hắn, Gellert Grindelwald còn chưa có liên quan, dù Gellert Grindelwald trong ngục giam kia chết đi theo kịch bản, y có đầy đủ linh hồn vẫn sẽ không bị ảnh hưởng. Nhưng Voldemort đã phân tách linh hồn sau khi trở lại, mỗi một trường sinh linh giá bị giảm bớt chẳng khác nào mất đi một đoạn sinh mệnh, nếu cốt chuyện ban đầu không bị quấy nhiễu, sau khi Harry Potter thuận lợi tiêu diệt tất cả trường sinh linh giá cùng chủ hồn, sinh mệnh học trò Tom Michael Gaunt cũng tức thì đi đến điểm kết thúc.

Với chuyện này, Voldemort không có ý kiến gì, hắn đã không còn quan tâm, cuộc đời không tồn tại cảm giác sống, cứ để nó kết thúc theo trình tự, mình vui vẻ nói một tiếng tạm biệt cùng sinh mệnh, sau đó đi tiếp — hắn đã không sợ mạo hiểm nữa, có ý nghĩa hơn theo đuổi cuộc sống vĩnh cửu đời trước.

Hắn bây giờ chỉ muốn một lần nữa nếm lại mấy năm cuối cùng của đời mình, sau đó tựa như một khán giả hoàn mỹ, từ đó có lẽ có thể tìm được thứ sinh mệnh mình theo đuổi, hoặc có lẽ không thể, nhưng đều có một cái vĩnh biệt. Dù sao, sách chung quy phải có một cái kết cục. Nhìn thấu quá nhiều, liền không thú vị.

Rốt cuộc tới ngày khai giảng, không để ý Gellert Grindelwald phản đối, học trò Tom bé bỏng vẫn trả tiền cho tàu tốc hành Hogwarts, con mèo buồn bực đến độ liên tục càu nhàu.

Ngoài sân ga, thấy đứa bé sống sót phía xa, con cú tuyết của nó vẫn quá chói mắt, sau đó, nó nhanh chóng bị một đống tóc đỏ vây quanh.

Bất quá, về sau có rất nhiều thời gian tiếp xúc, học trò Tom đi lòng vòng mấy vòng, cũng chuẩn bị lên sân ga chín ba phần tư.

Ở đây hắn sẽ không lạc đường, đó là con đường hắn đến ngôi nhà Hogwarts đời trước, Voldemort vĩnh viễn sẽ nhớ.

Xuyên qua vách tường, thấy xe lửa bị hắn ở chùa mấy ngày nay, Voldemort vẫn kích động. Đời này lại còn có thể trở về nơi đó, làm học sinh được thu nhận.

Sau đó, quay đầu gọi con mèo của hắn, Gellert Grindelwald, xem, ta sắp trở về.

Ân, Gellert Grindelwald, đâu rồi?

Con mèo màu bơ đốm vàng phát hiện mình căn bản không thể vượt qua vách tường, nhưng y rõ ràng thấy Voldemort có thể xuyên qua.

Chẳng lẽ... A, Albus, đừng nói với ta thần chú cấm thông hành ngươi thiết lập cho ta năm đó còn chưa giải trừ nha?

Sự thật chứng minh, từ lúc thế giới phù thủy ai ai cũng khóc la vì cái tên Gellert Grindelwald đến bây giờ, thần chú cách ly Dumbledore đặc biệt thiết lập cho Grindelwald vẫn đang trong thời gian có tác dụng, trùng hợp làm sao, nhà ga có một cái như vậy, hơn nữa, chất lượng rất tốt, hiệu quả hằng năm được tăng cường theo độ tăng trưởng pháp lực của Dumbledore.

Tựa như giẫm lên địa lôi cũ năm xưa, Grindelwald trong lòng cảm khái. Người đã hỏng ngay cả ra cửa cũng gặp trắc trở.

Nhưng ta bây giờ là thú cưng của học sinh ngươi, chung quy không thể không cho ta vào, Albus, xem ta sau khi trở về nhất định...

Phanh, vẫn gặp trở ngại.

Xem ra muốn vào thật sự không dễ, thần chú lâu năm của Albus uy lực không nhỏ.

Dù bây giờ là mèo, ta vẫn còn là ta, Gellert Grindelwald không ai có thể ngăn cản!

Khi học trò Tom đã lên xe, cũng bắt đầu nghĩ mình phải chăng cũng sẽ lang thang khắp trong xe như Neville đi tìm con cóc.

Mèo bự màu bơ tao nhã gặm quà vặt bên cạnh Vị cứu tinh Potter.

Voldemort đương nhiên tiện thể chen vào bên cạnh đứa bé sống sót, sau đó hắn thấy con mèo nháy mắt với mình, bắt y ôm đến một góc yên lặng.

" Lúc ta vừa mới vào có xảy ra chút phiền toái!"

Con mèo nào đó trơ tráo nói "chút" phiền toái.

Con mèo nào đó dùng tùm lum ma chú làm nổ tung thần chú cách ly đặc biệt của Albus, sau đó chui lên từ dưới gầm xe tàu tốc hành Hogwarts, thần chú của y lan đến mấy cái bánh xe lửa, Grindelwald không hiểu nhiều về sửa xe lửa, sau khi sửa lại bánh xe thì phát hiện không thể gắn chúng lên được, ngay sau đó liền hoàn toàn hủy chúng đi, kế tiếp, DIY (Do it yourshelf) ra một cái giá bánh xe cho đủ số, bây giờ y muốn nói cho học trò Tom: xác suất chiếc xe này an toàn chạy đến Hogwarts đại khái là một trăm phần trăm.

Thật sự là một trăm phần trăm mà ngươi còn nói cho ta biết? Ánh mắt học trò Tom Michael Gaunt vô cùng lợi hại, mèo hắn không thể không thừa nhận trình độ uy hϊếp bằng ánh mắt của bản thân mình không qua được hậu bối của y.

Voldemort đem hành trình xe lửa với ký ức hoàn mỹ biến thành hành trình lo lắng đề phòng, nhìn các học sinh đều cao hứng phấn chấn, để ít gây phiền toái, hắn không thể nói ra.

Kiên trì, kiên trì đến trường học, đến lúc đó còn có nồi canh thịt mèo.

Học trò Tom bé bỏng ôm mèo chẳng nói câu nào ngồi trở lại bên cạnh Vị cứu tinh Harry, không ngừng vuốt ve mèo hắn, càng lúc càng dùng sức.

Harry vừa mới định hỏi Tom chuyện gì xảy ra, cửa ghế lô liền bị kéo ra.

Thiếu niên tuấn tú hơi kiêu ngạo, phía sau là hai kẻ to con, ba người tổ Slytherin, Malfoy, Crabbe cùng Goyle đã đến. Draco nhìn quét ghế lô, Harry, nó từng thấy, người nhà Weasley, trước giờ quen thuộc, thiếu niên gầy yếu bên cạnh Harry kia, dù không nhận biết, lại làm nó từ đáy lòng nảy lên một chút sợ hãi vô danh.

Draco Malfoy cái gì cũng chưa kịp suy xét, thân thể nghiêng một cái, cùng Crabbe và Goyle ngã xuống như bowling bị đánh lăn.

Đại khái xác suất một phần trăm, hành trình xe lửa bị hố.

Còn ngày hôm sau, trang nhất Nhật báo tiên tri đăng tin: tàu tốc hành Hogwarts bất ngờ xảy ra sự cố tu sửa, cũng đã là chuyện sau này hãy nói, Bộ pháp thuật khẩn cấp điều động một số nhân lực đông đúc, lớp lớn sử dụng độn thổ cùng độn thổ ké, lớp nhỏ nhờ vào gia tinh nỗ lực, một phần còn sử dụng chổi, cà kê dê ngỗng hơn một giờ mới hoàn thành công việc vận chuyển toàn bộ học sinh.

Một tiết mục nhỏ nữa là: con cóc của Neville không biết sao nấp trên cái giá xe Grindelwald biến ra, bị Thần sáng xem như chứng cớ mang đi, xem xét nửa tháng mới thả về.

Sự kiện mất bánh xe lần này trở thành chuyện đứng đầu những chuyện kỳ dị trăm năm Hogwarts, Bộ pháp thuật không có bất cứ kết quả điều tra gì.

Cuối cùng chỉ có Kẻ lý sự đăng một bài văn vẻ, khăng khăng nói có một vong linh cố tình tháo rời bánh xe, hơn nữa, vong linh đó còn hóa thành mèo — tham khảo lời nói của một mụ phù thủy già say rượu nào đó có mặt tại chỗ, còn thêm bao nhiêu lý lẽ.