Chương 45: Chuột sợ mèo

Sự thật chứng minh, công lực tẩy não của Lord Voldemort còn chưa bị lục nghề, hoặc là nói hình tượng đáng thương của hắn tương đối có sức thuyết phục, mà cũng có thể là từ "Voldemort" hắn trực tiếp nói ra kia gây chấn động cho Bill. Cuối cùng, sau khi bị chuốc một chút thuốc lú, Bill cũng tỏ vẻ ủng hộ ý nghĩ thành lập đoàn thể của họ.

Bản thảo điều lệ đoàn thể của Slytherin điện hạ được sao chép mấy phần, Bill cầm một phần trong đó, tỏ vẻ tin tưởng với cách hành văn của học trò Draco Malfoy, hơn nữa cũng đưa ra một vài ý kiến. "Giữa bốn học viện Hogwarts có bất đồng tồn tại đã lâu, nhưng anh tin đại đa số người trong đó nội tâm cũng không mong muốn làm bất đồng kia thật sự trở nên gay gắt. Các em trước tiên có thể tạm không cần thu nhận thành viên theo quy mô lớn, cứ làm một chút tư liệu tuyên truyền cùng huy hiệu này nọ phát trước, giống như các công hội xây dựng phát triển hội viên cơ sở, sau đó tùy thời làm tiếp một vài hoạt động khởi xướng cùng tuyên truyền quy mô lớn."

Học trò Voldemort không biết nghe thế nào lại liên tưởng đến Hội vận động cho quyền lợi gia tinh về sau của Hermione Granger, hơn nữa còn liên tưởng đến huy hiệu bán đi cũng không khơi được hiệu quả gì – đại đa số học sinh đều không quan tâm đến vận mệnh của sinh vật thần kỳ thoạt nhìn không liên quan tới cuộc sống bản thân.

Slytherin Army bọn họ muốn thành lập cũng không trực tiếp có liên quan tới học tập cùng công việc tương lai của các học sinh, nếu dựa theo phương pháp tuyên truyền của tổ chức bình thường, lại càng không dễ dàng thu được hiệu quả, ít nhất đối tượng phải giúp hàng đầu (học sinh của Slytherin) sẽ không cảm thấy hứng thú.

Nếu tùy tiện lấy những tài liệu Slytherin điện hạ viết ra dán tuyên truyền ở Slytherin, không đến ba phút sẽ bị xé xuống. Các học sinh Slytherin rất cao ngạo, không chấp nhận bị người khác chỉ điểm, cho dù là chính xác.

" Vậy các em có thể thử làm một nhóm học tập trước, tổ chức các học sinh đạt được thành tích tốt cùng nhau học tập và nghiên cứu tri thức, thành tích ba em cũng không tệ, ít nhất vẫn có sức kêu gọi trong các lớp thấp, thành lập nhóm học tập sau đó thu nhận một vài học sinh học viện khác làm hội viên đoàn thể sẽ dễ hơn một chút, trong quá trình học nhóm, mâu thuẫn giữa các học viện cũng có thể đạt được cân bằng. Khiến công việc tuyên truyền tư tưởng càng dễ dàng thêm." Bill tiếp tục đề nghị. " Giống như ngân hàng Gringotts anh làm việc, tuy đều do yêu tinh thống nhất xây dựng, nhưng giữa yêu tinh Ai Cập cùng yêu tinh Anh quốc vẫn có không ít bất đồng, họ không thể biết số liệu nghiệp vụ của đối phương có chân thật hay không, cho nên liền mượn những viên chức nhân loại như anh hỗ trợ kiểm tra tin tức lẫn nhau, kỳ thực anh là một giải chú sư, nhưng cái họ cần chính là thân phận nhân loại của anh, làm một thế cân bằng mới có thể cảm thấy hai bên đều không thiệt hại."

Harry cũng không biết kiểm toán viên là giải chú sư thân phận nhân loại cùng đoàn thể tuyên truyền tư tưởng theo mô hình nhóm học tập có cái gì tương tự, nhưng y không khỏi nhớ tới lúc Đoàn quân Dumbledore DA đời trước thành lập, mục đích của đại đa số học sinh gia nhập sớm nhất cũng không phải vì hỗ trợ đấu tranh giữa Dumbledore cùng Bộ pháp thuật và hắc ma đầu, mà đơn giản chỉ là muốn để học trò Harry xuất sắc hơn dạy bọn họ kiến thức Phòng chống nghệ thuật hắc ám lợi hại hơn.

Hiệu quả cuối cùng của DA cũng không tệ lắm.

Như vậy, bây giờ có lẽ cũng có thể thử xem, dùng danh nghĩa nhóm học tập đoàn kết học sinh bốn học viện.

Slytherin điện hạ cũng tỏ vẻ đồng ý, hắn định làm ra một chương trình tóm tắt thích hợp ở kỳ nghỉ Giáng sinh.

Bill cũng đáp ứng họ không nói với những người khác về đoàn thể này, mọi người kỳ thực cũng không lo lắng, vì Bill sắp phải về Ai Cập đi làm, khoảng cách cũng không gần.

Voldemort phát hiện Harry từ khi tới nhà Weasley liền một mực âm thầm kiềm chế gì đó.

Lúc đầu, hắn cho rằng Harry đang hao tâm tổn trí vì chuyện Ginny, dù sao đó cũng là bà xã đời trước của y, mẹ của ba đứa con y, cũng là người phụ nữ đáng thương cuối cùng chết oan vì y.

Nhưng hắn nhanh chóng phát hiện, Harry dù sao cũng đã là người trưởng thành từng trải rất nhiều, chuyện tình cảm cũng không đáng để tiền Bộ trưởng Thần sáng quá mức bực bội.

Quấy nhiễu Harry chính là con chuột của Ron.

Peter Pettigrew.

Thời điểm năm nhất, Ron cùng Harry trở thành bạn bè, nhưng Harry khi đó quá mức nản lòng thoái chí, cũng đã mất đi hứng thú đối với không ít chuyện, mà Ron cũng thường xuyên ném chuột đốm trong phòng ngủ, cho nên bỏ lỡ nhiều cơ hội tiếp xúc với Pettigrew.

Mà mấy tháng năm hai này, Slytherin cùng Hufflepuff đánh nhau, cộng thêm sự kiện phòng chứa bí mật, thân là Gryffindor, Ron vẫn không có bao nhiêu cơ hội tiếp xúc cùng Harry, sự kiện Pettigrew liền kéo dài thêm một đoạn thời gian.

Bây giờ Harry đã tới nhà Ron, mỗi ngày đều có thể đối mặt với hung thủ gián tiếp hại chết cha mẹ mình, hại khổ cha đỡ đầu mình, tội phạm sát nhân, Harry nhớ đi nhớ lại, y đang mâu thuẫn.

" Hắn vẫn chưa thể chết." Slytherin điện hạ cho y ăn một khối bánh quy có nước thuốc an thần.

" Nếu không có hắn, Voldemort trong thế giới này không thể sống lại, hoặc là nói chúng ta không thể nắm chắc phương hướng sự việc. Người kia đã cảnh cáo, sức mạnh lịch sử phi thường to lớn, trái ngược với nó, chúng ta rất bé nhỏ, rất nhiều sự việc trong thế giới này đều thuộc phạm vi khống chế của tiểu thuyết, Voldemort kia chắc chắn sẽ sống lại. Chúng ta bây giờ có thể mặc sức hành hạ Peter, thậm chí có thể dễ dàng gϊếŧ hắn. Nhưng chắc chắn sẽ có Tử thần thực tử khác hoặc một kẻ ủng hộ gánh vác vai diễn lúc trước của hắn, thậm chí là mụ điên Bellatrix vượt ngục ra làm Voldemort sống lại cũng không chừng, đến lúc đó, hiệu ứng cánh bướm chắc chắn sẽ làm Voldemort sau khi sống lại càng thêm điên cuồng, người chết oan lại càng nhiều."

" Ta có thể nói ở giải Tam pháp thuật năm ấy, nếu bên cạnh ta không phải là một Peter nhát gan nao núng, tay chân lóng ngóng, không chừng sẽ làm ra nhiều kế hoạch lớn hơn, ví dụ như lợi dụng Âm binh chẳng hạn." Học trò Voldemort lấy bản thân thuyết phục.

Harry rét run một trận, thứ đời này y ghét nhất – Âm binh tuyệt đối có thể đi vào Tam pháp thuật.

" Sẽ không để Peter được lời, hắn sẽ trả giá đắt." Voldemort an ủi Harry. "Hơn nữa, hắn chẳng qua là không thể chết thôi, ta có một trăm biện pháp có thể làm hắn chịu khổ, lại không biết ất giáp gì tự cho là xui xẻo."

" Ta có phương pháp chỉnh hắn tiện lợi hơn." Slytherin điện hạ sờ sờ đầu Saarland.

Harry cảm thấy mình đã bị đám Chúa tể bóng tối này xâm thực, phương án của Slytherin điện hạ, y lại đồng ý tán thành.

Kỳ thực phương án cũng rất đơn giản – theo học trò Voldemort tổng kết, chỉ có mấy chữ "Chuột sợ mèo".

Gellert Grindelwald cuối cùng xuất ra nhiệt tình làm mèo, mỗi ngày truy kích Peter chết đi sống lại, làm Peter khốn khổ khôn xiết. Đương nhiên, đường đường là Chúa tể bóng tối tiền nhiệm, y không thèm dùng miệng cắn gã, Gellert Grindelwald bôi hơn mười loại độc dược khác nhau lên móng vuốt, lấy Peter làm thí nghiệm xem hiệu quả, Peter đáng thương trăm triệu lần không thể tưởng được gặp phải một con mèo thích bắt chuột sẽ thành cái dạng gì, gã chung quy cho rằng các loại bệnh trạng mình mắc như nôn mửa, nấc cụt, té xỉu này nọ kia sau khi bị mèo bắt là chuyện bình thường.

Hơn nữa, Gellert còn thúc đẩy thêm phương án của Slytherin điện hạ, y đề nghị không cần chờ đến năm thứ ba, bây giờ liền cho Harry ra mặt, mua con Crookshanks bán không nổi trong tiệm thú cưng làm quà Giáng sinh đưa cho Hermione, chỉ cần lúc Hermione về lại trường tiện tay xách thú cưng Harry mua cho ở Hẻm Xéo, mang con mèo thật kia quay về tháp Gryffindor, Peter Pettigrew tuyệt đối sẽ không tiếp tục trải qua ngày lành.

Đêm Giáng sinh trôi qua thật vui vẻ, đồ ăn bà Weasley chuẩn bị vừa ngon vừa nhiều, quan trọng nhất chính là không khí hoàn toàn sôi nổi. Cặp song sinh còn đốt rất nhiều pháo bông thần kỳ, học trò Voldemort từ hành động hưng phấn nhịn không được của mèo hắn nhận định, pháo bông kia chắc chắn là mua từ Tiệm tạp hóa Mắt lam y mở.

Bà Weasley tặng Harry một chiếc áo len lục sẫm tự tay đan, ngay cả Voldemort cùng Slytherin điện hạ mỗi người cũng có một cái khăn quàng cổ làm bằng tay, mềm mại giữ ấm.

Mà kẹo cùng đồ chơi pháp thuật đủ loại kiểu dáng bọn Harry tặng cũng rất được hoan nghênh, Slytherin điện hạ thậm chí lấy ra một hộp jambon Bavalian đặc chế rất khó mua được.

Voldemort chú ý, chỉ có Ginny lúc nhận được quà Giáng sinh của Harry – một con Bông thoa lùn nữ sinh đặc biệt yêu thích, một chút cũng không lộ ra bộ dạng vui vẻ. Điều này làm Harry lúng túng rất lâu.

Chơi đến rạng sáng ngày hôm sau, mọi người mới lần lượt muốn trở về ngủ, lúc ở trên lầu, bước chân Harry rất nặng, biểu tình cũng có một chút nặng nề.

Voldemort nhìn vào trong mắt, hắn tiến đến bên cạnh Harry nhẹ nhàng nói một tiếng. "Ngủ ngon, cám ơn món quà chocolate ếch của ngươi."

" Cũng cám ơn nước thuốc cận thị của ngươi."

" Ngươi có thể vứt mắt kính đi!" Voldemort cười nói. "Vứt bỏ quá khứ không nhất định cứ là chuyện xấu."

Mắt lục của Harry đột ngột trở nên sáng ngời trên cầu thang u tối. "Cám ơn ngươi."

" Không có gì, chúng ta đều muốn thay đổi." Voldemort vừa nói vừa vượt qua Harry tiếp tục lên lầu, nhưng thời điểm chạm thân lướt qua, hắn nhẹ nhàng nói. "Bất quá, cá nhân ta cảm thấy bộ dạng ngươi mang mắt kính cũng rất dễ nhìn."

"............!" May mà ánh sáng không đủ, Harry không cần cố ý che giấu gì, y biết mặt mình chắc chắn đang đỏ lên, quỷ tha ma bắt, vì sao?

Nhưng Harry hơi nghiêng đầu, ở đầu cầu thang thấy được Ginny – trong tay còn nắm chặt Bông thoa lùn – Harry biết đó là thứ đời trước cô ấy thích nhất.

Nhưng bây giờ, nó sắp bị bóp chết.

Tác giả có chuyện muốn nói: Ginny lúc này thật ra còn chưa yêu Harry.

Cô ấy chỉ đem Harry tưởng tượng thành một hoàng tử hoàn mỹ trong giấc mộng thiếu nữ, một đứa trẻ sống sót dũng cảm.

Cô ấy không chịu nổi hành vi không hoàn mỹ của Harry, hơn nữa, so với hai người VH lại càng mẫn cảm hơn với ái muội giữa bọn họ