Chương 42: Ta đã trở về
Vẫn có một Lockhart không sợ chết hỏi Harry. "Em đang sa sa kêu cái gì?" Nếu là Voldemort – đương nhiên hắn sẽ không trực tiếp khai mình nói xà ngữ trước mặt mọi người giống như Harry, trước hết nhất định phải nghĩ ra một cái cớ, chuyển hướng ý nghĩ mọi người, xem con rắn kia có phải thật sự liền ngoan ngoãn ngay sau đó hay không.Câu lạc bộ đấu tay đôi bị buộc phải cắt ngang, vì Harry thật sự nói. " Em nói với nó dừng lại nằm sấp xuống."" Potter là một xà khẩu!" Đã có nữ sinh hét ầm lên.Voldemort cảm thấy Dumbledore sắp xếp Snape canh giữ ở câu lạc bộ đấu tay đôi này là vạn phần sáng suốt, Snape đen mặt lớn tiếng lấn áp các học sinh đã sợ tới mức thần kinh, lúc này một giáo sư bình thường chắc chắn không dọa được đám học sinh đã bị sợ hãi.
Harry không đi cùng bọn Hermione như nguyên tác mà bị một đám Slytherin vây quanh nửa đỡ nửa đẩy mang về phòng sinh hoạt chung Slytherin." Máu trong!" Khó thấy các Slytherin đồng thanh hô mật khẩu vào cửa, họ đã rất muốn mau đóng cửa lại tới hỏi nhóc Potter này, đứa bé cứu tinh đánh bại Chúa tể bóng tối, tại sao lại giống như rất nhiều phù thủy hắc ám trong truyền thuyết, là một xà khẩu." Potter, gia tộc cậu chắc chắn có huyết thống Slytherin!" Có học sinh cuồng nhiệt đầu óc đơn giản đã hưng phấn nói như vậy với Harry.Draco – Slytherin ở phía sau không khỏi muốn cười, gia tộc Peverell của Potter cùng hậu duệ mình tuyệt đối không có quan hệ thông gia, bản thân những học sinh Slytherin đó miệng đầy coi trọng huyết thống, kỳ thực cũng không có bao nhiêu đứa chịu nhìn kỹ gia phả phù thủy.
" Potter, cậu có phải luôn che giấu thực lực? Cậu trời sinh đã có sức mạnh cường đại hơn Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy cho nên có thể..." Câu kế tiếp, người đưa ra câu hỏi kia không dám nói.Những vấn đề rối rắm như thế có thể với lên được mấy bó, Harry phát giác bản thân ngay cả khí lực ứng phó cũng không có.Vẫn là Voldemort cuối cùng cứu Harry, hắn móc một nắm kẹo trong túi quần ném về phía những học sinh vây quanh Harry, sau đó làm bùa biến hóa, kẹo biến thành hơn mười con chuột con đầy sinh lực, bắt đầu chui vào người các học sinh xung quanh, Voldemort thừa dịp những người đó sợ hãi mà né ra, kéo Harry vào phòng ngủ họ." Ta là một thằng đần, ta vẫn là một thằng đần." Harry ngồi xuống giường ảo não. "Ta không nên nói ra, lúc này thời gian mọi người bàn tán ta sẽ dài ra, còn lễ Giáng Sinh phải đến Trang tại Hang Sóc, nhà Weasley sẽ nhìn ta như thế nào? Lúc khắp nơi đều có người bàn tán về quái vật phòng chứa Slytherin, thì ta bị phát hiện là xà khẩu."
" Xà khẩu cũng không hiếm thấy, thời cổ đại chỉ cần có huyết thống yêu tinh loại vũ xà đều có thể nói được xà ngữ, kỳ thực phù thủy nổi danh biết xà ngữ sớm nhất cũng không phải tổ tiên Salazar, là phù thủy Harbo chỉ có một chút huyết thống yêu tinh, phù thủy nói xà ngữ cũng không phải đều là phù thủy xấu, bản thân ta đương nhiên không phải tấm gương tốt gì, nhưng tổ tiên Slytherin điện hạ của ta nói con gái hắn, tổ tiên Sara, chính là không lâu sau khi sinh, vì cứu mấy Muggle mà qua đời vì di chứng bỏng trong đại hỏa."Sau đó hắn lại bổ sung một câu thừa thải làm Harry ủ rũ. "Đương nhiên, hậu duệ chính thống cuối cùng của yêu tinh vũ xà cũng chỉ còn lại một hệ Slytherin, các hậu duệ khác đều cùng yêu tinh kết hợp, đời sau đánh mất xà khẩu, Salazar tổ tiên tự mang thai là trường hợp đặc biệt duy nhất!"" Ta chỉ không biết nên làm cái gì bây giờ, ta cho rằng có kinh nghiệm đời trước rồi, sau khi trở về có thể không tái phạm sai lầm gì nữa, nhưng ta vừa rồi còn nói ra lời không nên nói. Có thể ta chính là đầu óc đơn giản như vậy. Ta bây giờ vẫn nhớ, Dumbledore từng nói ta vô cùng giống ngươi năm đó, đơn giản là bản thân lựa chọn đường đi bất đồng. Ta sợ mình sau khi có cơ hội trở về này, sẽ phạm sai lầm, bây giờ ta không xác định mình có thể đã đi trên con đường khác hay không." Trên mặt Harry đều là mờ mịt, Voldemort có thể nhìn ra, đây không phải cái loại mờ mịt như tro tàn lúc Harry vừa mới trở về năm ngoái mà là mờ mịt khi lòng tự tin lâm vào hỗn loạn." Harry, ngươi nhìn ta." Voldemort nâng mặt Harry lên đối diện hắn. "Chúng ta đều từ tương lai trở lại, đây là một cuộc đời mới. Ngươi chính là Harry Potter mười hai tuổi, không phải một Vị cứu tinh đã trưởng thành, lại càng không phải Bộ trưởng Thần sáng nhất định phải khôn ngoan tài cán gì đó sau này. Phạm sai lầm là đặc quyền của tuổi trẻ, không cần sợ đông sợ tây ngay từ bây giờ, tinh thần Gryffindor đời trước của ngươi cũng hết sạch rồi sao? Kỳ thực ngươi bây giờ cần phạm sai lầm."Harry dùng mắt lục chằm chằm nhìn mắt đen của Voldemort." Ngươi cần phạm sai lầm, bởi vì ngươi muốn thay đổi, mà thay đổi một chuyện nào đó thì khó tránh khỏi phải phạm sai lầm. Giống như ta, muốn thay đổi nhất định phải trả giá." Voldemort ánh mắt chân thành đối diện mắt lục của Harry. "Dù cứ tiếp tục không phạm bất cứ sai lầm nào, tất cả những điều ngươi không mong muốn vẫn sẽ xuất hiện, ngươi sẽ biến thành một kẻ nơi nơi chốn chốn sợ đông sợ tây, thế giới này không có bất cứ hy vọng nào. Chẳng lẽ ngươi không hy vọng trở về thay đổi một cái gì đó sao?"Harry nhất thời không nói gì.Nhưng Voldemort có thể từ trong ánh mắt y đoán được: Harry hy vọng thay đổi.Y chắc chắn sẽ hy vọng thay đổi, Voldemort có đọc qua sách về thế giới này biết, nếu Harry trở về, chắc chắn hy vọng cứu vớt những sinh mệnh bị bóng tối chiếm đoạt, sẽ muốn tránh bi kịch của mọi người về sau, hơn nữa, chắc chắn không muốn lại trở thành một con rối liên lụy tất cả người mình yêu thương, y muốn thay đổi, còn muốn hơn mình nhiều.Quả nhiên, Harry nói. "Ta không muốn cha đỡ đầu ta chết, không muốn mọi người đều chết trong trận chiến với Voldemort, còn những âm mưu về sau. Ta không muốn làm một tấm bảng hiệu công cụ như đứa ngốc, dù cuối cùng vẫn phải chết, ta cũng muốn phải tỉnh táo."" Harry, tìm về trái tim trẻ tuổi cùng sự dũng cảm của ngươi. Tuy thân là kẻ địch nói như vậy rất buồn cười." Voldemort tận lực ôn hòa nói." Kỳ thực ta cũng biết, có những sai lầm sau khi phạm qua thì không thể không tiếp tục phạm tiếp." Harry nói cũng không kiên định, nhưng trong ánh mắt đã có một chút ánh sáng." Ta rất sẵn lòng giúp đỡ ngươi, cho đến lúc ngươi hoàn toàn chiến thắng trước kẻ địch hiện tại. Còn sau đó, ngươi cũng phải tin tưởng bản thân." Voldemort vui vẻ nói.Trước khi đến Trang trại Hang Sóc nghỉ lễ Giáng Sinh, chuyện xà khẩu của Harry đã truyền ra vô số phiên bản, đại khái đều nói bản thân Harry chính là nhân vật rất nguy hiểm, làm Voldemort cũng dở khóc dở cười chính là: trong đó còn bao gồm cả những chuyện tào lao như Harry Potter kỳ thực là con trai Voldemort.Bản thân Harry lại không sao bắt được người sáng chế ra những lời này. Rốt cuộc, một ngày trước khi bắt đầu kỳ nghỉ Giáng sinh, một học sinh Hufflepuff trắng trợn tuyên bố Harry là con trai Voldemort bị Harry bắt được, là một nam sinh năm thứ năm, người cao vóc lớn, nhưng trông thấy Harry nổi giận đùng đùng lại sợ tới mức run cầm cập. "Harry, anh biết cậu có huyết thống rất rất rất ngoài sức tưởng tượng, anh chỉ là nói một chút xíu thôi, xin lỗi, hơn nữa, cậu xem, anh có mang theo gia phả, anh là một Hufflepuff, nhưng nhà anh đời đời đều là phù thủy, ngay cả một Squib cũng không có."Thay đổi, thay đổi, Harry không còn xúc động lớn tiếng như đời trước, y chỉ lạnh lùng đạm nhạt nói. " Sức tưởng tượng của anh thật quá không tiêu chuẩn, sao không nói tôi đã lên giường với Voldemort luôn rồi? Đây chính là lời thật từ miệng tôi nói ra!"Voldemort đi theo Harry nghe một câu như thế, thiếu chút nữa phun ra một ngụm hồng trà trong miệng. Ngay cả cái này Harry cũng dám nói? Thật sự thay đổi không ít, hơn nữa lá gan rất to. Nhưng sao nghe thế nào cũng vẫn như một đứa trẻ bị chọc tức.Cuối cùng vẫn là Snape tình cờ đi qua, mới mang Hufflepuff sợ tới mức sắp không đứng được kia đi cấm túc, sau đó lấy lý do tung tin vịt nói xấu bạn học trừ Hufflepuff mười điểm, đối với lời đồn về Harry, Snape cũng biết sự thật là thế nào, y không có tâm tình đi quản.Harry vẫn nhìn Hufflepuff bị Snape mang đi kia, ánh mắt trong lúc vô ý quét tới Ginny Weasley, Ginny ngơ ngác nhìn Harry đăm đăm, phảng phất như Harry làm ra chuyện gì khiến cô bé sợ hãi.Harry lén dùng Chiết tâm trí thuật, y bức thiết muốn biết ý nghĩ của Ginny, y bi ai phát hiện, Ginny là vì phát hiện Vị cứu tinh Potter mình luôn ảo tưởng tôn sùng lại có một mặt âm trầm khó dò như vậy mà cõi lòng tan nát.Nhưng, cái mình nói không phải sự thật sao? Harry có một loại dự cảm, có lẽ sau khi trở lại, đời này có thể thay đổi và giữ lại một vài thứ, nhưng cũng có một vài thứ vốn dĩ phải có sẽ lại mất đi." Đi thôi Harry, tiết kế tiếp là Lịch sử pháp thuật, dù là gây mê vô ích, còn muốn học tiết này hôm nay không?" Voldemort đập tỉnh Harry đang thất thần suy nghĩ.Harry quay đầu, chậm rãi đi từng bước một về phía phòng học, dù y biết mình vừa đi liền có người bàn tán xà khẩu của y, thậm chí sẽ nổi lên càng nhiều lời đồn hơn.Nhưng không cần phải sợ. Ta đã là người trở về.Vũ xà : Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương