Chương 287: Kẻ trộm malfoy

Bầu trời màu xám áp chế, nhưng đối với người vừa mới chui ra khỏi cống thoát nước mà nói, vẫn tính là sáng ngời.

“ Phải làm hắn đến chỗ kia lúc đó!” Ấn gói nặng trịch trong ngực, phù thủy biến thành Tom kỳ thực cũng không cho rằng mình có thể thành công, bất quá y cũng biết đây là cơ hội cuối cùng. Draco đã chết, con trai mình thật sự đã chết. Hơn mười phút trước lúc Snape báo cho mình tin tức này, mình muốn liều mạng đi tìm ma vương kia như một Gryffindor xúc động. Nhưng lý trí nói với mình không thể làm như vậy, vì còn một tia hy vọng cuối cùng.

“ Ta bây giờ không thể tùy tiện rời khỏi, hiệu quả độc dược trên người hắn, ta cũng vô pháp dự liệu, hắn vẫn quá hiếu thắng… Tình trạng nhóc Michael cũng không tốt. Còn đám học sinh nơi này cần được bảo vệ…”

“ Draco của ta, ngươi là cha đỡ đầu nó!”

“ Draco còn cơ hội, cái bọc ta giao cho ngươi giữ lần trước, ngươi hãy giao cho nhóc Tom hai năm trước như ta đã nói, mọi thứ còn có thể xoay chuyển, ta tin làm như vậy khi đó hẳn là ngươi.”

“ Hiện tại biến thành bộ dạng sao chổi xông vào phòng tử hình Bộ pháp thuật, không khác gì đâm đầu vào chỗ chết, ta biết cái cổng chết tiệt kia là cái gì, ngươi khẳng định nó sẽ có một khoảng thời gian cỡ một khắc để ta trở về đưa đồ sao? Nhà Malfoy từng tham dự xây dựng nó, tất cả ghi chép đều nói với ta cái cổng kia là gì.”

“ Ta cũng biết cái cổng kia là gì.”

Sau đó ta lại đồng ý, Lucius Malfoy đã biến thành bộ dạng Tom cẩn thận di chuyển vị trí, né tránh truy binh gắt gao kẹp mình.

Làm một Slytherin lý trí, Lucius Malfoy không nên thử làm chuyện không chút lợi ích. Nhưng y hiểu được, mình cùng bằng hữu mình, Severus Snape đã không có quyền lý trí. Thứ như “lý trí” vĩnh viễn chỉ thuộc về người có đủ lựa chọn.

Từng đảm nhiệm chức vụ ở Bộ pháp thuật, Lucius Malfoy cẩn thận chọn đường tương đối vắng người để tiến vào, đi vào từ đường chính quy ngược lại có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức, bất quá rất nhanh y liền phát hiện sự cẩn thận của mình có chút dư thừa. Trong Bộ pháp thuật dường như xảy ra sự kiện rối loạn nho nhỏ, Lucius chỉ vẻn vẹn sử dụng bùa không chú ý bình thường liền đủ để lướt qua các nhân viên vội vã này. Đi theo rất nhiều nhân viên Bộ pháp thuật qua lại, sau đó tự nhiên chuyển vào lối rẽ, trong tai Lucius đã thu vào rất nhiều tin tức, nội dung chủ yếu chính là về thanh lý “rác rưởi” vân vân, hẳn là Bộ pháp thuật dưới bóng Barty Crouch đang bị nhân viên Bộ pháp thuật Tử thần thực tử nắm trong tay thanh lý, vậy ma vương ở Hogwarts xem ra đã từ trường học vươn tay xử lý người gã chướng mắt.

Nương theo hỗn loạn, Lucius Malfoy lên thang máy, một kẻ nhìn hơi quen mắt bên cạnh y đang gật đầu nói với năm kẻ thoạt nhìn chỉ biết gật đầu trước mặt. “Mệnh lệnh của Chúa tể bóng tối là để chúng ta bắt lấy chúng, nhưng ta có quyền làm cho bọn chúng nhổ những thứ ấy ra trước, một đống nguyên liệu đũa phép chuyên dụng hiện tại mua cũng không được sẽ làm chúng dùng một hòm củi vụn thay thế, còn đống cánh bọ của Rookwood, đó chỉ là hòm màu đỏ tăng thêm phong ấn, các ngươi qua một hồi nhất định phải lục ra, ta tin hắn còn chưa kịp đem đi…”

Lucius không có tinh lực dư thừa báo cho đám nhân viên Bộ pháp thuật sắp bị Tử thần thực tử tập kích kia, y gắt gao rút một bên, đến khi người phe Tử thần thực tử ra khỏi thang máy, y nghe thấy tiếng thở phào của người khác trong thang máy.

Vạn phần may mắn, Lucius trên đường đến phòng tử hình không đυ.ng người có thể mang đến phiền phức cho y. Tình trạng phòng tử hình cũng không tốt, đương nhiên Bộ pháp thuật nội đấu không ai phân tâm đến tu sửa phòng tử hình bị ảnh hưởng trong vụ nổ Sở sự vật thần bí trước đó, trong phòng tử hình vốn nhiều năm không dùng tới còn rất nhiều vách tường cùng khối vỡ không biết từ đâu nổ tới, những thứ rác rưởi đó đều mang hơi pháp thuật, không phải thứ bùa tẩy sạch đơn giản hoặc bùa khuân vác bình thường là có thể di chuyển đi. Lucius cẩn thận tìm chỗ đặt chân, chậm rãi đi tới mục tiêu —— phía trước cái cổng vòm kia, nhắm mắt lại một bước đạp vào.

Không có cảm giác gì kỳ quái, Lucius Malfoy mở mắt thấy mình đứng ở một mặt khác của cổng vòm, đưa lưng về phía cổng vòm, phảng phất như mình vừa rồi chỉ vén rèm lên đi qua bên kia.

Nhưng mặt đất sạch sẽ nói với y, nơi này cũng không phải thời không trước cổng vòm mình vừa mới vượt qua.

Tim không thể khống chế đập mạnh mấy cái, Lucius Malfoy thô bạo vỗ vỗ mặt mình, vẫn là bộ dạng thiếu niên Tom sau khi uống thuốc Đa dịch.

Hiện tại là khi nào? Mấy trăm năm nay phòng tử hình đều là cái dạng này, mình là đi vào thời điểm nào?

Ánh mắt Lucius đảo qua, dường như nơi này đã lâu rồi không có người quét tước, trên sàn nhà được pháp thuật vệ sinh đã có chút bụi, nhưng đây không thể nói lên cái gì. Y cần ra ngoài.

Cẩn thận ra khỏi phòng, không có người trông coi, Lucius tìm được một khối gạch tường màu lam không giống bình thường. Sau khi đồng hồ Muggle thông dụng, rất nhiều nhân viên Bộ pháp thuật cũng lười sử dụng bảng thời gian pháp thuật, nhưng đó không phải là thứ không có trong Bộ pháp thuật. Gạch tường hiện ra thời gian cùng ngày tháng ngay lúc bị đầu đũa phép chạm đến.

Hai năm trước, hoàn hảo, nhưng hiện tại tên kia hẳn còn chưa tới nơi này, ta cần chờ một chút. Chờ mười phút trong phòng tử hình ít có người tới, Lucius Malfoy đột ngột cảm thấy mình phạm một sai lầm.

Nếu mình nhớ không nhầm, nhóc Tom hai năm trước cũng sẽ không tự mình xuất hiện ở đây, mà nếu như lời Severus, mình cũng không phải chờ ở đây đưa cái bọc này cho hắn. Khi đó hình như là xảy ra chuyện gì đó làm Tom kia bị người của Bộ pháp thuật đưa đến Bộ, nhưng đó là chuyện gì?

Merlin không phù hộ, Lucius Malfoy căn bản không nhớ được hai năm trước rốt cuộc có chuyện gì làm Tom bị đưa đến Bộ pháp thuật. Lo sợ bất an ngồi chờ không phải phong cách Slytherin, Lucius Malfoy không dám lãng phí thời gian, y không thể xác định mình đi vào nơi này có thể ảnh hưởng đến quá nhiều thứ hay không, y phải nghĩ cách dưới tình trạng không ai phát hiện (thậm chí cũng phải giấu giếm Snape, vị Slytherin đại nhân kia, còn mình ở thời không này), mang Tom kia đến Bộ pháp thuật.

Trong đầu Lucius hiện lên một vài hồi ức, Tom kia hiện tại hẳn đang ở trường Hogwart hoặc Hogsmeade, lúc này mình hầu như không thể liên lạc với hắn mà không bị Snape hoặc Dumbledore phát hiện, thuốc Đa dịch đặc chế hiệu quả ổn định, làm y mấy ngày nay đều không có biện pháp biến thành bộ dạng người khác, mà Lucius hiện tại không thể tùy tiện tiếp xúc với ai. Nhờ cậy bất cứ ai, cho dù là sử dụng ác chú như lời nguyền độc đoán, cũng quá mức thu hút chú ý.

Một nhân viên Bộ pháp thuật miệng hàm hồ oán giận pháp thuật ánh sáng căn phòng đi qua, Lucius vội vàng trốn đến một góc hành lang, một ý niệm đột ngột hiện lên trong đầu.

Tại sao phải là mình tiếp xúc với Tom Gaunt? Bộ pháp thuật hiện tại hẳn là được Fudge lãnh đạo, cái loại tác phong như gã… Mình hoàn toàn có thể để người khác đưa Tom Gaunt đến nơi này. Mình cũng căn bản không cần suy nghĩ vấn đề thuốc Đa dịch, ngụy trang hoàn mỹ chính là cái mình cần bây giờ. Sự việc qua đi cũng sẽ không có người hiểu được chân tướng, ít nhất Fudge cùng thủ hạ tuyệt đối không thể nghĩ ra được.

Hơn mười phút sau, Lucius điên cuồng chạy trên phố hẻm Knockturn, né tránh hai người đuổi theo cuối cùng sau đó độn thổ trốn, đến khi rốt cuộc dừng lại được, y từng ngụm từng ngụm hút không khí vào lá phổi đau đớn.

Đánh cướp cửa hàng là chuyện Lucius từ trước tới giờ chưa có làm qua, cuối cùng y dừng lại xem thứ mình tùy tiện lấy trong tay. Thứ cửa hàng Borgin bày ra suốt năm nếu không phải chất thấp giá cao, thì chính là đồ hỏng quá mức cổ quái không ai mua, Lucius không có cảm giác tội lỗi gì với gian thương từng giở thủ đoạn đùa giỡn mình. Một “Bàn tay quang vinh” dơ bẩn? Lucius trực tiếp ném xuống đất, y cả đời cũng không muốn động đến thứ “Kẻ trộm yêu nhất”, dù y hiện tại đã trở thành kẻ trộm vì thứ này. Còn một cái giá, bên trên móc một chuỗi dây chuyền đá mắt mèo cũ kỹ rơi xuống trong lúc chạy trốn vừa rồi, đũa phép bạch dương Lucius lấy từ Tom vừa mới chạm đến chuỗi dây chuyền này, đầu đũa phép liền lóe ra ánh lửa màu lam, trực tiếp bị thiêu hủy, y vạn phần mừng rỡ vì mình vừa rồi lúc thuận tay lấy thứ này đi chỉ dùng tay chạm tới cái giá.

“ Đây là vật phẩm tăng thêm nguyền rủa nghệ thuật hắc ám qua mấy đời.” Lucius chảy mồ hôi lạnh, lấy một cái khăn tay ra cẩn thận bọc dây chuyền lại, may mà dây chuyền dường như không ếm pháp thuật tính phá hỏng, Lucius giấu dây chuyền vào trong ngực, sau đó lại lấy đũa phép của mình ra, lắc người quay về Bộ pháp thuật chờ.



Học trò Tom vô tội ở thời không này lúc bị mang đến Bộ pháp thuật, hoàn toàn không biết mình trộm thứ gì.