Chương 10: Ta đã mất tình yêu...

Lần mò trở lại ký túc xá, Voldemort không chút hoài nghi Harry Potter này có thể có vấn đề, nhưng hắn không hỏi.

Slytherin sắp xếp phòng hai người, tuy ở trong lòng đất, nhưng vẫn ấm áp. Voldemort phát hiện bản thân lại cùng kẻ địch nhỏ của mình ở tại một phòng, hắn thích sắp đặt như vậy. Mèo hắn là một con cú đi đêm, sớm đã chạy ra thăm dò trường học của lão ong mật.

Mệt mỏi bò vào đệm chăn, học trò Voldemort cũng không chúc một câu ngủ ngon cho bạn cùng phòng liền lập tức ngủ thẳng cẳng.

Nhưng đã định rồi, hắn tối nay không thể an ổn ngủ.

Không lâu sau, hắn liền bị sức nặng trên thân thể làm tỉnh, Harry mặc áo ngủ áp lên người hắn, con ngươi xanh lục dưới ánh nến phát ra hào quang ám trầm. Một cây đũa phép, gỗ sồi xanh lông phượng hoàng, đang chỉa vào tim hắn.

" Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi là ai?" Harry tựa hồ hạ quyết tâm rất lớn.

" Ngươi là Harry Potter thật sự?" Chậm rãi cựa quậy thân thể bị đè, Voldemort còn chưa ngủ ngon càu nhàu hỏi.

" Xin ngươi trả lời ta, nếu không, ngươi biết được hậu quả. Tại sao ngươi cùng người kia bộ dạng như đúc?"

" Ai?"

Đũa phép của Harry bắt đầu bốc ra đốm lửa uy hϊếp.

" Được rồi, ta là cái người ngươi nói, Voldemort, hoặc gọi là Tom Marvolo Riddle, nếu ngươi còn muốn biết thêm gì nữa thì tiếp tục hỏi, không muốn biết để ta tiếp tục ngủ."

Voldemort bây giờ đã hoàn toàn chắc chắn người mình đối mặt chính là Harry chính cống, hơn nữa là từ một thời không nào đó sau này đến đây.

Harry nghe hiểu Voldemort trả lời, từng chữ, đũa phép y lại không có tiến thêm một bước.

Voldemort ở trong lòng âm thầm thở dài, có lẽ đứa trẻ này còn chưa đủ quyết tâm. Dù sao cũng là chuyện sớm hay muộn phải xảy ra, chuyện mình đã làm, không có gì đáng tiếc.

Tay trong chăn sờ tới đũa phép bạch dương bên giường, lặng lẽ cấp bản thân một cái bùa cắt, cắt đứt tâm mạch, đau đớn tán ra làm hắn cơ hồ ngất đi. Sau đó, ra sức dùng một cái Scourgify (tẩy sạch), máu chỉ cần chảy ra sẽ bị phân giải, học trò Voldemort biếng nhác nhắm hai mắt lại, hắn vẫn tự tin, Dumbledore sẽ chỉ xem mình là một tiểu phù thủy bệnh tim đột phát tử vong, sau đó đem thi thể mình trả lại cho cô nhi viện căn bản không tìm thấy hoặc là tìm một nghĩa địa công cộng nào đó xử lý.

Voldemort tính đến thỏa đáng, thân thể non nớt mười một tuổi không tiếp nhận được năm giây tim mất máu, nhanh chóng, đại não hắn liền trống rỗng.

" Ngu xuẩn!" Hắn cảm thấy trước khi mình "sắp chết" có một âm thanh kêu to như vậy, ai đây? Hình như là mèo của hắn.

Nửa giờ sau đó, thằng đần không chết được tỉnh lại, bên cạnh hắn là một thiếu niên tóc vàng xa lạ đang oán giận.

" Ngươi biết giá thành bình nước thuốc hồi phục của ta cao đến bao nhiêu không? Đầu đần, ngu xuẩn, ngươi lãng phí tâm huyết một tuần lễ của ta."

Nga, biết rồi, Voldemort điện hạ cầm lấy đũa phép chiếu sáng, thấy rõ ràng thiếu niên áo bào phù thủy xanh sẫm này: Gellert Grindelwald bộ dạng mười lăm tuổi, không phải danh xưng Chúa tể bóng tối mà là đại danh từ tao nhã. Tóc vàng rực rỡ như thái dương đang khoe ra hào quang của nó, mặt y tràn ngập sức sống, thần thái dương cũng không hơn được.

Chỉ có cái miệng phá hủy hình tượng, y lải nhải hắn làm y lãng phí cả bình nước thuốc hồi phục mới cứu chữa tâm mạch của hắn.

Có trời mới biết y làm sao quên mất, tiền y chế thuốc đều là do học trò Voldemort khổ sở cướp về từ chỗ Quirrel.

Harry ngồi một bên, không ở giữa ma pháp gì, cũng rất lãnh đạm nhìn Voldemort, kẻ địch hồi phục của mình.

" Ngươi không làm rõ ràng tình trạng liền cắt bản thân mình, quả thật là một thằng ngu. Nếu ta trở về trễ một giây ngươi cũng xong đời rồi."

Grindelwald biến về mèo đốm màu bơ, lần này tới phiên y xem thường Chúa tể bóng tối hậu bối của mình.

" Ta đã biết lai lịch của ngươi! Ngươi bây giờ có thể nghe ta nói hết vài chuyện được không." Harry tiếp tục không mang theo cảm xúc.

Ngài Bộ trưởng Thần sáng hi sinh vì nhiệm vụ đến từ ba mươi năm sau, hoặc là nói y vẫn đang tìm một cơ hội để mình hi sinh vì nhiệm vụ.

Mạng của y là do cha mẹ cùng vô số phù thủy bình thường cũng như thuộc Hội phượng hoàng dùng sinh mệnh đổi lấy năm đó, y muốn kết thúc bản thân thì phải tìm được một lý do.

Những người y yêu nhất, ba mươi năm sau cũng đều không còn nữa, cái chết của Hagrid bất quá là cọng rơm áp ngã lạc đà cuối cùng.

Đoạn thời gian sau khi gϊếŧ chết kẻ địch Voldemort, cái Harry đối mặt chính là vô số hoa tươi cùng vinh dự, còn thêm một thế giới phù thủy đắm chìm trong vui sướиɠ. Y hạnh phúc thấy những người bạn của mình khôi phục sinh lực lạc quan ngày trước, cũng thấy các Tử thần thực tử còn sót lại từng người bị phán xét, sau đó, sự nghiệp y phát triển không ngừng, năm ba mươi lăm tuổi liền thành Bộ trưởng Thần sáng.

Sau đó, bắt đầu từ lời nói của một vị khách không mời mà đến xông tới trong bữa tiệc sinh nhật ba mươi chín tuổi của mình, y đột ngột phát hiện bản thân là thằng đại ngu ngốc số một trên thế giới.

Rất nhiều sự tình y đều không biết, nhưng đang phát sinh.

Khách không mời mà đến là Draco Malfoy, hắn đã phát điên, vì đứa con trai duy nhất của hắn bị giám ngục hôn.

Hóa ra, khi Kingsley từ Hội phượng hoàng lao lực quá sức phát bệnh, liền qua đời sau ba năm làm Bộ trưởng Bộ pháp thuật, có vài thứ cũng đã biến hóa.

Bộ trưởng Bộ pháp thuật mới nhậm chức là em trai cố bộ trưởng Scrimgeour, gã bí mật bảo lưu đám giám ngục, coi như sinh vật đã bị khống chế, sau đó thành lập một đoàn quân bí mật trực thuộc, giống như gián điệp, sử dụng giám ngục giám thị những người gã cho rằng nên giám thị. Chẳng hạn như thành viên Hội phượng hoàng cùng các Tử thần thực tử. Trong mắt gã, Hội phượng hoàng không bảo vệ tốt anh trai gã cũng như đám Tử thần thực tử hại chết anh trai gã đều đáng hận như nhau.

Trong lúc Harry đắm chìm trong công việc thuận buồm xuôi gió giả tạo, gã chậm rãi đẩy mạnh cải cách Gringotts, cướp lấy bộ phận quyền khống chế của yêu tinh đối với tài sản, lấy danh nghĩa Vị cứu tinh Harry. Từ đó, các yêu tinh kết hạ huyết thù với Harry, dưới tình trạng Harry hoàn toàn không biết.

Khác với Harry từ nhỏ đã được bảo hộ, chỉ biết đơn thuần anh dũng phát triển, các chính trị gia lại càng thông minh hơn, cũng bắt đầu rục rịch vươn lên, tranh đoạt lợi ích về phần mình.

Chúng đẩy mạnh dự luật, trắng trợn chiếm đoạt tài sản của những Tử thần thực tử hoặc người có quan hệ với Tử thần thực tử (ai biết được? Chúng nói có quan hệ thì có sao?), làm những người có khổ lại không chỗ giải oan kia lặng lẽ nuốt quả đắng không nên thuộc về mình. Rất nhiều con cái Tử thần thực tử bởi vậy mà thất học, mất việc, hỏng cả cuộc đời.

Đối với các người sói cùng người khổng lồ tham dự trận chiến cuối cùng, họ ở mặt ngoài không bị trừng phạt, nhưng bị dùng pháp luật triệt để cách ly, cuộc sống người khổng lồ càng thêm gian nan, các người sói vô luận phạm lỗi hay không —- thậm chí bao gồm những người hùng bị người sói Tử thần thực tử cắn thương trong trận chiến cuối cùng, càng bị kỳ thị lớn hơn nữa, họ lưu lạc tới rìa xã hội. Cái này lại sinh ra oán hận sâu hơn nữa.

Mà Harry cũng không thể biết, bởi vì các chính trị gia này để lại những bằng hữu như Hagrid, cho họ ưu đãi, che chắn cái đầu đơn giản của y.

Y thậm chí trì độn đến độ ngay cả tại sao Draco Malfoy trẻ tuổi nhanh chóng già yếu đi cũng không biết, vì y căn bản không thể ngờ, Bộ pháp thuật của y chẳng những hạ lệnh giam lỏng Lucius cùng Narcissa trong nhà hai mươi năm, còn phái năm giám ngục trông coi nhà của họ, Draco hơn mười năm nay đều vượt qua trong gian nan cố sống, chỉ vẻn vẹn vì cha là một Tử thần thực tử được miễn trừ, hơn nữa không giống các Tử thần thực tử miễn trừ khác, khôn ngoan dâng tất cả tài sản cùng tôn nghiêm cho người cầm quyền.

Con trai duy nhất của Draco trong ngày nghỉ, vì thấy được ông nội ngã xuống, dưới tình thế cấp bách dùng một cái bùa trôi nổi nâng một cái đệm lót lên.

Cứ như vậy, giám ngục tìm được lý do xuống tay với nó—- làm trái quy định phù thủy vị thành niên không được sử dụng pháp thuật trong thời gian nghỉ.

Draco tan tầm trở về đúng lúc thấy được đứa con đã không còn linh hồn ngã cạnh lò sưởi âm tường, bị bỏng nghiêm trọng, hắn, một người cha đã bị thu đũa phép và cấm sử dụng độc dược, vô lực kêu xót.

Trang viên Malfoy thậm chí không có bột Floo. Sau khi đẩy lùi tất cả giám ngục ngăn cản hắn cứu người, Draco phát hiện đã quá muộn.

Đứa con duy nhất của hắn liền mất đi như vậy.

Sau khi biết được tất cả những thứ này, Harry trải qua một sinh nhật ba mươi chín tuổi tối tăm nhất.

Sau khi bộ mặt thật bại lộ, tất cả mọi thứ cũng không hoàn mỹ nữa.

Lúc trước, Harry ngầm đồng ý, ở hai mươi năm cuối cùng từ Bộ pháp thuật hạ lệnh từng bước xoá sổ học viện Slytherin, làm đại bộ phận người đến từ học viện đó thất nghiệp, sau khi phát hiện bộ mặt thật, Harry lại không thể ngăn cản. Không có tiền tài ban quản trị học viện Slytherin hỗ trợ, học bổng cho học sinh nghèo của Hogwarts giảm bớt hơn phân nửa, rất nhiều tiểu phù thủy nghèo khó cùng huyết thống Muggle không thể không bỏ học. Điều này làm Harry vạn phần đau lòng.

Yêu tinh kết thù với y liên tục quấy rầy cuộc sống sinh hoạt, xuất phát từ tự vệ, Harry không thể không điều động Thần sáng bảo hộ gia đình mình, nhưng năm y bốn mươi bốn tuổi, thuốc nổ tinh vi các yêu tinh chế tạo ra chẳng những làm nổ tung Tiệm phù thủy Wỷ Wái của George, cũng mang đi sinh mệnh Molly Weasley, Hermione, Ginny và Albus con y.

Các yêu tinh chỉ có chấp niệm báo thù, không có tha thứ.

Cho đến một năm cuối cùng, sau khi Bộ pháp thuật tuyên bố phải bỏ tù Hagrid đang nuôi dưỡng một con địa long con phi pháp (kỳ thực Bộ pháp thuật căn bản không có pháp lệnh tuyên bố nuôi dưỡng rồng là phi pháp), Harry đã chết lặng.

Y căn bản không tin con trai cả cùng con gái luôn khôn khéo hữu lực sẽ tử vong do địa long con Hagrid nuôi tập kích, kinh nghiệm làm Thần sáng mấy chục năm cho y biết, đây bất quá là che đậy một trận chiến pháp thuật nào đó. Y lén dùng Chiết tâm trí thuật, rốt cuộc biết được, ngoại trừ Thần sáng, một lực lượng khác của Bộ pháp thuật, Đội cảnh sát bí mật, sớm đã lớn mạnh vượt qua sức mạnh Tử thần thực tử, chúng đang dã tâm bừng bừng muốn thôn tính thế giới Muggle, bọn nhỏ của y chính là bị tử chú tập kích khi xung đột với cảnh sát bí mật. Mà nhân chứng duy nhất, chỉ có Harry không thể tiếp xúc được —- Hagrid nuôi dưỡng địa long phi pháp làm người tử vong.

Cuối cùng, Hagrid trong " chống cự không đầu hàng và đả thương nhân viên công tác", cùng em trai lão bị nhân viên công tác vì "tự vệ" ngẫu nhiên dùng một ngọn " lửa quỷ" thiêu chết.

Sạch sẽ biết bao nhiêu, ngay cả khám nghiệm tử thi tìm điểm đáng nghi cũng không thể.

Bộ pháp thuật rốt cuộc lộ ra bộ mặt thật, nó trước giờ tiếp nhận tất cả lợi ích, vô luận là Tử thần thực tử hay là Hội phượng hoàng lúc trước, đều từng lợi dụng nó, nhưng ai có thể ngờ, nó thực tế chính là loại thích lợi dụng, nó đương nhiên theo đuổi lợi ích thật sự, làm những chính trị gia tìm cớ khống chế nó ngày càng nhiều.

Ba mươi năm, Harry vẫn là tấm biển cùng con rối xinh đẹp của Bộ pháp thuật.

Ba mươi năm sau, Harry đã vô lực ngăn cản các chính trị gia dã tâm bừng bừng, dù lúc này có thay đổi bao nhiêu Bộ trưởng Bộ pháp thuật đi nữa, thì vẫn không thể ngăn cản Bộ pháp thuật máy móc này theo đuổi lợi ích, tựa như một quốc gia, vô luận ai cầm quyền cũng chỉ có lợi ích vĩnh hằng. Đây là chân tướng tất cả quyền lực.

Ngay sau đó, Harry thản nhiên, lúc này, những người từng cho y tình yêu đều đã đi đến thế giới khác, y biết, họ đều có dũng khí đi tiếp.

Y chẳng qua cần tìm lý do, lý do chết, rời khỏi thế giới phù thủy đã làm y thất vọng lại không thể thay đổi này. Y muốn chạy xa mọi thứ, tình yêu không còn là liều thuốc cho một kẻ đã từ bỏ do nhìn thấu tất cả. Ngay sau đó, y tự mình đón nhận tai nạn rồng lửa mà thật ra nguyên nhân là có vấn đề kia, tiếp nhận kết cục tốt nhất Bộ pháp thuật dành cho y khi không còn cần tấm biển này nữa.

Nhưng, y phát hiện mình trở lại, về tới chín tuổi, chín tuổi, bản thân ở nhà dì chịu ủy khuất lại không lo âu.

Y bắt đầu một lần nữa xem kỹ dì mình —- kỳ thực, người phụ nữ này vì mình trả giá quá nhiều, để nuôi nấng hai đứa trẻ, dì không thể không từ bỏ ý nguyện có thêm một cô con gái, vì cho Harry nhập học (dì vốn có thể che giấu Harry, bắt y làm một người hầu nhỏ, bởi vì nơi này có bùa đuổi Muggle, không có người đến điều tra tình trạng nuôi dưỡng Harry), dì ở trong căn nhà còn phải vay kiếm tiền, tìm một ngôi trường chịu nhận cô nhi kỳ dị này.

Y không oán hận gì nữa, thậm chí còn không muốn mười một tuổi nhập học, không muốn đi đến quyết đấu số mệnh, thậm chí tiếp thu hồi ức chỉ có đau thương sau khi được báo tin nhập học — mình hủy bản thân thì thế nào? Thế giới chung quy có hướng đi của nó, vô luận là ai thắng, chung quy vẫn phải bị lợi ích bài bố.

Ngay sau đó, nước chảy bèo trôi đi tới Slytherin, nhìn ra học trò bất khuất chín phần có thể là Chúa tể bóng tối sau này, y chỉ muốn chào hỏi trò chuyện chút thôi.

Y hiện tại đã không còn dám tiếp nhận tình yêu, vì sự thật sau đó nói cho y biết những thứ đó đều không có ý nghĩa, không còn thấy rõ phương hướng, vì tương lai đã định không thuộc về một tâm hồn sạch sẽ đơn thuần.