Chương 1: Người Này Là Draco?

Editor: Yuki

Beta: Băng

Ngày mùa hè sau giờ trưa, ánh mặt trời tươi đẹp xuyên qua tủ kính của cửa hàng chiếu thăng trên mặt đất, trong không khí bay đầy những tro bụi nhỏ bé, y phục trong cửa hàng quần áo rất đa dạng, quần áo đều được sắp xếp ngăn nắp, chỉnh tề và sạch sẽ, tuy nhiên số lượng quần áo thì không nhiều lắm nhưng cũng có vài vị khách đang thấp giọng trò chuyện với nhau. Không khí trong cửa hàng hài hòa và yên bình.

Harry cầm ly kem mà Hagrid mua cho cậu, cậu nhìn thân ảnh thật lớn của Hagrid đang đi về phía Gringotts, cậu xoay người cách một cánh cửa nhìn tình huống bên trong tiệm, ăn hết một ngụm kem cuối cùng, tự trấn an bản thân rồi tự mình đẩy cánh cửa ra, bước vào trong vài bước, không hề ngạc nhiên khi phát hiện một cậu bé có mái tóc bạch kim —— kẻ thù đời trước của cậu, Draco Malfoy.

Harry thở dài. Nima cậu thật vất vả vượt qua bao nhiêu lần sống chết gian nan chịu đựng để trải qua bảy năm học cực khổ, còn từng chết một lần để cứu vớt thế giới, rồi kết hôn sinh con con trai con gái đều đi học hết còn sự nghiệp của bản thân thì đang thành công, trước lúc chết cảm thấy rất bi ai vì không thể ở bên người thân và bạn bè cũng không thể cùng vợ sống đến bạc đầu giai lão, bỗng nhiên vừa mở mắt ra thì phát hiện mình đang nằm trên sàn nhà trong căn phòng nhỏ rách nát ở trên biển, cái loại tâm tình này!! Cái loại tâm tình này!!! Con mẹ nó cậu thật muốn đâm đầu vào đá ngầm chết quách cho rồi!!

Chỉ là tại sao lại có thể như vậy, sau một lúc bình tĩnh lại, Harry cũng chỉ bất đắc dĩ một lần nữa gặp lại Hagrid.

Có thể là bởi vì cậu không có hứng thú lắm, vẫn luôn trầm mặc không nói chuyện, so với đời trước Hagrid mua cho cậu một ly kem có lẽ muốn cho cậu vui vẻ thêm một chút.

Đối với loại phương pháp dỗ dành hài tử này, Harry rất bất đắc dĩ, nhưng cậu cũng rất cảm kích sự quan tâm của Hagrid.

Nhìn thấy gương mặt tươi cười của Harry, Hagrid mới yên tâm đi đến Gringotts để lấy hòn đá phù thủy mà cụ Dumbledore đã gửi ở đó.

Bây giờ chỉ có một mình, cậu phải đi đối mặt với bạn học người luôn gây hấn với cậu ——

Lại nói tiếp, đời trước lần cuối cùng mà họ gặp mặt nhau, cũng chính là thời điểm Hogwarts khai giảng.

Draco mang theo vợ của hắn —— trên mặt bọn họ mang theo biểu cảm lạnh nhạt kiểu quý tộc giống nhau như đúc.

Bất quá mặc kệ nói như thế nào, lúc ấy Draco đã gật đầu chào cậu, khi đó bọn họ đều đã trưởng thành, cho dù lúc niên thiếu bọn họ đã làm ra rất nhiều chuyện ấu trĩ hay cực đoan, thì sau này lúc trưởng thành, giữa bọn họ lại tồn tại tình nghĩa giữa bạn học với nhau.

Nhưng trong trí nhớ của cậu lần đầu tiên gặp mặt của hai người cũng không thoải mái sau đó cậu nhớ lại những khıêυ khí©h ấu trĩ của họ suốt bảy năm học, bây giờ cậu đã 30 tuổi lại một lần nữa đối mặt với cậu thiếu gia kiêu căng 11 tuổi, Harry cảm thấy áp lực của cậu rất lớn ——

Cậu bé tóc bạch kim kia đang đưa lưng về phía cậu cũng không có nhìn thấy vẻ mặt rối rắm của cậu —— lúc này cậu ta rất phối hợp xoay người lại để thước dây đo chiều dài bờ vai của cậu ta.

Phu nhân Malkin vừa tiễn một vị khách, sau đó bà vô cùng hòa ái mà đi tới, thân thiết dò hỏi Harry: "Là học sinh mới của Hogwarts đúng không?"

Sau khi khẳng định trả lời, Harry lại một lần nữa ngoan ngoãn ngồi trên ghế đẩu, cái dây thước sau khi đo xong cho Draco, nó không hề nghỉ ngơi chút nào liền lập tức lẻn lên trên người Harry.

"Cái này rất thú vị, phải không?"

Đi theo thước dây lại đây, còn có lực chú ý của Draco. Cậu bé kia cùng với quý tộc lãnh đạm trong trí nhớ của cậu hoàn toàn không giống nhau, tuy vẫn là làn da tái nhợt đó, nhưng nụ cười trên khuôn mặt của cậu ta thì rất chân thành.



Tuy rằng chỉ là một câu nói, nhưng giọng điệu nói chuyện so với kiếp trước thì hoàn toàn khác nhau, không giống như Malfoy trong trí nhớ của cậu, người làm cho người khác chán ghét, ngược lại người này làm cậu cảm thấy thật...... Đáng yêu?

Harry kinh nghi đánh giá thiếu niên trước mặt cậu, sau đó mới dời ánh mắt đi, "Ý cậu muốn nói là......?"

kinh nghi: kinh ngạc + nghi ngờ

"Là cái thước đo này nha." Thiếu niên nâng lên ngón tay lên chỉ cái thước đo đang xoắn tới xoắn lui trên người Harry, "Động tác của nó rất có lực, có phải không? Cậu có cảm thấy không nó đặc biệt mạnh mẽ, đặc biệt soái khí, đặc biệt làm người khác mê muội?"

Merlin a, người này không phải là Draco!!

Draco thấy khuôn mặt vặn vẹo trong nháy mắt của cậu bé tóc đen trước mắt, có chút tò mò hỏi: "Cậu tên là gì?"

"Ron Granger." Trong khoảng thời gian ngắn Harry vẫn đang suy nghĩ có nên nói tên của mình không, trong lúc hoảng loạn cậu nghĩ đến hai người bạn thân thiết nhất của mình, nên buột miệng thốt ra.

Draco trầm mặc một lát, rất có lễ phép mà trả lời: "Thật vui khi có thể gặp được cậu, mình tên là Draco Malfoy."

Người này thật sự là Draco!!!

Harry không khống chế được biểu cảm kinh khủng của mình.

Đôi mắt lam xám của Draco khẽ nâng lên, "...... Biểu cảm của cậu rất kỳ quái. Tên của mình có vấn đề gì sao?"

Dù là đời trước hay đời này thì đây cũng là lần đầu tiên Harry thấy vẻ mặt này của Draco, từ góc độ này có thể nhận ra, Draco Malfoy có một ngũ quan tinh xảo xinh đẹp, mới có 11 tuổi, còn có điểm chưa phân biệt được nam hay nữ, khuôn mặt kia tựa hồ giống như một thiếu nữ, nhìn từ góc độ của Harry, đôi mắt lam xám trông linh động, chiếc cằm nhọn, cổ thon dài, cùng với dáng người mảnh khảnh —— ưm, từ trước đến giờ cậu cũng không phát hiện lông mi của tên gia hỏa này lại dài đến như vậy......

"Cậu có biết cậu sẽ được phân vào Nhà nào không?"

Harry thấy hàng lông mi dài kia chớp chớp ——

"Mình nghĩ hẳn là Gryffindor." Harry trả lời mà không cần suy nghĩ, từng chuyện xảy khi ở Hogwarts xẹt qua đầu cậu, khóe miệng không nghe khống chế của cậu cũng dần cong lên.

Mặc kệ bất cứ khi nào, cậu đều là một Gryffindor. Ở nơi đó cậu đã thu hoạch được tình hữu nghị, tình yêu, tình thân, và cũng ở nơi đó cậu đã trải qua nhiều chuyện vui, buồn khác nhau, có được vô số vinh quang cũng như những lời chửi bới, hiện tại, cậu hận không thể ngay lập tức vào ở trong ký túc xá được trang trí bằng hai màu đỏ, vàng kia. "Mình yêu Gryffindor!"

Draco đỏ mặt.

Trên khuôn mặt tái nhợt của hắn nhiễm một tầng hồng nhạt.

Ngữ khí của hắn không có kiêu ngạo hay tự hào, chỉ là tùy ý phụ họa: "Ừ, Gryffindor là một nơi tốt."

Harry trong nháy mắt cho rằng Draco đang bị ai đó bám vào người.



"—— như vậy cậu sẽ vào Nhà nào?" Harry dò hỏi.

"Gryffindor đương nhiên sẽ vào Nhà Gryffindor." Draco giảo hoạt cười. "Nhưng là Gryffindor quá hiểu Gryffindor, Gryffindor yêu thích thám hiểm."

"Cái gì?" Harry nhíu nhíu mày, cậu không hiểu lời Draco đang nói.

"Mình nói là, mình chắc sẽ vào Nhà Slytherin." Draco nở nụ cười. "Hy vọng cậu có thể vui vẻ ở nhà Gryffindor. Hoan nghênh cậu dạ du quanh lâu đài."

Căn cứ theo tính cách của Slytherin, câu nói này chính là một câu nói châm chọc, chỉ là Harry lại không nghe ra bất cứ ý tứ châm chọc nào, câu nói kia đầy lòng chân thành cùng thân thiện.

"A! Cậu nhìn kìa!"

Bỗng nhiên lực chú ý của Draco bị dời đi, đôi mắt lam xám của hắn nguyên bản hơi lạnh nhạt bỗng nhiên sáng lên, hắn ra bên ngoài tủ kính.

Trong lòng Harry lộp bộp một tiếng, cậu nhìn theo, quả nhiên thấy Hagrid đang đứng bên ngoài, bởi vì đã mua cho cậu một ly kem, cho nên trên tay Hagrid cũng có cầm theo cái gì, Hagrid cong eo, tay chống ở trên đầu gối, đôi mắt màu đen như những con bọ cánh cứng tràn ngập ý cười, Hagrid nhìn Harry, ánh mắt tràn ngập từ ái cùng quan tâm.

Harry không muốn nghe Draco nói mấy lời vũ nhục Hagrid —— nếu Draco mà nói mấy lời đó thì họ không thể làm bạn với nhau được, cậu cũng từng nghĩ sẽ cùng hắn chung sống yên bình mấy năm tới.

"Ông ta thoạt nhìn là có huyết thống của người khổng lồ. Người khổng lồ đều rất dã man, nhưng là ông ta thoạt nhìn thì rất ôn hòa," Đôi mắt Draco đảo quanh rồi quay qua nhìn Harry, "Ông ta là bạn của cậu sao? Thật ngầu!"

Trong nháy mắt Harry cảm thấy linh hồn của mình đã bay đi một chút. Nhưng dù linh hồn của cậu đã 30 tuổi nhưng trong mắt người khác thì cậu chỉ là một đứa bé ngây thơ, cậu theo bản năng nói với Draco: "Hagrid không thích người khác nói chú ấy có huyết thống của người khổng lồ."

Draco "Hở" một tiếng, còn muốn nói cái gì đó, thì cánh cửa bị đẩy ra, Lucius Malfoy đứng trước cửa, một mái tóc dài mềm mại lóa mắt, ánh mắt của hắn thoáng đảo qua Harry, rồi ngừng lại trên người Draco, ngữ khí ôn hòa: "Draco, nhanh lên, chúng ta nên đi mua đũa phép."

Harry còn chưa bao giờ có thể bình tĩnh cùng gia chủ của gia tộc Malfoy ngây ngốc ở chung một chỗ, cũng chưa từng nghe thấy hắn dùng giọng điệu ôn nhu như vậy.

Đối với một nhà Malfoy, đến cuối cùng Harry cảm thấy họ cũng không xấu, Narcissa cùng Lucius cuối cùng vì Draco mà phản bội Voldemort, cái loại tình yêu của cha mẹ đối với con cái này, cái loại ràng buộc gia đình này, làm thay đổi lớn nhận thức của Harry người vẫn luôn muốn có một gia đình, đặc biệt là về sau, khi giáo sư Snape bảo vệ học sinh nhà Slytherin, Harry cũng không còn ôm thành kiến như vậy nữa.

Chờ cậu phản ứng lại, Draco đã cùng cậu nói lời tạm biệt, sau đó đi theo Lucius rời đi.

Draco nhớ tới biểu tình vừa rồi của đứa bé kia, nhịn không được mà cười ra tiếng.

Lucius nhìn con trai của mình nở nụ cười với khuôn mặt sáng lạn, nhướng mày lên, "Xem ra vừa rồi đã xảy ra chuyện gì đó, đúng không?"

"Đúng vậy", Draco cũng không chút rụt rè tiếp tục mỉm cười, nhưng vẫn ưu nhã như cũ, "Vừa rồi con ở đó đo kích cỡ, có một học sinh mới của Hogwarts luôn nhìn con, lúc chúng con nói chuyện với nhau, cậu ấy luôn lộ ra một biểu tình là " hôm nay mình không có đi đường khác vào Hẻm Xéo", giống như cậu ấy có quen biết con...... Mà con thì giống như làm cậu ấy cảm thấy ngoài ý muốn, cậu ấy luôn có bộ dạng kinh ngạc đến ngây người."

Lucius nhìn con trai của mình lộ ra một nụ cười tươi đẹp, tổng kết hết biểu hiện của Harry nói: "Cậu ấy nói cậu ấy yêu...... Khụ, thật đúng là một tên ngốc."