Chương 91

Hai ngày sau, Lucius gọi Isaac vào văn phòng. “Robin đã chuẩn bị, đến buổi chiều ta mang cậu đi gặp ông ấy và ngày mai cậu có thể nói với Draco chuyện cậu đã mang thai.”

“Vâng, thưa ngài Malfoy.” Isaac cúi đầu, trong lòng bất ổn chột dạ không dám nhìn Lucius. Hai ngày qua Lucius không chất vấn việc cậu báo tin cho Harry để Harry nói đỡ giúp vì thế cậu cũng không biết kết quả ra sao…nhưng có vẻ như Lucius vẫn một mực thực hiện kế hoạch muốn Draco bước vào đường cùng, xem ra Harry đã thất bại.

Biết Harry khuyên bảo đã thất bại, hiện tại tim Isaac sợ thót đến mức nhảy lên tới cổ họng, bây giờ Lucius không lên tiếng trách phạt cậu. Ai mà biết được sau khi hoàn thành mọi chuyện hắn sẽ quay đầu lại tính sổ cậu ? Tội duy nhất đều đã có sẵn: quấy rầy thời gian nghỉ ngơi của phu nhân Harry Malfoy gây ảnh hưởng đến tâm tình của phu nhân. Việc này đối với người mang thai là rất quan trọng, phu nhân Harry Malfoy nghỉ ngơi liên tục bị gián đoạn thì tâm tình sẽ không tốt và gây ảnh hưởng đến thân thể lẫn đứa bé trong bụng, nếu là như thế biết tính làm sao ? Trừ tội đó ra cậu sẽ là kẻ khả nghi can thiệp vào chuyện tư của gia tộc Malfoy, tội này càng không thể tha thứ.

Tiêu rồi tiêu rồi !!!

Cậu ở trong lòng khóc thét, những việc cậu đang làm đều sai chỉ sợ cuối cùng khó tránh khỏi mà bị tống vào ngục Azkaban trải qua quãng đời còn lại. Sớm biết sẽ phải như vậy thì lúc trước cậu nên có bè có bạn, nằm giữa vườn hoa hồng mát rượi, ít nhất cũng đỡ hơn bây giờ.

Giống như nhìn thấy tâm tư của Isaac, Lucius hừ lạnh một tiếng nhưng không tỏ vẻ trách cứ, có chút phẫn nộ nói: “Harry nói cậu sau lưng ta mật báo cho Harry nên chuyện này em ấy mong ta đừng truy vấn cậu và hy vọng ta thông cảm. Đành phải vậy.” Khuôn mặt hắn không biểu lộ cảm xúc nhưng nghiêm khắc nhìn Isaac. “Chuyện của Draco, cậu phải làm thật tốt. Còn nếu không…hừ.”

Không phải hắn không nghĩ đến việc sẽ trách mắng Isaac, thực sự tất cả là do Harry cố ý nói giúp cho Isaac nên hắn không thể không gật đầu chấp nhận.

“Xin ngài cứ yên tâm, ngài Malfoy.” Nghe Lucius không trách mỉa mai cậu việc cậu quấy rầy thời gian nghỉ ngơi của Harry, Isaac thở nhẹ cả người, trả lời nhanh lời yêu cầu của Lucius. “Tôi chắc chắn sẽ làm thật hoàn hảo và sẽ không khiến thiếu gia Malfoy nghi ngờ.”

Quên đi, miễn sao không nặng lời là được rồi, Lucius Malfoy muốn làm thế nào thì cậu cũng sẽ làm theo. Dù sao lời của cậu đã thốt ra, nghĩ đến hai vợ chồng Malfoy phối hợp ăn ý với mình cậu tiếp tục tiến về phía trước trong trạng thái tốt nhất.

Buổi chiều. Lucius mang Isaac đi ra ngoài “làm thêm” đến phòng khám tư nhân của Robin gặp ông ta. Robin cố ý nhìn Isaac sau đó gật gù, quả thật rất giống phu nhân Malfoy – một người tao nhã ít nói giống người kia ba bốn phần, thật khó trách khi thiếu gia Malfoy không ngừng mê đắm.

Lucius cầm gậy chọc chọc mạnh lên mặt sàn, hoài nghi hỏi: “Ngươi chắc chứ, Robin ? Thời gian quá ngắn thì loại thuốc sẽ có tác dụng chăng ?”

Robin thề. “Ngài Malfoy, đó chỉ là một chút ám chú thôi nên chẳng sao cả. Tuyệt đối sẽ không có điều bất thường xảy ra.”

“Được.” Lucius nghe được lời cam đoan của Robin mà khẽ gật đầu, đem bình dược nhỏ nhắn đưa Isaac. “Uống nó ngay.”

Isaac rút nắp bình một hơi uống sạch chất lỏng bên trong bình, may là màu thuốc nhìn qua rất đẹp mắt với lại hương vị không đến nỗi tồi.

“Đó là hương vị của quả mâm xôi, ta rất thích loại hoa quả ấy.” Robin chớp mắt vô cùng hài lòng.

Dược phát huy tác dụng rất nhanh, vào ban đêm Isaac đã cảm thấy thân thể uể oải, tinh thần dần tụt dốc khiến Draco bắt đầu cảm thấy mất hứng, mười mấy phút sau cậu liền cảm thấy choáng váng hoa mắt. Draco là người cẩn thận đã nhanh chóng nhận ra sự khác lạ này.

“Isaac, em làm sao vậy ? Cảm thấy không thoải mái chỗ nào sao ?”

Isaac miễn cưỡng mở mắt, mệt nhọc nói: “Không, Draco. Em không sao, không hiểu sao dù chỉ hơi choáng váng nhưng em nghĩ là nên ngủ một giấc thì sẽ tốt hơn.”

“Vậy thì tìm Robin thử xem ?” Draco đề nghị sau đó xuống giường đốt lửa lò sưởi trong tường.

Trong lòng cậu thầm nghĩ. Ngày mai dược mới thực sự có tác dụng, cậu không thể để Draco chạy đi tìm Robin ngay bây giờ được. “Em không sao đâu, chỉ cần ngủ một giấc là tốt rồi, Draco.”

Sự kiên trì của Isaac khiến Draco có chút phiền não, tim có chút đập nhanh loạn nhịp. Tính tình này giữa Isaac và Harry thực sự giống nhau !!

“Được rồi, vậy trong đêm nay sẽ nghỉ ngơi nhưng nếu tới ngày mai em vẫn không thoải mái thì ta sẽ cho gọi Robin vào kiểm tra.” Anh không thể để cậu cự tuyệt mãi được.

….

Ngày hôm sau, Draco dậy sớm nhất mặc áo choàng ngồi đầu giường cùng tâm trạng nặng nề nhìn Isaac ngủ say. Đêm qua Isaac không khoẻ ngủ cho đến sáng sớm, nhìn cậu nhẹ nhàng thở thế này cũng thấy yên tâm một chút.

Anh do dự có nên gọi Robin tới kiểm tra hay không và Draco đã không chú ý Isaac đã tỉnh dậy từ lúc nào.

“Ưm…Draco ? Sao anh dậy sớm thế ?” Isaac kinh ngạc đảo mắt nhìn đồng hồ, khoảng cách thời gian rời giường của Draco còn mười mấy phút.

“Không nói đến chuyện đó.” Draco giơ tay chạm vào trán của Isaac. “Không nóng…em cảm thấy thế nào ?”

Isaac vô lực lắc đầu. “Em…không sao.” Không sao mới lạ !!! Cái thuốc quỷ quái chết tiệt đó khiến toàn thân cậu một chút sức lực còn không có, hoàn thành một câu nói mà đã thấy hết hơi rồi. Đây là triệu chứng của người mang thai sao ? Thật đáng sợ !!!

Không sao gì chứ ?! Nói liên tục cũng đều phải thở dài một hơi thế không sao là như thế nào ? Draco đứng lên đi về hướng lò sưởi. “Hôm nay em không cần đi làm, ta sẽ xin thay cho em. Ta đi gọi Robin tới đây kiểm tra sức khoẻ của em.”

Robin đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu, sau khi được Draco gọi tới chưa đầy năm phút ông đã có mặt tại biệt thự đi theo hầu gái trưởng tới phòng ngủ của Draco.

“Xin chào, thiếu gia Draco.”

“Robin, đến đây mau mau kiểm tra sức khoẻ của Isaac, cậu ấy đêm hôm qua đã thấy không khoẻ trong người và mất sức.” Draco dựa vào đầu giường nhìn Isaac tinh thần mệt mỏi nằm trên giường.

“Vâng, vâng thiếu gia Draco.” Robin đi đến bên giường, Draco không trông thấy ông ta trừng mắt nhìn Isaac, khoé miệng giơ lên một nụ cười đầy hàm ý. “Cậu Isaac, cậu có thể nói cho tôi biết hiện tại trong người cậu cảm thấy thế nào ?”

“Xin chào, ngài Robin.” Isaac lễ phép lên tiếng trước rồi hỏi: “Tôi cảm thấy uể oải, tinh thần không thoải mái.”

“Ừm, không phải là vấn đề lớn gì mấy.” Robin gật đầu, cười nói trấn an Draco rằng điều này không cần quá lo lắng vội vàng. Sau đó ông lấy đũa phép chỉ về phía Isaac.

Việc chẩn đoán bệnh qua tia sáng phép thuật cũng đơn giản như Harry, Draco đã hai lần làm cha nên nhận ra ánh sáng ban đầu màu vàng rồi từ từ dịu dần thành màu hồng nhạt và từ đó anh đã biết kết quả của căn bệnh đó. Trong lúc nhất thời đã không thể thốt được câu nào, vui sướиɠ có, thương cảm có, may mắn có, bi ai có. Anh kinh ngạc đến nỗi ngồi ngốc ở đầu giường, thậm chí còn không nghe được câu chúc mừng của Robin.

“Thiếu gia Draco, phản ứng của cậu lần này không giống như những lần trước ?! Điều đó sẽ khiến cậu Isaac cảm thấy đau lòng cho nên cậu hãy tới an ủi cậu ấy đi.” Robin lấy thân phận là trưởng bối mà vỗ bả vai Draco, khẽ bĩu môi ý bảo Draco hãy chú ý đến sắc mặt ngẩn ngơ trắng bệch có thể khiến Isaac tổn thương.

Draco ngẩn người. Kể từ khi bỏ nhau đến giờ, trong lòng anh quặn đau. Nếu người mang thai là Harry thì thật tốt đẹp biết bao !! Isaac…dù sao…cũng không phải là Harry…

“Robin, ta tiễn ông ra ngoài, thuận tiện nói cho ta biết trong thời gian mang thai cần phải chú ý điều gì.” Nói câu cuối anh cố ý lớn tiếng. Dù đó chỉ là bình thường, Isaac hoài nghi anh ta muốn cậu sinh em bé…có thể đứa bé ấy sẽ giống hệt Harry.

Đưa Robin rời đi, Draco trở lại phòng ngủ đứng trước cửa chần chừ, giương mắt nhìn người ngồi nằm trên giường. Isaac lưng dựa vào đầu giường, lẳng lặng ngồi ở đó dùng hai tay trắng nõn nhẹ nhàng đặt lên bụng nhìn nó bằng ánh mắt dịu dàng thắm thiết, bên môi ngọt ngào khẽ nở một nụ cười khiến trái tim người khác tan chảy.

Draco có thể đoán được Isaac đang suy nghĩ gì ngoài trong bụng kia chính là sinh mệnh nhỏ bé của đứa con chưa hình thành, là sinh mệnh nắm giữ tính mạnh của Isaac và Draco. Isaac trong lòng vui sướиɠ, cuối cùng thì…

Anh đã từng mong ước Isaac sẽ vì anh mà mang thai, còn thề trong lòng sẽ mang đứa bé ấy trở thành người thừa kế tương lai của gia tộc Malfoy. Chỉ là trước mắt Isaac đã thực sự mang thai lại khiến anh chùn bước.

Gia tộc Malfoy sẽ chấp nhận đứa con của Isaac lên làm người thừa kế sao ? Thân phận thực sự của Isaac không trong sạch có đứa bé lại là chuyện lớn, rất có thể Lucius sẽ không đồng ý huống chi Harry sắp sinh đứa bé và đứa bé này so với thân phận địa vị của đứa bé Isaac lại cao hơn tượng trưng cho ý nghĩa tồn tại mấy trăm năm của gia tộc Malfoy.

Đương nhiên, phải làm cho đứa bé giống hệt Harry và đứa bé Harry sinh ra cùng nhau tranh đoạt quyền kế thừa rồi sau đó khiến Harry cảm thấy nhục nhã.