Chương 81

Qua ngày sau, không biết Pansy nói gì với những người khác mà cô, Blaise và Dean đều có mặt đầy đủ tại biệt thự cùng Harry nói chuyện rất lâu, cuối cùng không mang lại kết quả gì mà quyết định ra về. Nguyên nhân rất đơn giản, Harry sắp sinh nên thời khắc vẫn chưa đến, bọn họ không có gan để nói rõ ràng với cậu thậm chí còn bị Harry “thuyết giáo” một hồi chỉ biết thở dài bất lực. Sau đó bọn họ và Pansy thực hiện phương án cuối cùng là mời Remus đứng ra khuyên Harry.

Remus là người Harry tôn trọng nhất, lời ông nói ra Harry còn không dám làm trái mà chỉ biết giả ngu gật đầu.

“Chú Remus, ý của chú và lòng của chú như thế nào thì con rất hiểu. Cho nên chú cứ yên tâm, con chắc chắn sẽ không tự làm tổn thương bản thân mình.”

Remus không nói gì chỉ cười cười, cầm lấy ly cocktail uống hết một hơi, ông như nhớ ra cái gì đó mà lắc đầu. “Con và James thật giống nhau, thích đi quậy phá tác oai tác oái khắp nơi. Lần này là có chủ ý, tuy rằng tất cả là ý của tên Malfoy kia nhưng con phối hợp cùng khi trong lòng vô cùng phấn khích sao ?”

Harry ngượng ngùng cười, hai má đỏ ửng lên ngập ngừng hỏi: “Chú…Chú đã biết ?”

Remus lắc đầu. “Ta không biết con và Lucius đang muốn làm gì hay muốn dằn mặt ai nhưng có một điều ta chắc chắn rằng Lucius sẽ không bao giờ mạo hiểm tính mạng mà đi yêu đương vụиɠ ŧяộʍ bên ngoài.”

Lúc trước cảm thấy Harry muốn dùng lời thề trói buộc tình yêu giữa cậu và Lucius, mà trong khi đó cái tình yêu cậu dành cho Lucius quá mức hoang đường khó xác định. Nếu không phải do Harry kiên quyết thì Remus sẽ không làm nhân chứng lời thề. Bây giờ quay đầu lại phát hiện tên Malfoy kia đang có âm mưu sâu xa, nghĩ đến thôi mà thấy nó xa đến tận chân trời. Giống như chuyện này, tất cả mọi người nghĩ Lucius có vợ đang mang thai nên ra ngoài…tìm “của lạ”, ông cũng không biết phải làm sao ?!

Pansy, Blaise và Dean lòng như lửa đốt nói cho ông biết Lucius không thuỷ chung với hôn nhân hiện tại mà đi “vụиɠ ŧяộʍ”, nếu không có ba đứa nhỏ mang vẻ mặt lo âu này ở đây thì ông chắc chắn sẽ cười ra nước mắt.

Lucius ?

Nɠɵạı ŧìиɧ hả ?

Hắn có thể sao ?

Harry đang nắm trong tay sinh mệnh của Lucius, Lucius có muốn đi cặp kè với ai cũng chẳng được.

Trên thế giới này có ai quyến rũ

được Lucius ngoài Harry sao ?

Ông không biểu hiện gì trước ba người họ mà chỉ kinh ngạc, cảm thấy có chuyện gì đó không được bình thường.

Lucius sẽ không phản bội Harry, thái độ bình thường của hắn đã khó nhằn rồi huống chi là có tình nhân bên ngoài, có lý do riêng thì người ta cũng hiểu được: vợ mang thai, không giải toả được cơn khát khao thể xác sau đó kêu Isaac Louis trở thành thư ký của hắn như một người thay thế. Harry đương nhiên sẽ không tin Lucius phản bội cậu nhưng Harry lại không nói nguyên nhân cho mọi người biết, ngược lại giống như một tên ngốc si tình mà vô điều kiện tin những lời ngon tiếng ngọt của người chồng trung niên.

Kỳ lạ thật !! Nhất định là có vấn đề !!

Remus không cần biết Harry và Lucius đang muốn làm gì, Harry đã trưởng thành rồi, còn Lucius so với Harry thì có hơi chêch lệch chút xíu. Hai người họ ấp ấp mở mở muốn làm cái gì, ông cũng không nên tra hỏi cho ra lẽ huống hồ Harry còn không nói cho ông biết, cũng không hy vọng ông sẽ biết nhưng ông có thể hỗ trợ một chút sau đó ngồi yên xem màn kịch đến hồi kết mới thôi.

“Chuyện lần này con không nói, ta cũng chẳng hỏi, ta cũng sẽ phối hợp với hai người cùng Pansy, chỉ một mình con bé thôi.” Ông nhìn Harry, ánh mắt của người hiểu chuyện. “Miễn không tổn thương chính bản thân con nhưng nếu con có chuyện gì xảy ra, ta sẽ không bỏ qua cho Malfoy !!”

Harry không biết phải nói gì, trong lòng bối rối. Remus giống như người cha thứ hai của cậu, luôn luôn đứng sau lưng cậu mà bảo vệ cậu.

“Con sẽ an toàn, thật đấy chú Remus !!” Cậu biết, Remus chỉ chờ đợi câu nói này của cậu thôi.

Nghe Harry chắc chắn như vậy, Remus yên tâm ra về. Harry cũng muốn tiễn ông nhưng chuông điện thoại di động reo lên, không phải của Lucius, do gần đây xảy ra chuyện nên cậu cài đặt nhạc chuông khác, cậu lập tức nghe máy.

“Ngài Potter, năm phút trước Isaac Louis bị bắt cóc, may mắn người của ngài Malfoy kịp thời ngăn chặn và giải quyết nhanh gọn, hiện giờ Isaac Louis đã được an toàn và đang lâm vào tâm trạng không tốt.”

Nghe xong, cậu thở dài thật mạnh.

….

Harry nghĩ dù sao cũng phải làm vậy, cũng không sợ áp lực từ dư luận, trừ tiểu thư Pansy Parkinson, cũng sẽ không tìm thấy người thứ hai.

Cô bình thường đã rất ghét Ginny, là bạn tốt từ nhỏ của Draco khi nghe Ginny dễ dàng được Harry tha thứ, cơn giận của cô liền bừng lên muốn tính sổ Ginny. Nhưng cô là người thừa kế của gia tộc Parkinson, chỉ vì một chuyện mà xúc động khiến trong lòng không ngừng tưởng tượng là coi như xong, chắc chắn sẽ bị đẩy xuống vực. Ý tưởng của cô và Lucius giống nhau, trước tiên tìm Isaac Louis sau đó ép cậu ta nói ra hết tất cả.

Kế hoạch rất tốt nhưng thực hiện lại có chút khó khăn. Isaac Louis và Lucius có quan hệ nào đó, bên cạnh cậu ta đều có vệ sĩ do Lucius phái tới hoặc là ở một chỗ với Lucius và ra lệnh Pansy không được xuống tay. Mà khi buổi sáng hắn đi làm ở công ty, đến chiều thì ra về. Draco nhân cơ hội chạy như bay tới đón đến thẳng công ty của gia tộc Malfoy rồi trở về biệt thự Malfoy.

Cô nghĩ tới nghĩ lui, chỉ khi nào đến chiều tan tầm thì Isaac Louis mới bị người hộ tống về biệt thự, chấp hành nhiệm vụ của phù thuỷ phải nói là nhiều bởi vì cô đã nói chuyện với Lucius, cô nghi ngờ chú Lucius có phải đã phái một số người đến bảo vệ tình nhân của con trai, người thanh niên đó giống hệt Harry, trước mắt chỉ có Isaac Louis mà thôi.

Sắp xếp kế hoạch vừa chu đáo vừa chặt chẽ, Pansy cho sáu mươi người đối phó với Draco nếu có động tĩnh rồi phái người giám sát hành vi của người lái xe cùng mười hai vệ sĩ bảo vệ Isaac, còn ra lệnh mười tên khác thừa dịp hỗn loạn mà bắt Isaac Louis.

Vì thế vào ngày thứ hai lúc chạng vạng, Isaac vẫn như thường ngày ngổi trên xe chạy trên con đường hẻo lánh, lập tức hơn mười phù thuỷ phát động bùa chú ép chiếc xe chạy như bay phải ngừng lại vì bị tấn công. Mười tên phù thuỷ đó theo đúng kế hoạch bắt Isaac, cậu ta thậm chí muốn dùng “Độn thổ” cũng không thể sử dụng được vì không có đủ thời gian.

Tuy Pansy đã cảnh cáo nhưng Lucius vẫn cho người âm thầm bảo vệ, nếu có xảy ra chiến đấu thì phải nhanh chóng chấm dứt ngay, phù thuỷ của gia tộc Malfoy không hề để lộ thân phận, chấp hành tốt nhiệm vụ chỉ nghĩ tiểu thư đã quá lo lắng.

Ngay lúc bọn họ chuẩn bị mang Isaac “Độn thổ” thì người gia tộc Malfoy xuất hiện.

Pansy rất nghiêm túc trong kế hoạch này nên cô không thể tưởng tượng được Lucius lại coi trọng Isaac Louis đến vậy. Không thể không nói, trong kế hoạch của Lucius, an toàn của Isaac luôn cần phải chú ý, phải tới năm mươi phù thuỷ được hắn tỉ mỉ lựa chọn, cứ việc nghĩ nhân số bị áp đảo khiến Pansy bị rối trí. Thời gian đấu với nhau rất ngắn, với ưu thế áp đảo Lucius đã giành chiến thắng, bọn họ hộ tống Isaac trở về biệt thự nhưng họ lại có chút kỳ quái nhìn Draco, ngài Malfoy ra lệnh cứ để Draco tự suy diễn xem có chuyện gì đã xảy ra.

“Bảo bối ? Chuyện gì đã xảy ra ? Tại sao lại ra nông nỗi thế này ? Những vệ sĩ kia đâu ? Bọn họ không bảo vệ được em sao ?”

Isaac bây giờ không biết phải miêu tả thế nào. Mái tóc đen xinh đẹp vào sáng sớm mềm mượt biết bao nhiêu mà bây giờ trở nên rối tung giống James Potter vài năm phần, áo choàng tơ lụa màu bạc bị bùa chú bắn trúng mà để lại nhiều lỗ đến nỗi rách tươm, chân mang giày da không biết rơi ở nơi nào mà chỉ có thể đi chân trần. Cậu ta trông vô cùng thê thảm.

Trải qua khó khăn vừa rồi, nhìn người lái xe bị gϊếŧ trước mặt mình, Isaac đã bị kích động với lại được Draco dịu dàng an ủi thân thiết nhịn không được mà khóc lớn.

“Vừa rồi…Vừa rồi có người tấn công, Paul cùng những người khác đã bị gϊếŧ, em thì suýt nữa mất mạng…may là có người đến cứu em kịp thời…”

Isaac là một người thông minh, thực sự thông minh, mặc kệ người tấn công cậu là ai, người cứu cậu cậu cũng biết cho nên dù có lâm vào hoàn cảnh bi thảm thì người quan tâm đến cậu nhất chính là Draco, cậucũng không quên cậu đã hứa với Lucius cái gì. Cậu càng tỏ ra thê thảm và nhu nhược bất lực thì lại càng làm người thanh niên kia hết lòng bảo vệ, còn không quên biểu hiện thái độ mãnh liệt và tự trách bản thân về cái chết của người khác, đó mới chính là phản ứng của Harry Potter.

“Nếu em có thể mạnh hơn một chút thì tốt rồi, Paul và bọn họ sẽ không chết…đều là tại em, là lỗi của em…”

Draco muốn an ủi cậu nhưng Isaac đáng thương nói với anh tựa như gương mặt kiên cường kia thường xuyên áp vào l*иg ngực anh thì thào nói…bây giờ Isaac lại làm việc đó trước mặt anh. Anh ôm lấy Isaac tới giường lớn, dùng thân thể ấm áp an ủi cậu cho đến khi cậu mệt mỏi đi vào giấc ngủ.

Ngồi dậy, Draco kinh ngạc nhìn nước mắt còn đọng lại trên gò má nhợt nhạt của Isaac, nhịn không được nhẹ nhàng hôn lên môi cậu.

Điều này làm cho lòng ai đó dấy lên, Draco không có tư cách hôn người mà anh yêu.