Chương 77

Câu trả lời hiển nhiên làm cho Lucius và Harry vô cùng hài lòng miễn sao vấn đề này cũng không chìm sâu dưới đáy nước, mọi chuyện có thể nằm trong khả năng khống chế.

Harry nhìn chồng bằng ánh mắt khẽ chớp như ngụ hàm ý. Muốn nói gì sao ? Không lệnh cho Isaac làm gì à ?

Lucius nắm tay Harry thật chặt hiểu ý, suy nghĩ thật kỹ quyết định của hắn.

“Cậu Louis, thật vui khi cậu đối xử với chúng ta rất công bằng, trong khoảng thời gian qua chúng ta cho tới nay cũng chẳng hay biết đang xảy ra chuyện gì và bây giờ chúng ta đã hiểu. Ta xin chân thành cảm ơn.” Lucius nói. “Kỳ thật, ta có một thỉnh cầu hy vọng cậu Louis đáp ứng.”

Trên gương mặt Isaac và cơ thể nhanh chóng co rúm vài cái, cố gắng nặn ra một nụ cười cứng ngắc nhưng mang đầy xu nịnh. “Ngài Malfoy, ngài cứ tự nhiên nói tôi chắc chắn sẽ đáp ứng.”

“Cũng không phải chuyện khó khăn gì nhưng cậu Louis buộc phải làm…chính là cứ thực hiện tốt kế hoạch và mệnh lệnh của Ginny.”

Isaac kinh ngạc mở to mắt, miệng mở ra không dám tin. “Ngài Malfoy, ý của ngài có phải là…?” Không phải đây là điều cậu đang nghĩ sao ?

Lucius gật đầu. “Ta chính là muốn cậu Louis suy nghĩ thông suốt. Dựa theo kế hoạch của Ginny là cậu sẽ câu dẫn ta và vào thời gian thích hợp Ginny sẽ tận dụng thời cơ dẫn Harry đi “bắt gian tại trận”. Ta sẽ cố gắng hết sức phối hợp với cậu…” Nói tới đây, hắn quay đầu nhẹ giọng nói với Harry. “Em yêu, em cảm thấy vấn đề trước mắt nên lo việc sinh trước hay là lo việc sinh sau là tốt nhất ?”

Harry mím môi. “Việc sinh trước đi, cứ dựa theo kế hoạch của Ginny phải luôn ở tình trạng tốt nhất.”

“Được được.” Lucius lần nữa quay đầu lại, cười nói. “Vậy việc sinh của Harry phải lo trước. Thời gian cũng không lâu lắm đâu, cậu cần phải cố gắng hơn nữa.”

Isaac nhịn không được giơ tay lên lau mồ hôi trên trán làm ướt một phần, trong lòng bắt đầu tự hỏi có cần cầu nguyện cho Ginny hay không. Cậu có thể đoán được tương lai sau này của Ginny sẽ như thế nào…nếu là ác mộng trần gian thì là lẽ đương nhiên.

“Vâng, vâng. Tôi xin thề tôi sẽ làm được.”

“Được, cứ như vậy đi.” Lucius nói một câu kết rồi ra lệnh tiễn khách.

Isaac ngơ ngác đứng lên, nghẹn họng nhìn trân trối Lucius và Harry bày ra hành động thân mật giữa vợ chồng đầy hạnh phúc, cậu kiên nhẫn cuối cùng đặt một câu hỏi kỳ quái: “Ngài Malfoy…”

“Hửm ?” Lucius liếc cậu một cái sau đó quay lại chú ý đến bụng của Harry.

Isaac lắp bắp hỏi: “Chuyện này…Thiếu gia Malfoy…tôi có thể….tôi có thể nói cho Thiếu gia Malfoy về chuyện này hay không ?”

“Ý cậu là Draco ?”

“Vâng, đúng vậy. Là Thiếu gia Draco Malfoy.”

Lucius lúc này mới chợt nhớ ra hắn còn có một đứa con trai, một người thừa kế vô tình bị kéo vào một chuyện đáng xấu hổ hơn nữa đã muốn trở thành con cờ hữu dụng trong tay người vợ mặc ả điều khiển chuẩn bị thời gian thích hợp mà tiêu diệt tất cả, do đó việc này có thể khiến người ta trợn mắt há hốc mồm.

Nhưng anh vẫn không thèm để ý cứ như xem chức vị người thừa kế gia tộc Malfoy là điều bình thường và làm lơ hết tất cả. “Không cần, cậu Louis.”

“A ?” Isaac hoàn toàn sửng sốt không tin vào điều mình vừa nghe.

Lucius cười lạnh. “Cậu cũng đã nghe rồi đấy, cậu Louis. Cậu không cần nói cho con ta về chuyện này, cậu hiện giờ nên biết làm gì và thực hiện cái gì không hề do dự. Trước đây, con ta có chút lừa mình dối người nhưng chỉ cần cậu biết cách giữ bí mật thì nó sẽ không phát hiện. Cậu có cam đoan rằng Draco sẽ không phát hiện không ?”

Lucius đột nhiên hỏi làm Isaac bị doạ phải nhảy dựng theo phản xạ mà trả lời: “Đương nhiên tôi chắc chắn, tiểu thư Ginny cũng đã chỉ dạy tôi rất nhiều, cô ấy rất hiểu rõ Thiếu gia Malfoy.”

Lucius vừa lòng nở nụ cười. “Không còn gì có thể tốt hơn. Cậu Louis, cậu có thể dùng hết khả năng của cậu: sự quyến rũ của cậu, hành động của cậu, sự ân cần tận tình của cậu sẽ mê hoặc Draco làm cho nó phải tình nguyện quỳ gối dưới chân cậu, làm cho nó bị mê muội bằng những lời nói dối của cậu và làm cho nó hoàn toàn nghe theo lời của cậu. Hôm nay cậu đã gặp được Harry “thật”, ta tin khả năng bắt chước của cậu sẽ được nâng cao thêm, đúng không ?”

Isaac hoàn toàn không biết nói gì chỉ có thể ngây ngốc gật đầu.

“Ta tin năng lực của cậu. Nếu cậu làm tốt thì mặc kệ Draco có phát hiện ra chân tướng hay không, ta sẽ vô cùng tạ ơn cậu.”

Lucius búng tay tạo tiếng vang, William liền đi tới. “Cậu Louis, xin mời…”

Anh đưa Isaac ra khỏi biệt thự sau đó đưa cho cậu một tờ ngân phiếu của gia tộc Malfoy, mặt trên ghi con số 100 triệu Galleons.

Nếu Isaac làm tốt, mặc kệ kết quả ra sao thì con số này có thể tăng lên gấp 5 lần.

Lúc này đột nhiên Harry xuất hiện phía sau. “Cậu Louis, tôi muốn nói chuyện với cậu. Một mình…” Câu nói sau cậu nói với Lucius đi theo sau.

….

Lucius hôn môi vợ, không nhanh không chậm mà xoay người rời đi còn dặn William nên đứng ngoài cửa đề phòng bên trong có chuyện gì xảy ra. Hắn cần trở lại công ty cần giải quyết một số vụ việc.

Nhìn Lucius đi ra cửa, Harry quay sang không biết phải mỉm cười với Isaac như thế nào. “Mời ngồi, cậu Louis.”

Cậu sử dụng đũa phép đưa trước mặt Isaac là một ly rượu bạc hà, còn cậu bưng lên trà mật ong. “Trước tiên chúng ta nên thông mát cổ họng đã, được chứ ?”

Isaac vươn lưỡi liếʍ môi, cái mông đang yên toạ của cậu như bị ngàn con kiến bò lung tung làm cậungồi không yên. Khi không có Lucius bên cạnh thì khí thế doạ người của Harry bỗng chốc toát ra, không giống Lucius mà cao ngạo khinh người nhưng khiến Isaac cảm thấy hơi khó thở. Trước mặt là người trẻ tuổi nở nụ cười dịu dàng đầy…vô hại, đây chính là pháp sư đã gϊếŧ Voldemort, chỉ sợ nếu cậu vô tình chọc giận người này thì chắc chắn cậu sẽ hoá thành hư ảo.

Cậu trước kia chưa bao giờ có cảm giác cậu sắp sửa hấp dẫn Lucius nhưng hiện tại điều đó làm cậucảm thấy chột dạ.

“Không cần khẩn trương như thế đâu, cậu Louis. Tôi chỉ là muốn hỏi cậu vài vấn đề nho nhỏ thôi, nếu trong câu hỏi của tôi có chút không tiện thì cậu cũng không cần nhất thiết phải trả lời.” Harry nhận ra điều khó xử của Isaac, cậu có thể giải đáp nỗi khổ của Isaac.

Lời này trong lỗ tai Isaac nghe được liền không phải như vậy, biểu hiện của Harry rất rõ ràng nhưng thực sự cậu không cần phải trả lời sao ? Harry vì được sự đồng ý của Lucius nên hắn mới đi ra ngoài, còn nếu không thì cậu chưa chắc đã ngồi ở đây. Hoảng hốt gật đầu. “Phu nhân Malfoy, không có vấn đề gì hết, chỉ cần điều gì tôi biết tôi sẽ nói hết toàn bộ.”

Lần thứ hai mở miệng, Harry suy nghĩ hồi lâu, cậu có rất nhiều vấn đề muốn hỏi đồng thời lại cho rằng câu hỏi này không cần phải…hỏi. Sự thật đều xảy ra ở trước mắt, cậu có mắt có ý nghĩ nên không cần người khác vì cậu mà giấu diếm này kia.

Hết lựa chọn, cậu hỏi: “Cậu Louis, theo ý của cậu…tính cách của Ginny như thế nào ?”

Isaac không cần nghĩ ngợi liền trả lời: “Thiếu phu nhân Malfoy là một pháp sư bất chấp tất cả.”

“Bất chấp ?” Harry theo bản năng lặp lại hai chữ.

“Vâng, bất chấp tất cả.” Ánh mắt của Isaac như hoá thành sương mù, cậu đang nhớ lại những lần tiếp xúc với Ginny mà trong lòng tự cảm nhận sau đó nói với Harry. “Cô ấy luôn làm tất cả vì mục tiêu phía trước, nguyện ý trả giá vì tất cả cho nên bất cứ chuyện gì xảy ra sẽ không ngăn cản được cô ấy, cô ấy có thể vì thế mà không từ thủ đoạn.”

“Đương nhiên, con bé yêu Draco. Draco cũng đáng khi con bé làm như vậy.” Harry thì thào nói nhỏ.

Isaac nghi hoặc nhìn Harry, không rõ nên kết luận như thế nào bèn nói: “Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, phu nhân Malfoy. Tôi không nghĩ rằng Thiếu phu nhân thực sự yêu Thiếu gia, ít nhất tôi không cảm giác được điều đó.”

Harry kinh ngạc không thôi. “Vì…sao…Vì sao cậu lại nói như vậy, cậu Louis ?”

“A thưa…phu nhân Malfoy, đây là một loại cảm giác. Nói thế chứ tôi có vài lần gặp Thiếu phu nhân nhưng tôi chưa từng có cảm giác được cô ấy biểu hiện yêu Thiếu gia Draco cỡ nào, cũng không hề thấy cô ấy và Thiếu gia nói chuyện hay thậm chí là viết thư.”

“Có thể là bởi vì hiện tại con bé và Draco đang xảy ra chút mâu thuẫn, con bé là người dám yêu dám hận…”

Isaac cắt ngang lời biện hộ của Harry, không khách khí mà đáp: “Phu nhân Malfoy, cho dù từ tham sống hận thì cũng từng có tình yêu. Thí dụ nếu Thiếu gia Malfoy có biểu hiện tình yêu thương chân thành nhưng riêng Thiếu phu nhân là ngược lại, cứ mặc xem Thiếu gia Malfoy là người xa lạ không quan hệ, không cần tốn thời gian mà trao tình cảm.”

William chờ nửa giờ rốt cục nghe được tiếng gọi của Harry nhận lệnh tiễn Isaac rời biệt thự.

Isaac sau khi ra khỏi biệt thự liền do dự một chút có nên nói cho Harry biết rằng Ginny rất ngưỡng mộ Harry ? Nhưng rất nhanh ý tưởng này lập tức biến mất, hai người ngày xưa là anh em thân thiết lúc này lại trở thành kẻ thù của nhau có thể sống chết bất cứ khi nào, nói thêm chỉ thấy thêm phiền não mà thôi. Nếu là Harry thì cậu sẽ không nương tay, còn nếu bị Ginny nắm trúng điểm yếu thì cuối cùng Lucius và Ginny cũng sẽ không bỏ qua cho cậu.