Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Harry Potter] Gia đình

Chương 74

« Chương TrướcChương Tiếp »
Quyết định xong, Harry cảm thấy mọi chuyện trước mặt không có đến mức trầm trọng, ngược lại ở trong thâm tâm lại thấy vô cùng thoải mái. Cậu nhẫn nại Ginny bốn năm bởi vì muốn giữ mối quan hệ tốt đẹp với nhà Weasley mà cậu bị ràng buộc phải do dự chần chừ, cảm xúc trong cậu không ngừng phản đối nên buông tha hay không buông tha, điều đó khiến cậu bối rối. Theo thời gian trôi qua, Ginny dùng mọi thủ đoạn để hành động, một người không thèm quan tâm đến những điều nhỏ nhặt này của Harry lại bị sức mạnh đánh thức đã “ngủ” bấy lâu nay mà bùng nổ thật sự.

Âm mưu của Ginny lúc này chính là một que diêm, nó hoàn toàn châm lửa giận trong lòng Harry làm trong lòng Harry nặng trĩu buộc cắt đứt mối quan hệ anh em tình cảm thân thiết với Ginny biến Ginny từ cô em gái trở thành kẻ thù trong chiến tranh năm xưa.

Cậu được giải thoát rồi.

Bốn năm, cậu đã có thể trút bỏ hết bao nhiêu tình thân ấm áp và những ngày tháng thống khổ đấu tranh tư tưởng để gánh nặng trong lòng biến mất đi.

Chậm rãi giơ tay lên, Harry cầm lấy mặt dây chuyền ngọc trai đen lặng lẽ cảm nhận ma lực trong người đang được xoa dịu, tuỳ ý để nó dẫn dắt ma lực bộc phát an toàn nhất, có thể nói ma lực trong người cậu là quá thừa, thân thể cậu như muốn chảy nhũn cả ra, từng giọt mồ hôi từ lòng bàn tay thấm vào mặt ngọc trai đen và nó hấp thụ một cách tự nhiên làm mặt ngọc trai trở nên sáng lạ thường.

Thời gian trôi qua, Harry đã làm uổng phí một buổi sáng tốt lành, trong lòng còn cảm thấy bất an mà xao động khiến thân thể có chút nặng nề, thở dài một hơi để giải phóng năng lượng cho bớt mệt mỏi, cậu ngã người xuống ghế salon, không quan tâm liền ngủ một giấc, cậu không có cảm nhận được đứa bé trong bụng suốt thời gian buổi sáng chưa được ăn uống gì mà sử dụng bạo lực đấm đá.

Lucius khi trở về lập tức thấy cảnh tượng: Harry ngủ trên ghế salon, hai hàng lông mày vô thức nheo lại trông không thoải mái, khuôn mặt hồng hào trước đây bây giờ trở nên nhợt nhạt thiếu sức sống lại vương thêm một chút mệt mỏi, bụng của hắn thì lại đang biểu tình mãnh liệt.

Lucius không biết nên làm thế nào, có nên để Harry ngủ còn hắn dùng cơm trưa hay là đánh thức cậu dậy rồi dùng cơm sau đó muốn ngủ bao nhiêu thì ngủ ?

Tự hỏi trong lòng chốc lát, Lucius ngồi cạnh Harry khẽ vươn tay nhẹ nhàng lay bả vai Harry, dịu dàng gọi: “Harry ? Harry ? Dậy đi em, đến giờ dùng bữa trưa rồi.”

Không còn cách nào khác, chuyện này vẫn quan trọng hơn, đang nuôi dưỡng đứa bé thì phải chú trọng trong việc dùng điểm tâm này.

Đôi mắt toả sương của Harry chớp vài cái, lông mi dài mảnh thấp thoáng hạ xuống che mất đôi mắt xanh biếc mông lung đáng yêu của cậu lấp lánh như ánh bạc.

“Lucius ? Tại sao anh về sớm thế ?” Cậu kinh ngạc hỏi, khi ngủ cậu chợt nghe thấy giọng nói đầy ấm áp đánh thức cậu nhưng không ngờ đó là hắn.

Lucius kêu cô hầu tới nâng Harry ngồi dậy, còn kêu cô hầu đi nhúng khăn ướt rồi hắn nhẹ nhàng lau mặt Harry. Bị khăn ướt chạm vào làn da có cảm giác mát rượi kí©h thí©ɧ, Harry lập tức tỉnh hẳn ra.

“Không phải do ta về sớm, mà là do em ngủ đến mức quên thời gian.” Lucius đưa khăn ướt cho cô hầu, trêu chọc nói. “Tưởng rằng hôm nay ta sẽ được phu nhân hoan nghênh trở về nhà dùng bữa, không ngờ con mèo nhỏ của ta lại ngủ ngon giấc trên ghế salon để một người chồng ta đây phải đánh thức gọi dậy.”

Nghe Lucius nói, Harry ngượng ngùng nhìn quanh, miệng thấp giọng cãi lại: “Em không có quên thời gian…”

Lucius nhướng mi ra vẻ kinh ngạc. “Vậy sao ? Thế thì tại sao đã đến giờ bữa trưa mà em lại còn nằm ngủ ở đây ?”

“Đương nhiên là bởi vì em không đói bụng…” Harry theo phản xạ lập tức trả lời, nhưng chính vào lúc này bụng của cậu đột nhiên kêu từng đợt to vang lên vạch trần lời nói dối của cậu.

Phụt !!!

Cô hầu bên cạnh thật sự nhịn không được, để tiếng cười không kêu lớn chỉ có thể thấy hai bả vai của cô hầu run rẩy. Lucius ngoài mặt nghiêm khắc cảnh cáo cô nhưng trong ánh mắt tràn đầy ý cười, khoé miệng có chút run. Harry nhất thời đỏ mặt, vừa thẹn vừa giận, hận không thể nắm lấy cánh tay Lucius mà hung hăng cạp một phát.

Cười đã đủ, Lucius đứng lên nâng Harry đứng dậy, Harry tức giận nhưng không giãy mà chỉ đầy sát ý liếc mắt trừng Lucius, cậu cũng không phản kháng.

Thôi, lát nữa cậu còn muốn hỏi Lucius chuyện của Isaac Louis, trước tiên cậu phải buông tha hắn đi đã.

….

“Em nghĩ chúng ta cùng nhau bàn kế hoạch đối phó Ginny, chứ cứ để mãi như thế này em cảm thấy bất an.” Ăn xong bữa trưa, Harry và Lucius đi thẳng vào vấn đề. Harry ra lệnh một người hầu lui, nói với Lucius.

“Em có thể nghĩ như vậy. Rất tốt !!”

Lucius nhẹ nhàng khen, đồng ý ý kiến của Harry, thậm chí còn gật đầu thật mạnh ra vẻ hài lòng. Hắn và Harry đối phó cùng một người, tốt nhất là cùng bàn kế hoạch, nếu hai người khác biệt thực hành với nhau mà tự nghĩ rằng điều mình cho là đúng thì chắc chắn sẽ xảy ra xung đột, làm nhiều công ít. Do trước đây Harry không thích những thủ đoạn hèn hạ, hắn cũng không hy vọng Harry sẽ tham gia cùng để tránh Harry đoán hắn mượn cơ hội này mà “đá” cậu ra ngoài an toàn. Nói thật chứ, hắn thực sự muốn làm như vậy, nếu trong kế hoạch hắn có làm gì quá đáng thì hắn tin tưởng hắn sẽ được Harry tha thứ.

Harry hừ nói. “Em sẽ không lấy bản thân và đứa bé đem ra làm trò đùa, điểm ấy anh cứ yên tâm.”

Lucius yên lặng sờ sờ mũi, không dám phát biểu ý kiến lời nói vừa rồi cùa Harry.

“Vậy, chúng ta nên bắt đầu từ đâu ?” Harry cho rằng Malfoy thích hợp nhất để đối phó với Ginny, hơn nữa Lucius là chồng của cậu, là tộc trưởng gia tộc cho nên sẽ không khách khí, đem bao nhiêu mưu tính kế bao nhiêu trọng trách giao hết cho Lucius.

Lucius đã có kế hoạch ngay trong đầu liền nói: “Có hai biện pháp. Kế hoạch A, là tìm Isaac Louis kêu cậu ta đến và xác nhận việc làm của Ginny, chúng ta sẽ giam con bé vài ngày sau đó…ném con bé vào Azkaban.”

Harry nghe xong, trầm ngâm hồi lâu rồi chậm rãi lắc đầu, phản đối kế hoạch này. “Đưa vào Azkaban ư ? Điều này không được. Cứ cho Ginny không còn là Thiếu phu nhân của gia tộc Malfoy nhưng con bé vẫn là con gái của nhà Weasley, dù có giam con bé thì chắc chắn phòng giam ấy không chịu đựng nổi trong một ngày, bác Molly và bác Bill cùng những người khác sẽ không can tâm nhìn Ginny bước vào Azkaban dễ dàng như vậy. Bọn họ nhất định sẽ làm mọi cách, nhất là trong mối quan hệ của họ với những người có chức quyền để Ginny được tự do. Nó hoàn toàn trái ngược với ý muốn của em, em không thể để Ginny tự do được, để con bé tự do sẽ ảnh hưởng đến sự an toàn của em và đứa bé.”

Có lẽ nhà Weasley sẽ đem Ginny đi nước ngoài, nghiêm khắc trông giữ; có lẽ bọn họ sẽ xoá trí nhớ của Ginny rồi để cô sống ở nước ngoài làm lại cuộc đời, Harry mạo hiểm sẽ không bao giờ dám đặt chân đến. Nghiêm khắc trông giữ ? Nếu Ginny tìm được ký ức thì sẽ trốn đi đâu ? Thủ vệ ở Azkaban là tốt nhất. Xoá trí nhớ ? Ai có thể đảm bảo Ginny sẽ không khôi phục lại trí nhớ ? Đến lúc đó, sự trả thù của cô sẽ càng điên cuồng, đáng sợ.

Cậu thầm nghĩ Ginny nên đến một chỗ, đó chính là Azkaban. Nơi đó là nơi giam giữ trông giữ tốt nhất trên thế giới, hơn nữa nếu có sự giám sát của cậu thì chắc chắn việc Ginny khôi phục trí nhớ rồi bỏ trốn cũng không thể xảy ra.

“Đúng vậy, em nói cũng phải. Nếu chúng ta giam con bé rồi ném nó vào Azkaban thì chắc chắn nhà Weasley sẽ không ngồi yên mà chống lại chúng ta. Isaac Louis sẽ có lý do đi du học đều sẽ bị tạm giam nhưng thực chất “tạm giam” đó chỉ là nói dối, chứng minh được điều này cũng vô cùng dễ dàng, nhà Weasley có năng lực như thế đấy.”

Lucius lạnh lùng cười, đem toàn bộ lời không dám nói của Harry mà không chút khách khí phơi bày ra hết rồi phân tích rõ ràng. Lợi dụng thủ đoạn này mà xử phạt, đây là đặc quyền của quý tộc, trước kia nhà Weasley chỉ có thể đứng bên trông mắt to bất lực nhìn nhưng hiện tại họ đã có tư cách này. Hơn nữa đối với tình cảm gia đình, nhà Weasley chắc chắn không hài lòng việc Ginny xúc phạm Harry thế nhưng việc Ginny bị Lucius đưa vào Azkaban là khác. Azkaban là cơn ác mộng của các pháp sư, trừ Sirius Black và Crouch thì không ai sống sót sau khi thoát khỏi Azkaban. Mà Ginny nếu bị giam trong Azkaban thì cô không có sức khoẻ như hai người kia, thứ hai hiện tại Azkaban đã nâng cấp ma trận phép thuật lên bậc cao nhất, bất cứ đồ vật dụng cụ nào cũng không thể mang vào.

Harry không thoải mái lắm khi nghe lời nói của Lucius, cậu không thích Lucius nói như vậy, nhất là khi hắn chỉ nhắm vào nhà Weasley. “Xem ra, chúng ta chỉ có thể thực hiện kế hoạch B ?”

“Kế hoạch B, chúng ta sẽ sắp xếp thời gian hẹn gặp Isaac Louis, hỏi cậu ta Ginny thực chất muốn làm gì, kế hoạch ra sao phải nói ra cụ thể, sau đó chúng ta tương kế tựu kế. Cuối cùng đâm thủng âm mưu của con bé vào thời điểm thích hợp, nhất định trong thời thế nguy cấp nhất để cho tất cả mọi người cùng biết, như vậy nhà Weasley sẽ không bao giờ bỏ qua cho nó.”

Trên mặt Harry xẹt qua một tia ảm đạm nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần. Cậu tin, cậu hiểu Ginny hơn bất cứ ai, kế hoạch này chắc chắn sẽ không khiến cậu cảm thấy quá bi thương buồn khổ.
« Chương TrướcChương Tiếp »