Phòng ngủ của Harry và Lucius được các bùa chú phép thuật duy trì lâu dài, có thể chắc chắn phòng ngủ luôn giữ ở nhiệt độ ổn định 25°C, đủ ấm áp nhưng không cảm thấy khô nóng vô cùng thích hợp khi ở lại trong phòng. Buổi tối mỗi ngày, gia tinh trong nhà đều đặt ở tủ đầu giường một cây nến, hương thơm từ cây nến toả ra khi hít vào đều dễ chịu còn nhẹ nhàng đặt từng cây nến khắp phòng. Hương thơm từ cây nến giúp giải toả căng thẳng, đưa giấc ngủ ngon sâu hơn, đối với người mang thai và thai nhi hoàn toàn vô hại.
Harry ngửa mặt nằm trên giường, cái mũi ngửi hương thơm từ cây nến mà lòng chợt nhẹ dịu, nhưng cậu không thấy buồn ngủ, đôi mắt chốc chốc nhìn lên trần nhà giống như nơi đó sẽ nở hoa rồi chốc lát lại nhìn bức rèm như che đậy những cảnh đẹp ở thế giới bên ngoài.
Nghĩ đến chuyện cũ, cậu ngẩn người.
Trong đầu nghĩ đến chuyện đã xảy ra cách đây vài giờ, sau đó một lần nữa ảo não suy nghĩ rằng tại sao lại đem chuyện Ginny ra mà nói. Lúc ấy có tới bốn thành viên nhà Weasley, mỗi người đều tỏ ra nét mặt khác nhau lúc đỏ bừng lúc trắng bệch, cuối cùng bắt đầu tối tăm tức giận không thể che dấu.
Tiếng kêu của Pansy làm cho tất cả mọi người biết được Ginny đã làm gì, không khí náo nhiệt ồn ào nháy mắt trở nên đông lạnh ngộp thở, cho dù Dean có bày trò để chọc cười nhưng vài phút sau thì mọi người đều lần lượt ra về. Fred và George hôn hai má Blaise thì thào nói tối nay sẽ không về nhà rồi sau đó chạy một mạch ra ngoài. Ron và Hermione vẫn giữ phong thái vui vẻ mà tạm biệt mọi người, nhưng chắc chắn rằng tâm tình của họ đã bị đâm mạnh.
Những người bạn còn đó thì an ủi cậu, hy vọng cậu hãy quên đi những chuyện đã xảy ra, an tâm hưởng thụ tình yêu của Lucius và chuẩn bị làm ba. Bọn họ cẩn thận tránh nói đến Draco và Ginny khi khuyên nhủ cậu, hay Lucius là cha của Draco, dù có nói hay không thì cũng không thể tránh khỏi.
Duy nhất có điều phải so sánh, đó chính là Pansy. Harry không thể trách Pansy vì cô cố ý, Pansy là một người bạn tốt, cô làm như vậy chỉ vì bạn. Nếu Pansy có làm gì thì cậu chắc chắn sẽ đem giữ trong lòng không cho nhà Weasley biết.
Sau cuộc gặp gỡ kết thúc gần một giờ, Harry nhận được thư từ bà Weasley. Chữ viết hơi ngoáy khó coi, vừa thấy là biết bà đã rất vội vàng. Nói ngày mai không thể tới thăm cậu nên hẹn vào tuần sau.
Harry không muốn nhà Weasley biết nguyên nhân cậu rời đi vì cậu sợ chuyện của cậu sẽ khiến nhà Weasley xảy ra nội bộ. Cậu yêu nhà Weasley, cậu đem toàn bộ tình yêu thương của mình mà trao cho họ cho nên cậu không muốn vì chuyện của cậu mà khiến nhà Weasley xảy ra mâu thuẫn. Mặc kệ Ginny có đối xử với cậu như thế nào, cô là con gái của nhà Weasley, con gái của ông bà Weasley, con gái duy nhất, em gái duy nhất của Bill, Charlie, Fred, George và Ron. Nếu vì chuyện của cậu mà khiến gia đình Weasley nhà tan cửa nát thì cậu chính là tội nhân.
Cậu nằm trên giường trằn trọc, không thể ngủ. Đứa bé trong bụng còn chưa thành hình như cảm nhận được tâm tình nôn nóng bất an của cậu, nó ở trong cơ thể cậu liền kháng nghị làm cho tim cậu đập nhanh, mặt dây chuyền ngọc trai đen ngay lập tức loé lên tia ánh sáng nguy hiểm.
Độ ấm trong phòng có chút lên cao, Harry càng trở nên lo âu khó chịu.
Lúc này, cửa phòng ngủ phát ra tiếng động, như bị một chậu nước lạnh tạt thẳng vào ướt từ đầu đến chân cậu nhất thời tỉnh táo lại nhanh chóng nghiêng người, nhắm mắt lại vờ như ngủ rất say.
Lucius vào phòng ngủ, nhanh chóng bước vào phòng tắm, sau đó lau khô thân người rồi nằm thẳng lên giường. Hắn nhìn lướt qua Harry, lông mi thật dài có chút run run, thở dồn dập, hắn nghe được tiếng tim đập mãnh liệt của Harry. Không nhịn được mà giương khoé miệng, đôi mắt xám lam cùng nụ cười hiện lên tia thản nhiên.
“Harry ?” Hắn nhẹ giọng kêu.
Harry giống như đang ngủ say giấc không hề có phản ứng, nhưng Lucius nhìn thấy lông mi của cậu đang run hơn trước.
Cậu nhóc này !!
….
Harry nhắm hai mắt, vểnh tai lắng nghe những âm thanh rất nhỏ phát ra: Lucius vào phòng, Lucius trên giường, Lucius ghé vào lỗ tai cậu mà nhẹ giọng gọi tên cậu…
Tim của cậu đập càng ngày càng nhanh, cậu không chút nghi ngờ nếu vì tim đập mạnh quá thì cậu sẽ thở ra hơi mất. Cho nên cậu lặp đi lặp lại một câu nói trong đầu, phải bình tĩnh, phải im lặng, phải thở thật chậm thật đều giống như cậu thật sự đang ngủ. Tuy trong lòng nói như vậy nhưng không hiểu sao trong cổ họng luôn muốn phát ra tiếng xao động.
May mắn thay, Lucius không tiếp tục gọi tên cậu, càng không có động tác nào tiếp xúc như hắn biết cậu đã ngủ vì thế cũng nằm xuống dùng cánh tay ôm chặt lấy cậu.
Harry hé miệng, cố gắng thở để không phát ra tiếng động, tim đập nhanh cũng đã dịu xuống bình thản. Thật tốt quá, Lucius không để ý bị cậu gạt nên đã ngủ.
Cậu không sợ Lucius biết buổi gặp gỡ này đã có chuyện gì xảy ra, chắc chắn William đã khai báo hết cho hắn, cậu sợ hắn biết cậu vì chuyện này mà cho đến giờ này còn không ngủ được. Tuy rằng cậu không để ý đến thời gian nhưng đối với người mang thai khi làm việc và nghỉ ngơi phải nghĩ đến giờ giấc. Lucius vì cậu mang thai mà nuôi dưỡng cậu thành heo, buộc cậu ăn buộc cậu ngủ, nhóm chuyên gia Muggle lập ra bảng giờ giấc làm việc và nghỉ ngơi cùng sách dạy nấu ăn, còn đối với cậu mà chỉnh sửa hành vi sai phạm và nghiêm khắc huấn luyện làm người ta muốn líu lưỡi. Nếu Lucius biết hôm nay cậu ngủ trễ thì không biết cậu sẽ lãnh hình phạt gì, có lẽ ngày mai ngày mốt thậm chí những ngày sau cậu sẽ không còn tận hưởng không khí bình yên nữa.
Cậu đang may mắn vì chính mình, hay hoàn toàn lừa gạt chồng, đột nhiên cánh tay ôm cậu chợt nâng lên, không đợi cậu phản ứng cậu đã bị người nào đó ôm lấy, nửa người dựa vào l*иg ngực của người đó thuận tiện trừng to mắt nhỏ.
“Còn chưa ngủ ?” Lucius cố tình hỏi.
Harry nháy mắt mấy cái, lại nháy mắt mấy cái, rốt cuộc cậu hiểu cậu đã bị chồng lừa, Lucius ngáp cái sẽ không ngủ chỉ là chờ “thẩm vấn” cậu thôi.
“Em đang ngủ, chỉ tại anh em mới tỉnh.” Cậu nói nhanh, dùng sức gật đầu chắc chắn ý nói “Em đang ngủ rất say nên bị anh quấy rầy giấc mộng đẹp.”
“Vậy sao ? Em tỉnh cũng thật là nhanh.” Lucius nhướng mày, giả cười nói.
Động tác này của Lucius đúng là có ma lực, đây là bị hoàn toàn nắm gọn trong lòng bàn tay từ trên cao nhìn xuống, như bị nhìn thấu từ trong ra ngoài bằng tia X-quang, bí mật cũng không sót gì, vẻ cường thế này của Lucius khiến hắn trở nên anh tuấn và vẻ bề ngoài cao quý cùng khí chất lơ đãng toát ra đủ để mê hoặc rất nhiều người đời hay dùng lời khôn khéo lôi kéo cả trai lẫn gái.
Biểu tình này của hắn Harry cũng không thấy nhiều lắm, thế cho nên cậu nếu không có bị mê hoặc từ cổ họng phát ra tiếng vô lực làm nhũn cả chân tay, nếu cậu không dựa vào người Lucius mà đứng trên mặt đất, tám phần ngã ngồi dưới đất. Kinh nghiệm từng trải đã chứng minh, làm Lucius lộ ra vẻ mặt này, hắn cuối cùng cũng thật thê thảm.
Lucius thực thương cậu, nếu cậu vượt qua điểm mấu chốt của Lucius thì hắn sẽ phạt cậu. Điểm mấu chốt ở đây của Lucius chính là thể trạng của cậu trước đây, trước kia có mấy lần cậu đã quá mức chăm chú chơi Quidditch mà không quan tâm đến sức khoẻ của chính mình, Lucius liền lộ vẻ mặt này mà nghiêm khắc trừng phạt cậu, cuối cùng cậu đã không thể xuống giường trong nửa tháng, đầu mông lung suy nghĩ cáo biệt sân Quidditch. Đương nhiên, Lucius không thể dùng cách này mà trừng phạt cậu, tình hình hiện tại của cậu là không được ai xâm phạm đến, ai biết người này sẽ dùng cách nào để phạt cậu ?
Harry theo khoé mắt mà liếc trộm Lucius một cái, đối diện tầm mắt với hắn, vì đã từng trải nên nhận ra ý cười trong mắt của hắn làm toàn thân Harry như nhũn nước ra, nói lắp bắp: “Em…Em…Em em…Em đang ngủ, thực sự đang ngủ.”
Lucius nhìn chằm chằm, âm giọng của hắn ngày càng thấp, giả buồn nói phát ra từ trong cổ họng làm khuôn mặt xinh đẹp của người kia phải đỏ lên.
“Còn dám nói dối ha ?” Lucius nói thật nhỏ, giọng nói khàn khàn đầy du͙© vọиɠ.