Chương 52

Cùng Harry nói chuyện phiếm một hồi thì những “siêu quậy” đều tản ra đi tìm việc vui chỉ có Hermione ở lại, Pansy cũng muốn ở lại nhưng thấy Hermione không đi cô đứng dậy cùng Neville đi khiêu vũ.

“Harry, tớ có chuyện muốn nói với bồ.” Hermione vén tóc xoăn ra sau vành tai.

“Chuyện gì, Hermione ?” Harry ngạc nhiên hỏi. Có chuyện gì mà cô không giải quyết được sao ? Cô chính là Hermione cơ mà !!

“Ngày hôm qua, ngài Malfoy cùng tớ tán gẫu chuyện phiếm qua lò sưởi, ngài Malfoy hy vọng tớ và ông ấy cùng hợp tác chặt chẽ.” Hermione nói xong, nhìn Harry.

Năm nay, chức vị Bộ trưởng Bộ Pháp thuật cũng đã bắt đầu tranh cử. Harry không có biết nhiều tin tức về vụ này, nhưng cậu biết Lucius sẽ bỏ phiếu cho Hermione và Pansy bỏ phiếu cho Draco, tuy rằng vụ tranh cử này chỉ là một màn mở đầu nhưng các pháp sư rất coi trọng hai người họ có thể trổ hết tài năng, cũng từ đó mà khích lệ bọn họ bỏ phiếu cho người xứng đáng đến rồi cuối cùng sẽ xác định ai là người chiến thắng.

“Ý của Lucius là sao ?”

Hermione nhướng mày. “Nói thật, tớ cũng chẳng biết. Hiện tại, thế giới Pháp thuật đều biết có gia tộc Malfoy chống lưng cho tớ, bọn họ đã cung cấp cho tớ rất nhiều sự trợ giúp, tớ với ngài ấy bình thường đã rất hợp ý và tớ nghĩ không còn cái gì để thêm chặt chẽ nữa.”

Harry nhíu mày, một bàn nâng cằm ra vẻ suy tư. Điều đáng buồn là cậu không rành lắm về mấy chuyện này, càng không hiểu Lucius đang có chủ ý gì mà làm mọi chuyện trở nên bí hiểm như vậy, vài giây sau cậu đành bỏ cuộc. “Tớ không biết, Mione. Lucius không nói với tớ việc này, hiện tại anh ấy chỉ muốn tớ nghỉ ngơi và an toàn sinh đứa bé. Kỳ thật…” Cậu cảm thấy nhức đầu, hai má phấn nộn ngượng ngùng ửng đỏ. “Cho dù anh ấy với tớ có bàn về vấn đề này thì tớ cũng chẳng hiểu đâu, tớ rất ngốc về phần chính trị.” Nói xong, cậu xấu hổ cười ha hả.

Ừm…đúng như dự kiến. Hermione chỉ thử hỏi Harry xem, trong lòng cũng cảm nhận được Harry chắc chắn sẽ không biết chủ ý của Lucius. Harry vốn chưa bao giờ dính líu đến vấn đề chính trị, đến khi cậu bị câu hỏi này làm cho đau đầu thì quả thực có chút ép buộc cậu…

“Tớ cũng hiểu được bồ chắc chắn sẽ không biết, tuy chỉ có chút hy vọng. Được rồi, ông ấy hẹn cuối tuần sẽ nói chuyện này với tớ, đến lúc đó tớ sẽ hỏi ông ấy vài câu.” Không muốn nói dài dòng, Hermione không muốn nói dai nói dài của các bậc quý tộc, cho dù đó có là chồng của Harry.

Lại cùng Harry nói chuyện phiếm vài câu, Hermione đứng dậy đi về phía Ron – hiện tại đang cầm ly rượu đợi cô.

Khi Hermione vừa rời đi, Pansy rất nhanh đi tới ngồi xuống chỗ mà Hermione đã ngồi. “Harry, chúng ta cùng nói chuyện.”

“Chuyện gì ? Nếu hỏi tớ chuyện vào hôn lễ của cậu tớ sẽ tặng quà gì thì tớ sẽ không nói.” Harry nhận ly sữa từ gia tinh bưng đến, chậm rãi uống.

“Thôi, cái đó còn sớm lắm cơ !!” Pansy hươ tay như muốn bỏ qua vấn đề này. Cô và Neville sẽ kết hôn vào tháng mười năm nay sau khi cuộc tranh cử chức Bộ trưởng Bộ Pháp thuật chấm dứt. “Cậu tặng cái gì cũng được, lúc đó đừng quên mang theo đứa con trai của cậu đi cùng.”

Harry ngạc nhiên. “Làm sau cậu biết đó là con trai ? Tớ cũng không biết.”

Thai nhi còn quá nhỏ không thể dùng phép thuật chẩn đoán. Đối với Lucius thì không sao cả, trai hay gái đều tốt, Malfoy hiện tại đã có người thừa kế coi như Harry trút bớt một gánh nặng và an tâm chăm sóc con cái của mình.

“Tớ đã đoán, con trai là con trai.” Pansy ngẩng đầu cao ngạo, cực kì giống biểu hiện của một Slytherin.

Harry sờ sờ mũi, nhận thức không nên cãi nhau với Pansy. Mỗi lần cô nói thì không bao giờ để ý, gia tộc Pansy đúng là “nhà” dành cho công chúa có khác !!

“Cậu muốn nói với tớ chuyện gì ?” Cậu bắt đầu nói sang chuyện khác.

Pansy ngồi thẳng lưng, nhìn bao quát xung quanh sau đó thấp giọng hỏi Harry. “Chú Lucius quả nhiên bỏ phiếu cho Hermione, sau khi biết chuyện này tớ đã rất khó tin.”

Harry cong khoé miệng. “Tớ cũng không thể tin Lucius lại làm vậy. Anh ấy có lẽ tin tưởng Mione.”

Pansy cũng nhếch môi cười, đôi mắt đen loé lên tia không phục. “Tớ không tin Draco lại thua kém Hermione, tớ cũng không tin gia tộc Pansy thua kém gia tộc Malfoy !!”

“Tớ cảm thấy được cậu bây giờ kém cỏi hơn so với Lucius.” Harry nhìn ý chí chiến đấu của Pansy bắt đầu sôi sục, đem lời vừa nói cất thầm trong bụng. Pansy đang hứng thú bừng bừng, một người thông minh chắc chắn sẽ không lựa chọn việc phải đáp trả.

……

“Vì sao phải chuyển tới nơi này ?” Pansy hỏi. Đôi mắt đen xinh đẹp không lạnh lùng như ngày nào mà là quan tâm cùng lo lắng, đồng thời có chút trách cứ.

Hermione cũng phát hiện Harry chuyển nhà là có lý do, cô sẽ không tuỳ tiện hỏi bởi vì sau khi nói chuyện phiếm với Harry cô cũng đã hiểu được nguyên nhân lý do cậu đột nhiên chuyển nhà, nếu Harry không muốn nói đến chuyện đó thì cô cũng không nên gợi lại những ký ức đau buồn khiến cậu không thoải mái. Pansy thì ngược lại, đối với cảm xúc cô gọn gàng dứt khoát, là do hoàn cảnh của một quý tộc nên cô mới an tâm sòng phẳng với mọi chuyện. Cô rõ ràng dùng thái độ nói với Harry rằng hãy nói sự thật nếu không muốn cô nổi điên.

Đã sớm biết rõ tính tình của cô, Harry tính toán nếu không nói cho Pansy thì cậu sẽ như thế nào, aaa…chỉ sợ cô sẽ đem chuyện này mà nói cho những ai không biết vô tư huyên thuyên, sau đó đem bọn họ biến thành bạn tốt cùng tụ hội phê phán.

“Pansy, cậu vì cái gì mà không như những người khác là không nên hỏi vấn đề này ? Cậu xem, tất cả mọi người đều xem như không có chuyện gì.” Harry bất đắc dĩ nói.

Pansy nâng cằm kiêu ngạo. “Harry, cậu đừng quên. Draco và tôi là bạn thời thơ ấu, chú Lucius luôn giúp đỡ che chở tớ, tuy rằng dì Narcissa đã mất nhưng trước đây dì ấy đã dạy cho tớ rất nhiều điều. Ngay từ đầu tớ là người đề nghị cậu không cần phải quay về Trang viên Malfoy, cậu vẫn cố chấp nói không thể để Draco trở thành chủ đề bàn tán của đám phóng viên, sau đó cậu lại chuyển nhà rời đi, tớ làm sao không thể hỏi cậu chứ ?!”

Cô quay đầu nhìn sang phòng bên kia ầm ĩ vui đùa cùng những tiếng động lớn xôn xao của những người kia, trên mặt đột nhiên toát ra vẻ cô đơn và phiền não. “Tớ biết, bọn họ rất có địch ý đối với Draco, ở mặt ngoài nhìn không ra mà thôi. Bởi vì cậu đều cố gắng muốn cho mọi người tin tưởng rằng cậu và Draco chỉ là bạn bè nên mọi người không muốn cậu phải lo lắng, đem cơn tức giận này mà kiềm nén. Trước đây, tớ và Neville đã trải qua một ngày vô cùng tồi tệ. Blaise vẫn hoàn hảo, Fred và George đều là người thông minh say mê nghiên cứu, để Draco khỏi bị dòm ngó, tớ và Neville liền bị chê trách. Tớ không nghĩ vì chuyện của Draco mà Neville cùng tớ đã bị những người bạn xa cách.” Cô nhìn Harry, đôi mắt đen như viên ngọc trai lung linh tràn đầy thương cảm, Pansy hăng hái trước đây đã từng nói gia tộc Parkinson là một gia tộc phù thuỷ hắc ám, nhưng cũng chính là “tay sai” của sự mờ mịt, bất lực và điềm đạm đáng yêu. “Đối với tớ thì không sao cả, Slytherin vẫn chưa bao giờ được người khác hoan nghênh, tớ đã quen…nhưng chỉ là…Neville….cậu ấy…cậu ấy rất khó xử !!”

“Pansy…” Harry không biết nên nói gì, cậu cũng không biết trước đây Pansy và Neville bị bạn bè xa cách, cậu nghĩ cậu đã hiểu được, cậu nghĩ tất cả mọi người cũng hiểu được… “Thực xin lỗi, Pansy, thực xin lỗi…”

Pansy lắc đầu, lại một lần nữa thẳng lưng, nở một nụ cười tươi như ánh mặt trời làm tan chảy những khối băng tuyết lạnh lùng. “Harry, không phải là lỗi của cậu, cậu đừng nên tự trách mình. Cậu hoàn toàn vô tội, bị thương tổn sâu trong tâm hồn, tớ và Neville chỉ bị giận chó đánh mèo thôi. Sự việc đã là quá khứ, tớ không nghĩ nó sẽ tái diễn lần nữa, hơn nữa…hiện tại tớ và Draco…”

“Tớ cũng không biết nên nói thế nào nữa, Pansy. Tớ nghĩ việc tớ rời trang viên chính là một vấn đề.” Harry cắn môi dưới, mê man nói. “Tớ…tớ không thể quên được Draco, tớ cảm thấy hít thở không khí trong trang viên vô cùng khó chịu.”

Pansy gật đầu. Đương nhiên, đây là chuyện bình thường, Harry cùng nhà Malfoy đã từng xảy ra nhiều chuyện gút mắc làm cho cô – một người ngoài cuộc đứng nhìn đều cảm thấy bất lực. “Tất cả đều là do kẻ thứ ba. Hừ !! Tớ còn nhớ rõ ngay từ đầu cậu phải một lòng ở lại Trang viên Malfoy, ngay lúc đó cậu phải kiên trì suy nghĩ vì danh dự của Draco.”

Tâm Harry đột nhiên trầm xuống, kẻ thứ ba ? Là Ginny sao, muốn ám chỉ đến con bé sao ? Ginny, Ginny hẳn là rất đáng thương, cô vì rất yêu Draco cho nên quên cậu bị tổn thương nặng nề, cậu nhất thời có thể nhịn xuống…cô như vậy rất yêu Draco…

“Harry !!” Pansy đau thương nhìn Harry, thỉnh thoảng ưu sầu nhìn sang Neville đang đùa giỡn với Dean.

Harry bị đánh bại. Đây không phải là chuyện đáng để tâm, Ginny chỉ khát vọng tình yêu như một người vợ, Pansy cũng biết cậu nghĩ thế.

“Ginny…Ginny đến thăm tớ, lúc ấy tớ đang đọc cuốn truyện thiếu nhi mà Lucius mua cho tớ. Ginny đau khổ bởi vì con bé đã từng mang thai con của Draco hai lần mà chưa bao giờ được cậu ấy quan tâm, con bé thực đáng thương…”