Chương 73: Phiên ngoại -- Sev

Đương V Đại Ngận Tân Khổ

(Làm V đại mệt mỏi quá)


Phiên Ngoại —— Sev

Severus cảm thấy mình rất hạnh phúc, khi ông bị Nagini cắn, ông cuối cùng cũng có thể nhìn vào ánh mắt của Lily, rời khỏi thế gian giữa đôi mắt màu lục mà mình nhung nhớ.

Tuy rằng quá trình tử vong không dễ chịu, khá xóc, nhưng ông nghe thấy câu hỏi của Tử Thần, "Đi theo ta nhé? Ở đó có Lily, có mẹ con, bọn họ đều đang chờ con, chịu đi gặp bọn họ thì gật đầu."

Tuy rằng không biết linh hồn làm cách nào gật đầu, nhưng ông cố gắng sử dụng tất cả mình có thể để biểu đạt ý nguyện, ông nguyện ý, ông rất nguyện ý, ông có thể nhìn thấy Lily, còn có mẹ.

Sau đó là những tiếng ầm ĩ, kế tiếp cảm giác thân thể bị xé rách, Merlin ơi, chết rồi còn nhiều phiền phức vậy à, thảo nào Dumbledore luôn nói chết tử tế còn không bằng sống tạm bợ, ừ... Ổng là bị nguyền rủa mà chết, quá trình khẳng định phiền phức hơn mình.

Đây là... ánh sáng?

Giáo sư cố gắng nhìn xem thế giới sau khi chết có Lily.

Màu trắng? Thiên Đường à? Ông còn có thể lên Thiên Đường? Lão dơi già âm trầm đầy mỡ có thể lên Thiên Đường? Nhưng Lily và mẹ khẳng định ở đây? Chuyến đi một ngày sao?

"Tỉnh?" Một giọng nói ôn nhu mang theo mị hoặc, từ âm thanh có thể khiến người cảm giác được chủ nhân của nó diễm quan quần phương cỡ nào.

Màu bạch kim? Tiêu cự ánh mắt còn chưa ổn định, nhưng màu bạch kim cả Thế Giới Phù Thủy chỉ có một nhà.

"Lu..." Lucius? Cậu cũng tới đây à? Cái tên đạo đức suy đồi như cậu cũng lên Thiên Đường?

"Ta không phải Lucius." Người tới nhận lấy lời nói chưa hết của Severus, đồng thời đỡ ông dậy.

"Ngài..." Giáo sư đã nhìn rõ, hô hấp khó chút nghẹn lại khi thấy khuôn mặt đẹp đến tận cùng trước mắt, người từng gặp qua tuyệt đối không quên được, làm bạn thân của Lucius, ông đương nhiên đã gặp qua chân dung của cha cậu ấy.

"Abr..."

"Ừm, xem ra con đã nghĩ tới, ta là cha của Lucius, Abraxas Malfoy. Rất hân hạnh được gặp con, Sev." Abr thật không ngờ người yêu và con trai vào chiếc gương dạo một vòng, có thể mang về một người thú vị như vậy.

Nhưng nghe Voldy nói, thằng bé này đã chịu rất nhiều khổ.

"Ừm." Giáo sư không có sức chào hỏi, nhưng ông tận lực để mình có vẻ lễ phép, đây là trưởng bối của Lucius, xem ra chỗ này thật là Thiên Đường, nhưng cách trang hoàng của Thiên Đường sao lại Slytherin quá vậy?

"Thân ái, thằng bé tỉnh rồi à?" Riddle phong hoa tuyệt đại bước vào. Ánh mắt của cậu lần thứ hai kí©h thí©ɧ Severus.

"Voldy, thằng bé rất suy yếu, có phải đã xảy ra vấn đề gì không?"

【 Đây là thế giới sau khi chết, đây là thế giới sau khi chết, nhất định là tiểu quỷ Potter khốn kiếp gϊếŧ Dark Lord, sau đó Dark Lord tới đây cặp kè với cha Lucius, không sai, ông nhất định là ngủ quá lâu, người ta phát triển quá nhanh mà thôi... mà thôi... Merlin đáng chết, hai người nghĩ cho bệnh nhân tí được không, muốn hôn đến lúc nào. 】

Tia chết của Severus cuối cùng đã tách đôi vợ chồng già ngọt ngấy ấy ra. Sau đó là giáo sư quấn quýt nhìn Dark Lord đã chết vung đũa phép kiểm tra 【 linh hồn 】 cho mình.

"Linh hồn bị ép giữ lại sẽ chịu thương tổn rất lớn, may là kịp thời dẫn về, nếu không 【 quy tắc 】 của thế giới bên kia sẽ không tha cho thằng bé. Bất ổn khi xuyên qua trở ngại linh hồn dung hợp với thân thể, bết bát hơn là, tình huống thân thể, thằng bé quả thực là ngược đãi bản thân, Eileen thấy được khẳng định sẽ đau lòng."

Severus ngăn mình suy nghĩ sự phức tạp trong lời Dark Lord nói, ông chỉ biết là Dark Lord giờ đang ôn nhu và đau lòng nhìn ông, ôi ~ Merlin ơi, Potter ơi, mau gϊếŧ con đi... Đợi đã, Eileen.

Abr và Riddle đều thấy ánh mắt hi vọng của giáo sư, mặc dù không biết người này cho rằng mình đã chết rồi, nhưng giáo sư muốn gặp Eileen hiển nhiên là điều rất rõ ràng.

"Sev ~" Người nào đó vừa nhắc là đã tới ngay, Eileen bưng một mâm độc dược như bồi bàn quán bar hấp tấp xông vào. "Tốt quá rồi bảo bối, con cuối cùng đã tỉnh. Sev số hai của mẹ."

Severus Snape kéo khóe miệng cứng ngắc, phải, cảm giác này, là cái ôm của mẹ, mẹ ông vẫn trẻ tuổi, xinh đẹp như trong ký ức, không, tốt hơn ký ức nhiều, bà giờ như một vị phu nhân ưu nhã, nhưng Sev số hai là gì?

"Eileen, đừng số hai số hai mãi, bọn anh thương lượng với Severus rồi, thằng bé này kêu Sev, bên chúng ta gọi Severus."

"Được! Sev, Sev, bảo bối của mẹ, trời ạ, thân thể của con sao tệ vậy, tới, uống nó. Ngoan, Sev, khẩu vị đều rất dễ uống."

Giáo sư khá là xấu hổ, tuổi đã cao mà còn bị kêu bảo bối. Ông không cảm thấy mình đang uống độc dược, có độc dược nào khẩu vị là rượu Rum.

"Eileen, anh ghen đấy nhé, thường ngày em không thêm gia vị vào độc dược của bọn anh là đã không tệ rồi."

"Đó là dĩ nhiên, thằng bé là bảo bối của em. Con trai đáng thương, lát nữa mẹ nhất định sẽ đánh Tobi một trận, sao anh ấy có thể đánh con chứ!"

"Eileen, em gọi anh à?" Gọi là tới ngay chính là đệ nhất trung khuyển Tobi, "Ôi ~ bảo bối, con tỉnh rồi, ê ~ Severus, em trai con, Sev tỉnh rồi."

"Bọn con có nghiên cứu, chỗ chúng ta là năm 91, bên kia đã là năm 97, anh ta lớn hơn con sáu tuổi, anh ta mới là anh, cha ạ."

Giáo sư hóa đá. Người cha bạo lực từ nhỏ chỉ biết uống rượu dĩ nhiên cũng chạy tới gọi ông bảo bối bảo bối, còn dỗ ngon dỗ ngọt hầu hạ mẹ, sau đó bị mẹ tát bay ngồi xổm trong góc tường trồng nấm. Được rồi, hẳn là chết rồi hối cải, vậy chuyện này là thế nào! Cái người giống mình như đúc, tuổi trẻ hơn, vẻ ngoài chỉnh chu hơn, tay nắm tay theo Lucius Malfoy tới đây, còn gọi mình là anh là thế nào!!!!

"Ách... Tôi nghĩ, có lẽ... chúng ta đã quên giải thích gì rồi." Riddle lúng túng nhìn Sev bị kí©h thí©ɧ ngất xỉu. "Chờ thằng bé tỉnh lại rồi nói, lần này phải tìm một người không kí©h thí©ɧ thằng bé, Saga, anh tới đi, thằng bé tuyệt đối không biết anh."

"Được."

...

"Chào, Severus Snape." Một người đàn ông có đôi mắt màu vàng nâu, tao nhã, nhưng vừa nhìn chỉ biết là kẻ bề trên ngồi cạnh ông, cười chào hỏi.

"Ngài là?"

"Con đã khôi phục không ít, Eileen quả nhiên cho con tốt nhất, được rồi, chuyện có chút phức tạp, có lẽ con rất khó hiểu, nhưng con phải tin đây là thật." Saga dùng giọng điệu bình thản công chính kể cho Severus nghe những chuyện sau khi ông bị Nagini cắn, Dark Lord của một thế giới khác, một thế giới hoàn toàn khác, ông sống lại, xuyên qua...

"Này..."

"Khó tin lắm à?"

"Chuyện này sao có thể chứ!" Dark Lord không tàn sát Muggle, mà là trích dẫn kỹ thuật của Muggle phát triển Thế Giới Phù Thủy. Dumbledore không lãnh đạo Hội Phượng Hoàng, mà là về hưu cùng em trai mở tiệm bánh ngọt. Gellert Grindelwald sinh con, Thế Giới Phù Thủy Đức cũng thuộc về Dark Lord. Người đàn ông Muggle này và cha của Lucius gả cho Dark Lord. Lucius còn có một người anh sinh đôi. Là Abraxas Malfoy sinh.

Cha ông là thê nô, mẹ là bậc thầy độc dược thủ tịch của Thế Giới Phù Thủy, phát minh ra độc dược tinh lọc huyết thống, mà ông từ nhỏ đã đính hôn với Lucius, đồng thời kết hôn ngay sau khi tốt nghiệp, giờ cùng nhau làm giáo sư ở Hogwarts.

Lily đương nhiên còn sống, tuy rằng đáng tiếc vẫn gả cho Potter đáng chết.

Narcissa và Lupin tương thân tương ái, người sói ở thế giới này lại là hậu tuyển được ưu tiên đặc biệt của ngành Auror. (Xóa bỏ tác dụng phụ, đêm trăng tròn phù thủy người sói có thể biến thân, mỗi khi trực đêm một phù thủy người sói sánh bằng năm phù thủy thường. Nhưng vì Bộ Pháp Thuật quá biết áp bức sức lao động, tốc độ người sói bị lây nhiễm trái lại giảm hơn trước đây rất rất nhiều.)

Cứ thế, trong quá trình bộ não đờ đẫn tiêu hóa chuỗi tin tức này, Sev bị động tiến hành trị liệu phục hồi, bị động nhìn Dark Lord và hai người yêu khanh khanh ta ta, bị động nhìn mình và Lucius cãi nhau, bị động nhìn cha bị người mẹ đau lòng mình bạo lực xử lý. Bị động nhìn Lily ôm Potter đến thăm... Ừ? Lily!

Chịu đủ kí©h thí©ɧ Sev ngạc nhiên nhìn Lily, trời à, người ở đây thống nhất trẻ hóa à, Lily ở đây vẫn trẻ đẹp như ngày xưa. So với Lily đã làm mẹ trong trí nhớ, Lily ở đây có thêm một phần mị lực của người phụ nữ trưởng thành.

"Hi ~ một Sev khác. Mấy ngày trước tớ và James đi thăm người chị gả đến Nga. Giờ mới về, ôi ~ cậu quá giống Severus." Lily, vẫn nhiệt tình thân thiết như vậy.

"Lại một Snivellus." James theo bản năng trào phúng, không thể trách James, nếu nói hai thế giới có gì đó giống nhau, vậy chính là sự bất hoà của James Potter và Severus Snape. Nhìn thấy khuôn mặt này James đã không quản được miệng mình. Nhưng lần này khiến James nổi da gà là, Snape này nghe mình mắng, dĩ nhiên lộ ra vẻ mặt hưng phấn, hoài niệm, cộng thêm thở phào.

"Ách... Sev? Quan hệ của cậu và James bên kia?" Rất hiển nhiên, vừa tính cho ông xã một trận Lily cũng phát hiện điểm bất thường của Sev, nữ tính nhạy cảm lo lắng Sev này ở bên kia thầm mến James. Không thể trách cô nghĩ nhiều, bọn họ nghe xong phiên bản của hai thế giới, đều bùng nổ. Nhất là Gellert, trực tiếp vọt tới Nhà của Arianna tìm Albus tính sổ, cái gì là vì Albus, giam mình cả đời ở Nurmengard.

"Thủy hỏa bất dung." Severus rất đúng trọng tâm đánh giá, "Thời đi học có tôi không có gã, có gã không có tôi, không xỏ cho đối phương đi gặp Merlin quyết không ngừng tay. Sau khi tốt nghiệp... Tôi tới Death Eaters, gã tới Hội Phượng Hoàng, tôi phụ trách độc dược hậu cần trái lại không có cơ hội giải quyết gã trên chiến trường, nhưng không bao lâu sau gã cũng đã chết."

"Vậy mày lộ ra vẻ thở phào làm gì, hại tao cho rằng tao bên kia không có ánh mắt nhìn trúng mày chứ."

"Tao chỉ là thở dài, thì ra hai thế giới vẫn có điểm giống nhau, trước đây tao còn cho rằng, James Potter bên này thế nào cũng phải như ngài Malfoy gả cho lão ong mật Dumbledore chứ."

"Ê! Snivellus!"

"Ôi ha hả a ~ Sev thật thú vị."

"Nói hay lắm, nhưng Potter ngu xuẩn, nhìn trúng Sev sao lại là không có ánh mắt hả!" Lucius lên sân khấu, dắt theo con trai Draco.

"Bác." Draco lanh lợi chào hỏi, vốn dĩ bác nói muốn làm cha đỡ đầu cho Draco, tiếc là cha đỡ đầu của Draco đã là chú Regulus.

"Ừ." Bác cũng như cha đỡ đầu, chỉ cần Draco không gọi ông là cha vậy tùy ý, Sev đến nay vẫn không có dũng khí hỏi Draco là ai sinh, mà người ở đây cũng giữ mồm giữ miệng khi nhắc tới chuyện này, xem ra cấm kỵ ở đâu cũng là cấm kỵ.

"Sev, mượn tí nhé."

"Đừng khẩn trương, tôi là người đã có gia đình, cậu vẫn có thể xem tôi như bạn thân của cậu."

"Muốn quen cũng không dễ đâu."

"Cậu thích Lily?"

"Phải, cô ấy là ánh sáng duy nhất của tôi."

"Thì ra chỉ là hoài niệm quá khứ, vậy thì tốt rồi."

"???"

"Được rồi Sev, chỉ sợ bản thân cậu cũng rõ, cậu chỉ là tham luyến cô bé duy nhất cười với mình, đồng thời ôm áy náy hại chết cô ấy mà thôi. Ở đây, có rất nhiều ánh sáng yêu cậu cưng cậu, cậu có một người mẹ ôn nhu, một người cha ngu ngốc, những người anh em cùng chung chí thú, đương nhiên bạn bè nên có cũng không ít." Lucius chỉ mình còn có Lily bên kia.

"A." Sev bị cách nói hài hước của Lucius chọc cho bật cười.

"Nếu cậu lo lắng những thứ này không thuộc về mình, không hề gì, thời gian lâu dần cũng sẽ thuộc về cậu. Hiện tại ánh mắt mọi người nhìn cậu có lẽ là một Severus khác. Cậu nhìn chúng tôi không phải cũng thế à, huề nhau. Chờ thêm mấy ngày nữa, mọi người quen dần, cậu còn như vậy, phu nhân Eileen sẽ khóc cho cậu xem." Lucius khựng lại, "Nhưng có một chuyện cậu phải chuẩn bị tốt tâm lý." Lucius cuối cùng nói ra mục đích mình tới tìm Sev.

"Cái gì?"

"Phu nhân Eileen năm đó được tôn là công chúa Slytherin, được Lord còn có rất nhiều người đương quyền cưng chìu, năm đó hôn nhân đại sự của bà ấy đã oanh động cả Thế Giới Phù Thủy, tuy rằng cuối cùng bà ấy thần kỳ gả cho cha cậu. Đương nhiên tôi chủ yếu muốn nói là năm đó phu nhân đã để lại bóng ma rất sâu đối với việc xem mắt, ở Thế Giới Phù Thủy tội mình từng chịu tuyệt đối phải để con cái nếm thử là truyền thống, phu nhân Eileen khá là ham thích với việc an bài xem mắt cho đời kế tiếp, chỉ sau độc dược, nếu không phải Severus sớm đính hôn với tôi, em ấy sẽ là người bị hại đầu tiên. Vốn dĩ phu nhân dời mục tiêu lên người Draco, nhưng giờ..." Ánh mắt màu xám lam áy náy nhìn người giống hệt người yêu nhưng thân phận là bạn thân này.

"Tôi." Khuôn mặt giáo sư tái mét, nhàn nhạt phun ra một chữ. Tuy không nói gì, nhưng thân thể đã bày ra tư thế dễ dàng chạy trốn nhất.

"Năm đó phu nhân Eileen bỏ trốn, khiến Lord trút rất nhiều tâm lực vào việc tìm người. Lại nói đã qua 30 năm, thế lực của Lord không phải cậu có thể tưởng tượng." Lucius cảnh cáo trước, "Còn có một việc..."

"Còn có?"

"Sev nhà tôi... Năm đó thiếu một món tình nợ. Nếu cậu không muốn xem mắt, trực tiếp thử từ đây cũng được."

"Nợ... tình?" Mình cũng có nợ tình? Làm một lão dơi già đầy mỡ nhiều năm như vậy, ông rất khó tưởng tượng còn có người sẽ nhìn trúng mình.

"Sev năm đó tự ti hơn cậu nhiều, dù sao xung quanh em ấy đều là cấp bậc họa thủy như hai người cha của tôi, nhưng người như các cậu một khi chú ý thường sẽ có sức hấp dẫn trí mạng ~"

"Ai?"

"Sirius? Black."

"Con chó ngu đó?" Khuôn mặt của Sev như ăn phải c*t.

"Cậu ta sẽ đối xử tốt với cậu, vì Severus, cậu ta đến nay vẫn chưa lập gia đình, sau khi tôi và Sev kết hôn cậu ta một mình đi lữ hành, chỉ có khi Draco và Harry chào đời mới trở lại."

"Tôi và con chó ngu xuẩn, trong đầu nhồi đầy cỏ lác ấy không có bất cứ quan hệ nào, tôi tình nguyện nghe mẹ đi xem mắt, cậu ta yêu là Severus nhà cậu, không phải tôi!"

"Sev..." Một tiếng gọi mang theo thống khổ vang lên phía sau, Severus quay đầu nhìn thấy một người phong trần mệt mỏi, vẻ mặt tuyệt vọng. "Cả cậu cũng không cho tôi cơ hội à."

Vẻ mặt như ngày đó mình tuyệt giao với Lily, khiến từ cút của Sev không thế nào thốt lên được.

...

"Thật không ngờ bọn họ sẽ kết hôn, em vẫn cho rằng, chỉ bằng việc Sirius có xem Sev là vật thay thế hay không đã đủ để bọn họ quấn quýt nhiều năm." Eileen vui vẻ khi thấy Sev này cũng có thể tìm được bạn đời.

"Bọn họ từng bị cảm tình thương tổn, bọn họ biết cái gì là không thể bỏ qua nữa." Sev và Severus có linh hồn giống nhau, tuy rằng hoàn cảnh và trải qua làm bọn họ thích những người khác nhau và được những người khác nhau thích. Nhưng bản chất đều là một, Sirius sẽ lập tức thích Sev này không phải không có đạo lý, về phần Sev nhận Sirius...

"Sev, Sev ~" Cậu cưới được Sev ~

"Câm miệng, chó ngu, tôi chỉ là vì né tránh xem mắt mẹ an bài mới đồng ý."

"Sev ~ Sev ~ Sev của tôi ~" Dù sao tới tay rồi.

"Đừng có hấp ta hấp tấp! Cút!"

"Sev ~ cậu không cần tôi nữa à." Tội nghiệp, khóc cho cậu xem ~

"Merlin ơi ~"

Xem đi, chỉ có thể nói liệt nữ sợ triền lang, chiêu này đặc biệt hữu dụng với người nhà Prince.

...