- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Trọng Sinh
- [Harry Potter] Cho Em Cơ Hội Lần Nữa
- Chương 49: Kính Sát Tròng
[Harry Potter] Cho Em Cơ Hội Lần Nữa
Chương 49: Kính Sát Tròng
Harry nhìn xem người phản trong gương, mái tóc đen có chút lộn xộn, khuôn mặt hơi có vẻ gầy yếu, ngũ quan rất bình thường, đặc biệt nhất không ngoài cặp mắt màu xanh biếc kia, hình dạng duyên dáng, màu sắc sáng long lanh. Trong đầu bỗng nhiên hiện lên dung mạo của mẹ, Harry rủ mắt. Đúng vậy, rất giống nhau, chính là đôi mắt này, đem Snape đến bên cạnh của cậu, vẫn là đôi mắt này, nhưng lại cuối cùng ngăn giữa hai người.
Harry từ vừa mới bắt đầu đã biết con đường mình không dễ đi, cậu chưa từng có nghĩ tới muốn thay thế ai, nhưng mà ánh mắt này lại để cho cậu càng lúc càng giống một kẻ bắt chước vụng về. Cậu cảm kích mẹ cho cậu đôi mắt như vậy, tại thời điểm lúc ban đầu cậu thường xuyên lợi dụng đôi mắt có chút tương tự cùng mẹ bức Snape đáp ứng lần lượt điều kiện cũng lấy cái này mà đắc chí, lừa người khác cũng lừa gạt mình, Snape đúng là có thể quan tâm cậu, đó thật là cậu sao?
Harry cúi đầu bật cười, tháo xuống mắt kính, ánh mắt bắt đầu trở nên không rõ.
Harry từ toilet đi ra, nghênh ngang đến phòng thí nghiệm Snape, rất "Vô tình ý" trước mắt Snape lắc lư một vòng, thẳng đến Snape không kiên nhẫn ngẩng đầu, đem ánh mắt từ vạc thuốc chuyển dời đến khuôn mặt Harry, sau đó, bỗng nhiên ngây ra một lúc.
"Potter, ánh mắt của trò" Người xuất hiện ở trước mặt lấy xuống gọng kính màu đen, có thể thấy rõ ràng đồng tử của cậu vậy mà biến thành màu nâu.
"Kính sát tròng Muggle, em lấy dùng." Harry rất bình thường nhún vai, có ai nói qua cậu hiện tại đang tại cáu kỉnh.
Snape đã gặp loại kháng nghị nhạt nhẽo này mấy ngày rồi, Potter bắt chước mặt than làm cái thuốc chống đông trong nhà, phải biết rằng trong cái phòng này có Snape tại cũng đã đủ lạnh được rồi.
Harry cũng không phải cố ý khó xử Snape, chỉ là cậu thật sự không có biện pháp khống chế chính mình, cậu không phải vì Snape không chịu cùng cậu làm cái kia mới tức giận, cậu là vừa nghĩ tới Snape luôn tại xuyên qua cậu thấy người nào, thì buồn bực nghĩ đến trở ngại. Thật sự phiền nhiễu cậu, là người Snape yêu nhất trước sau đều không thay đổi! Vậy cậu còn có cái gì theo đuổi.
Snape có chút muốn cười, rất tinh thần phồn vinh mạnh mẽ, còn có tinh lực cùng anh cáu kỉnh, vậy hẳn là không có gì quá đáng ngại. Kỳ thật nói đến cùng cái vấn đề này, căn bản không phải vấn đề ánh mắt, là chính Snape có khúc mắc, đừng nói Harry biến thành mắt màu nâu, cho dù biến thành màu sắc và hoa văn cũng vô dụng.
"Nếu như trò có rảnh tức giận, không bằng chuẩn bị bài chương trình học một chút cho học kỳ mới." Snape không chút nào đem hành động Harry đổi màu mắt để ở trong lòng.
Harry tức giận tới mức giậm chân! Giống như hung hăng một quyền đánh vào cái chăn mềm nhũn.
"Giáo sư! Anh rốt cuộc có một chút để ý em hay không!" Harry phẫn nộ, hiện tại quan hệ hai người nói trắng ra là người yêu, nhưng mà Snape như vậy có chỗ nào giống người yêu nha!
Harry còn chuẩn bị lại kháng nghị tiếp, lại không nghĩ Snape bỗng nhiên vươn tay, một tay kéo Harry vào trong lòng ngực của mình, rồi sau đó nhanh chóng cúi đầu thật sâu hôn lên cái cái miệng nhỏ nhắn lải nhải kia. Harry rất không không chịu thua kém nha, có một hồi đã bị hôn đến thất điên bát đảo, hoàn toàn quên chính mình vừa mới muốn làm cái gì rồi.
"Ừm" Harry vươn tay nắm cổ Snape, chủ động vươn đầu lưỡi theo nhịp điệu của Snape cùng một chỗ dây dưa lẫn nhau, thân thể càng dán càng chặt, tiếng hít thở ồ ồ quanh quẩn trong mùi thuốc tràn ngập trong phòng thí nghiệm.
Nhẹ nhàng tách ra đôi môi, dựa trán vào nhau, mắt Snape mang theo vui vẻ nhìn xem cặp đồng tử kia biến thành màu nâu, thật sự là thiệt thòi cậu nghĩ ra. Snape phát hiện, có đôi khi Harry thật là phiền chết người đi được, nhưng giải quyết loại rắc rối này phương pháp cũng vô cùng đơn giản, hôn một phát thì tốt rồi.
"Đừng ồn ào, ngoan ngoãn, ta ý định mang trò ra ngoài một chuyến." Con trai hơn mười tuổi đúng là tinh lực tràn đầy, Snape không hi vọng Harry luôn cùng anh tại nơi này trong phòng mốc meo. Bất tri bất giác, Snape cảm giác mình không chỉ là giáo sư của tiểu quỷ Potter, mà còn người yêu, đồng thời cũng càng như người giám hộ. Loại quan hệ phức tạp này đan vào cùng một chỗ, làm cho Snape càng thêm hoang mang tình cảm anh đối với Potter đến tột cùng là loại nào.
"Anh muốn dẫn em đi ra ngoài chơi ư!" Harry kinh ngạc hô một tiếng, ai, xem ra cậu đã hoàn toàn quên mục đích chính mình vừa rồi.
"Trò cần phải đi ra ngoài nhiều một chút." Snape cảm thấy Potter cần phải tiếp xúc nhiều bên ngoài mới có phát triển. Ai ngờ người nào đó đã người từng trải rồi, từ lâu nên nằm xích đu dưỡng lão rồi.
"Sev, cái này xem như tuần trăng mật của chúng ta sao?" Harry như tên trộm nâng lông mi, mới nói giáo sư không suy nghĩ cho cậu, giáo sư tựu lập tức sửa lại sai lầm, trời xanh mở mắt ah!
Snape thật sự rất bội phục Harry, chuyện gì đều có thể cho cậu kéo tới rất mập mờ. Trong đầu Harry phấn khởi như đang suy nghĩ đến Prague (thủ đô Cộng hoà Séc) á, Paris á, hay Florence các loại hành trình kí©ɧ ŧìиɧ, hai mắt đều nhanh bốc lên yêu thích rồi. Snape cau mày lắc đầu, một búa tử đánh nát ảo tưởng cũa không thực tế Harry.
"Đừng suy nghĩ, đối với Độc dược học mà nói, phân biệt các loại dược liệu khác nhau, hơn nữa hiểu rõ phương thức chúng sinh trưởng cũng là rất trọng yếu, về điểm ấy trò còn rất khiếm khuyết. Ta quyết định mang trò đi rừng rậm Romania, rồi sau đó đến biên cảnh Czechoslovak (Tiệp Khắc), hiểu rõ những dược liệu này sinh ra." Snape trịnh trọng tuyên bố.
"Romania, Czechoslovak." nếu như trên đầu Harry có một cặp lỗ tai lông xù, như vậy giờ phút này nhất định là rũ xuống, như thế nào liền du lịch đều nghiêm túc như vậy ah
"Cho dù là nghỉ cũng không thể lãng phí thời gian." Snape rất quyền uy vỗ vỗ đầu Harry, hơn nữa anh cũng có suy tính của mình, Anh quốc hiện tại cũng rất nguy hiểm, khắp nơi đều là giám ngục, Bellatrix cũng không biết đợi ở nơi nào chờ đợi mà hành động! Hai ngày này Snape liên tiếp phát hiện Đường Bàn Xoay bị không ít người theo dõi, điều này làm anh rất phiền chán, còn không bằng dẫn theo Potter cùng đi ra là được.
"Ngoan ngoãn đi thu dọn hành lý, đừng có lại cáu kỉnh, còn có cái kính sát tròng kia, nếu trò thích đeo ta cũng không ngăn cản. Ta chỉ là cảm thấy, kỳ thật không cần phải ...." Snape đơn giản nói cho xong, anh hiểu suy nghĩ của Harry, Harry muốn cùng Lily phân biệt, đồng thời loại hành đông trẻ con kỳ cục này lại để cho Snape cảm thấy buồn cười, trong nội tâm cũng dâng lên cảm nhận sâu sắc như có chút kim châm, vừa nghĩ như thế Snape lại nhịn không được nhẹ nhàng dùng ngón cái vuốt nhẹ một chút khuôn mặt nhỏ nhắn của Harry.
Nhưng Harry thật ra là loại người rất dễ dàng thỏa mãn, Snape đối với cậu thoáng ôn nhu một ít, cậu sẽ không biết cuyện cũ rồi. Cúi đầu ghi vào sổ: hôm nay Snape hôn cậu một lần, sờ đầu cậu bốn lần, vuốt mặt một lần, còn tặng thêm cọ xát trán của cậu một lần, ah! Thật quá lợi ah! Nếu giáo sư thích những nơi kia, vậy thì đi! Dù sao chỉ cần là cùng giáo sư cùng đi, đi nơi nào, làm cái gì cũng đều không có qua trọng, coi như là trại hè Độc dược học!
Cậu rốt cục muốn cùng giáo sư đi ra ngoài du lịch! Đây là du lịch đầu tiên của cậu cùng giáo sư ah! Kỷ niệm đáng giá, mặc dù là đi Romania, nhưng Harry đã bắt đầu mong đợi!
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Trọng Sinh
- [Harry Potter] Cho Em Cơ Hội Lần Nữa
- Chương 49: Kính Sát Tròng