CHƯƠNG 46: ÂM MƯU – 3.
—o0o—
Snape mở to mắt nhìn Sirius biến thành chó lớn đi theo một con chuột vào cây Liễu Roi, anh hơi do dự, như mình không muốn làm chuyện này, tuy cơ thể anh lại có ý thức bắt đầu đi về nơi kia. Anh cứ thế xuất hiện nổi bật trên mảnh đất trống bên ngoài lâu đài, kỳ lạ là không có một người trực đêm nào phát hiện ra.
Bối rối theo sau Sirius, mơ hồ anh cảm thấy có gì không đúng lắm, nhưng “đi theo Sirius” lại như một sự mê hoặc nào đó. Snape nắm chặt đũa phép trong tay, tiếp tục đi về phía trước.
Con đường phía sau cây Liễu Roi gập ghềnh khó đi, rất nhiều lúc cần Snape phải khom lưng xuống hoặc nâng chân lên, rất nhanh, một cái cửa xuất hiện trước mặt.
“Đẩy nó ra, Sirius ngay ở bên trong, không phải mày muốn đi theo Sirius sao?” Bên trong đầu như có người nào đang nói.
Snape đẩy mạnh ra, người trong phòng hoảng sợ – Remus Lupin đang ở giữa phòng, hai chân cậu bị dây xích sắt trói lại, hai tay còn đang cào cào. Bị giật mình, Lupin như vượt qua giới hạn, Snape mở to mắt nhìn bóng dáng con người của Lupin hơi hơi run rẩy, rồi biến lớn, sau đó, “Gào—!” Người sói biến thân.
Người sói gào lên như một chậu nước lạnh, lập tức dội thẳng vào lòng Snape, anh như là gạt mạnh ra một tấm màn mỏng ngăn mình với thế giới này.
Slughorn – Mina Prince – Sirius… Một chuỗi dài xuất hiện trong lòng Snape, nói đến đó, Snape hoàn toàn không thể tưởng tượng Slughorn lại vi phạm khế ước hạ lời nguyền lên mình, lúc trước Lucius nói thế nào? Đạo sư phải đảm bảo an toàn của học đồ trong khế ước học đồ. Nhưng hiện tại không phải lúc nghĩ cái này, anh nhanh chóng ném ra một “Sutpefy”, ném ra rồi nói, anh nhớ rõ vừa rồi hai tay người sói này cũng không bị trói buộc.
Thần chú Snape trúng đích, nhưng người sói chỉ dừng một chút, không chỉ dừng một chút, tay nó trực tiếp chộp lấy xiềng xích dưới chân, “lách cách” hai tiếng, dây bị đứt, người sói tự do.
“Sectumsempra, Impedimenta, Protego!…” Snape liên tiếp ném thần chú, người sói bắt đầu chảy máu không ngừng, dù lấy thể chất mạnh mẽ của người sói, khi bị thương bởi pháp thuật hắc ám cũng sẽ không phải trò đùa.
“Gâu gâu…” Sirius biến thành chó lớn khi thấy Lupin bị tấn công lập tức cắn về phía Snape.
“Chó đần!” Snape tức giận bừng bừng, đũa phép vung, ném một Impedimenta ra ngoài, Sirius đại cẩu né dựa vào trực giác, “rẹt rẹt” răng nanh sắc nhọn trực tiếp xé rách một nửa áo chùng phù thủy của Snape, gương hai mặt rơi ra, “Lucius…” Snape không bắt kịp, theo bản năng kêu lên.
“Stupefy!” Snape nghiến răng nghiến lợi ném thần chú ra, răng của Sirius vừa nãy không chỉ xé rách áo chùng phù thủy của anh mà cào một đường lên cánh tay anh.
Máu phù thủy kí©h thí©ɧ người sói, nó không để ý mình bị thương xông tới Snape, Snape cũng không còn sức tập trung lên Sirius, mà nhìn người sói rõ ràng muốn xé Snape thành mảnh nhỏ, Sirius cũng chỉ có thể thay đổi áp chế người sói. Đúng là cậu định dạy dỗ Snivellus một trận nhưng cậu vẫn không thể để Snivellus chết ở đây được, nhất là bị Lupin cắn chết nữa.
Peter biến thành chuột lạnh run, vốn thân hình bé nhỏ hiện tại hận không thể co lại thành hạt cát. Snape nhìn đại cẩu Sirius một cái, uy hϊếp người sói lớn hơn, nhất là… trong nháy mắt người sói tới gần, Snape ngửi được mùi của Dược tăng cường và Dược cuồng bạo.
Chết tiệt! Nghĩ đến kiếp trước trước khi sử dụng Bả Sói phải uống Dược dịu đi và thuốc ngủ cực mạnh, Snape hiểu được, quân cờ mình đây đã bị lôi lên bàn cờ rồi.
Ở nơi không ai chú ý, gương hai mặt nằm úp xuống hơi phát ra ánh sáng.
— Tôi là đường ranh giới gương hai mặt yên lặng nằm úp —
Gần đây Lucius cảm thấy không ổn, dường như có chuyện nào đó đã xảy ra. Mà y cũng không tìm hiểu được gì nhiều ở Cục thần bí, hiện nay cũng chỉ có thể đoạn được màu sắc khác nhau mang ý nghĩa cho cấp bậc khế ước khác nhau. Nhưng Lucius lại hiểu thêm được về khế ước gia tộc Malfoy này.
Hoa văn gia tộc Malfoy này nói là một khế ước hôn nhân thì không bằng nói à một khế ước “giám thị”.
Mọi người đều biết, khế ước hôn nhân tự động phân chia khế ước bạn đời, bạn đời cảm giác, bạn đời định mệnh và bạn đời linh hồn, dựa vào sự kết hợp linh hồn. Trong đó, khế ước bạn đời là thông thường nhất bạn đời cảm giác thì cần hai bên có thể có cảm giác giống nhau ở một phương diện nào đó bạn đời định mệnh thì ít hơn, để có thể ký kết khế ước bậc này thì linh hồn hai bên phải có mối quan hệ chặt chẽ nhân quả còn bạn đời linh hồn, trên cơ bản rất khó ký kết khế ước hôn nhân cao nhất này.
Trước khi chính thức ký kết khế ước hôn nhân, không ai biết có thể ký kết dạng khế ước nào, mà dựa vào tính chất đặc biệt của gia tộc Malfoy thì các Malfoy nghĩ ra một ý kiến tuyệt vời, chính là khế ước chỉ có ở gia tộc Malfoy.
Nói khế ước này là khế ước “giám thị”, vì ngay từ đầu khế ước này có thể “giám thị” cấp bậc khế ước hôn nhân của hai người, mà khi khế ước thành lập cũng chính là lúc hoa văn nở rộ, chính thức đại biểu cho khế ước hôn nhân được ký kết. Có thể nói, hoa văn chỉ là bắt đầu, nhưng một khi khế ước hôn nhân bắt đầu, thì các khế ước hôn nhân khác không được phép ký kết.
Đừng nghĩ rằng một khi khế ước này được ký kết đã có nghĩa là ký kết hôn nhân, nó chỉ là một sự bắt đầu, “giám thị” mức liên tiếp giữa linh hồn hai bên, khi thỏa mãn điều kiện nào đó thì toàn bộ khế ước mới có thể thực hiện.
Vì thế lúc Dumbledore nhìn thấy hoa văn của y đã cho rằng y “đính hôn” rồi, mà dựa vào trạng huống đặc biệt của gia tộc Malfoy, người ngoài căn bản không biết nổi sự thật, trên thực tế, Dumbledore biết được khế ước hôn nhân gia tộc Malfoy là hoa văn đặc biệt này đã là hiểu biết rộng rồi.
Nghĩ đến phân loại khế ước hôn nhân, còn cả ghi chép nhà mình, trái tim Lucius nhảy lên, màu đỏ là ít nhất, màu lam và xanh lục xuất hiện nhiều nhất, căn cứ vào huyết thống gia tộc Malfoy, bạn đời cảm giác và bạn đời định mệnh cũng có thể ổn định linh hồn họ, so sánh mà nói, khế ước bạn đời kém rất nhiều.
Mà màu bạc, Lucius có một phỏng đoán lớn mật, giữa y và Sev, rất có thể là linh hồn bạn đời mà không có trong mấy câu ghi chép kia. Một khi y và Sev trở thành bạn đời linh hồn, Lucius kích động run cả tay, ngăn cản sự kết hợp của một đôi bạn đời linh hồn sẽ bị Merlin nguyền rủa, như vậy xem ra, thái độ cha mình cũng có thể giải thích được.
Chính vì vậy, Lucius nhìn nhìn dây tường vi đang leo trên cổ tay mình, vùi đầu vào Cục Thần bí, không thể hoàn toàn ký kết khế ước nên không thể hình thành khế ước hôn nhân, y phải tìm cách để khế ước ký kết thành công mau chóng mới được.
Cục Thần bí thật đúng là nơi thần bí nhất toàn bộ Bộ Pháp thuật, dù Lucius tốn nhiều thời gian trong này y vẫn không tìm được nhiều nội dung về linh hồn bạn đời, gần đây nhất một đôi linh hồn bạn đời xuất hiện là vào 400 năm trước, ký kết khi một bên 17 tuổi, một bên 16 tuổi. Tuy sau đó Bộ Pháp thuật đã phái người đi tìm hiểu quá trình ký kết của họ, nhưng không may, lúc họ được Merlin chúc phúc thì Merlin cũng giấu kỹ bí mật này xuống. Chi tiết ký kết khế ước bị cấm nói ra miệng, mấy trăm năm qua giới phù thủy chỉ có thể đoán mò.
Đương nhiên, đoán thì đoán, đó còn không phải là thật, làm Lucius đau cả đầu, tin tức tin cậy lại không hề có gì.
Ngoài điều này, chuyện Lucius phiền lòng còn rất nhiều. Đầu tiên chính là thái độ của lord trong khoảng thời gian này.
Là một gia chủ quý tộc máu trong, đương nhiên Lucius nghe được hai lời đồn về y. Trước mặt người khác y giả bộ không quan tâm nhưng sau lưng Lucius lại nghiến răng nghiến lợi. Giống với Snape, đầu tiên y cũng đoán đó chỉ là lão ong mật không chịu nổi cô đơn mà ra tay, mục đích chính là lộ ra quan hệ giữa Snape và gia tộc Malfoy.
Kỳ thật Lucius cũng biết, đến lúc này quan hệ giữa Snape và gia tộc Malfoy đã không thể giấu được nữa, nếu không phải y vừa phát hiện ra chuyện về hoa văn, Lucius chắc sẽ mau chóng gặp Snape, cùng thương lượng ra kế hoạch. Nhưng hiện tại Lucius lại không thể nói cho Snape phát hiện của y, dựa vào hiểu biết của y về Snape, chỉ sợ y chưa nói xong Sev của y đã chạy rồi ấy chứ.
Dù suy xét từ góc độ nào thì hoàn thành khế ước hôn nhân vẫn chưa xong kia của họ đều phải lộ quan hệ của họ ra là lựa chọn tốt nhất, đặc biệt là nếu y làm vậy, họ sẽ không chỉ không bị chèn ép, còn có thể dựa vào bước này mà làm một bảo đảm có giá trị cho hai bên.
Mấu chốt của vấn đề là, Lucius không biết làm thế nào để thúc đẩy khế ước cả. Giống như y không biết làm sao cây tường vi thay đổi, y cũng không biết hoa văn này rốt cuộc phải “giám thị” đến mức nào mới có thể hoàn thành ký kết.
Nên hiện tại Lucius cũng chỉ có thể ở trước mặt người khác, nhất là trước mặt Lord và Orion giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo, rồi cố gắng nghĩ cách. Dù sao Sev đã xuất sư, chỉ cần Slughorn gọi y tới chứng kiến giải trừ khế ước học đồ, vậy hoa văn con dơi trên người Lucius cũng sẽ biến mất, đến lúc đó chuyện gia tộc Malfoy đã từng là nhân chứng sẽ hoàn toàn biến mất.
Còn việc Slughorn có thể thông báo bí mật với mình hay không thì, Lucius cực tự tin, y biết lão hải cẩu thành tinh này không hề muốn trung thành với Voldemort. Mà Snape chính là cách duy nhất giúp ông ta gỡ khỏi rắc rối, sẽ không bị ông ta vứt bỏ.
Lucius lại không ngờ được hứng thú của Voldemort với Snape đã không chỉ là một bậc thầy độc dược, giá trị bổ trợ của gia tộc Prince hiển nhiên càng cần cậu ấy xác minh lập trường. Mà Slughorn không phải không bỏ qua, mà chỉ đang nhìn xem bảng giá này có đủ hay không thôi. Hiển nhiên, Slytherin gian xảo này quyết tâm muốn rời khỏi Tử thần Thực tử đã vượt qua khỏi tưởng tượng của Lucius.
Vì thế, dưới một lời nhờ vả nho nhỏ “thoát khỏi Voldemort” từ gia chủ Black, Slughorn vẫn ra tay, mặc dù ông ta sẽ bị phản phệ từ pháp thuật khế ước học đồ, dù Snape là người nối nghiệp ông ta coi trọng nhất đi nữa.
Slughorn rất ích kỷ, mệnh lệnh càng đơn giản thì linh hồn bị thương càng ít, mà ông ta cũng bị phản phệ càng nhỏ. Cho nên ông ta chỉ ếm một mệnh lệnh “thả lỏng cảnh giác”.
Slughorn hiểu học đồ của mình hơn các Slytherin khác, có lẽ ông không biết gia chủ Black muốn làm gì nhưng ông biết, chỉ cần học đồ ông giống như ngày thường thì họ sẽ không có cơ hội nào, nên ông cũng chỉ đành làm vậy. Nhìn từ góc độ đó, Slughorn đúng là một Slytherin tiêu chuẩn, chỉ với một cái giá nhỏ nhoi lại nhận được kết quả có lợi nhất với mình. Voldemort nói chuyện luôn giữ lời, tuy Slughorn cảm thấy rất có lỗi với học đồ của mình, xấu hổ với Lucius nhưng Slytherin vĩnh viễn chỉ biết có mình.
Tính sai chuyện này làm Lucius tới tối mới nhận ra hoa văn trước ngực mình có một màu đỏ không bình thường.
Vốn khế ước học đồ của Snape đã cơ bản đạt thành, trong khoảng thời gian này hoa văn con dơi trên ngực Lucius cũng nhạt dần. Trong lòng Lucius còn hơi thất vọng, y không thích đồ đằng đại diện cho Sev của y lại biến mất khỏi người mình.
Nhưng hôm nay, khi bước vào phòng tắm, Lucius chú ý con dơi vốn đã là màu xám lại hiện lên màu đỏ kỳ lạ.
Sev bị tấn công, lại còn do Slughorn!
Phản ứng đầu tiên của Lucius là cầm gậy rắn của y vọt trực tiếp tới Hogwarts, nhưng y lại do dự trước khi ra cửa. Y hiểu Snape, nhưng mà chuyện mà ngay cả bản thân cậu ấy cũng không giải quyết được chỉ sợ ngay cả mình xuất hiện cũng chỉ là điều thừa. Hơn nữa, Lucius sờ gậy rắn, mọi chuyện rất kỳ lạ, gặp chuyện may chính là Sev, hay chỉ là thăm dò gia tộc Malfoy.
Đi, hay là không đi? Lucius lưỡng lự, Sev của y gặp nguy hiểm, đương nhiên y phải xuất hiện, nhưng mà y xuất hiện cũng có nghĩa gia tộc Malfoy lộ ra bên ngoài, y còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.
“Sev, Sev” Lucius đi tới đi lui trong phòng khác, mỗi khi không hạ quyết tâm, đồ đằng con dơi trước ngực trái y đỏ tươi như máu, lạnh rồi nóng.
Sắc trời dần dần biến đen, Lucius vẫn cứ xoay quanh trong phòng khách, y không thắp một ngọn nến nào, cả người chìm trong bóng tối. Đột nhiên, một ít ánh sáng le lói trong phòng khách tối tăm cực kỳ nổi bật, Lucius bước nhanh qua, gương hai mặt của Sev đang sáng lên.
“Sev, Sev!” Lucius không cố gì nữa ném gậy rắn ra ngoài, hai tay cầm chặt gương, trong đầu chỉ có một câu, “Sev của y đang gọi y”.
Lucius hiểu Snape, không tới lúc nguy hiểm nhất cậu ấy sẽ không chủ động liên hệ với mình, a, không, phải nói là mặc dù đến thời điểm nguy hiểm nhất cậu ấy cũng sẽ không làm. Dựa vào “tương lai” Snape miêu tả cho y, Lucius đã sớm phát hiện ra Sev của y sẽ hy sinh vì người cậu ấy để ý, tuy kiếp trước là vì một Máu Bùn!
Gương hai mặt liên kết, nhưng trong gương lại đen sì, Lucius nhanh chóng bình tĩnh lại, nghe thấy tiếng ồn ào đã có thể phân biệt được là tiếng động vật tru lên, thần chú của Sev, cả tiếng chó sủa. Chỉ trong chốc lát, sắc mặt Lucius thay đổi, đó là… người sói.
Gia tộc Malfoy ở trong ban giám đốc trường học, nói cách khác chuyện Lupin là người sói căn bản không gạt được Lucius mới trở thành giám đốc trường.
Trong nháy mắt, lo lắng của Lucius về Snape hoàn toàn áp đảo băn khoăn về gia tộc Malfoy.
“Sev, chờ tôi!” Lucius gào một câu với gương hai mặt, cầm gậy rắn rời khỏi biệt thự Malfoy, y nhớ rõ trên báo cáo của Dumbledore đã viết, Remus Lupin sẽ “an toàn” vượt qua đêm trăng tròn ở Lều Hét. Đăng bởi: admin