Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Harry Potter] Anh Em Nhà Prince

Chương 11: Xúc động

« Chương TrướcChương Tiếp »
Anh em nhà Prince - Thanh Liên Dữ Chước

Chương 11 - Xúc động

Harry phát hiện Severus không có ở nhà.

Y tự nhốt mình trong phòng, nhưng không có ý định nhịn đói đến chết. Y chuyên môn chọn lúc Severus không có nhà mà dùng phòng tắm, giải quyết nỗi buồn,... các kiểu.

Ngoài chuyện không cảm giác được sự có mặt của Severus, vào giờ ăn mấy ngày liên tục, y đều phát hiện không phải do Severus nấu, lại giống tay nghề của gia tinh hơn.

Một hai bữa thì thôi, mấy ngày liên tiếp đều là như thế này khiến Harry dần thấy bất an.

Cho nên Harry thử gọi gia tinh ra, trước mắt liền xuất hiện một hình bóng quen thuộc.

"......Dobby?"

Con gia tinh nhút nhát sợ sệt nhìn Harry: "Prince tiên sinh biết tên Dobby?

Harry nhíu mày: "Sev đâu?" Y nhìn Dobby, đột nhiên nhớ sự yêu thích tự do của con gia tinh này,......nhưng hiện tại thời đại khác biệt, Dobby này liệu có muốn tự do?

"Severus Prince tiên sinh để lại cho ngài một phong thư, đang nằm ở thư phòng, Dobby cũng không biết hắn đi đâu." Dobby chà tay lên tạp dề của mình, nó thật hồi hộp.

Harry nói một câu "Cảm ơn" rồi lập tức chạy lên lầu, y cảm thấy sự việc không thích hợp lắm.

Vừa nhìn thấy phong thư từ biệt trên bàn sách, Harry thật sự không thể tin nổi!

- - Cái gì mà nếu ta không chấp nhận tình cảm của ngươi thì ngươi rời khỏi đây là xong?

- - Lại còn kêu không thể nào tiếp tục giả vờ là tình anh em, lòng yêu say đắm, cảm thấy như bị dày vò, cho nên tách xa ra, vừa đỡ khổ sở, lại giúp y bớt khó xử?

Harry muốn điên rồi, Severus là loại người này từ khi nào vậy?! . TruyenHD

Vậy mà y cũng không tài nào phản bác nổi, bởi vì y không tiếp nhận nổi tình cảm này nên Severus mới rời đi.

Y đóng cửa không ra làm Severus biết mình vô vọng, nên hắn rời đi......Harry chỉ cảm thấy buồn bã trong lòng, nhưng không diễn đạt được.

Thế mới nói, Severus vừa gian xảo lại quá thông minh, Harry đã bất chấp mấy cảm xúc rối loạn trong lòng rồi, giờ y chỉ muốn nhanh chóng tìm ra Severus.

Không thể trông cậy vào James và Lily được, dù Severus có bị ai gõ đầu đến lú lẫn, hắn cũng sẽ không tìm tới bọn họ. Nhờ vậy, chỉ còn mấy người bạn từ Ravenclaw của Severus, cả vài người từ Slytherin nữa.

Bởi vì Harry tốt nghiệp từ Slytherin nên có một phần mạng lưới quan hệ trùng với Severus, chỉ là nhất thời y không nghĩ ra được Severus sẽ nói chuyện mình "dứt áo ra đi" cho ai.

Trong khoảng thời gian y không ra ngoài này, chắc chắn Severus đã gặp mặt ai đó -- đúng rồi! Dobby! Nó là gia tinh nhà Malfoy, nhất định có liên quan đến Malfoy!

"Dobby! Mấy ngày nay Severus có gặp Malfoy không?

?" Harry vừa chạy xuống từ trên lầu, vừa lớn tiếng dò hỏi.

Một tiếng nổ vang lên, Dobby xuất hiện, cho Harry lời khẳng định.

Harry lập tức cầm một nắm bột Floo,ném vào lò sưởi đang cháy: " Trang viên Malfoy!"

"Ôi, xem ai đây nào, ra là ngôi sao Quidditch, Harry Prince." Bản mặt gợi đòn của Lucius xuất hiện ở ngọn lửa.

"Lucius Malfoy, ngươi biết Severus đi đâu không?" Harry nhắc đến Severus, ôn tồn dò hỏi Lucius.

Y thật sự không ưa người này, thế mà giống như quỹ đạo cố định, Severus luôn dính dáng đến người này.

Ràng buộc này còn sâu hơn so với của Lily, đến mức thiếu chút nữa là Harry nghĩ là có người chơi ác.

Lucius xem phản ứng của Harry thật vui vẻ, lúc còn trong trường, chưa bao giờ Harry ôn tồn với hắn cả, giờ xem như thoả nguyện một lần nhỉ?

"Xin lỗi, tuy rằng ta rất muốn giúp ngươi, nhưng ta thật sự không biết Severus ở đâu. Hiện tại không phải giờ làm của hắn sao? "

Lucius đoán có lẽ hiện tại Severus thật sự không đi làm, bởi hắn vô tình nghe được có kẻ thắc mắc vì sao người đúng giờ như đồng hồ là Severus lại không tới.

Harry đành phải nói một câu "Đã quấy rầy", sau đó không hiểu sao trong đầu lại nảy ra một cái tên, Wardmont, y biết hai người Severus có thể sẽ liên hệ là Wardmont hoặc Lucius.

Còn những người khác? Muốn được Severus nhờ vả sao? Nằm mơ đi.

☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆*☆

Wardmont nhìn chằm chằm Severus bằng đôi mắt đỏ, giống như đang thấy thứ gì rất hiếm lạ, chẳng hề nháy mắt, nhìn đến nỗi lông tơ trên người Severus dựng cả lên.

"Không ngờ Severus của chúng ta sẽ làm loại việc này," lúc Wardmont nhận được lời thỉnh cầu của Harry, hắn thật sự rất ngạc nhiên, "Đến ta mà ngươi còn lợi dụng?"

Hắn đã nói cho Harry "Không thể gặp mặt", xem như tuỳ Severus xử lý.

Đồng tử Severus hơi co rút, nhưng vẫn giữ vẻ trấn định, nói: "Ta không có ý lợi dụng ngài, ta cũng không nghĩ y sẽ tìm đến ngài nhanh như vậy. "

Kỳ thật, hắn chuẩn bị đi rồi, nhưng ai mà biết được thời gian lại vừa khéo.

Bây giờ lại chọc vào tên phiền toái này, Wardmont.

Wardmont chỉ cần nhìn thôi đã biết Severus đang nghĩ gì, hắn gõ gõ ngón tay trên mặt bàn, gia tinh lập tức đưa lên một bàn trà nóng.

Severus hiểu ý mà ngồi xuống, Wardmont đưahắn một ly, còn chưa nói gì, Severus thấy một con rắn bò từ chân lên tay Wardmont.

Con rắn lớn đen nhánh có một vẻ đẹp đáng sợ

Severus nhìn nó đến mức thấy đau đầu nhưng hắn mạnh mẽ trấn định mà uống trà.

"Lần đầu ngươi gặp nàng nhỉ? Để ta giới thiệu, đây là vật cưng của ta, Nagini." Wardmont hoàn toàn mặc kệ sự bài xích của Severus, thích ý uống trà, "Hình như Nagini biết ngươi đó, Severus."

Lời nói thân mật của hắn làm Severus nổi da gà, nhưng Severus chỉ có thể nói mình cực kỳ vinh hạnh, cúi đầu uống trà.

"Severus, ngươi đoán xem, liệu cậu bạn nhỏ của ngươi có tin lý do thoái thác của ta?" đột nhiên Wardmont nói một câu như vậy.

Severus đang suy nghĩ xem ý Wardmont là gì, chợt nghe tiếng cửa phòng hiệu trưởng mở ra một cách bạo lực.

Harry giơ đũa phép, đi từng bước vào, dù có vẻ chật vật nhưng khí chất không đổi.

Y thấy Severus bình an vô sự, gương mặt giãn ra, sau đó vừa thấy Nagini ở đầu vai Wardmont, gương mặt

lại nghiêm trọng lên.

Gần như không chút do dự, Harry chỉ đũa phép về phía Wardmont.

Nagini co người lại một cách nguy hiểm, phun phì phì với Harry.

Tình hình căng như dây đàn.

- -----------------------------------

Tác giả có lời muốn nói: Wardmont:?????

- ---

QAQ xuẩn làm muốn quải khoa, trong lòng khổ
« Chương TrướcChương Tiếp »