*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ôn Nhiễm biết mình thích nam nhân vào lúc
y
học lớp 10.
Khi đó một trong những
người
bạn không nhiều của y – Lý Cảnh – cũng là tiểu công tử của Lý
gia
có quan hệ tốt với Ôn gia, có một hôm cậu ta đưa cho y một cái CD trắng không có bao ở bên ngoài, thần thần bí bí nói đưa đồ tốt cho y coi.
Buổi tối Lý Cảnh rủ y đến nhà, đến đó mới biết ba mẹ cậu ta đã đi ra ngoài du lịch, bảo mẫu cũng xin nghỉ mấy ngày bởi vì trong nhà có việc, hiện tại không còn ai cả, chỉ có một mình tiểu thiếu gia tràn đầy lòng hiếu kỳ ở nhà
thôi.
Mở rạp chiếu phim gia đình ra, màn ảnh lập tức hiện ra hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ chồng lên nhau nhún nhún. Không hề có tình tiết, chỉ có cắm vào rút ra từ chính diện, tiếp đến là cắm vào rút ra từ đằng sau, sau đó đổi một sang một tư thế khác rồi lại ooxx!
Dù sao hai nhà đều
có
gia giáo quá nghiêm, tuy rằng ngoài miệng học nói vài câu thô tục, cũng
từng
chính
thức học
qua lớp sinh lý, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên súng thật đạn thật. Hai người đều bị đả kích không nhỏ, Lý Cảnh gần như là mới xem được 10 phút liền chịu không nổi phải chạy vào WC
ói. Mà Ôn Nhiễm thì sao, y lại hoàn toàn bất đồng với Lý Cảnh, y phát hiện mình cũng có
rung
động, nhưng lại không phải với chị gái ngực bự bị đặt
ở bên dưới
uyển chuyển rêи ɾỉ, mà là nam nhân cường tráng bị che mặt không khác gì con gấu đen
đang
đặt ở trên người cô gái kia.
Phía dưới của y vừa nóng vừa ngứa vừa khó chịu, hình như trong cây trụ nho nhỏ hơi nhếch lên có cái gì đó nóng lòng muốn phun ra ngoài! Chờ đến khi y tỉnh hồn lại, đũng quần đã ướt thành một mảnh.
Con ngươi của Ôn Nhiễm hơi phóng đại, môn sinh lý của y gần như là
tròn
điểm, cho nên so với ai khác y càng hiểu rõ biểu hiện của y như vậy căn bản là không bình thường: Sau khi nam nhân hưng phấn, trong khoảng thời gian ngắn âm hành sẽ lỏng ra, nhanh chóng sung huyết, bơm máu vào trong xương xốp của tĩnh mạch huyết quản. Xương xốp tràn ngập huyết dịch sẽ nâng âm hành lên, khiến nó trở nên cứng rắn và dài ra, lúc này, âm hành cương lên có thể cắm vào trong âm đ*o của nữ tính, tiến hành vận động pít-tông —— tính giao. Thế nhưng y gần như không có duy trì liên tục quá trình cương lên, gần như là vừa mới cứng rắn xong liền bắn ra.
Có thể khi đó Ôn Nhiễm còn chưa ý thức được chuyện này có ý nghĩa gì, thế nhưng sau khi trưởng thành, rốt cục y mới hoàn toàn hiểu rõ y là một nam nhân không bình thường.
Cho dù biểu hiện
của y
ở trong mắt người khác mình là thiên chi kiêu tử: Gia sản kếch xù, bản lĩnh đã gặp qua liền không quên được, thành tích loại xuất sắc, cùng với công ty được thành lập sau khi tốt nghiệp cũng
xui chèo mát mái.
Thế nhưng ai cũng không biết y đã phải thừa nhận áp lực lớn đến
chừng
nào!
Không thể cương! Không là nam nhân!!
Đây là chuyện đủ để hung hăng giẫm nát tự tôn kiêu ngạo của bất kỳ một nam nhân nào!
Y cũng từng đi khám bác sĩ, thế nhưng không biết thế nào lại gặp phải một tên bệnh thần kinh.
Bác sĩ (đỡ đỡ mắt kính): "À ~~~~, không cương được hả, thật ra đây là một bệnh rất thường gặp, cậu đừng cảm thấy áp lực nha!"
Ôn Nhiễm:...
Bác sĩ: "Tôi đã xem qua bệnh án của cậu, tinh nang, ống dẫn tinh
và những bộ phận kháccũng không có bị viêm; ừm... Cởϊ qυầи cho tôi xem!"
Ôn Nhiễm:........., không hề nhúc nhích.
Bác sĩ (cười tiện tiện), nhân lúc y chưa chuẩn bị liền mở thắt lưng kéo khóa kéo xuống, gần như là vào một giây kế tiếp tiểu đệ đệ của Ôn Nhiễm đã nằm ngay trong tay đối phương, động tác thuần thục y như một nhà ảo thuật có thẻ mặc đồ mà cởϊ qυầи lót ra được vậy!
"Ừm hửm, màu sắc hồng nhạt, vừa nhìn liền biết là chưa sử dụng bao nhiêu lần, thủ da^ʍ quá độ cũng
bị
loại bỏ!" Bác sĩ đánh một dấu chéo vào một chỗ trên bảng đen bên cạnh.
Ôn Nhiễm cúi đầu, cố nén xúc động muốn tìm người làm ông ta!
"Đã thử qua châm cứu, cũng thử qua vật lý trị liệu, nhưng đều không có tác dụng ha..."
"Đến lúc này, rất nhiều bác sĩ đều sẽ nói cho cậu biết nhất định là do nhân tố tâm lý, áp lực quá lớn a!"
Đột nhiên bác sĩ ngẩng đầu lên (bộ dáng say sưa) "Thế nhưng, tôi sẽ không nói như vậy, có súng mà không lên đạn được, làm sao có thể không
bị
áp lực lớn
cho
được!!"
Mắt Ôn Nhiễm chợt lóe.
Thầy thuốc kề mặt đến gần Ôn Nhiễm: "Tôi nghĩ, nhất định là cậu khuyết thiếu kí©h thí©ɧ nào đó rồi."
Ôn Nhiễm lộ ra một chút nghi hoặc.
Bác sĩ ngồi trở về đỡ kính mắt, lúc này nhìn qua ông ta rất chuyên nghiệp và nghiêm túc: "Kỳ thực tình yêu của rất nhiều người cần có kí©h thí©ɧ nào đó. Căn cứ vào tình huống của cậu, cậu chỉ có trải nghiệm bắn tinh ở lần đầu tiên xem phim, đó là bởi vì kí©h thí©ɧ lần đầu quá lớn, sau đó cậu lại không có cách nào cảm nhận được kí©h thí©ɧ có trình độ giống như vậy nữa. Ví dụ như có người muốn vào lúc tiền hí chế tạo đau đớn vừa phải thông quá đánh mông để nhận được kɧoáı ©ảʍ; có người phải đưa thân vào cảnh tượng giống như bị cưỡиɠ ɠiαи mới có thể đạt được cao trào; có người phải làʍ t̠ìиɦ cùng nhiều người; chỉ sợ là cho tới bây giờ cậu vẫn chưa tìm được điều khiến cậu thấy kí©h thí©ɧ thôi."
Ôn Nhiễm như có điều suy nghĩ, đột nhiên hiểu được nguyên nhân khiến cho ông bác sĩ nhìn như không đáng tin cậy ở trước mắt này trở nên nổi tiếng như vậy.
"Muỗi con, cậu đã có hứng thú với nam nhân như vậy, vậy cậu có muốn thử xem cảm giác tuyến tiền liệt được kí©h thí©ɧ không, rất thoải mái đó nha, chỗ của tôi có rất nhiều gậy mát xa đủ hình đủ cỡ, có cả kích thước của người da đen luôn
á! Thử một lần đi, thử một lần đi!" Đột nhiên bác sĩ
biến thành một tên bán hàng đa cấp!
Thoáng chốc có cái gì đó vỡ nát đầy đất!
“Rầm” một tiếng, Ôn Nhiễm đóng cửa bỏ đi.
Bác sĩ nâng cằm, cười tủm tỉm: "Đừng quên quẹo trái đóng tiền đó!"
Sau đó nửa năm, vào một lần ngoài ý muốn cuối cùng Ôn Nhiễm cũng hiểu được nhân tố kí©h thí©ɧ trong miệng vị bác sĩ kia.
Ngày đó rất không may, trời đổ mưa to, tài xế phụ trách đón Ôn Nhiễm đi làm lại bị kẹt xe giữa đường, vốn có thói quen đúng giờ, y thoáng suy nghĩ một chút liền quyết định đi xe buýt. Lại nói tiếp, kể từ cấp 2 trở về sau, gần như y chưa từng ngồi qua giao thông công cộng thì phải.
Vừa vặn đi đúng ngay giờ cao điểm, Ôn Nhiễm cố nén cảm giác khó chịu khi tiếp xúc với người xa lạ, hao hết thiên tân vạn khổ mới chen lên được.
Xe vừa đi qua mấy trạm, lại thêm một nhóm người chen lấn lên xe, một người đẩy Ôn Nhiễm vào trong góc, Ôn Nhiễm cau mày, không nói gì, thân thể chỉ nhích nhích vào trong. Đột nhiên tài xế thắng xe, Ôn Nhiễm nghiêng về phía trước, một bàn tay liền thừa cơ bắt lấy y, sờ lên eo của Ôn Nhiễm.
Ôn Nhiễm giật mình, cái tay trên lưng kia đã bắt đầu chậm rãi vuốt ve. Cảm giác ghê tởm xông lên, mẹ nó, không nghĩ tới y là một người đàn ông mà còn gặp phải cảnh này trên xe buýt nữa. (Hê hê, con không hiểu rồi, xe buýt chính là chỗ tốt đó nha!)
Người nọ nghiêng người, ấn toàn bộ thân thể nhỏ gầy của Ôn Nhiễm vào trong lòng của hắn, chừa một tay ra vuốt ve cặp mông cong vểnh của Ôn Nhiễm. Lúc này, một mùi nồng nặc tiến vào mũi của y.
Từ tấm kính trước mặt Ôn Nhiễm miễn cưỡng có thể nhìn ra được người sau lưng là một dân công chừng 40 tuổi, một thân mồ hôi rõ ràng cho thấy người nọ đang hưng phấn quá độ. Cái loại mùi mồ hôi tanh hôi này, quả thực còn nồng hơn cả bạc hà nữa, bởi vì người nọ dựa vào Ôn Nhiễm quá gần, hơi thở phả ra từ mũi từ miệng người nọ bao quanh cả người y.
Ôn Nhiễm trợn to mắt... Phía dưới của mình, thế mà lại khẽ ngẩng đầu rồi.
Cái móng heo kia đã sờ đến đũng quần của Ôn Nhiễm, thuần thục xoa nắn vài cái cách lớp quần tây, y nghe được âm thanh đáng khinh của người nọ vang lên bên tai: "He he, tiểu tao hóa, em cương rồi!"
Gần như là phản xạ có điều kiện, Ôn Nhiễm thục cùi chỏ vào mặt tên si hán kia, bối rối chạy ra ngoài ở trạm kế tiếp.
Kể từ khi biết khát vọng của mình, mỗi lần Ôn Nhiễm thấy mấy nam nhân có thân thể cường tráng, bộ lông rậm rạp,
theo bản năng đều muốn tiếp cận, hấp thu mùi trên người bọn họ, sau đó trở về dựa vào ký ức lưu lại hung hăng tự an ủi. Chỉ vỗ về chơi đùa phía trước thôi sẽ rất khó đạt được cao trào, nhưng dựa theo cách nói của ông bác sĩ chết tiệt kia, phối hợp với kí©h thí©ɧ trong hậu huyệt, thường thường có thể làm cho y thoải mái triệt để!
Thời gian lâu dài, phương pháp đùa bỡn mình cũng đa dạng hơn. Từ khiêu đản, chuỗi hạt đến các loại gậy mát xa đủ hình đủ cỡ, Ôn Nhiễm đều nếm thử từng cái một. Mỗi lần ngẩn ngơ trong lúc cao trào, Ôn Nhiễm đều tự giễu: Nếu như ông bác sĩ kia biết hiện tại y có bao nhiêu món đồ chơi tìиɧ ɖu͙©, chắc chắn sẽ xấu hổ vì thua y nữa đó.
Mỗi khi tỉnh lại từ cao trào, y đều sẽ nảy sinh cảm giác chán ghét bản thân mình một cách sâu dậm. Ở bên ngoài, y vẫn là tổng tài cao cao tại thượng của công ty, thậm chí để che giấu sở thích của mình, y còn cố ý mua nước hoa mà mình không thích xịt lên người nữa.
Ôn Nhiễm đến tiệm sửa chữa Ngũ Kim cũng từ một lần ngoài ý muốn, lúc y lái xe chạyngang
qua chỗ đó, vốn chỉ định xuống xe mua chai nước uống, không nghĩ tới có một nam nhân cường tráng mặc áo cộc ngồi chồm hổm bên cạnh cửa hàng tiện lợi, đang nhàn nhã hút thuốc. Trên gương mặt chính trực là mày rậm mắt to, môi dày mũi cao, rõ ràng là hình tượng nam thần Ôn Nhiễm đã miêu tả ở trong nội tâm vô số lần.
Trong nháy mắt Ôn Nhiễm cẩn thận đi thoáng qua anh, một mùi nặng hơn bất kỳ mùi nào mà y đã từng ngửi thấy xông thẳng vào mũi. Mùi mồ hôi hòa lẫn mùi thuốc lá và hormone đặc hữu của nam nhân, kí©h thí©ɧ có thể so với xuân dược gần như đã khiến Ôn Nhiễm đứng đơ ngay tại chỗ.
Chật vật chạy trở về xe, Ôn Nhiễm phát hiện lão nhị của y quả thực đã muốn hướng lên nóc xe. Nhìn chằm chằm nam nhân kia cách tấm kính cửa sổ màu đen, lấy ra một cái khiêu đản màu đen dưới ghế ngồi
rồi
nhét vào mông của mình, sau đó chỉnh tần suất lên cao nhất,
y
ngồi mộtmình
ở trong xe uốn éo đầy dâʍ đãиɠ.
Mười phút sau, y thấy nam nhân kia dùng một tư thế rất khó coi nhả tàn thuốc ra, xoay người đi vào trong một cái tiệm có tên là là "Tiệm sửa chữ Ngũ Kim".
Sau đó, Audi của Ôn Nhiễm liền bị hỏng.
Sau đó, y liền biết nam nhân kia tên là Trương Đình Nhung... chưa kết hôn.