Chương 26: Phiên ngoại 2

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hấp Dẫn Nơi Đầu Mũi - Chương 26: Phiên ngoại 2Đây là một ngày nào đó sau khi Trương Đình Nhung đã xuất viện tĩnh dưỡng tại nhà.

Bởi vì ban ngày không có gì làm, thế là mỗi ngày Trương tiểu công liền ôm laptop xem phim hành động tình yêu của nam nam, vừa xem vừa tích lũy tư thế.

Hôm nay, trong lúc vô ý Trương Đình Nhung chọn một bộ có tên là



Hot! Điều giáo kịch liệt

》, sau khi xem xong liền bị kí©h thí©ɧ mạnh, bởi vì bên trong có tình tiết công dùng nướ© ŧıểυ điều giáo thụ, Trương Đình Nhung cảm thấy rất biếи ŧɦái, anh vội tắt đi, không nghĩ tới tình tiết này lại khắc sâu vào đầu anh.

Suy nghĩ một chút, Trương Đình Nhung liền ngủ mất.

Buổi chiều, anh bị Ôn Nhiễm lắc tỉnh, vừa ngủ cả buổi trưa Trương Đình Nhung sinh ra cảm giác mắc tiểu mãnh liệt, nhưng hiện tại anh vẫn đang hành động bất tiện, cần Ôn Nhiễm hỗ trợ dẫn đi vệ sinh.

Thế là lúc Ôn Nhiễm đỡ anh vào nhà vệ sinh cởϊ qυầи xuống, đột nhiên Trương Đình Nhung ngồi lên bồn cầu, đồng thời kéo Ôn Nhiễm vào trong lòng.

"Anh làm gì đó?" Ôn Nhiễm lộ ra vẻ mặt mê man.

Trương Đình Nhung không nói hai lời đã bắt đầu lột quần của y, Ôn Nhiễm từ chối vài cái liền từ bỏ, để mặc A Nhung muốn làm gì thì làm.

Tùy tiện thấm chút nước bọt bôi trơn vài cái, Trương Đình Nhung liền đè Ôn Nhiễm xuống ngồi lên côn th*t của mình.

Hình như hôm nay Ôn Nhiễm đặc biệt ngoan, không có mắng anh mà lại bắt đầu tự chuyển động.

"A a, bà xã ngoan, hôm nay

thật chủ

động! Hôm nay cùng ông xã chơi vài thứ không giống bình thường nhé!"

"Chơi, chơi cái gì?" Ôn Nhiễm một bên uốn éo mông một bên hỏi.

"Hề hề, bà xã sẽ được biết ngay thôi. Muốn biết lại dùng lực xoay eo nữa đi!" Trương Đình Nhung dùng hai tay nâng cặp mông có xúc cảm thật tốt của Ôn Nhiễm lên, hỗ trợ y tăng nhanh tốc độ.

Gần như là mỗi lần Ôn Nhiễm đều rút ra đến cửa động, sau đó lại hung hăng ngồi đến tận rễ, do còn bận tâm đến chân của Trương Đình Nhung nên y không dám ngồi hẳn xuống, trong chốc lát liền mệt đến đầu đầy mồ hôi.

"Ô ô, hôm nay bà xã thật nhiệt tình, ông xã cũng bị em ép ra nước rồi!"

"Hôm nay sẽ có rất nhiều rất nhiều nước đó, bà xã chuẩn bị đón lấy nào!"

Nói rồi Trương Đình Nhung liền nhịn không được cảm giác mắc tiểu, phóng túng mình mở mã mắt ra.

Thoáng cái Ôn Nhiễm mở to hai mắt, chất lỏng có lượng càng nhiều càng nóng hơn bình thường tràn vào tràng đạo yếu ớt của y tựa như nước lũ, chất lỏng nóng hổi cứ như chạy theo trực tràng chảy vào bụng y, trong chốc lát bụng của Ôn Nhiễm liền phình lên.

A Nhung,

vậy mà lại tiểu ở trong mông của y!

Hành động giống như chó đánh dấu địa bàn này, hình như y đã thực sự bị người đàn ông này nhuộm đầy mùi vị của anh ấy rồi.

Hơn nữa loại kɧoáı ©ảʍ kỳ dị rất có lực kéo dài hơn cả nội bắn này thoáng cái liền khiến y phát nghiện. Ôn Nhiễm xoa nắn đầu v* của mình cất tiếng lãng kêu.

"A a a —— ông xã, quá nhiều quá nhiều, bên trong bị hun nóng thật thoải mái! Ông xã cho em thêm nướ© ŧıểυ đi."

Rốt cục, Trương Đình Nhung cũng bắn nướ© ŧıểυ xong, anh rút côn th*t ra.

Bụp —— tiếng nút lọ bị mở ra, mông của Ôn Nhiễm không kẹp được nướ© ŧıểυ lập tức phun mạnh ra ngoài, dính đầy người cả hai, trong nhà vệ sinh tràn ngập mùi tanh thoang thoảng.

"A...ha A...ha —— A Nhung."

"Bà xã có thích anh làm vậy với em không?"

"Thích, thật thoải mái, em rất thích." Ôn Nhiễm híp mắt khen ngợi.

"Ha ha, bà xã

ngoan!"

.........

"Ha ha ha ha......"

Thế là lúc Ôn Nhiễm về nhà liền thấy cảnh tượng Trương Đình Nhung đang nằm ở trên giường nhắm mắt lại cười khúc khích vô cùng quỷ dị.

"Mơ thấy gì đó? Cười vui vẻ như vậy?" Ôn Nhiễm buồn bực đi tới, lại ngửi được......

"A a a, A Nhung,

anh bao nhiêu tuổi rồi hả,

còn đái dầm nữa!!! Sẽ không phải là di chứng hậu phẫu chứ? A Nhung, anh

dậy

cho em,

dậy dậy!!"

Trương Đình Nhung mơ mơ màng màng mở mắt ra, mới phát hiện, cảnh tượng kiều diễm ban nãy, chỉ là một giấc mộng mà thôi.

Nhìn Ôn Nhiễm nổi giận đùng đùng trước mắt, đột nhiên Trương Đình Nhung lộ ra một nụ cười ôn nhu.

Thôi thì nằm mơ một chút cũng đủ rồi, dù sao anh luyến tiếc a...

--------------------------

End

------------------------------