Chương 17: Cửa hàng hệ thống

Đăng Dương bấm vào nút mua, màn hình lại một lần nữa biến đổi rồi xuất hiện một dãy vật phẩm đủ loại hiện lên.

Nào là Tinh Cương Kiếm, Ngọc Liễu Kiếm, Thổ Cương Thuẫn, Hóa Nguyên Công, Lôi Đạo Công, Hấp Tinh Thuật, Giải Độc Đan, Xuân Phong Đan, Bình Sinh Lực nhỏ, Bình Sinh Lực Trung, Bình Đấu Khí Nhỏ, Bình Đấu Khí Trung, Sinh Mạng Đan, vân vân và mây mây. Tổng cộng hơn hai mươi mấy loại vật phẩm khác nhau.

“ Tinh Cương Kiếm, chém sắt như chém bùn, có thể dễ dàng xuyên thủng lớp da cứng rắn của quái thú bậc 3 trở xuống, giá 8 điểm tích lũy ”

“ Ngọc Liễu Kiếm, được làm từ ngọc thạch nằm sâu dưới lòng đất, mềm dẻo vô bì, cực kỳ sắc bén hơn nữa còn mảnh như lá liểu, có góc độ tấn công phi thường quỷ dị, giá 20 điểm tích lũy”

“ Lôi Đạo Công, công pháp nhập môn của Võ Giả hệ Lôi, giá 15 điểm tích lũy”

“ FN Five-seven, nặng 0.74 kg với hộp tiếp đạn 20 viên, khẩu súng lục có độ chính xác tuyệt đối ở khoản cách 50 m và tốc độ bắng nhanh, đặc biệt, những viên đạn 5.7 mm còn có khả năng xuyên giáp tuyệt hảo, giá 20 điểm tích lũy”

“ Bình Sinh Lực Nhỏ, một khi sử dụng sẽ ngay lập tức hồi phục 8 điểm sinh lực, giá 5 điểm tích lũy. Má ơi, sao mà mắc thế?”

Đảo mắt đọc hết một lược danh sách những vật phẩm được liệt kê, Đăng Dương vừa vui lại vừa buồn. Vui là vì mấy vật phẩm trong này, mỗi một cái đều là mặt hàng thượng phẩm, tuy nhiên cái nào cái nấy đều có giá cao ngất khiến cho hắn không khỏi choáng ván.

Đăng Dương nhìn lại con số 5 điểm tích lũy nhỏ nhoi của mình, cuối cùng chỉ biết cười khổ

“ Cuối cùng cũng chỉ đủ tiền mua một Bình Sinh Lực Nhỏ. Thôi thì cứ từ từ đã, hiện tại sinh lực của mình còn đầy cộng với vẫn còn một Bình Sinh Lực dự trữ, chưa đến nổi quá mức cấp thiết. Tốt nhất là để dành mua cuốn bí tịch Lôi Đạo Công, hiện tại mình đã là Lôi Hiệp Sĩ cũng nên bắt đầu tu luyện lôi hệ đấu khí rồi. À này AI”.

< < Có tôi thưa chủ nhân > >

Đăng Dương nghi hoặc hỏi “ Hiện tại ta phát triển theo từng cấp độ của hệ thống vậy nếu ta tu luyện bí tịch công pháp như những Võ Giả bình thường thì sẽ như thế nào?”

< < Việc này hoàn toàn không ảnh hưởng gì, nếu ngài tu luyện bí tịch công pháp, vậy thì giới hạn đấu khí của ngài sẽ được gia tăng nhiều hơn, đồng thời sẽ gia tăng chỉ số Sức Mạnh của ngài, làm cho uy lực các chiêu thức mà ngài thi triển ra gia tăng lên gấp bội > >

< < Tương tự với đó, nếu ngài tu luyện bí tịch công pháp luyện thể, chỉ số Thể Chất sẽ gia tăng > >

< < Nếu ngài tu luyện bí tịch thân pháp, chỉ số Tốc Độ sẽ gia tăng > >

< < Còn nếu ngài tu luyện bí tịch linh hồn, chỉ số Trí Tuệ sẽ gia tăng > >

Đăng Dương cười nói “ Oh! Vậy thì hay rồi, ta cứ sợ nó chẳng có công dụng gì nữa cơ”

< < Đó là điều tất nhiên, dù sao hệ thống tuy rằng cường đại nhưng vẫn phải phụ thuộc vào quy luật của tự nhiên > >

“ Ha ha, ông trời vẫn là lớn nhất nhỉ!”

< < Đích xác là như vậy > >

“ AI này!”

< < Có tôi > >

“ Bật chế độ im lặng!”

< < Vâng! > >

Tắt hết tất cả các màn hình ba chiều, Đăng Dương bắt đầu dùng thiết kiếm cẩn thận xẻ vài miếng thị tươi trên xác con Chó Hoang cho vào túi đồ hệ thống, sau đó liền hướng phía bắc mà chạy. Mục tiêu của hắn chính là một cái hang động ăn sâu vào lòng núi.

Khoản mười phút sau, Đăng Dương đã đến trước lối vào hang động. Cái hang động này so với hang động nơi Đăng Dương hạ trại thì ẩm ướt hơn nhiều, khắp nơi phủ đầy rong rêu trơn trượt, hơn nữa còn nghe rõ những tiếng róc rách nằm sâu trong vách đá, xem ra là có một con suối ngầm chảy qua hang động này.

Dễ dàng đốt một bó đuốc, Đăng Dương soi đường từ từ đi vào trong hang. Đi được khoản 30 m, một tiếng gầm gừ ớn lạnh bổng nhiên vang lên trong hang động tăm tối, sau đó, một đôi mắt màu xanh lục lập lòe trong bóng đêm xuất hiện chiếu thẳng vào người Đăng Dương.

“ Đại cẩu, chúng ta lại gặp nhau”

Nhìn thấy cặp mắt này, Đăng Dương nở nụ cười nhưng sáu đó liền ném mạnh cấy đuốt trên tay vào hai đốm sáng xanh lè, rồi vọt lẹ ra ngoài

“ Đại súc sinh, có ngon thì đuổi theo ta đi”

Gào!

Bị Đăng Dương hung hăn ném thẳng cây đuốc vào mặt, con vật với đôi mắt lập lòe gầm lên một tiếng rống giận, lập tức phóng người đuổi theo.

Hai kẻ, một chạy một đuổi, chỉ trong vài cái chớp mắt đã nối đuôi nhau chạy ra khỏi hang động tối om. Lúc này, con dã thú mới hiển lộ chân diện thật của mình, thì ra nó là một con Sói Xám to lớn cao gần một mét, dài hơn hai mét, bốn cái chân thon dài đầy dức bật, hàm răng sắc nhọn đỏ lòm như chậu máu và nhất là ánh mắt đầy hung tính làm cho người ta phải sợ hãi.

Con Sói Xám này là vào đêm hôn qua, trong lúc Đăng Dương tìm chỗ hạ trại thì vô tình đi vào cái hang động ẩm ướt trước mặt, đồng thời cũng là địa bàn của nó, cho nên bị con sói xám rượt chạy rất thảm, bắt buộc hắn phải trèo tuốt lên trên cây mới có thể trốn thoát.

Bây giờ thì hay rồi, Đăng Dương thành công đạt cấp 1, tốc độ gia tăng gấp đôi liền tìm đến cửa trả thù.

Vừa ra khỏi hang động, Đăng Dương đột ngột dừng lại rồi xoay người lao ngược lại phía sau, tấm khiên chắn trước mặt, còn lưỡi kiếm gác trên khe rãnh của chiếc khiên mà hướng tới trước.

Thấy con mồi đang bỏ chạy lại ngu ngốc lao đầu về phía mình, con Sói Xám mắt hộ hung quang, lập tức há miệng cực đại đầy răng nhọn cắn tới.

Thế nhưng ngay tại thời khắc cả hai sắp đập vào nhau, Đăng Dương nhờ ưu thế tốc độ mà bất ngờ lùi lại một bước khiến cho cú cắn của Sói Xám hoàn toàn trật lất. Sau đó hắn lại lao tới, tấm khiên đưa lên che khuất tầm mắt Sói Xám đồng thời đập mạnh vào đầu nó, trong khi đó thiết kiếm lại luồng xuống phía dưới, cực kỳ sảo quyệt đâm qua yết hầu, cắt đứt cổ nó trong nháy mắt.

Máu phun xối xả, con Sói Xám loạn choạn lùi về sau năm sáu bước, gầm gừ một tiếng rồi đổ ầm xuống đất, mắt trợ trắng, miệng trào ra một đống máu.

Cuộc chiến từ khi bắt đầu đến lúc kết thúc còn chưa đến 20 giây thời gian, phải nói là cực kỳ mau lẹ.