Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hạo Ngọc Chân Tiên

Chương 10: Cấm Yêu Bảo Điển

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: V-hy

Nguồn: bachngocsach


***

Sắc trời tối dần, tiếng gào thét của gió biển không dứt.

Trong động Vũ Hiên.

Tiết Vân khom người đưa túi trữ vật lên, cung kính nói: “Bình Lang, đây là bảo vật ngươi giao phó đi mua, không hơn không kém, tổng cộng hao phí năm trăm ba mươi khối linh thạch.”

“Ân, khổ cực.”

Trần Bình quét qua vật phẩm trong túi, không nói nhiều, quay đầu lẳng lặng nhìn Tiết Vân.

Nha đầu này làm việc lưu loát, lại cẩn thận chu đáo, hắn có chút hài lòng.

Lần này mặc dù phân phó nàng đi mua linh vật phẩm giai thấp, nhưng số lượng lên tới hơn trăm loại.

Nữ nhân này không chỉ mua đủ trong vòng nửa ngày, mà còn chia ra nhiều cửa hàng để mua, hẳn là để ngăn chặn sự chú ý của những người hữu tâm.

Bình luận một câu tâm tuệ xảo tư, làm việc nghiêm cẩn cũng không quá mức.

Đáng tiếc, hết lần này tới lần khác nàng lại là linh căn hạ phẩm kém cỏi nhất.

Trúc Cơ đều khó hơn lên trời, cảnh giới phía sau càng không cần đề cập tới.

“Ngươi hẳn là rất rõ ràng tư chất của mình, tu luyện mười sáu năm vẫn còn ở Luyện Khí tầng ba, ngày sau ngay cả có ta trợ lực, Trúc Cơ kỳ cũng sẽ là điểm cuối của ngươi.”

“Cho nên ta cảm thấy ngươi phải nhanh chóng lựa chọn phụ tu một môn đạo thuật, sau này mới có trợ giúp đối với ta.”

Trần Bình nói thẳng an bài của hắn cho Tiết Vân biết.

Cái gọi là ngoại đạo thuật, chính là tu chân bách nghệ luyện đan, vẽ phù, đúc khí, linh thực phu.

Tu sĩ bình thường có thiên tư xuất sắc, rất ít khi tu tập ngoại đạo thuật ở giai đoạn Luyện Khí.

Dù sao thọ nguyên của tu sĩ Luyện Khí Cảnh so với phàm nhân bình thường không cao hơn bao nhiêu.

Ngoại đạo thuật thường cần chiếm rất nhiều thời gian để nghiên cứu chuyên môn, làm như vậy trên thực tế là mất nhiều hơn được.

Nghe Trần Bình nói vậy, sâu trong đôi mắt đẹp của Tiết Vân hiện lên một tia ảm đạm.

Nàng may mắn, và cũng không may.

Hai mươi mốt năm trước, nàng sinh ra trong dòng chính của Tiết gia đảo Bạch Diệp.

Năm tuổi, gia tộc đã tổ chức một nghi thức trắc linh.

Cùng ngày, tổng cộng tám trẻ nhỏ tham gia trắc linh.

Cuối cùng chỉ có nàng đo lường có được linh căn tu đạo, do đó tránh số phận bị gia tộc hạ xuống thế giới phàm nhân.

Tiên đạo của nàng, bắt đầu từ linh căn hạ phẩm.

Nhưng chính là bởi vì chỉ có linh căn hạ phẩm nên khiến cho nàng tu luyện cực kỳ khó khăn.

Ngay cả khi cố gắng mọi cách, cũng vô ích.

Ba năm trước, tộc trưởng đã gửi một khẩu dụ.

Sau đó nàng giống như một con rối, được gia tộc đưa đến đảo Hải Xương để kết hôn với Trần Bình chưa từng gặp mặt.

Nói là song tu đạo lữ cầm sắt hòa minh, trên thực tế, ban đầu Trần Bình chỉ biết vùi đầu khổ tu, cơ bản coi nàng là một người trong suốt, thậm chí là một thị nữ để sai khiến.

Vì thế, sau khi xác định đạo lữ bị tu sĩ cao giai đoạt xá, đáy lòng nàng xuất hiện ngoại trừ một tia thống khổ cùng lo lắng ra, càng nhiều là kích động cùng hưng phấn vô biên!

Giới tu luyện quần đảo Nguyên Yến tương đối cằn cỗi.

Giá bán một viên Trúc Cơ đan một đạo văn đã cao tới ba vạn linh thạch hạ phẩm, nhị đạo văn vượt qua bốn vạn.

Nhìn qua loại đại gia tộc khí thôn ngàn dặm như Trần gia cũng phải tích góp linh thạch hai, ba mươi năm mới có thể mua một viên cho hậu bối xuất sắc dùng.

Dựa theo quỹ tích lúc trước tu luyện, Tiết Vân nàng cách Trúc Cơ Đan còn kém mười vạn tám ngàn dặm.

Mà không có Trúc Cơ đan, thoát phàm tịnh thủy và các linh vật phụ trợ khác, tỷ lệ thành công linh căn hạ phẩm trùng kích Trúc Cơ Cảnh không đến một thành.

Điều đáng nói là, sáu mươi tuổi là đại hạn cuối cùng của việc trùng kích Trúc Cơ cảnh.

Chỉ dựa vào chính mình có thể tu luyện tới Luyện Khí đỉnh phong, sau đó liều chết trùng kích Trúc Cơ sao?

Cơ hội xa vời đến cực điểm!

Nghĩ tới đây, Tiết Vân quỳ hai đầu gối, ngữ khí thành khẩn nói: “Hết thảy đều dựa vào tiền bối an bài!”

“Ân, tốt.”

Trần Bình nhẹ nhàng nâng nàng dậy, nói: “Ta thấy ngươi có hứng thú với thuần linh sư, không bằng chuyên tâm tu luyện thuật này đi!”

Thế giới mênh mông vô tận này cũng không phải chỉ có nhân tộc mới có tư cách đặt chân lên tiên đạo.

Yêu tộc, hải tộc, cổ thú tộc, cự linh tộc và mấy trăm chủng tộc khác đều có con đường đắc đạo thành tiên của riêng mình.

Nhân tộc là một trong những thế lực bá chủ trong giới tu luyện của bên này, cùng yêu tộc, cự linh tộc tam tộc đứng vững.

Bất quá ở lĩnh vực hải dương lớn hơn giới tu luyện Hạo Ngọc Hải trong lĩnh vực lục địa, Hải tộc cùng yêu tộc mới là thế lực chủng tộc mạnh nhất.

Nhân tộc khuất phục dưới đó, cục diện phòng ngự thụ động đã kéo dài vô tận.

Cũng may tuệ căn nhân tộc thức tỉnh sớm hơn, sáng tạo kỳ môn bí kỹ trần xuất vô tận.

Thuần linh bí thuật chính là cái nổi bật trong đó.

Thuần linh thuần chính là yêu tộc.

Yêu thú trải qua phương thức thuần hóa cụ thể, có thể cho nhân tộc khu sử, liền có thể gọi là linh thú.

Linh thú, yêu thú phân chia thực lực nhất trí, từ nhất đến lục giai, tương ứng với Luyện Khí kỳ đến Hóa Thần kỳ của tu luyện giả nhân tộc.

Linh thú có thể trợ giúp tu sĩ tiến hành chiến đấu.

Một số thiên phú dị bẩm giả, giỏi tầm bảo tham khoáng, phân biệt bảo vật thật giả; có cái có thể phun ra linh hỏa, phụ trợ đan sư khai lô luyện đan.

Sau khi dùng bí pháp khống chế, cơ bản không có khả năng phản loạn phệ chủ, quả thực là một trợ lực lớn.

Vì vậy, trong tu chân bách nghệ, thuần linh sư thuộc về một trong những con đường phụ tu rất nóng hổi.

Tay phải lật một cái, trong tay Trần Bình có thêm một khối ngọc giản to như mực.

Trước mặt Tiết Vân, Trần Bình tụ tập thần thức lực ở trong ngọc giản nhanh chóng ghi chép.

Thời gian ngắn, hắn đưa ngọc giản cho Tiết Vân, cũng giảng giải: “Trong này khắc một bài bí thuật, tên là Cấm Yêu Bảo Điển.”

“Thuật này bao gồm các kỹ thuật và pháp môn liên quan đến nhận thú, thuần thú, nuôi thú, ngự thú, v.v.”

“Nhưng tạm thời nội dung chỉ có nửa đầu. Về phần tiếp theo, phải chờ ngươi đột phá Trúc Cơ mới giao cho ngươi.”

Tiết Vân tiếp nhận ngọc giản, hơi chút tra cứu một lần.

“Ah...!”

Tiết Vân không ngừng kinh hô, trên khuôn mặt tuyệt mỹ luân phiên hiện lên kinh hỉ cùng sợ hãi.

Điều này cũng không thể trách nàng.

Phẩm cấp của Cấm Yêu Bảo Điển là hoàng phẩm thượng giai, còn cao hơn một tiểu cấp so với công pháp trấn tộc Trần gia.

Bí pháp hoàn chỉnh ước tính có thể đổi hai viên Trúc Cơ Đan!

Mật thiên bực này không cần nói Tiết Vân, ngay cả tu sĩ Trúc Cơ cũng sẽ điên cuồng.

“Chắc không cần ta nói nhiều, hẳn là ngươi nên biết làm thế nào chứ.”

Trần Bình nghiêm túc nói.

“Vân nhi rõ ràng, tuyệt đối sẽ không tiết lộ bất kỳ một chữ nào về Cấm Yêu Bảo Điển.”

Tiết Vân thề son sắt nói.

Hai tay của nàng gắt gao giữ chặt ngọc giản, phảng phất như sợ nó sau một khắc sẽ bỏ chạy.

“Ân, bình thường để tâm nghiên cứu một chút.”

Sau đó, Trần Bình cho nàng ba trăm linh thạch để mua trứng thú và thức ăn thú, và dặn dò nàng trông coi động phủ.

Lúc này, không khôi phục tu vi đến Luyện Khí tầng sáu tuyệt đối không xuất quan.
« Chương TrướcChương Tiếp »