Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Viên Diệp Đình thấy Uất Trì dẫn người tiến vào, khó chịu đứng dậy. Với tình hình này thì dù con bé ngu xuẩn kia có mọc cánh cũng bay không thoát.
Nhưng khoảng khắc ngay khi Viên Diệp Đình vừa thả lỏng ra, con thỏ nhỏ bỗng chớp đôi mắt ngấn lệ mông lung nhưng đầy quỷ quyệt: “Thật xin lỗi, Diệp thiếu, chú phải quên tôi thôi!”
Sau đó, Hứa Mễ Nặc chợt vươn hai ngón tay ra, đâm về phía mắt của Viên Diệp Đình!
Đúng là tự tìm cái chết!
Viên Diệp Đình khẽ nguyền rủa trong lòng, che mắt lại theo bản năng, nhưng ngay khi anh nhận định có thể bắt được chú thỏ trắng nhỏ, thì lại bắt hụt không khí.
Toàn bộ đèn trong phòng vụt tắt, cả căn phòng hoàn toàn chìm vào trong bóng tối!
Viên Diệp Đình thầm nói không tốt, quả nhiên không tới hai giây, lúc vệ sỹ bật đèn pin lên, trong phòng nào còn bóng người của thỏ trắng nhỏ?
Viên Diệp Đình lạnh lùng quét qua căn phòng, vệ sỹ của anh đều được huấn luyện nghiêm chỉnh, nếu có gì phát sinh thì sẽ phòng thủ cửa trước tiên.
Nhưng bây giờ mấy vệ sỹ đang bảo vệ cửa đang mang biểu tình mê mang, rõ ràng là bọn họ cũng không nhận ra được, có người đã trốn qua bọn họ.
“Diệp thiếu!” Viên Diệp Đình đang như có điều suy nghĩ cau mày, lúc này Sở Thiến Thiến kinh hoàng lê hoa đái vũ nhào tới: “Diệp thiếu, vừa rồi người ta bị hù chết mất.”
Nhưng Viên Diệp Đình khoát tay, Sở Thiến Thiến còn chưa kịp đến gần Viên Diệp Đình, vệ sỹ Viên thị mặc âu phục màu đen đã mặt không cảm xúc ngăn vị danh viện ngôi sao mới nổi tiếng khắp thành phố này lại.
Viên Diệp Đình nhanh chóng mặc quần áo lại, nhìn cũng không thèm nhìn cô ta: “Trở về nói cho Vincent, đừng đánh chủ ý lên tôi nữa.”
“Nhưng Diệp thiếu...” Sở Thiến Thiến sao có thể cam tâm, tốt cơ hội như vậy, lại bị con nhóc xấu xí đó khuấy rối rồi!
“Nếu không, bóng dáng Sở Thiến Thiến sẽ hoàn toàn biến mất trên màn hình, lúc đó mọi người sẽ cảm thấy rất tiếc.” Viên Diệp Đình thắt xong chiếc cà vạt được làm thù công của Ý, bước ra khỏi phòng.
Con bé kia thì sao? Viên Diệp Đình cầm lấy chiếc máy ảnh mini HD mà cô đã làm rơi lên: Rất nhanh sẽ gặp mặt lại.
Hứa Mễ Nặc co rúc ở trong gian phòng nhỏ của mình, xem đi xem lại bản tin của CNN nói về Viên Diệp Đình, càng xem trái tim càng lạnh.
Sau đó, cô run rẩy tại một đề tài ở trong nhóm của mình: “Nếu vô tình đắc tội với Viên Diệp Đình thì sẽ có hậu quả gì không?”
Đề tài vừa được ném ra đã nhận được sự tương tác của vô số người.
Trả lời một: Đắc tội Viên Diệp Đình? Khuyên chân thành, tình nguyện đắc tội thập điện Diêm La cũng đừng nên đắc tội Ninh thành Diệp thiếu!
Vừa đọc câu trả lời đầu tiên, nhịp tim của Hứa Mễ Nặc đã trở nên thất thường, đầu toát đầy mồ hôi!!
Trả lời hai: Mọi người có biết trên hải phận quốc tế trước kia có người tên là anh hổ vằn không?
Ỷ vào mình là rắn nơi đó(*) không cho Viên gia mặt mũi, Viên gia mấy lần tìm người trung gian ra mặt điều đình cũng không có hiệu quả.
(*) Rắn ở đây được hiểu là mấy tổ chức giống kiều mafia đó, TQ có câu rồng mạnh cũng khó đàn áp rắn mặt đất
Sau đó Diệp thiếu của chúng ta tiếp nhận đường biển, buổi tối hôm đó container của anh hổ vằn gặp sự cố, mười mấy tấn container đổ về phía anh hổ vằn, sau đó đến ngay cả một khúc xương hoàn chỉnh cũng không tìm được!