Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Một người phụ nữ khác lập tức phụ họa theo, rồi mặt đầy thành kính: “Thượng đế phù hộ cho thiên thần ma thuật trộm sạch gia tộc Clovis đi, như vậy tôi có thể nhìn thấy Diệp thiếu thêm mấy lần nữa!”
Sau đó, toàn bộ đại sảnh lại trở lại với buổi tiệc trà của khuê mật: “Diệp thiếu còn đẹp trai hơn so với trong truyền thuyết gấp mười ngàn lần!”
“Không biết bây giờ tôi đi Las Vegas có thể nhìn thấy Diệp thiếu ngoài đời thực được hay không? Tôi muốn nhìn thấy cả người anh ấy cơ!”
Đến khi màn hình chuyển sang hình ảnh cảnh sát nói tiếng Trung “Nếu người dân nào có manh mối về thiên thần ma thuật, xin vui lòng cung cấp với cảnh sát thành phố” tiếng hô hào đã hoàn toàn bị chìm ngập!
Bên kia, thang máy đinh lên báo hiệu đã đến nơi, dừng ở tầng 18 xa hoa giàu sang đến nỗi khiến người ta phải nín thở.
Hứa Mễ Nặc hoàn toàn bị cái tin tức đó quấy nhiễu, cô đang không ngừng nỗ lực chạy tới phòng 1808, cà thẻ, cửa không mở?
Hứa Mễ Nặc tức giận: “Dám ngăn cản bà đây phát tài, bà sẽ chém cho mày đoạn tử tuyệt tôn, cả đời nhặt xà bông chung một chỗ với gay!”
Sau đó, ‘cạch’, cửa mở ra!
Hứa Mễ Nặc mò thần khí cần thiết dùng trong bắt gian ra ―― máy ảnh mini HD chống sốc, khuôn mặt luôn vui vẻ nhất thời đằng đằng sát khí!
Chuyên gia bắt gian, số trai gái cô bắt gian đã nhiều đến mức có thể vòng quanh trái đất ba vòng rồi, không sai, Hứa Mễ Nặc là người làm công việc của mình yêu công việc của mình!
Hứa Mễ Nặc đạp một cước mở cửa phòng, “Rắc rắc rắc rắc!”
Quen với công việc, cô ngắm góc quay sống động, quay hình ảnh không đến nỗi lõα ɭồ nhưng lại để không gian cho người ta tự tưởng tượng!
Hứa Mễ Nặc không cần nhìn cũng biết nam chính trong hình chắc chắn là ông chú béo như heo, kiểu tóc Địa Trung Hải tung bay làm cho trái trim của người ta vỡ nát, vẻ mặt run rẩy khiến người ta ưu thương!
Hứa Mễ Nặc cũng không đành lòng nhìn hình ảnh rất đẹp đó: “Hải Đại Đản, ông có quyền giữ yên lặng, nhưng ông nói hay không nói, cũng phải trả tiền!”
“Tiểu thư, cô nhận lầm người rồi.” Một giọng nói trầm thấp lạnh lẽo vang lên.
Một câu nói ngắn gọn nhưng lộ ra khí chất bức người trời sinh trấn.
What? Tình huống gì vậy, âm thanh này và tiếng kêu gào cầu xin tha thứ như tiếng heo bị chọc tiết tại hiện trường bắt gian dường như có khác biệt rất lớn, Hứa Mễ Nặc từ từ ngẩng đầu lên...
“A!!” Hứa Mễ Nặc còn chưa nhìn về phía phát ra âm thanh, đột nhiên một giọng nói kinh hoảng nhu nhược vang lên: “Diệp thiếu, sao đột nhiên lại có người? Người ta thật là sợ à nha!”
Thét chói tai này mới phù hợp với hiện trường của vụ bắt gian chứ?!
Ai ôi, cô gái này không phải là nữ minh tinh Sở Thiến Thiến mới nổi tiếng hay sao? Cô ta là con gái của tổng tài trang sức Sở thị, chức vụ ngọc nữ cộng thêm bối cảnh danh viện, đây quả thực là hiện trường bắt gian nóng nhất mà cô từng gặp, không nghĩ tới lão Hải của học tỷ còn có thực lực này!
Hứa Mễ Nặc tràn đầy hăng hái cầm máy ảnh chụp lần nữa!
Nhưng Sở Thiến Thiến vừa nhìn thấy ống kính thì luôn miệng kêu đừng nhưng lại điên cuồng làm dáng, nhiệt tình đến mức Hứa Mễ Nặc cảm thấy cô mà chụp không đẹp cô ta sẽ đoạt lấy máy ảnh để tự chụp!