Chương 90: Tiện Nhân Tìm Tra (2)

“Mộc Tiểu Đồng, có phải cháu cho rằng mình đã là bà chủ của Lăng gia rồi không, ngay cả một chút thời gian cùng trưởng bối nói chuyện cũng không có.” Dì Tống nhìn về phía cô ánh mắt mang theo hận ý khó hiểu.

Mộc Tiểu Đồng nhìn thẳng ánh mắt bà ta, cảm thấy thật buồn cười, trước kia cô chịu nghe bà ta dạy dỗ, đó là bởi vì cô kính trọng bà là mẹ của Tống Nho Thần, cô không muốn Tống Nho Thần khó xử, nhưng hiện tại con trai bà ta đã đối xử với cô như vậy. Dựa vào cái gì còn muốn cô ngoan ngoãn mà nghe lời bà ta nói.

Mộc Tiểu Đồng cười lạnh một tiếng, “Dì Tống, cho dù cháu ở Lăng thị chỉ là thử việc hay Lăng Việt chỉ là người ngốc, nhưng toàn bộ thành phố A đều biết, Lăng Việt mới là cổ đông lớn nhất của Lăng thị, mà cháu là vợ anh ấy tự nhiên cũng được hưởng quyền lợi xứng đáng.”

Lăng gia là danh gia vọng tộc lớn nhất thành phố A, không phải là gia tộc mà Tống gia có thể đắc tội.

“Mộc Tiểu Đồng, cô đừng đắc ý, cô gả cho kẻ ngu ngốc kia, làm không tốt ngày mai anh ta coi cô là rác rưởi liền vứt đi. Cô cho rằng cô là người Lăng gia thì ghê gớm lắm sao?” Ở một bên Mộc Tiểu Bội như là đã chịu kí©h thí©ɧ lớn nhảy dựng lên, nói lớn.

Mộc Tiểu Đồng không có hứng thú cãi nhau với cô ta, ngồi xuống, mắt nhìn người phụ nữ trước mặt, thong thả ung dung hỏi lại.

“Cô không biết người Lăng gia rất đáng sợ sao? Nếu không, tôi về nhà nói với Lăng Việt thu hồi vốn đầu tư cho Mộc gia, cô có muốn thử xem tôi có năng lực đó không?”

“Cô...!” Sắc mặt Mộc Tiểu Bội liền trở nên dữ tợn, cô ta hung tợn mà trừng mắt nhìn cô, nhưng lại không dám nhiều lời.

Mộc Kình Thiên từng nói, Mộc Tiểu Đồng ở Lăng gia đã vô pháp vô thiên, nếu không cần thì tốt nhất không nên đắc tội cô, Mộc Tiểu Đồng khẳng định là ở trên giường quyến rũ tên ngốc kia. Chờ cô bị tên ngốc kia vứt bỏ, cô ta nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.

“Dì Tống, xem tình hình này chúng ta cũng không còn gì để nói, cháu nghĩ là cháu nên trở về sớm một chút, Lăng Việt còn đang chờ cháu ở nhà.” Nói xong, Mộc Tiểu Đồng đứng dậy đi thẳng đến cửa.

Mộc Tiểu Đồng không còn dáng vẻ thấp kém giống như trước. Nói thật, lúc này cô có chút cảm kích Lăng Việt, bởi vì anh luôn luôn kiêu ngạo, ở bên anh nhiều, cô cũng học tính cách không coi ai ra gì của anh.



Bà Tống ánh mắt lạnh lùng, nhìn cô, trong mắt bà ta chỉ có chán ghét cùng căm hận, nhưng lại không dám đi ngăn cô lại.

“Mộc Tiểu Đồng, cô đứng lại đó cho tôi!” Mộc Tiểu Bội lớn tiếng ngăn cản, “Chúng tôi hôm nay chính là tìm cô tới nói chuyện về Nho Thần, lần trước cô hại tôi thiếu chút nữa sinh non, lần này còn hại anh ấy bị người đánh đến cả người đều thương tích, cô là đỗ phụ nữ ác độc, cô sẽ không được chết tử tế!”

“Cô mới là loại người này, còn không biết xấu hổ mắng tôi chết không được tử tế, vậy còn cô thì sao? Mộc Tiểu Bội, cô có bản lĩnh thì thề với thai nhi trong bụng cô, lần trước chuyện cô suýt sinh non, rõ ràng chính là cô cố ý chọc giận tôi!” Mộc Tiểu Đồng cũng không phải đèn cạn dầu, cô chịu đủ chỉ trích của đám người này rồi.

“Mẹ, người đàn bà này lại muốn tới hại đứa bé.”

Nhìn cô ta nức nở, dì Tống lập tức đau lòng với cháu ngoan của mình, duỗi tay lập tức nắm lấy vai trái Mộc Tiểu Đồng, “Mộc Tiểu Đồng, cô đừng không biết tốt xấu, lần trước cháu ngoan của tôi may mắn vượt qua nguy hiểm mới có thể giữ được, Tống gia mới không đi tìm cô xử lý. Nếu cô lại ra tay với Bội Bội, Tống gia quyết không buông tha cho cô.”

Mộc Tiểu Đồng hất tay bà ta ra khỏi vai trái của mình, bởi cô cảm thấy rất ghê tởm. Cô khinh thường mà nhìn các hai người kia một cái, hai người này thật là quá có tướng mẹ chồng nàng dâu rồi, đều là những kẻ ích kỷ đến cực điểm.

“Mộc Tiểu Đồng, ánh mắt đó của cô là ý gì, Nho Thần lương thiện, không muốn nói thương thế trên người mình là ai làm, nhưng ngoại trừ bỏ cô, còn có ai có thể hại anh ấy bị thương. Hôm nay cô cần phải cho tôi một câu trả lời. Ngày đó các người rốt cuộc đã làm cái gì?”

Nghe Mộc Tiểu Bội hùng hổ doạ người, Mộc Tiểu Đồng thật sự rất muốn một chân liền đá mặt cô ta một cái, ném cô ta cho chó ăn.

“Cô hỏi chúng tôi làm cái gì? Cô muốn biết phải không? Vì cái gì cô không đi hỏi Tống Nho Thần, anh ta hiện tại không phải vị hôn phu của cô sao? Chẳng lẽ các người vợ chồng ở chung không hài hòa? Mộc Tiểu Bội, cô như vậy, có phải hay không sợ hãi, sợ hãi tôi đoạt đi anh ta?”

Mộc Tiểu Đồng nhìn cô ta, cô muốn nhìn rõ ràng vẻ bất an trong lòng cô ta. Người em gái từ nhỏ đã bất hoà với cô, thì ra cũng có thời điểm bất an.



“Con khốn này!” Mộc Tiểu Bội như là bị cô nói trúng bí mật trong lòng, quát lớn với cô, ngay sau đó cầm lấy chiếc ly trên mặt bàn ném về phía cô “Mộc Tiểu Đồng, con hồ ly này, mày còn muốn đoạt chồng của tao.”

Choang!

Mộc Tiểu Đồng nhanh chóng tránh khỏi chỗ nguy hiểm, chiếc ly lập tức rơi xuống sàn nhà, tức khắc mảnh vỡ thủy tinh văng khắp nơi, làm không khí trong phòng trở nên ngưng trọng.

“Chồng của cô?” Mộc Tiểu Đồng thật sự rất muốn cười, trên thế giới này sao lại có loại phụ nữ không biết xấu hổ như thế.

“Mộc Tiểu Bội, nếu Tống Nho Thần là chồng của cô, như vậy mong cô nhìn cho kỹ. Cô cũng biết tôi và anh ta có cảm tình từ nhỏ, nếu anh ta nằm mộng gọi tên của tôi, cô nên hào phóng một chút đi.”

Cô không nghĩ tới sẽ nói như vậy, cũng không nghĩ đến sẽ nhắc tới Tống Nho Thần, đó là mối tình đầu của cô, vẫn luôn yêu mười mấy năm, từ lúc còn rất nhỏ đã bắt đầu yêu, chính là hôm nay cô thật sự chịu không nổi.

“Cô thật sự không biết liêm sỉ!” Bà Tống như là nghĩ cái gì, đột nhiên giận không thể kiềm chế định tát cô một cái.

Mộc Tiểu Đồng một phen chế trụ tay bà ta ở giữa không trung, khóe môi cong lên cười lạnh, “Dì Tống, bằng lương tâm mà nói, tôi rốt cuộc có chỗ nào có lỗi với Tống gia, tôi vì muốn ở cùng Tống Nho Thần, chịu không ít sự xem thường của bà, nghe bà giáo huấn. Hiện tại bà đã không có tư cách giáo huấn tôi, tôi cũng không hiếm lạ Tống gia các người, cũng khinh thường cái loại đàn ông phản bội tôi.”

“Mộc Tiểu Đồng, cô đừng tưởng rằng đàn ông đều sẽ thích cô, tôi đã có mang thai con của anh ấy, anh ấy sẽ không yêu cô, sẽ không yêu cô nữa!”

Mộc Tiểu Bội giống như nổi điên, cầm lấy mấy chiếc cốc thuỷ tinh trên mặt bàn, hung hăng mà ném về phía cô.

Mộc Tiểu Đồng nhất thời kinh sợ, ngơ ngẩn nhìn…