Chương 07: Đừng động vào chuyện anh chơi mẹ em (hơi H)

Mình quả nhiên là đồng tính, bẻ như thế nào cũng không thẳng. Cô thấy hành động của Bàng Húc Nghiêu, vậy mà chỉ nghĩ :” Sao anh ở hành lang nhà tôi cắm huyệt” sự oán giận như vậy mà không phải “ Sao anh dám làm vậy với mẹ tôi, anh không sợ khiến tôi thấy thất vọng sao” Đây là suy nghĩ của một cô gái bình thường khi bị phản bội.

Bàng Húc Nghiêu xấu hổ rút ngón tay ra kèm theo tiếng nước, sau khi hắn rút l ngón tay ra, mị huyệt khẽ co nhẹ, còn có chất lỏng phun ra. “Mẹ em đột nhiên té xỉu.”

“Đây cũng không phải nguyên nhân mà anh làm như vậy!” Lưu Hàm Vi căm tức nhìn hắn. “Bế bà ấy lên, đi theo tôi”

Bàng Húc Nghiêu đi theo Lưu Hàm Vi vào phòng ngủ chính, đặt người phụ nữ ở trên giường, tay lưu luyến không rời, không muốn rời xa thân thể này.

“Anh còn muốn làm cái gì?” Lưu Hàm Vi nén giận nhìn tay hắn, ở trên ngực mẹ cô di chuyển.

“Vừa rồi anh muốn mặc lại áo ngực cho… mẹ em.” Bàng Húc Nghiêu giờ phút này mới nhận ra hành động không đúng, con gái người phụ nữ này ở đây, cũng không tới phiên hắn làm việc này. “Nếu không em làm đi!”

Lưu Hàm Vi xua xua tay. “Anh nhanh lên đi không bố tôi đến.”

Sau khi Lưu Hàm Vi bị phát hiện giới tính mình khác, đã bị Lưu Thành Nguyên hạn chế tiếp xúc với mẹ, sẽ xuống tay với mẹ mình.

Ngay cả khi cô kéo tay mẹ, đều phải thật cẩn thận không cho bố nhìn thấy. Cho nên hiện tại, cô tưởng tượng chạm vào vυ" mẹ cô, giúp mẹ cô chỉnh áo ngực đều có ác cảm, cũng không dám về phía trước. Thà rằng để cho bạn trai chiếm tiện nghi, cũng không dám tự mình làm.

Cô nhìn thấy tay Bàng Húc Nghiêu, vén lên váy mẹ cô, cô phải nén lửa giận, từ trong miệng thấp giọng. “Anh…”

“Vừa rồi anh giúp bà ấy kéo lại sườn qυầи ɭóŧ, nếu không em tự mình làm đi?” Bàng Húc Nghiêu nhấc lên làn váy, chỉ vào qυầи ɭóŧ gợi cảm giữa hai chân.

Lưu Hàm Vi nhăn khóe miệng. “Không, anh nhanh lên!” Cô có thể ngủ với những người con gái bên ngoài cũng không dám tơ tưởng mẹ mình. Mỗi lần thấy mẹ cười, đầu óc cô trống rỗng, cũng không dám sinh ý nghĩ bậy bạ với mẹ ruột.

Một lát sau, hắn chậm chạp không chịu rời đi thân thể mẹ cô.

Lưu Hàm Vi không nhịn được, bước qua, ấn vai hắn, ý muốn kéo hắn ra, từ trên cao nhìn thấy bàn tay hắn, đàn mấp máy muốn mị huyệt, ngón tay thon dài hoàn toàn đi vào, còn sót lại lòng bàn tay ở bên ngoài.

Mà mẹ cô dù bị hôn mê cũng có cảm giác khi hắn cắm vào, eo bụng vặn vẹo, hai chân khẽ run, cánh môi khẽ nhếch, thổ lộ ra tiếng rêи ɾỉ rất nhỏ.

Còn nói giúp mẹ cô điều chỉnh lại qυầи ɭóŧ, đến qυầи ɭóŧ cũng bị hắn lột ra, bại lộ trước mặt người khác. Lưu Thành Nguyên tỉ mỉ xử lý hoa viên, cứ như vậy bị bạn trai của con gái xem hết, không chỉ có xem hết, còn xâm lấn cắm vào, cắm mẹ cô đến động tình.

Không biết là có chắc Lưu Hàm Vi sẽ không tố giác hắn không, mới dám ở trước mặt cô không kiêng nể gì, vẫn là bởi vì Bàng Húc Nghiêu to gan lớn mật, vẻ mặt hắn cư nhiên không sợ mà nhìn cô. “Em ở bên ngoài chơi nam hay nữ, anh cũng không không quản em, nhưng đừng động vào chuyện anh chơi mẹ em.”

Lưu Hàm Vi tát hắn. “Chơi mẹ tôi?! Lời này vậy mà anh cũng nói ra được?!”

Lúc Lưu Hàm Vi cùng Bàng Húc Nghiêu xuống tầng, dì Trình tẩu nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Bàng Húc Nghiêu, lộ ra biểu cảm khinh thường. “Ăn uống cái gì, không nam không nữ cũng nói được”

Bàng Húc Nghiêu sưng nửa bên mặt, rời Lưu gia.

“Cậu ta làm sao vậy? Thật sự không phải con xuống tay chứ?” Lưu Thành Nguyên tò mò, mở miệng dò hỏi cô. “Cậu ta đồng tính kín?”

Lưu Hàm Vi trừng mắt, muốn nói lại thôi, cuối cùng cô không nói cái gì, xoay người lên tầng.

=====================

Bàng Thanh Nhiên đi xuống tầng, đi vào nhà ăn, nhìn thấy con trai mình đang ngây ngốc nhìn ngón tay hắn, nhìn lên mặt hắn vẫn chưa tan sưng, ông trầm mặc mới mở miệng: “Nếu không thì chia tay đi! Đừng chịu thiệt”

Lúc này Bàng Húc Nghiêu mới phục hồi tinh thần lại. “Không phải, này…” hắn vuốt khuôn mặt sưng của mình, kêu một tiếng

“Không phải Lưu Hàm Vi đánh?” Bàng Thanh Nhiên nghi hoặc hỏi. Rõ ràng trở về từ nhà cô ta mới như vậy

“Là cô ấy đánh.” Bàng Húc Nghiêu cũng không ngờ tới tay con gái mà sức mạnh như vậy, mấy ngày vẫn chưa hết sưng.

“Bố cũng thấy vậy, ngày đó gặp mặt, bố phát hiện cô gái này không giống con gái lắm.” Bàng Thanh Nhiên nói rất uyển chuyển. Kỳ thật ngày đó lần đầu tiên gặp mặt, ông đã chuẩn bị tốt tâm lý với người thanh danh hỗn loạn như Lưu Thành Nguyên. Kết quả phát hiện, hắn vẫn là nghĩ quá tốt đẹp, con gái có người cha không đáng tin thì con gái hắn cũng không bình thường.

Cô vừa vào cửa, ông nhận ra đối phương có khí chất của đàn ông, còn nghĩ cậu này là ai? Không nghe nói Lưu Thành Nguyên còn có đứa con trai, kết quả ngồi xuống cô mở miệng chào hỏi, ông mới đột nhiên kinh ngạc, đây là nữ chính.

Lúc ấy ông thất thần đã lâu, vẫn luôn không thể phục hồi tinh thần lại, nhìn chằm chằm vào gương mặt như con trai, nhưng giới tính thật lại là con gái tên Lưu Hàm Vi, sau một lúc lâu không nói lên lời.