Chương 7

Editor: Sữa Đậu Nành Beta: Meily Meilya

Mạnh Sơ: "Tôi không cần phải nhất thiết dựa vào con tôi để đảm nhận vị trí a."

Người giúp việc cười không nói gì.

Bởi vì tình tiết này, trong bữa trưa, Trần phu nhân đã nhìn Mạnh Sơ một cách không đúng mực, đặc biệt là khi Trần Tân Phong nói rằng anh ấy sẽ không xuống ăn, chỉ cần người giúp việc mang đồ ăn lên phòng là được.

Trần phu nhân: "Sơ Sơ, ta đây vẫn luôn rất hài lòng với đứa con dâu tương lai này."

Mạnh Sơ lần này thực sự đỏ mặt, sau khi ăn cơm ở nhà họ Trần, Mạnh Sơ quay về mà không tiếp tục ở lại nhà họ Trần nữa.

Sau khi ăn xong, Trần phu nhân lên lầu tìm Trần Tân Phong.

Lúc trước Trần Tân Phong vì Hà Tú mà phát điên lên, nhưng tiếc rằng người trong lòng mà Hà Tú thương nhớ lại không phải là Trần Tân Phong , Hà Tú sau đó lại vì nam nhân kia mà muốn xuất ngoại mà Trần Tân Phong khi đó bởi vì tức giận nên mới cùng Mạnh Sơ đính hôn.

Nhưng Trần Tân Phong bao năm qua vẫn không hề quên được Hà Tú, khi biết tin Hà Tú sẽ trở về Trung Quốc, Trần Tân Phong đã uống rượu cả đêm, ngày hôm sau tất cả các cuộc họp đều bị hoãn lại.

Trần phu nhân nói: "Đừng có mà ở đó làm trò cười cho thiên hạ."

~~~~~~~~~~~~~~

Lý Mông là người phụ trách một công ty con của nhà họ Lý, cô ấy không có khiếu kinh doanh, hàng ngày chỉ đến nhận phòng và tổ chức cuộc họp, nhà họ Lý không mong cô ấy làm nên chuyện. công ty của cô ấy là để tạo ra tiếng vang cho sự nghiệp của cô ấy trong tương lai mà thôi.

Lý Mông biết hôm nay Hà Tú đã trở về Trung Quốc, cô ấy đã gửi tin nhắn cho Mạnh Sơ vào buổi sáng, nếu Mạnh Sơ không đến nhà họ Trần thì cô ấy đã đi tìm Mạnh Sơ từ lâu rồi, vì vậy khi Mạnh Sơ rời khỏi nhà họ Trần, cô liền chạy đi tìm Lý Mông.

Mạnh Sơ rất thích chơi cùng với Lý Mông, nhưng ở trước mặt Lý Mông cô lại đành phải làm ra một bộ mặt dịu dàng và nhu nhược với Trần Tân Phong, điều này cảm thấy có chút hơi mệt mỏi.

Xuống lầu trong công ty của Lý Mông, Mạnh Sơ nhìn thấy một chiếc ô tô hạng sang, cô không biết phiên bản giới hạn nên chỉ biết một vài nhãn hiệu, nhưng hãng xe này, Mạnh Sơ hình như có tình cờ biết một chút ít

Một khoảng thời gian trước, Mạnh Quang muốn mua chiếc xe này, nhưng Mạnh gia lại chính là nhà giàu mới nổi, mấy năm gần đây lại rất cực lực mà chen chân vào giới hào môn nhưng đến cùng vẫn chỉ là nhà giàu mới nổi không thể so sánh nổi với những người kia chứ đừng có nói tới việc tùy tùy tiện tiện mua một chiếc xe phiên bản giới hạn này. Đặc biệt là tiền tiêu vặt hằng tháng của Mạnh Quang vốn đã là một con số không hề nhỏ cho nên Mạnh gia đã kiên quyết cự tuyệt.

Cửa xe mở ra, người đàn ông từ ghế lái bước ra khỏi xe, Mạnh Sơ sững sờ sau khi nhìn thấy bộ dạng của anh ta.

Lục Cảnh An cũng chú ý tới Mạnh Sơ, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Lục Cảnh An kéo kéo cà vạt, vừa lúc Mạnh Sơ phớt lờ anh ta muốn tiếp tục bước đi, Lục Cảnh An liền đuổi theo, giọng nói rất bình tĩnh: "Tôi là tới đây lái xe bán thời gian cho một cổ đông của tập đoàn Lục thị, em đang làm gì ở đây vậy? "

Quả nhiên là cực phẩm của nhân gian!

Làm lập trình viên trong tập đoàn Lục thị đồng thời là kiêm lái xe bán thời gian cho các cổ đông của Lục thị, thực sự rất vững vàng và có ý chí làm việc, nếu đối tượng là anh ta, Mạnh Sơ cảm thấy không cần hợp đồng để kết hôn gì cả, người này quả thật rất thích hợp làm lão công của ta a.

Mạnh Sơ nhìn những tòa nhà cao tầng xung quanh: "Tôi đến đây làm việc, có một công ty đang tìm người phiên dịch."

Nếu để Lục Cảnh An biết rằng cô có xuất thân tốt, thì yêu cầu hẹn hò mù quáng của cô chắc chắn sẽ có chút kỳ lạ, điều này sẽ khiến Lục Cảnh An phải suy nghĩ nhiều hơn. Vì vậy, cũng giống như Lục Cảnh An, mọi chuyện sẽ tốt hơn nếu cô cũng nói là đến đây tìm việc

"Anh..."

"Em..."

Hai người đồng thời lên tiếng, Mạnh Sơ cười cười, sau đó nói tiếp: "Anh đang bận à?."

Lục Cảnh An: "Số điện thoại của em là gì?"

Mạnh Sơ vừa định trả lời thì nhìn thấy chiếc đồng hồ mà Lục Cảnh An đang đeo, Mặc dù Mạnh Sơ không phải là người có thể nhận biết hàng xa xỉ, nhưng làm sao đồng hồ có thể giống hàng giả được.

Lục Cảnh An cố hết sức giấu đi chiếc đồng hồ triệu đô nhưng mặt vẫn không chút thay đổi: "Nó là của bên cổ đông đó. Tôi đeo thử nhưng mà lại quên tháo ra."

Mạnh Sơ gật đầu, cô cho Lục Cảnh An số của mình và nghiêm túc nói: "Nếu anh đồng ý với những gì tôi đã nói trước đây, thì tôi có thể gọi cho anh hay không?"

~~~~~~~~~~~~~

Khi Mạnh Sơ và Lý Mông cùng nhau đi ăn tối, hiếm khi nhận được điện thoại của Trần phu nhân, Trần phu nhân cũng ít khi liên lạc với Mạnh Sơ, nếu bà cần tìm Mạnh Sơ thì sẽ trực tiếp nhờ người giúp việc gọi điện cho Mạnh Sơ.

Trần phu nhân: "Tối nay có tiệc chiêu đãi. Con có thể đi cùng Tân Phong."

Nghe thấy lời nói của Trần phu nhân, giọng điệu của Mạnh Sơ đang thận trọng kìm nén sự ngạc nhiên: "Vâng, được rồi, cảm ơn bác gái."

Không có tình tiết như vậy trong nguyên văn, Mạnh Sơ cũng yêu cầu hệ thống xác nhận và cũng nhận được đáp án là không có tình tiết này trong cốt truyện.

Lý Mông, người đang ngồi đối diện Mạnh Sơ, hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Mạnh Sơ trả lời: "Là Trần phu nhân. Bà ấy đã gọi cho mình, muốn mình đi cùng Tân Phong đến buổi tiệc chiêu đãi hôm nay. Mình... mình vốn là chưa từng tham dự tiệc chiêu đãi với Tân Phong."

Mạnh Sơ không biết rằng vai nữ phụ của cô thực sự quá thành công đi. Bây giờ mọi người đều biết rõ sự tình về chuyện của Mạnh Sơ sau bữa tối. Họ cảm thấy Mạnh Sơ thực sự sai lầm. Đến lúc đó, Trần Tân Phong sẽ giải trừ hôn ước với cô, và cô rất có thể sẽ dùng mọi trì hoãn, thủ đoạn để cự tuyệt, nhưng mà cánh tay gầy nhìn là biết không thể nào vặn vẹo nỗi người khác, nhìn vào như là đang lấy trứng chọi đá vì thế nên đành phải đồng ý giải trừ hôn ước.

Một số nhận xét này không có lợi cho Trần Tân Phong, vì vậy đây là lý do tại sao Mạnh Sơ đi cùng Trần Tân Phong đến buổi tiệc chiêu đãi đó nhằm để phá vỡ, đập tan đi những nhận xét không đúng của những người đó.

Biết được động cơ của Trần phu nhân là gì, Lý Mông chỉ có thể nói: "Mình sẽ đi cùng cậu."

Mạnh Sơ: "Không sao, mình có thể tự mình xử lý."

Vào buổi chiều, Mạnh Sơ đến studio người mẫu.

Các nhân viên nói với Mạnh Sơ rất xin lỗi "Mạnh Tiểu thư, tôi thực sự xin lỗi. Nhà tạo mẫu mà cô thường sử dụng đã được chọn rồi, cô có thể sử dụng nhà tạo mẫu khác không."

Nhà tạo mẫu đó được Mạnh Sơ đặc biệt lựa chọn cho chính mình, bởi vì anh ấy hoàn toàn xuất sắc trong việc tạo ra một vẻ ngoài hầm hố mà Mạnh Sơ cô muốn.

Thấy Mạnh Sơ có chút bất đắc dĩ, nhân viên vội vàng nói: "Vậy cô có thể đợi một chút không, tạo kiểu của Hà Tú đã sắp xong rồi."

Mạnh Sơ nhướng mắt: "Hà Tú?"

--------------------------------------

Tác giả có chuyện muốn nói:

Sau khi trao đổi số điện thoại cùng nhau

Lục Cảnh An: Cô ấy khẳng định là nhớ mãi không quên mình!

Mạnh Sơ : ???