Ánh sáng lập lòe giống như Băng Phách đao đang hô hấp.Một cỗ xúc cảm truyền ra, Đậu Trường Sinh phát hiện Băng Phách đao như mọc ra từ cánh tay hắn như nó chính là một bộ phận trong cơ thể hắn.
Tiết tấu lóe sáng của Băng Phách đao cũng bắt đầu trùng khớp với tiết tấu hô hấp của Đậu Trường Sinh.Hoan hô, nhảy nhót, hưng phấn, đủ loại cảm xúc, không ngừng truyền ra từ Băng Phách đao, chiếu vào trong lòng Đậu Trường Sinh.Đao linh của Băng Phách đao đã thức tỉnh từ trong giấc ngủ say.Hơn nữa nó không hề kháng cự đã trực tiếp nhận Đậu Trường Sinh là chủ nhân của nó rồi.Đao linh tỉnh tỉnh mê mê, vẫn chưa sinh ra linh trí, sẽ không trực tiếp mở miệng kêu lên một tiếng chủ nhân, nhưng bộ dáng nó nhảy nhót tung tăng như không chờ nổi nữa cộng thêm thân đao Băng Phách đao rung động đã đủ để biết hết thảy.Đáng tiếc, nếu không gặp phải nguy cơ sinh tử.Đậu Trường Sinh có 【 Thần Binh Khế Ước 】là có thể trực tiếp trốn chạy rồi.Sau đó tới năm đại thần binh thế gia trước, dựa vào 【 Thần Binh Khế Ước 】 cũng đủ để cướp thần binh truyền thừa của thời đại bọn họ rồi bỏ chạy.Đến lúc đó dựa vào một kiện thần binh, Đậu Trường Sinh sẽ lập tức trở thành cường giả trong thiên hạ.
Đến lúc đó, kể cả khi hắn không làm gì cũng được hoàng thất Đại Chu và phần đông thế gia đỉnh cấp coi là thượng khách, còn được vô số tiên nữ và yêu nữ trầm trồ khen ngợi, ngọt ngào gọi một tiếng ca ca, âm mưu muốn có được tinh hoa của Đậu Trường Sinh hắn.Nhà cao cửa rộng, mỹ nữ vờn quanh, công danh lợi lộc, chỉ trong một thoáng sẽ đạt được toàn bộ, thơm hơn quá nhiều so với làm một tên nằm vùng bước nào bước nấy cũng đầy chông gai.Tiếng bước chân nặng nề, càng ngày càng vang dội.Trương Thiểu Quyền vốn cao lớn khôi ngô mà hiện giờ bộ giáp trụ thật nặng trên thân đã che lấp đi cơ thể cường tráng của hắn.
Giữa khe hở của giáp trụ lộ ra da thịt màu cổ đồng như được đúc bằng một tầng đồng thau.Trọng giáp lóe sáng màu vàng óng ánh, bao trùm toàn thân, đây là một loại khôi giáp toàn thân.Trương Thiểu Quyền được khôi giáp này bao bọc như có một tầng sắt thép vây quanh, không còn là thân thể máu thịt, mà đã biến thành tạo vật làm từ sắt thép.Dưới ánh mặt trời, toàn thân hắn hiện ra màu vàng óng ánh, thể phách giống như một tòa lầu, từng bước từ từ đi tới, mang đến cảm giác áp bức mãnh liệt.Đậu Trường Sinh rõ ràng cảm nhận được áp bách cũng biết bản thân mình quá nhỏ bé.Đối phương chỉ đứng cách Đậu Trường Sinh mười mét, nhưng lại mang tới cho người ta một loại cảm giác đang đứng trước dãy núi trùng điệp nguy nga.Vị Trương Thiểu Quyền này đã leo lên vị trí thứ mười ba của Nhân bảng, là một trong mười đại danh bộ đứng đầu, với thực lực võ đạo tứ phẩm đã sớm nằm trong nhóm người mạnh nhất bên dưới Tông Sư.Tông Sư không ra, mình ta vô địch.Sự xuất hiện của hắn đủ để trấn áp hết thảy ngưu xà quỷ thần.Thế nhưng vì sao hôm nay, vị này lại thận trọng như thế?Vốn hắn chủ tu chính là ngoại công, phía trên Nhân bảng đã từng giới thiệu chuyện này, lại thêm khi bước vào tứ phẩm diễn sinh thần thông đã đạt được Kim Cương Bất Hoại.Nhờ có thiên phú dị bẩm ấy, khiến toàn thân hắn cao tới một trượng, khí huyết lực mạnh mẽ tới mức kinh thế hãi tục, cộng thêm phương pháp khổ luyện chuyên tu của hắn, hiện giờ thân thể này đã thật sự trở thành Kim Cương Bất Hoại.Nhưng lúc này, biết rõ đối thủ hắn phải đối mặt là kẻ yếu còn chủ động mặc giáp? Trong mắt Đậu Trường Sinh, hành động này có chút không cần thiết như dùng dao mổ trâu gϊếŧ gà vậy.Thoạt nhìn đã biết kim giáp này không phải vật phàm.
Nếu đoán không sai, nó cũng là một loại bán thần binh, ít nhất cũng đạt tới cấp bậc thượng phẩm pháp khí.
Theo Đậu Trường Sinh, kể cả Trương Thiểu Quyền này bị vạn thiết kỵ của người Hồ phương Bắc trùng kích thẳng mặt, đối phương vẫn sừng sững không sao.Huyết khí trên người tràn đầy giống như thực chất, cuối cùng còn ầm ầm xông thẳng lên bầu trời, biến thành làn khói tinh huyết ào ào không ngớt.
Lực lượng cực nóng trên người lại giống như mặt trời hàng lâm, muốn nướng chín thiên địa.Đậu Trường Sinh cảm nhận được sóng nhiệt ập thẳng vào mặt giống như hắn vừa đặt mình vào lò luyện, sau đó bị lò luyện đốt cháy hầu như không còn.Một khi khí huyết này xông lên, thường nhân đều không thể cản nổi, dù tạo nghệ võ đạo của Đậu Trường Sinh không thấp cũng rơi vào tình trạng chịu đựng cực kỳ khổ sở.Lúc này Băng Phách đao trong tay hắn sáng ngời, hàn khí bùng nổ mãnh liệt, biến thành sóng chấn động, cuồn cuộn thổi quét về phía trước.Băng Phách đao không ngừng rung động giống như đã cảm nhận được chủ nhân nguy hiểm, nó tự chủ động xông ra bảo vệ.Ngay lúc ấy, thế giới băng hỏa lưỡng trọng đã hiện ra trong ngõ nhỏ này.Sương lạnh và huyết khí, song phương phân biệt rõ ràng, đứng ở phía trước Đậu Trường Sinh và Trương Thiểu Quyền.Vì chém gϊếŧ Đậu Trường Sinh.Đối phương đã ra một kích lôi đình, không hề thêm mắm dặm muối, từ giai đoạn đầu đã điều động thủ hạ, cho Đậu Trường Sinh cơ hội đánh quái thăng cấp.Đậu Trường Sinh nhìn bóng dáng như Thần tựa Ma trước mắt, ngón tay thon dài của hắn càng thêm nắm chặt Băng Phách đao.Chỉ thấy hắn bước một bước về phía trước, nhưng không lựa chọn chạy trốn cũng có thể chạy trốn vào giờ phút này, không quá thực tế.Suy cho cùng, võ đạo lục phẩm Pháp Mạch đã có thể ngự không.Đối diện với cảnh giới đó, trung tam phẩm, hạ tam phẩm đều rơi vào hoàn cảnh bất lợi.Hiện giờ điều hắn có thể làm chỉ là kiên trì một hồi, đợi cứu viện đến.Trời xanh không mây.Cuồng phong gào thét lướt qua.Đậu Trường Sinh tiến về phía trước một bước, quần áo trên người run rẩy theo cơn cuồng phong lạnh lẽo, hắn bất ngờ giành chém trước một đao.【 Đao Đạo Tông Sư 】, Tuyệt Sát Tam Thức.Thân đao Băng Phách đao rung động, phát ra tiếng ngâm khẽ, hào quang cháy sáng, lấp lánh chói lòa.Những bông tuyết trắng tinh như lông ngỗng, bỗng nhiên bay xuống từ hư không.Dường như mỗi một bông tuyết, đều ẩn chứa một cỗ ý chí, chúng đang hoan hô, đang nhảy nhót, đang vui vẻ.
Chúng muốn đóng băng hết thảy lực lượng.Quá trình từ khi những bông tuyết xuất hiện tới lúc chúng bắt đầu rơi tương ứng với quá trình từ khi những kiến trúc hai bên đường bắt đầu hiện ra hàn băng, tới lúc bị biến thành tượng băng, chỉ diễn ra trong nháy mắt..