" m Cực tông không thể vận dụng lực lượng, sự trợ giúp của vi sư có hạn, chỉ có thể sắp xếp người làm kinh động Triệu Minh Ngọc, khiến bước tiến của Trương Thiếu Quyền chậm lại, chỉ cần chờ Triệu Minh Ngọc xuất hiện, ngươi có thể bình yên vượt qua nguy cơ lần này."Đậu xanh.Vừa rồi hắn còn ngỡ mình có thể dựa vào m Cực tông, cứ cho rằng m Cực tông đáng tin cậy.Trong nháy mắt đã bị đánh mặt.Đúng là dựa vào núi, núi sẽ đổ, dựa vào người, người sẽ chạy.Nếu thật sự rơi vào tuyệt cảnh, ai cũng không đáng tin cậy, duy nhất có thể dựa vào chỉ có chính mình.Nhưng thất phẩm Ngưng Cương cảnh làm sao có thể là đối thủ của tứ phẩm Thần Thông cảnh?Lần này muốn Đậu Trường Sinh đánh cược vận khí ư?Ngược lại Đậu Trường Sinh vẫn còn một lựa chọn.Đó là bại lộ.
Sư phụ thần bí đang ở Thần Đô, đối phương là một Tông Sư chắc chắn có thể bảo vệ Đậu Trường Sinh.Nhưng nếu đã lựa chọn bại lộ, sẽ không còn nằm vùng được nữa.
Đến đây, Đậu Trường Sinh hắn cũng hết giá trị.Tất cả những thứ như chân truyền đệ tử hay bán thần binh kia đều là chỗ tốt do nằm vùng mang đến.Trong lòng Đậu Trường Sinh sinh ra lo lắng, sư phụ thần bí này đã không thể xuất lực, Đậu Trường Sinh chỉ có thể đi ký thác hy vọng vào người khác.Chỉ cần sư huynh Triệu Minh Ngọc nhanh hơn một bước, có thể hóa giải nguy cơ lần này thay hắn.Sau khi âm thanh của sư phụ thần bí biến mất, giọng nói đó không còn tiếp tục vang lên nữa, từ đầu đến cuối gương đồng đều không có phản ứng.
Thông qua đó, Đậu Trường Sinh đã biết ở nơi tầm mắt hắn không thể chạm tới đang có rất nhiều người theo dõi hắn.Bởi vì quá nhiều người chú ý, đối phương đâu dám liên lạc với hắn?Thế giới này, nơi mà Thần và người sinh sống cùng nhau, bí thuật nhiều lắm, nước quá sâu.Đậu Trường Sinh lại nhanh chóng lao đi, trong lòng hắn đang thầm cầu nguyện, nhưng đáng tiếc kiếp này hắn không phải người châu u, dĩ nhiên cũng không thể thoát Phi nhập u(*).(*) Chỉ người có vận khí không tốt hoặc không có tiền để biến vận khí tốt lên, hoặc kẻ có tiền.Tiếng bước chân nặng nề vang lên, từ phương xa, một bóng dáng cao lớn bắt đầu xuất hiện trong tầm mắt của Đậu Trường Sinh.Thân cao chừng một trượng, bóng dáng khôi ngô giống như một pho tượng người khổng lồ.
Thật sự rất rõ ràng, từ rất xa cũng có thể nhìn thấy.Cuối cùng Trương Thiểu Quyền cũng đến.Ánh mắt Đậu Trường Sinh nhìn về một nơi nào đó trong tối tăm.Nơi đó chính là hy vọng để hắn có thể tiếp tục sống sót.【 Chúc mừng ký chủ, hảo hữu Trịnh Xuân Thu rơi vào hỏa kiếp bị phản phệ tử vong, giá trị tu vi +5000! 】【 Trịnh Xuân Thu đã bị xóa bỏ khỏi bảng hảo hữu! 】【 Đã hoàn thành phá nhà diệt môn! 】【 Phá nhà diệt môn: gϊếŧ nhi tử trước, sau đó gϊếŧ phụ thân, làm cả nhà chết hết, diệt môn tuyệt hậu! Ghi chú: xin kí chủ không ngừng cố gắng, hoàn thành thành tựu tiến cấp đặc thù (đêm khuya diệt tộc)】【 Đêm khuya diệt tộc: đêm khuya trăng mờ gió lớn, thuận lợi để gϊếŧ người phóng hỏa.
(đợi hoàn thành)】【 Có nhận ban thưởng cho thành tựu đặc thù (phá nhà diệt môn) hay không? 】Chỉ thấy một hàng văn tự hiện lên ánh sáng màu đỏ giống như dùng máu tươi mà viết đã xuất hiện.
Hàng chữ được viết theo dạng thư pháp như dòng máu đầm đìa chảy, chỉ thoáng nhìn qua đã có cảm giác một cỗ huyết tinh khí muốn đập thẳng vào mặt.Cẩu hệ thống hiếm khi cho ra loại hiệu ứng đặc biệt này, nhưng mỗi khi cho ra lại khiến lòng người sợ hãi."Nhận."Một đạo hào quang ầm ầm nở rộ.Giống như pháo hoa xẹt qua đêm tối, xinh đẹp vô ngần, khí thế hào hùng, ánh sáng loá mắt.Màu trắng, màu xanh lá, màu xanh lam, màu tím, màu cam, năm sắc màu đan vào cùng một chỗ, tạo thành pháo hoa hình sao chổi.Đây là lần thứ hai Đậu Trường Sinh mở bảo rương ra.
Vốn dĩ hắn còn cho rằng lần này mình chỉ đạt được màu trắng hoặc màu xanh lá thôi.Mà Đậu Trường Sinh cũng không thấy kỳ quái khi mình đạt được loại bảo rương đó.Bởi vì lần trước có liên quan tới đại lễ bao tân thủ, nên bảo rương hắn nhận được mới có màu tím, là cấp bậc sử thi.Nhưng khi năm sắc màu kia đan xen vào nhau, hắn đã thấy màu trắng và màu xanh lá đều lần lượt biến mất.
Đậu Trường Sinh không khỏi hiện ra vẻ kinh ngạc, vì ngay lúc này, màu xanh lam cũng biến mất theo.Màu trắng bình thường, màu xanh lá vĩ đại, màu xanh lam hoàn mỹ đều biến mất.Còn lại chỉ có màu tím và màu cam, đây là sử thi và truyền thuyết.Lúc này, màu tím và màu cam đang dây dưa lẫn nhau, hai màu sắc không ngừng xung đột, trong khoảng thời gian ngắn không thể nhận ra rốt cuộc là màu sắc nào chiếm ưu thế hơn.Cuối cùng, màu cam đã biến mất không thấy.Hiện lên trong mắt Đậu Trường Sinh là màu tím, là màu tím chồng chất lên nhau, là màu tím ùn ùn kéo tới.Màu tím sử thi.Đinh!Chúc mừng kí chủ đạt được 【 Thần Binh Khế Ước 】【 Thần Binh Khế Ước 】【 Thiên phú: chủ động 】【 Phẩm cấp: sử thi 】【 Giới thiệu: có thể đạt được sự tán thành của một kiện thần binh.
】Thật sự là thứ tốt.Không hổ là màu tím sử thi, ra vật phẩm không tồi.Vốn trong lòng Đậu Trường Sinh đang đầy kinh hoảng, hiện giờ đã yên lòng trở lại, tuy dùng kiện 【 Thần Binh Khế Ước 】này trên Băng Phách đao, chắc chắn là lãng phí.Bán thần binh và thần binh, đây là khái niệm hoàn toàn khác biệt.Cấp bậc của thần binh chính là Thần Ma, mà cấp bậc của bán thần binh chỉ là thượng tam phẩm.Nhất là Băng Phách đao, nó không quá mạnh mẽ, không phải một kiện bán thần binh nổi bật.Kỳ thật Băng Phách đao chỉ là một kiện bán thần binh hạ phẩm mà thôi, cấp bậc của nó tương xứng với Tông Sư.Trên thực tế, nếu so sánh với một kiện thần binh chân chính, kể cả thượng phẩm bán thần binh cũng chỉ là loại đầu thừa đuôi thẹo.Nhưng thật đáng tiếc, lúc này lại đúng là thời khắc sinh tử tồn vong, Đậu Trường Sinh cũng chẳng có quá nhiều lựa chọn, chỉ có sống sót mới có tương lai.Cuối cùng, sau khi đạt được【 Thần Binh Khế Ước 】, hắn lập tức lựa chọn sử dụng nó.
Chớp mắt, Băng Phách đao trong tay Đậu Trường Sinh đã nổi lên ánh sáng mờ ảo, hào quang lúc sáng lúc tối, không ngừng lóe ra, Băng Phách đao vốn đang yên lặng như được hồi sinh, bắt đầu sống lại..