Chương 4
Chú thích
-Cơ hữu: bạn gay đó
-靠 = Kháo = Fuck: đ*t chứ không phải đi*’t.__________
Đây không phải lần đầu tiên Hàn Tiểu Bạch gạt người. Y tự biết bản thân mình lớn lên là cái loại hình gì, nếu muốn tìm cao lớn mãnh soái ca nằm phía dưới da mềm thịt trắng của y, quá khó khăn.
Cho nên y mới hết lời nói dối từ bài đăng này đến bài đăng khác, mười câu hết chín câu không thể tin.
Người bị y lừa ra gặp, không mấy ai khi thấy y liền vui vẻ một chút, có người còn đổi mặt nổi điên ngay tại chỗ miệng thô tục mắng chữi.
Bất quá Hàn Tiểu Bằng không quan tâm, y làm cái nghề này, sóng to gió lớn gì chưa thấy qua, cho nên cũng không đến mức mới bị người khác mắng vài câu liền không chịu nổi.
Lúc nhỏ cố gắng nỗ lực, từ trường tiểu học trọng điểm một đường học thẳng đến đại học nổi tiếng, lại thuận lợi vào được trong tổ chức này, cho nên y tự nhận bản thân là một thanh niên chăm chỉ cần cù có lý tưởng có khát vọng yêu nước sâu sắc.
Trong công việc, không sợ khó khăn, có gan liều có gan làm, từng bước một kiên kiên định định lên đến được ngày hôm nay, một thân bản lãnh không phụ lòng người, chưa đến ba mươi tuổi đã trở thành một đầu lĩnh nhỏ bên trong tổ chức.
Nhưng Hàn Tiểu Bằng không có vì thế mà cao hứng. Tổ chức này không giống với nơi mà y tưởng tượng khi còn đi học, lúc làm việc luôn cho người ta cảm giác đơn độc, tịch mịch lạnh lẽo.
Vì thế, sinh hoạt cá nhân của Hàn Tiểu Bằng không mấy chừng mực, y thích việc ở trên mạng tìm bạn tình, cảm giác buổi tối có thể ôm một thân người ấm áp vào lòng, thực sự là một niềm an ủi tuyệt vời.
Chẳng qua đến buổi sáng ngày hôm sau, y sẽ quên sạch về người nằm trong lòng. Hàn Tiểu Bằng từ trước đến nay không bao giờ ngủ hai lần, cùng với một người. Dùng từ ngữ phổ biến hiện tại mà nói, y chính là cặn bã.
Trước đó vài ngài, y có nghe một cơ hữu trên mạng chưa từng gặp mặt, nói trên web chat có ‘Xoát Bình Ca’, eo nhỏ mông to miệng linh hoạt tốt, là cực phẩm.
Cho nên Hàn Tiểu Bằng vẫn nhớ thương người này, từ Tam Á trở về, liền bắt đầu ôm cây đợi thỏ, rốt cuộc lừa được người ta ra ngoài.
Hàn Tiểu Bằng vẫn cho rằng soái ca chia làm hai loại. Một loại chính là như y, cao ráo sạch sẽ nhìn thuận mắt, mà người như vậy rất nhiều. Loại còn lại chính là ‘Xoát Bình Ca’, ngoại hình âu hoá, ngũ quan gợi cho người ta cảm giác bị xâm chiếm, tuỳ tiện liếc một cái, liền có thể làm cho mấy cô nương cùng mấy tiểu gia hoả tim đập thình thịch.
Người như vậy cực kỳ ít. Hàn Tiểu Bằng là luyến tiếc thả hắn chạy đi. Hắn đã nhanh chóng ám chỉ, hắn không có ở mặt trên, mà ở bên dưới.
Hai người mở cửa phòng, một trước một sau bước vào.
Hàn Tiểu Bằng vào xong liền đem cửa khoá lại. ‘Xoát Bình Ca’ quay đầu, nhíu mày nhìn y.
Hắn vốn hai mắt thâm đen, lông mày rậm, tức thời hiện ra vài phần du côn khó động.
Hàn Tiểu Bằng y là lần đầu đứng trước một người tình một đêm mà không có lấy một chút tự nhiên như vậy, y đứng đó, nhìn gian nhà tắm nhỏ xíu màu hồng, yếu đuối nói:”Cậu có muốn tắm trước không?”
‘Xoát Bình Ca’ khoé miệng như có như không vểnh vểnh lên:”Ngươi khẩn trương cái gì chứ? Không phải 23 sao? Cởi hết ra cho ta kiểm tra thử xem đã.”
Cái đ*t! Nếu không phải, ngươi có thích không!
Hàn Tiểu Bằng trong lòng chửi mẹ nó. Y cảm thấy chuyện này thật mẹ nó ngu ngốc, y thề với trời, Hàn Tiểu Bằng y sinh hoạt nghiêm túc nhiều năm như vậy, chưa bao giờ tự mình cởϊ qυầи khoe ch*m ngu ngốc như vậy!
Sau đó y nghe ‘Xoát Bình Ca’ hô hấp nặng nhọc, rồi lại hoang mang nói:”Tiểu tử mông ngươi trắng như vậy, ch*m sao lại đen như thế, đắp bùn vào à?”