Hai người cũng không biết là thϊếp đi từ lúc nào, có lẽ là bởi vì nhiệt độ người mình yêu thực sự khiến cho người ta an tâm, trong lúc bất tri bất giác đã lâm vào mộng đẹp, thời điểm Riki đẩy cửa đi vào, liền thấy một khung cảnh có chút kỳ quái lại tràn đầy ấm áp này.
Hai người đều nằm ngang trên giường, chăn đắp bị đè ở phía dưới, bắp chân Santa thậm chí còn hơn phân nửa treo ở bên giường, tay trái của anh nắm lấy tay trái Lưu Vũ, tay phải nằm ngang ở một bên, vừa vặn bị Lưu Vũ gối lên, Lưu Vũ cả người dường như đều ở trong lòng Santa, giống như chú mèo con co ro, bàn tay mèo con trong lúc ngủ mơ còn gắt gao nắm lấy góc áo Santa.
Không biết vì cái gì, hai người bọn họ tựa như là hai con thú nhỏ vết thương chồng chất mới sống sót sau trò chơi sinh tồn chém gϊếŧ, tựa sát lẫn nhau liếʍ láp vết thương.
Tiểu Cửu rời giường rửa mặt, vẫn còn buồn ngủ, liền thấy Riki đứng ở cửa phòng mình ngẩn người, hỏi anh làm sao vậy, Riki làm động tác im lặng, Tiểu Cửu vội vàng bịt miệng, đi đến trước cửa nhìn vào trong, lại quay đầu dùng ánh mắt thắc mắc nhìn Riki, thực sự không hiểu được vì cái gì mà hai người kia ngủ ở phòng của Riki.
Riki lắc đầu, Tiểu Cửu lấy điện thoại di động ra trực tiếp chụp một tấm hình, trái xem phải xem, cảm thấy hài lòng. Riki chậm rãi khép cửa phòng lại, muốn cho hai con người kia ngủ thêm một lát.
Cả nhóm hầu như không ăn sáng, bữa đầu tiên trong ngày phần lớn là bữa trưa, mọi người tụ tập một chỗ tranh cướp đồ ăn. Buổi chiều còn có luyện tập, chỉ có thể đợi ăn xong lên đánh thức hai con người kia. Tiểu Cửu đưa ảnh chụp cho mọi người xem, cả nhóm bàn tán sôi nổi.
Nói đến thì, chuyện Santa thích Lưu Vũ, tất cả mọi người đều biết, có mắt là nhìn ra được, ngược lại là Lưu Vũ khiến cho người ta có chút đoán không ra, cậu đối xử với Santa có chút đặc biệt, nhưng lại không chắc đó có phải là thích không, cậu đối xử với bất kỳ người nào cũng rất ấm áp ôn nhu, Santa rất thích ghen, ai anh cũng ghen, Santa lại không dám nói với Lưu Vũ nên quay qua giày vò đồng đội, ai cũng chịu không nổi, cầu anh nhanh nhanh tỏ tình, bắt lấy Lưu Vũ về tay.
Thú thật thì ý muốn tỏ tình chỉ là ý tưởng bất chợt, chọn ngày không bằng chọn luôn sinh nhật Lưu Vũ, lo Santa lại sợ, Châu Kha Vũ liều mạng động viên ông anh: "Không sao, có hi vọng, em hoài nghi anh ấy cũng thích anh, không nói những cái khác, anh ấy cho anh ngồi lên giường của mình, còn em, đừng nói là ngồi, em muốn tới gần một chút anh ấy đã mở miệng cảnh cáo."
"Cậu muốn tới gần làm gì?"
"Đây không phải trọng điểm!"
Tiểu Cửu cường điệu bĩu môi nói: "Mà mỗi lần ăn khuya, nhất định phải mang về cho Santa, Santa thích ăn cái gì Lưu Vũ đều nhớ. Lần trước thậm chí mạo hiểm bị người ta phát hiện mà chạy khắp nơi mua Tiểu Long Bao, nếu như không phải thích Santa, vậy nhất định là Lưu Vũ ghen ty Santa có cơ bụng, muốn phá."
Santa nhớ rõ l*иg Tiểu Long Bao kia, thời điểm cầm trên tay vẫn còn nong nóng, anh cười ngọt ngào, thứ Lưu Vũ mua luôn ăn rất ngon.
AK ngoáy ngoáy lỗ tai nói: "Mà cậu thật sự không phát hiện, quần áo bây giờ cậu mặc hơn phân nửa đều là Lưu Vũ mua sao? Mặc dù Lưu Vũ luôn lấy cớ là không cẩn thận mua rộng...Mua rộng sao không trả hàng? Chẳng lẽ do không chịu nổi phí vận chuyển? Mà nhóm chúng ta chẳng lẽ có mỗi mình cậu m8 sao?"
"Đúng rồi!" Châu Kha Vũ khịt mũi coi thường, "Mua lớn thành đồ m8, sao không mua thành đồ m9 luôn đi?"
Santa cúi đầu nhìn, đúng thật, quần áo giày tất đều là Lưu Vũ mua, cậu luôn luôn nói mua lớn lười đổi nên cho Santa, anh muốn chuyển tiền cho cậu nhưng cậu không chịu nhận, chuyển đi chuyển lại nhiều lần, cậu mới chịu nhận một ít, nhưng quay đầu lại sẽ đưa chút đồ mới tới, kỳ thật thì không chỉ quần áo giày dép, khung hình đầu giường, đồ trang trí trên tường, thậm chí bộ ga giường kia đều là cậu đưa cho, còn giúp Santa thay, Santa hỏi cậu thì cậu luôn nói rất rẻ, không tốn là bao...
"Tại tôi nghĩ, em ấy cũng đưa cho mọi người." Santa cười ngọt ngào.
"Ha ha!" Trăm miệng một lời.
"Cút!" Vẫn là trăm miệng một lời.
"Lưu Vũ nếu không thích cậu thì chặt đầu tôi đi, " Lâm Mặc lành lạnh nói, "Mọi người có ai xem qua điện thoại di động của Lưu Vũ chưa? Mọi ngươi ai mà xem qua album ảnh của cậu ấy, mở ra mọi người đều sẽ hoài nghi có khi nào là điện thoại của Santa không, video vũ đạo còn có thể hiểu được, cậu ấy còn chụp cả Santa ăn cơm đi ngủ đi chơi, nếu ngày nào đó trong điện thoại của cậu ấy xuất hiện ảnh Santa đi tắm thì cũng không lấy làm lạ."
"Không phải sao, GoPro cũng không dám đưa cho Lưu Vũ cầm, " Bá Viễn bổ sung nói, "Sợ em ấy chỉ chăm chăm quay Santa mất. Quay video dạy vũ đạo còn có thể hiểu được, đằng này lần trước anh cắt ra được video ròng rã 8 phút Santa bóc móng tay."
(GoPro là một dòng camera hành trình.)
"Anh còn xem hết sao?" Trương Gia Nguyên chấn kinh, "Không biết ai mới là người kì quái nữa!"
"Vậy mà anh còn xem ba lần lận, lần thứ nhất anh xem vì nghĩ đoạn sau sẽ có cái gì quan trọng, nhưng không có. Anh không tin, lại xem một lần nữa, sợ bản thân đã bỏ qua điểm quan trọng, cũng không có. Vẫn là không tin, sợ là anh xem không đủ kĩ, lôi kéo Pai Pai cùng xem."
Pai Pai nhấc tay nói: "Nhưng thật sự không có cái gì, chỉ đơn giản là bóc móng tay."
"Là bóc sơn móng tay, không phải bóc móng tay..." Santa cười nói, "Sơn móng tay bị bong ra."
Lưu Vũ muốn sơn móng tay, nhất định phải lôi kéo Santa cùng sơn, Santa từ trước đến nay Lưu Vũ nói cái gì thì là cái đó, tuyệt không phản kháng, đừng nói là sơn bóng, đen trắng hay hồng phấn gì đó anh đều có thể chiều theo ý cậu. Lưu Vũ vươn tay, trong lòng bàn tay hướng lên trên, nhìn Santa nói: " Chơi có chút vui, Santa, em sơn cho anh."
Santa chậm rãi đưa tay mình ra, bị cậu nhẹ nhàng cầm lấy, cậu cúi đầu, nghiêm túc bôi trét. Santa cảm thấy nếu như thời gian dừng lại ở thời khắc này thì thật tốt, anh vươn tay muốn sờ sờ đầu Lưu Vũ, lại sợ cậu không thích, nên nhẹ nhàng động động một đám tóc, thổi một hơi, nhìn mấy sợi tóc kia phiêu phiêu, lại tới gần một chút ngửi ngửi, nói: "Lưu Vũ, tóc của em thơm quá."
"Để em cũng mua cho anh một bộ."
Mấy ngày sau trong phòng tắm liền xuất hiện một bộ dầu gội mới, có một lần Riki không cẩn thận dùng nhầm, Santa huyên náo nhất định ép Riki phải gội lại.
"Cho nên, " Châu Kha Vũ tổng kết, "Tuyệt đối có hi vọng, Lưu Vũ tuyệt đối thích anh, nếu anh ấy không thích anh, chỉ có thể là em thích anh!" Nói xong còn giả vờ hôn hôn.
"Dừng!" Santa không khỏi lườm Châu Kha Vũ một cái.
"Như thế này đi, nếu anh dám, em đổi phòng với anh, thế nào?" Châu Kha Vũ dụ dỗ nói.
Quả nhiên hai con mắt của Santa đều sáng lên: "Vậy, vậy anh cần chuẩn bị gì?"
"Hoa hồng thôi! Thế nào, anh muốn trực tiếp tặng nhẫn kim cương luôn sao?"