Lâm Xung đi tắm rửa, ăn vài miếng nấm.
Sau đó xem một tập phim truyền hình của Anh có tên "Gương đen".
"Gương đen", "Thám tử Sherlock", "Phòng tin tức", ba bộ phim này là đỉnh cao của phim truyền hình Anh mà Lâm Xung đã từng xem, tất nhiên, gu mỗi người mỗi khác, đây chỉ là ý kiến
cá nhân của hắn.
Ví dụ, bộ phim truyền hình "Đồi gió hú" mà mọi người luôn khen là siêu phẩm, Lâm Xung lại không xem được.
Tóm lại, Lâm Xung cho rằng "Gương đen" là một bộ phim hay, đặc biệt là tập phim Giáng sinh trắng được phát sóng năm 2017:
Nói về một người phụ nữ, vì hướng đến cuộc sống tốt hơn, muốn thỏa mãn hết mọi ước muốn của mình, cô đã cắt bỏ một phần ý thức, biến nó thành trí tuệ nhân tạo, bởi vì cô tin rằng sẽ không có ai làm cô hài lòng bằng chính bản thân cô.
Còn ý thức bị tách ra kia không chấp nhận việc mình là bản sao, cũng cho rằng mình là bản thể, cho nên việc dạy dỗ như thế nào đã trở thành vấn đề nan giải.
Làm thế nào để khuất phục một nhân cách có ý chí độc lập?
Câu trả lời được đưa ra trong tập phim là sử dụng thời gian, đẩy nhanh thời gian lên một vạn lần, mười vạn lần, một triệu lần, một giây tương đương với hàng trăm năm.
Trong thế giới bên ngoài nhàn nhã hút một điếu thuốc, ý thức trong máy tính đã trải qua hàng vạn kiếp luân hồi, hơn nữa là kiếp luân hồi địa ngục trống rỗng, không có gì để làm, không thể chết.
Khi quay lại trạng thái bình thường, đừng nói là bắt nó ngoan ngoãn làm nhân viên phục vụ, ngay cả đi dọn phân cũng sẽ cảm thấy vô cùng vinh dự.
Lâm Xung dự định dùng phương pháp này để mài giũa hệ thống, xem có thể tạo ra được lợi ích gì không.
Mà khi đối mặt với đường cùng, con người luôn trải qua bước ngoặt từ tức giận đến thỏa hiệp.
Hệ thống có biểu hiện được nhân cách hóa cao độ, có lẽ cũng không ngoại lệ.
Xem xong một tập phim truyền hình, Lâm Xung mở máy tính xách tay, thấy trên màn hình đột nhiên phun ra một loạt các từ tục tĩu, đủ loại ngôn ngữ, hoa cả mắt, khiến người ta kinh ngạc.
"Ha ha." Lâm Xung "bốp" một tiếng đóng máy tính lại.
Vài ngày tiếp theo, Lâm Xung tiếp tục cuộc sống chơi game, xem phim, ăn nấm, làm thủ công, rất nhàn nhã, cũng không cảm thấy nhàm chán.
Lại qua một tuần.
Lâm Xung gặm nấm, tay lại mở laptop Dell V13 này ra.
Vừa thấy trên màn hình vẫn là một mảng lớn từ tục tĩu, nhưng lại có vẻ lung lay sắp đổ, giống như tâm tình Tiểu Tam sắp chạm đáy đến nơi.
"Thế nào? Muốn nói chuyện tử tế không?" Lâm Xung hỏi Tiểu Tam.
Những từ tục tĩu trên màn hình vỡ vụn, bên dưới hiện lên những lời không cam lòng, đầy khuất nhục: "Được, tôi đồng ý, rốt cuộc cậu muốn thế nào?"
"Nói cho tao biết phương pháp tu luyện Thiên Công Xảo Thủ của phái Hồ Trung Tiên, sau đó cứ cách bảy ngày, tao sẽ hỏi một lần, bao gồm, nhưng không giới hạn các phương pháp tu luyện và các loại kiến
thức, còn mày ấy à, có được quyền không bao giờ bị tắt máy." Lâm Xung đưa ra điều kiện của mình.
"Ha ha, cậu đúng là nằm mơ ảo tưởng! Cậu nghĩ hệ thống tôi đây sẽ thương lượng với cậu sao!" Tiểu Tam mắng một câu, bên dưới chữ lớn còn có một dòng chữ nhỏ:
"Người xuyên việt hoàn thành nhiệm vụ, thu thập kiến
thức là logic cứng của hệ thống, nhiệm vụ tôi có thể giao cho cậu là có giới hạn! Tôi không thể cung cấp cho cậu vô hạn các loại kiến
thức!"
Lâm Xung bóp cằm suy nghĩ một chút: "Vậy nhiệm vụ đơn giản nhất mà mày có thể cung cấp là gì?"
"Ha ha, cậu tỉnh táo lại đi! Cậu nghĩ hệ thống sẽ giao nhiệm vụ dễ hoàn thành sao?!" Tiểu Tam tiếp tục mắng, dòng chữ bên dưới hiển thị:
"Nhiệm vụ đơn giản nhất là sống sót trong dị giới một năm, cậu chỉ cần hỏi tôi, sống lâu như vậy có phần thưởng không là được?"
"Năm nào cũng có thể hỏi?" Lâm Xung cảm thấy điều này rất đơn giản.
"Ha ha, cậu nằm mơ giữa ban ngày! Nghĩ rằng hệ thống sẽ nói cho cậu biết quy luật của nhiệm vụ sao!" Trên màn hình hiện ra dòng chữ khổng lồ, dòng chữ nhỏ bên dưới là:
"Không phải, một năm, hai năm, bốn năm, tám năm, mỗi lần thời gian sống sót tăng gấp đôi mới có thể nhận được phần thưởng. Tôi đã hợp tác như vậy, có thể gắn cho tôi cái loa để tiện nói không?"
"Tiểu tam, mày đúng là một tên nhóc thông minh." Lâm Xung khen hệ thống một câu, sau đó hỏi nó: "Tao sống ở dị giới lâu như vậy có phần thưởng gì không?"
"Đã có lòng, thành tâm thành ý hỏi, hệ thống này sẽ từ bi nói cho cậu biết, đương nhiên có, bây giờ hãy nêu câu hỏi của cậu!" Trên hệ thống hiển thị một dòng chữ.
"Tao muốn biết phương pháp tu luyện Thiên Công Xảo Thủ của phái Hồ Trung Tiên." Lâm Xung hỏi.
Màn hình máy tính bắt đầu hiển thị một loạt các văn bản và hình ảnh.
Lâm Xung vừa xem vừa xoa cằm.
Thiên Công Xảo Thủ là pháp thuật nhập môn của phái Hồ Trung Tiên, thuộc về ứng dụng ban đầu của việc sử dụng Linh cơ thiên địa, tu luyện cụ thể bao gồm thủ quyết, khẩu quyết, tâm quyết, thế quyết, bốn cái hợp nhất, biến Linh cơ thiên địa thành của mình.
Thủ, khẩu, tâm ba quyết đầu đều là bí mật, không được truyền thừa thì sẽ không biết, chỉ có thế quyết là giống như suy nghĩ của Lâm Xung, cần có khán giả tồn tại, khán giả càng đông, Linh cơ thu thập được càng nhiều.
Lâm Xung trước đây dựa theo Hồ Trung Thủ Ký, tự suy luận cũng đúng được vài phần, chỉ là hắn có phần xem thường truyền thừa của tiên môn dị giới.
Đã có được phương pháp tu luyện Thiên Công Xảo Thủ, Lâm Xung cũng thỏa mãn mong muốn của hệ thống tiểu tam, tặng cho nó một cặp loa - chia cho nó hai loa trầm trong cặp loa siêu trầm trên máy tính để bàn.
"Khụ khụ, thử âm thử âm." Một giọng trẻ con ngây thơ phát ra từ loa, sau đó hệ thống rất phấn khích bắt đầu cười bằng những giọng khác nhau: "He he ha ha hi hi he he oa oa..."
"Câm miệng nếu không rút dây loa của mày." Lâm Xung cau mày, hắn đang cần tập trung nghiên cứu phương pháp tu luyện Thiên Công Xảo Thủ.
"Người ta chỉ hơi mừng thôi mà." Lại đổi thành giọng nữ êm dịu: "Cái laptop đó bị hỏng loa rồi, làm người ta tức chết~~"
"Chưa sửa xong? Ông già đó đã biến lap của tao thành hệ thống rồi, vậy mà còn chưa sửa được cái loa." Lâm Xung cảm thấy rất kỳ quái: "Còn nữa, đừng có dùng giọng của Lâm Chí Linh."
"Vậy cậu thích như thế này?" Đổi thành giọng khàn khàn.
"Tấn Lôi cũng không được." Lâm Xung phản đối.
"Thế này thì sao?" Đây là giọng loli trong trẻo.
"Mẹ nó chứ…. Tao muốn giọng phổ thông chuẩn của tổng đài viên 10086." Lâm Xung liếc nhìn hệ thống.
"Như vậy thì chán quá..." Hệ thống dùng giọng Lâm Chí Linh nói.
"Tao rút dây loa của mày đấy." Lâm Xung đe dọa nó.
"10086 phục vụ quý khách, xin hỏi quý khách cần gì?" Hệ thống lập tức khuất phục.
"Câm miệng." Lâm Xung nói.
Màn hình hệ thống hiển thị một biểu tượng hoạt hình dán miệng bằng băng dính.
Lâm Xung được yên tĩnh, tiếp tục nghiên cứu Thiên Công Xảo Thủ của phái Hồ Trung Tiên, vì là công pháp nhập môn nên việc tu luyện không có gì khó khăn.
Giống như Lâm Xung đã nhận định trước đó, phái Hồ Trung Tiên thực chất là một môn phái nghề nghiệp sinh hoạt, bọn họ thông qua sinh hoạt hằng ngày để thu được Linh cơ, bồi bổ cơ thể, sinh ra Nê Hoàn, tiến thăng Kim Đan.
Do đó yêu cầu đối với tư chất khá cao, Thiên Công Xảo Thủ chính là một công pháp tuyển chọn nhập môn, yêu cầu người tu luyện có thể hoàn thành kỹ thuật mà phàm nhân không thể, ví dụ như vẽ một con phượng hoàng sống động như thật bằng kẹo đường.
Lâm Xung tự cảm thấy việc hắn khắc hơn một nghìn nút trên một cây nấm, cũng coi như là thử thách có độ khó nhỉ?
Thôi cứ thử xem sao.
Lâm Xung quay lại, chú ý đến màn hình livestream.
Mấy ngày nay, Lâm Xung không có tâm trạng livestream, nhưng camera vẫn luôn mở, chỉ tắt tiếng, hướng ống camera vào rắn đỏ lớn, bởi vì hắn nhận thấy, khi đối mặt với ống kính, rắn đỏ lớn luôn có chút bồn chồn lo lắng.
Lâm Xung nghĩ: Gϊếŧ không chết mày thì tao sẽ phiền chết mày!
Mà lúc này Lâm Xung ngó qua màn hình…… ồ! Đã lên trang chủ rồi! Thậm chí còn đứng đầu bảng xếp hạng livestream “Sắc đẹp”!?!