- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Kiếm Hiệp
- Hành Trình Vạn Năm Bảo Vệ Người Mới
- Chương 2: Lý tưởng nhân sinh
Hành Trình Vạn Năm Bảo Vệ Người Mới
Chương 2: Lý tưởng nhân sinh
Nhà Lâm Xung cách công ty không xa, ở trong khu phố Cẩm Tú Thiên Địa.
Năm năm trước, khi Lâm Xung mua bất động sản, giá nhà ở Lục Gia Trang đang trong giai đoạn tăng vọt, Lâm Xung nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cắn răng mua một căn hộ nhỏ cao tầng rộng chín mươi mét vuông. Năm năm trôi qua, giá nhà bây giờ tăng gấp mấy chục lần, như rồng cao bay vυ"t lên chín tầng mây.
Bất động sản nâng tầm đến mức bây giờ Lâm Xung có lấy hết của cải tiết kiệm ra, cũng không mua nổi căn hộ chín mươi mét vuông ở đây nữa.
Cũng coi như có duyên, nếu không phải lúc đầu hắn cắn răng quyết tâm mua, bây giờ Lâm Xung chỉ có thể nghỉ hưu ở một thành phố hạng hai, hạng ba.
So với thành phố siêu đặc biệt như Thượng Hải, chi phí sinh hoạt ở các thành phố hạng hai, hạng ba sẽ thấp hơn, nhưng cũng đồng nghĩa với việc kết cấu hạ tầng, quy mô cấu trúc, tài nguyên y tế, tài nguyên xã hội,… đều kém xa Thượng Hải.
Hơn nữa, tài sản có giá trị nhất của Lâm Xung không phải năm triệu tệ trong ngân hàng, mà chính là căn nhà này, cho dù kinh tế biến động lớnn đến mấy, căn nhà này cũng đủ để Lâm Xung an hưởng tuổi già.
Vị trí nằm ngay trung tâm thành phố, cách bệnh viện hai ngã rẽ, bên đường có một trung tâm mua sắm và rạp chiếu phim, Pacific Computer City cũng nằm ngay phía đông của trung tâm mua sắm.
Trên đường về, Lâm Xung ghé qua cửa hàng sửa máy tính ở tầng năm của Pacific Computer City, mất nửa tiếng xác định lỗi máy tính, chỉ là hỏng vặt, thay pin là được, thanh toán trước giá tiền với nhân viên xong thì Lâm Xung hẹn chiều sẽ đến lấy.
Khi đi, Lâm Xung đặc biệt chú ý bảng hiệu của cửa hàng sửa chữa.
"Điện tử Thần Tộc".
Nghe thật cmn khí phách!
Ra khỏi Pacific Computer City, Lâm Xung đi bộ về nhà, mất khoảng hai mươi phút.
Nhà hắn nằm ngay trung tâm khu Cẩm Tú Thiên Địa, toà A cao 24 tầng, hắn chọn căn tầng 7, một tầng không quá cao cũng không quá thấp, xét về góc độ khoa học, đi bộ xuống cầu thang khi mất điện cũng không mỏi chân, khi xảy ra động đất, hỏa hoạn, tỉ lệ thoát hiểm cũng khá lớn.
Nó cũng phù hợp với kỹ thuật chọn nhà phong thủy "Thất thượng bát hạ"*.
*Thất thượng bát hạ: Thất thượng bát hạ là một kỹ thuật phong thủy được sử dụng để lựa chọn tầng nhà ở. Theo kỹ thuật này, các tầng nhà có số tầng lẻ (7, 9, 11, ...) được coi là tốt hơn so với các tầng nhà có số tầng chẵn (8, 10, 12, ...).
Cùng đi thang máy với hắn là một cặp mẹ con, hình như là hàng xóm, người mẹ cười chào Lâm Xung, có lẽ cô ấy nhận ra Lâm Xung nhưng hắn thì hoàn toàn chả có chút ấn tượng nào với người ta.
Lâm Xung mỉm cười đáp lại, trông rụt rè và hơi nhút nhát, đây là lớp ngụy trang thường ngày của hắn, trong công việc, trong cuộc sống, hắn đều là một người đàn ông văn phòng hướng nội, không giỏi giao tiếp.
Thang máy đến tầng 7, Lâm Xung mỉm cười gật đầu với hai mẹ con, bước ra khỏi thang máy, nụ cười trên môi lập tức biến mất, quay về lại bản mặt lạnh tanh.
Bấm khóa vân tay mở cửa, sua khi vào trong không gian thuộc về mình, Lâm Xung mới thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng đã rời khỏi xã hội loài người, không cần phải nói chuyện, giao lưu ánh mắt, cử chỉ, cảm xúc với người khác nữa.
Như Lâm Xung đã nói với trưởng bộ phận, hắn không thích giao tiếp với người khác, lý tưởng nhân sinh của hắn là sống một mình, an nhàn đến khi chết già.
Không phải do hắn chán đời, muốn đi bán muối gì hết, Lâm Xung còn đi bệnh viện tham vấn tâm lý, tất cả chỉ số trạng thái của hắn đều rất ổn, có cái hơi thờ ơ. Theo chuyên gia đánh giá thì Lâm Xung là thanh niên có khát vọng sống lớn, đối với hắn, cuộc sống là điều tuyệt vời, nhưng giao tiếp với mọi người thì không.
Lâm Xung ghét mọi thứ liên quan đến con người, chẳng hạn như hẹn hò, du lịch, cãi nhau trên mạng xã hội, v.v., hắn chỉ thích đọc sách, làm đồ thủ công, xem phim, ăn lẩu, đi dạo một mình.
Hoạt động giải trí yêu thích nhất của Lâm Xung là sống như một khán giả trong thành phố Thượng Hải khổng lồ, một mình đi dạo trên đường phố, hắn thích nhìn mọi người vui buồn, miễn là mấy chuyện phiền phức đó không liên quan đến hắn là được.
Lâm Xung rất biết ơn xã hội hiện đại, vô cùng tiên tiến và tiện lợi này đã giúp hắn đạt được lý tưởng nhân sinh ở tuổi 32.
Phòng khách căn hộ được lâm Xung chất khá nhiều máy chơi game, đây là thú vui khác của hắn, ngoài ra Lâm Xung còn đam mê thích tiểu thuyết, truyện tranh, bức tường được lắp đặt giá sách khổng lồ chạm trần nhà, trên đó là những đầu truyện và đĩa game hiếm mà hắn sưu tầm được.
Phòng khách còn có máy chạy bộ, đặt đối diện TV, rất tiện khi vừa muốn giải trí, vừa muốn rèn luyện cơ thể.
Căn hộ hai phòng ngủ rộng chín mươi mét vuông, một phòng được Lâm Xung bố trí thành xưởng làm việc, trong đó có đủ loại bảng mạch, điốt, dụng cụ hàn, mặc dù không thể làm CPU ở nhà, nhưng hắn vẫn có thể thiết kế được “mạch kỹ thuật số và mô phỏng”.
Gian còn lại là phòng ngủ, có dàn máy tính hiện đại nhất, bên trong được hắn nhồi đầy các tựa phim bom tấn từ thập niên 80, băng thông siêu tần 200 Megabit, Lâm Xung nhìn quanh một vòng, cảm thấy mọi nhu cầu sống của hắn đã được đáp ứng đủ, không cần bổ sung gì nữa.
Mở tủ lạnh nhà bếp, bên trong chứa đầy đủ các loại nguyên liệu tươi sống, thịt gia cầm, trứng, sữa,… Lâm Xung có một danh sách mua sắm và vài cuốn sách dạy nấu ăn, hắn sẽ tự lập kế hoạch ăn uống dựa trên tình trạng cơ thể, dù sống thế nào, dù có đi làm hay không, cơ thể vẫn phải khoẻ mạnh mới được.
Lâm Xung sắp xếp mọi thứ cho cuộc sống nghỉ hưu rất chu đáo.
Tất cả mọi thứ đều dùng để phục vụ cho 70 năm nghỉ hưu nhàn nhã sắp tới, nếu hắn có đủ lộc thì biết đâu còn lâu hơn.
Ba giờ chiều.
Đang chơi XBOX trong phòng khách, Lâm Xung nhận được một cuộc gọi từ một số lạ.
"Xin chào?"
"Anh là Lâm Xung phải không? Máy tính của anh đã sửa xong rồi, mời anh qua lấy nhé." Đầu dây bên kia là một giọng nói già nua.
"Vâng, cảm ơn." Lâm Xung cảm thấy giọng nói này hơi khàn đυ.c, không phù hợp với hình ảnh thường thấy của mấy anh chàng công nghệ năng động, nhưng cũng không để ý mấy.
Nửa giờ sau, Lâm Xung mặc áo ba lỗ, quần đùi, dép lê xuất hiện tại tầng 5 của Pacific Computer City
"Điện tử Thần Tộc".
Đứng trước cửa hàng, Lâm Xung thấy một ông lão tóc bạc trắng đang dùng mỏ hàn, lắp ráp máy móc vừa tháo rời, thứ đó trông giống như "chó máy", nhưng có tám chân, móng vuốt khá nhọn, "nhện máy" hở?
Bên trong con nhện máy bị tháo rời, Lâm Xung tinh mắt thấy, dường như còn có một người máy có hình dạng giống phụ nữ, toàn thân màu bạc, có chút giống Alita trong "Thiên thần chiến đấu", đó là thứ gì vậy?
Do tính chất công việc, Lâm Xung rất am hiểu về các loại thú máy, chẳng hạn như chó AIBO của Sony, nhưng thứ trước mắt này hắn chưa từng thấy bao giờ.
"Cậu trai cần sửa gì à?" Ông lão ngẩng đầu lên, dưới gọng kính là một đôi mắt sáng, Lâm Xung đột nhiên cảm thấy ánh mắt này rất quen.
"Cháu đến lấy laptop, hãng DELL, sáng nay mang đến sửa ạ." Lâm Xung nói: "Lúc đó là một anh trai nhận máy."
"Đó là nhân viên của tôi." Ông lão đặt dụng cụ trong tay xuống, lấy laptop từ dưới quầy ra: "Là cái này phải không?"
Lâm Xung nhìn, đúng là DELL V13 của mình, hai tay lễ phép nhận lấy, thuận miệng hỏi: "Sửa xong rồi ạ?"
"Ừ." Ông lão cười gật đầu: "Tốn không ít công sức đấy."
"Cảm ơn ạ." Lâm Xung định đi, nhìn lại thứ mà ông lão đang sửa, vật đó đang nằm ngửa bụng, khoang máy mở toang, để lộ các bộ phận tinh vi bên trong, đủ loại bánh răng trục nhỏ, giống như một chiếc đồng hồ dây cót, đầy tính nghệ thuật.
Còn người máy nhỏ màu bạc kia, nằm ngay giữa các bộ phận.
Đây rốt cuộc là thứ gì?
Trước khi đi, Lâm Xung không nhịn được tò mò hỏi: "Ông đang sửa gì vậy ạ?"
"Cái này à, là Nữ Oa." Ông lão liếc nhìn thứ trên bàn: "Sửa nó đỡ cực hơn máy tính của cậu nhiều."
- 🏠 Home
- Tiên Hiệp
- Kiếm Hiệp
- Hành Trình Vạn Năm Bảo Vệ Người Mới
- Chương 2: Lý tưởng nhân sinh