Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Hành Trình Vạn Năm Bảo Vệ Người Mới

Chương 25: In Nấm 3D

« Chương TrướcChương Tiếp »
CPU trông chỉ như khối hộp chữ nhật tầm thường..

Trên thực tế, nó được tạo thành từ hàng chục lớp kim loại xếp chồng lên nhau, giống như một hệ thống đường cao tốc nhiều tầng, cực kỳ hiện đại.

CPU là tinh hoa công nghiệp phức tạp nhất của xã hội loài người, với quy trình công nghệ lên đến hàng trăm hạng mục.

Công ty trước đây của Lâm Xung chỉ thực hiện thiết kế bản vẽ, tất nhiên quy trình sản xuất chip cũng phải nắm rõ, dù sao thời đi học ai cũng học qua vi mạch điều khiển, một thiên tài hiếu học như Lâm Xung còn từng thử hàn thủ công.

Vài ngày tiếp theo.

Lâm Xung dựa vào ghi chép của camera về Yêu đan, phân tích ra cấu trúc tổng thể của Yêu đan, xét từ góc độ thiết kế chip, nó sẽ tương đương với một con chip 8086.

8086 được Inter thiết kế thành công vào năm 1978, là ông tổ của kiến trúc X86, có khoảng 40.000 bóng bán dẫn, bây giờ nó đã được xem là hàng cổ thuộc dạng hiếm, không còn ai dùng, nhưng vào thời điểm mới ra mắt, nó là sản phẩm công nghệ cao đủ để đảm nhận nhiệm vụ tính toán cho việc con người đổ bộ lên mặt trăng.

Đối với Lâm Xung, việc vẽ một sơ đồ mạch 40.000 bóng bán dẫn là chuyện trong tầm với, nhưng sẽ tốn nhiều thời gian, nhưng bây giờ thứ hắn không thiếu nhất, chẳng phải chính là thời gian sao?

Sau đó, mỗi bảy đến mười ngày, Lâm Xung lại dùng bột nấm đen kích hoạt Yêu đan một lần, hiệu quả ghi hình của camera độ nét cao tất nhiên không bằng máy ảnh, sau đó Lâm Xung dùng máy ảnh Canon 5D2 trong tay để chụp lại cấu trúc thực tế.

Còn về quy trình chế tạo, CPU sử dụng wafer, Lâm Xung quyết định sử dụng nấm vàng.

Đây là một ý tưởng rất hợp lý.

Nấm tồn tại hai trạng thái, trước khi kích hoạt là nấm trắng, sau khi kích hoạt là nấm vàng, nấm trắng hiện được kích hoạt thành nấm vàng, là sự truyền dẫn Linh cơ của trời đất, nghe quá trời hợp lý còn gì?

Nếu Lâm Xung hoàn thành việc bắt chước Yêu đan, theo cách vận hành Linh cơ trong Yêu đan để truyền dẫn Linh cơ, sẽ tạo ra hiện tượng thú vị gì đây? Điều này khiến Lâm Xung không khỏi tò mò.

Còn về cách để một phần nấm vàng mất đi khả năng tiếp nhận Linh cơ, để Lâm Xung có thể thí nghiệm việc hoàn thành việc vận hành Linh cơ theo quy tắc, Lâm Xung dự định sử dụng nấm đen.

Bởi vì hắn nhận ra nấm đen đang tiêu hao hoạt tính của Yêu đan.

Việc hiển thị Linh cơ của nấm đen, thực ra là một loại tiêu tán Linh cơ của vật chủ.

Tuy nhiên hiệu quả rất ôn hòa, chậm rãi.

Ba tháng sau.

Yêu đan đã nhiều lần được nấm đen tẩy rửa, đã dần mất đi hoạt tính.

Bây giờ nó đã biến thành một hạt châu màu xám xịt, hình dạng phôi thai heo nhỏ bé bên trong đã mờ nhạt đến mức gần như không nhìn thấy.

“Đúng như mình dự đoán, nấm đen có thể tiêu hao hoạt tính của Yêu đan.” Lâm Xung tự lẩm bẩm, “Xem ra ý tưởng dùng bột nấm đen để tiêu hao hoạt tính của nấm vàng là khả thi, bây giờ sơ đồ mạch đã gần hoàn thành, bước tiếp theo là chế tạo.”

Khắc gần bốn vạn nút mạch trên một cây nấm để tạo thành mạch năng lượng, đây là một công việc tỉ mỉ, may mắn thay Lâm Xung có đầy đủ các thiết bị.

Tuy nhiên hắn cũng không vội, ba tháng này, Lâm Xung để kịp hoàn thành bản vẽ trước khi Yêu đan mất hoạt tính, thực sự đã trải nghiệm lại chế độ làm việc 996 (sáng 9 tiếng, tối 9 tiếng, một tuần sáu ngày) thậm chí 007 (đi làm 0 giờ tan làm 0 giờ, một tuần bảy ngày).

Trước đây để kịp tiến độ, Lâm Xung thường xuyên trải qua thời gian làm việc ác mộng như vậy.

Duỗi người một cái, Lâm Xung thở dài nói, “Không ngờ xuyên việt rồi vẫn phải làm việc theo chế độ 996!”

Nhưng cơ thể hắn cũng không mệt mỏi như trước kia.

Nếu như trước khi xuyên việt, làm việc 996 liên tục ba tháng thì Lâm Xung đã sớm kiệt quệ rồi, bây giờ chỉ hơi mệt một chút.

Gần đây, lúc rảnh rỗi, Lâm Xung sẽ xem lại "Hồ Trung Thủ Ký" của người qua đường Giáp, đối chiếu với miêu tả của người qua đường Giáp, Lâm Xung nghi ngờ mình thực ra đã đạt đến cảnh giới đầu tiên của con đường tu tiên, đó là Luyện Khí.

Người qua đường Giáp miêu tả cảnh giới Luyện Khí là có thể "thu nạp Linh cơ trời đất để sử dụng, thân thể nhẹ nhàng khỏe mạnh, bách bệnh bất xâm", tức là có thể lấy năng lượng từ Linh cơ trời đất, thay đổi thể chất của bản thân.

Trúc Cơ thì là "nội thành thiên địa, vũ trụ hỗn độn chưa phân", cảm giác đó giống như là gieo một hạt giống Linh cơ tự cung tự cấp trong cơ thể, đủ loại thần thông pháp thuật đều mượn lực từ hạt giống này, có thể thi triển những pháp thuật mà người thường nhìn vào sẽ thấy thần kỳ huyền bí.

Nê Hoàn là hình mẫu của Kim Đan, giai đoạn này được coi là giai đoạn chuẩn bị cho Kim Đan, Linh cơ và pháp lực không tăng trưởng, nhưng Linh cơ có thể thông với trời đất, "lấy Nê Hoàn làm mắt xích để kết nối vạn vật".

Ba cảnh giới đầu tiên này, người qua đường Giáp miêu tả rất chi tiết, bởi vì ông ấy chưa đạt đến Kim Đan, nên cũng không biết Kim Đan là cảm giác gì, nhưng cũng có nói qua một chút, đó là "vạn sự đều có thể tự cung tự cấp".

Trong thủ ký không có phương pháp tu luyện, đương nhiên Lâm Xung cũng không định thử làm gì, phí thời gian cũng chả đánh lại được rắn đỏ lớn.

Lâm Xung nhìn dáng vẻ của rắn đỏ lớn, có lẽ cũng chỉ mới ở tầng Luyện Khí thứ nhất, ừm, với tiền đề là yêu quái và con người có cảnh giới tu luyện giống nhau.

Nhưng mà... yêu quái ở giai đoạn Luyện Khí này đã mạnh như vậy, vậy thì trư yêu đã mọc ra Yêu đan làm sao có thể bị Hứa Nhị Cẩu, một người phàm, gϊếŧ chết được?

Chẳng lẽ... Lâm Xung không khỏi nghĩ đến một khả năng.

Đó là khả năng sát thương của dòng điện đối với yêu quái lớn hơn so với tưởng tượng của hắn.

"Cũng có khả năng này... nếu không thì một cái l*иg điện nhỏ bé sao có thể ngăn cản rắn đỏ lớn lâu như vậy chứ?" Lâm Xung xoa cằm suy nghĩ.

Lúc này, rắn đỏ lớn đang bò qua bò lại trước bức tường trong suốt.

Lại qua ba tháng, quan hệ giữa rắn đỏ lớn và Lâm Xung đã hòa hơn một chút, bây giờ nó bò loanh quanh trên tuyết như vậy, có nghĩa là muốn ăn rồi.

Lâm Xung cười ha hả nhìn nó, không cho nó ăn, hắn muốn cho rắn đỏ lớn hiểu, nấm vàng không phải là thứ có thể tùy tiện lấy được, mà là phần thưởng, đừng tưởng rằng hắn sẽ nuôi nó ăn không công.

Lấy quả Kim Tiên để đổi, hắn sẽ cho nó cả đời ăn nấm vàng không hết.

Lâm Xung chỉ tay vào quả Kim Tiên, rắn đỏ lớn "hiss" một tiếng, như thể đang nói "mơ giữa ban ngày".

Tất nhiên, dù Lâm Xung không cho nó ăn, thì cách một khoảng thời gian sẽ có bão táp ập đến, mang theo một lượng lớn mảnh vỡ Thần Mộc, rắn đỏ lớn sẽ không chết đói, nhiều nhất là ăn uống kém hơn một chút.

Ngoài ra, nấm vàng có chứa Linh cơ trời đất mà Thần Mộc không có, nhưng Lâm Xung nghi ngờ Thần Mộc chứa đựng năng lượng cao cấp hơn, năng lượng có thể xuyên qua bức tường trong suốt, phù hợp với cả hai thế giới.

Nếu không sao không thể giải thích được việc Thần Mộc lại có thể nuôi cấy ra những cây nấm thần kỳ.

Vậy nếu cứ liên tục gặm nhấm loại năng lượng cao cấp đó, liệu rắn đỏ lớn có trở nên lợi hại hơn không?

Dinh dưỡng không phải đều ẩn chứa trong những món khó ăn sao? Mà mảnh gỗ Thần Mộc với Lâm Xung mà nói là cái thứ khó ăn nhất hắn từng thử.

Vậy thay vì để rắn đỏ lớn cứ gặm Thần Mộc, ngày càng mạnh lên sau đó khinh thường con người yếu đuối là hắn, chi bằng hắn cho nó ăn nấm vàng quen mồm, để cắt đứt con đường tiến hóa của nó.

"Tuy nhiên, xuyên việt cũng gần hai năm rồi, cảm giác tần suất bão ngày càng thấp, trước đây là một tuần một lần, bây giờ hình như kéo dài đến nửa tháng rồi nhỉ?"

"Nếu như cơn bão này chính là bão táp lớn trong thủ ký nhắc đến, vậy có nghĩa là, sau khi Thần Mộc đứt đoạn, bão táp cũng sẽ ngừng lại, rồi sau đó..."

Lâm Xung cảm thấy điều này có chút không ổn.

Nếu như cơn bão lớn và gió lốc ngừng lại, chẳng phải sẽ có rất nhiều người rảnh rỗi, chạy lên Côn Luân Thần Sơn để tham quan sao, dù sao đây cũng là một trong những nơi chứa manh mối quan trọng để biết vì sao con đường nối liền hai giới tiên phàm bị cắt đứt mà đúng chứ? Vậy chẳng phải hắn sẽ trở thành con khỉ bị tham quan trong vườn thú sao?

"Tốt nhất là có thể sửa máy bay không người lái, như vậy còn có thể trinh sát, đề phòng."

Lâm Xung tranh thủ lúc mô phỏng chip, dọn dẹp đống đổ nát của máy bay không người lái.

Thực ra hắn đã sớm muốn đưa việc sửa chữa máy bay không người lái vào chương trình làm việc hàng ngày, chẳng qua trước đó vẫn còn hơi lười, bây giờ nghĩ đến việc môi trường sắp thay đổi, Côn Luân Thần Sơn vốn không có người ở có nguy cơ sẽ biến thành điểm du lịch, không khỏi có chút sợ hãi.

"Nhưng mà vẫn thiếu một số linh kiện, đặc biệt là cánh máy bay... Thử dùng nấm lớn xem sao."

Thần binh được chế tạo từ nấm lớn, một khi quay trở lại bức tường trong suốt, sẽ bị tước đoạt Linh cơ, nhưng độ cứng vẫn còn, chất liệu vẫn nhẹ, Lâm Xung cảm thấy nó vẫn có thể dùng để thay thế một số vật liệu kim loại, làm linh kiện sửa chữa máy bay không người lái.

Đầu tiên, dùng nghề mộc sứt sẹo để cắt nấm lớn thành hình dạng mong muốn, sau đó thông qua bức tường trong suốt để lấy Linh cơ, biến thành ngọc xanh cứng hơn kim cương, sau đó mang lại vào trong, Linh cơ bị tước đoạt, biến thành ngọc trắng xám xịt, nhìn qua có chút giống titan.

"Cái này cứ như là máy in 3D thủ công ấy nhể?"

Lâm Xung vui vẻ nghĩ.
« Chương TrướcChương Tiếp »