Chương 22: Buôn bán da thịt

Hoàng Tiểu Thiện ổn định thân mình, như suy tư gì đó mà nhìn người đàn ông trong phòng: Người này không phải nói đến Hong Kong du lịch sao, nếu tới để chơi, buổi sáng gọi anh ra ngoài cùng cô anh lại nói bậy bạ cái gì mà tối qua thân thể bị cô ép khô, muốn ở lại trong nhà dưỡng ‘tinh’, rốt cuộc ai ép ai hả?! Xem anh bừng bừng sức sống mà đập cửa, đâu có giống người bị mệt thận, rõ ràng là không muốn ra ngoài!

"Ngắm ông đủ chưa, ngắm đủ rồi thì nhanh tới đây." Cô hiếm khi đứng đắn một hồi, đôi mắt không hề chứa sắc mê, trái lại khiến Sulla có chút mất tự nhiên.

"Ồ, có chuyện gì." Hoàng Tiểu Thiện đã quen với cách nói chuyện kiêu ngạo ương ngạnh của người này, cô lại không phải kẻ tính tình yếu ớt, Sulla hung dữ gọi cô, cô còn tung ta tung tăng chạy tới.

"Không phải anh tới đây du lịch sao, đừng lười biếng làm tổ trên giường nhà tôi, anh nặng như vậy, hiện tại mỗi đêm trở mình, giường nhà tôi lại kẽo cà kẽo kẹt."

Đấy là không nói tới lúc làm chuyện đó trên giường nó còn phản đối kịch liệt hơn, lỡ mà bị anh đánh sập, xem anh có bị bệnh liệt dương hay không!

"Em quản tôi làm gì, ai bảo giường em thơm." Là bởi vì có cô nằm trên, cho nên nó còn thoải mái êm ái hơn chăn ấm đệm êm ở nhà anh, vào ở mới được mấy ngày mà anh đã có thể hằng đêm say giấc đến hừng đông.

Sulla xoay người, một tay kéo người phụ nữ đang muốn mở miệng cãi lại, chân dài cuốn lấy giam cầm cô.

"Này…… Ban ngày ban mặt, anh đừng có xằng bậy."

Hoàng Tiểu Thiện đấm lên ngực Sulla, thân mình chỉ uốn éo vài cái tượng trưng, sau đó thành thật nằm ở trên người anh, cằm gối lên ngực anh, cùng anh nói chuyện.

"Anh ở chỗ nào của Mexico, để tôi xem xem sau này mỗi lần nghỉ đông và nghỉ hè đại học, nếu có tiền rảnh rỗi sẽ đến chỗ anh chơi mấy ngày."

Hoàng Tiểu Thiện thật sự có suy nghĩ này, cô còn từng lên kế hoạch sau khi đi làm sẽ dành ra một khoảng thời gian ngắn đến Mexico thăm thú một chuyến.

"Em không sợ vừa đến, tôi sẽ không thả em đi sao?"

"Thế thì đúng ý tôi quá, không cần kiếm tiền nuôi thân, cảm ơn Thần Tài." Đầu ngón tay cô vẽ xoắn ốc trên l*иg ngực màu đồng cổ của Sulla, tai lặng nghe tiếng tim đập có lực của anh.

"Em nghĩ cũng đẹp nhỉ, tôi ở thủ đô Mexico, thường xuyên đến biệt thự ở Cancún* nghỉ phép." L*иg ngực bị cô đè nặng, cảm giác này vừa quái dị lại thỏa mãn đến lạ.

<*Cancún là một thành phố ven biển trong tiểu bang cực đông của México, Quintana Roo, trên bán đảo Yucatán.>

"Vậy anh không tới nơi đó du lịch mà tới Hong Kong làm gì, vừa xa xôi lại còn liên luỵ đến tôi." Hoàng Tiểu Thiện ngẩng đầu, rất không tán thành với hành vi mù quáng này của anh.

"Tôi tới Hong Kong làm ăn buôn bán, thuận tiện du lịch." L*иg ngực vừa nhẹ đi, Sulla liền nhíu mày, một lần nữa dí cô về vị trí cũ, nói mấy lời thật thật giả giả.

Nghe đến đây, Hoàng Tiểu Thiện bỗng nghĩ đến điều gì, đầu ngón tay như có như không nhéo một điểm nào đó nhô lên trên ngực anh, cười xấu xa nói: "Làm ăn buôn bán? Là buôn bán da thịt sao."

Tuy đầṳ ѵú không bị đυ.ng chạm trực tiếp, nhưng cảm giác được vuốt ve như gần như xa càng khiến anh ngứa ngáy khó nhịn, hơi thở nặng thêm, tay nắm lấy cái tay nhỏ không thành thật, trầm giọng nói:

"Đúng vậy, tôi buôn bán da thịt cho nhà em đó." Nói xong Sulla dùng tay ấn đầu người trong lòng xuống, khiến cái miệng hồng hồng đối diện với đầṳ ѵú của mình.

"Ngoan, liếʍ nó."