Chương 38: Đây là??

Trong lòng mọi người đều có chung suy nghĩ, đều chờ xem Cố Nam Hương sẽ bị xử lý như thế nào.

Ánh mắt Tư Bắc Thần có chút tức giận nhìn chằm chằm vào Cố Nam Hương.

Anh chưa bao giờ nhìn thấy một người phụ nữ như Cố Nam Hương trong đời. Bây giờ nhận tiền lương của anh mà vẫn liều lĩnh sau lưng nói xấu anh như vậy!

Mấy năm trước....lúc còn ở bên cạnh nhau cô mặt dày bám lấy anh, anh đuổi cũng không đi. Nhưng sau khi tính kế anh xong lại bỏ đi mất tích bỏ lại đứa con cho anh.

Một người phụ nữ vừa không có trái tim vừa đốc ác như cô. Lẽ ra anh nên nhận ra sớm hơn dù anh có cho cô 1000 cơ hội thì cô ấy vẫn sẽ là một người như vậy!

Cố Nam Hương cũng cảm thấy vô cùng tội lỗi, đôi mắt đảo qua lại. Cô không biết Tư Bắc Thần sẽ làm gì tiếp theo, nếu anh ấy tức giận và sa thải cô, cô nhất định phải làm mọi cách để quay lại...

Tổ chức chưa đưa ra nhiệm vụ nên cô chỉ có thể ở bên Tư Bắc Thần đây là nhiệm vụ cuối cùng cô nhất định phải tuân theo.

Nếu không, cô cũng không đủ sức để chống lại được tổ chức.

Vì lo lắng nên cô cúi đầu xuống, lông mi có chút run run.

Cô ấy có khuôn mặt cực kỳ trong sáng,nhưng khi bày ra bộ mặt giả vờ ngoan ngoãn thì lại đặc biệt lừa gạt người với đôi mắt đen và ngây thơ. Khi nói chuyện với cô mọi người sẽ luôn có cảm giác chỉ cần nói chuyện nặng lời với cô một chút thì sẽ làm tổn thương cô và những người đó đều phải chịu trách nhiệm.

Cố Nam Hương vội cun cút đi theo sau lưng Tư Bắc Thần..Vừa rồi là cô đã phạm sai lầm cho nên bây giờ Tư Bắc Thần có làm khó cô đi nữa cô cũng không dám nói lời nào.

Sau khi Cố Nam Hương rời đi, những người trong phòng lập tức lấy điện thoại ra thông báo tâm trạng của bọn họ lúc này:

[ Cấp cứu! Tôi nghĩ chủ sở hữu công ty của chúng ta tương lai sẽ có sự thay đổi lớn]

[ Tôi cảm thấy, thư ký Cố kiếp trước nhất định đã giải cứu tổng giám đốc nếu không tại sao anh ấy lại đối với cô ấy tốt như vậy!]

[ Hiện tại tôi chỉ là không thể hiểu được. Đáng tiếc các người không có mặt ở đây...Tôi thật sự muốn xuyên vào thân thể các cô để các cô có thể cảm nhận được cảnh tượng quỷ khóc thần kinh thiên động địa!!]

[ Tôi hy vọng rằng mọi người trong tương lai hãy làm thân đối với thư ký Cố. Trong những trường hợp như vậy cô ấy sẽ là thanh bảo kiếm sáng chói giúp các người miễn tội chết!!!!]

[ Có ai có thể nói cho tôi biết thư ký Cố là ai không và cô ấy có lai lịch như thế nào tôi thực sự rất tò mò].

Như có thể nói nếu có mười người trong phòng thì sức mạnh sẽ tăng lên gấp 10 và thông tin ấy sẽ được truyền đến N nhóm trò chuyện. Chính vậy vậy mà mọi người đã nhanh chóng nhấp tay chia sẻ câu chuyện và truyền bá cảnh tượng kinh hoàng mà hôm nay bọn họ đã được tận mắt chứng kiến.

Chính vì vậy mà từ trụ sở chính của Tư Thị truyền đến các chi nhánh trên cả nước rồi ra nước ngoài xa xôi.... cái tên Cố Nam Hương đã trở nên vô cùng nổi tiếng.

Nó cũng trở thành sự bí ẩn và bàn tán của mọi người trong một thời gian dài tới....

________________

Còn về phía người trong cuộc.

Sau khi bước vào phòng của Tư Bắc Thần liền nghe thấy giọng điệu giễu cợt của anh:" Cô thật tốt bụng, có thể nói xấu với nhân viên về tôi mọi lúc mọi nơi".

"Tư tổng". Cố Nam Hương bĩu môi:" Đừng có keo kiệt như vậy làm gì có nhân viên nào mà không nói xấu ông chủ của mình? Chỉ cần ông chủ không nghe thấy thì cũng không có việc gì xảy ra."

" Hừ". Khoé miệng Tư Bắc Thần châm chọc nói:" Cô thật giỏi làm mọi cách để ở lại Tư Thị mà lại dùng cách này để đối xử với tôi."

" Tư tổng, tôi thật sự không phải cố ý!".

" Không phải không cố ý mà là xuất phát từ đáy lòng. Đối với cô tôi vô dụng như vậy sao?"

Tư Bắc Thần nhìn chằm chằm vào Cố Nam Hương đôi mắt đen của anh trở nên sâu thẳm hơn dường như muốn hút linh hồn của Cố Nam Hương vào trong. Đôi mắt này tràn đầy mê hoặc, Cố Nam Hương trước đây chính vì đôi mắt này mà mê đắm người đàn ông ấy không lối thoát...

Nhưng bây giờ thì không còn như vậy nữa. Cố Nam Hương tự nhủ với lòng mình nhiều lần như vậy trong quá khứ cô đã bị bỏ rơi. Cô phải tiến về phía trước không để ai có cơ hội trói buộc mình.

Cố Nam Hương khẽ mỉm cười: " Tư tổng, anh có thể nói cho tôi biết hôm nay tôi phải làm gì, tiền thưởng cũng đã trừ rồi, anh còn muốn làm gì tôi nưa,".

" Mặc kệ anh nói gì, tôi cũng sẽ gánh chịu dù sao hôm nay cũng là lôi của tôi."

Đầu lưỡi Tư Bắc Thần chạm đến chân răng mặt lạnh hơn nói: " Muốn làm gì thì làm sao?".

Cố Nam Hương nhắm mắt lại: " Đúng vậy! Muốn làm gì thì làm."